Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 559: Kiếm môn bảo khố (thượng)

Nhưng còn phát hiện chuyện lạ là Hiên Viên Lệnh không có mặt, xếp hạng hai không có mặt thì đúng là việc lạ. Phải biết rằng loại thưởng này không có lĩnh giùm, nhưng nghe nói Hiên Viên Lệnh trùng kích hỗn động cảnh đến thời điểm mấu chốt, vì trùng kích hỗn động cảnh chỉ đành từ bỏ bên này. Dường như gã kêu gào rằng một khi đến hỗn động cảnh người thứ nhất phải đánh bại chính là Lục Nguyên.

Mặc kệ thế nào, cuối cùng tiến vào Kiếm Môn bảo khố đã xác định chín người, Lục Nguyên, Diệp Cơ Phát, Độc Cô Hạo, Thượng Quan Sát, Hạ Hầu Ưu, Bách Lý Băng, Đông Dã Lương, Công Dương Hào, Đoan Mộc Tòng Dung.

Chín người theo nhân viên Kiếm Môn bảo khố dẫn dắt tiến vào một con đường đen như mực, trải qua con đường sâu vô cùng, đi một đoạn thời gian, rốt cuộc trước mắt xuất hiện bảo khố vô cùng to lớn. Tất nhiên dù cực kỳ to lớn nhưng so với Kiếm Môn hở chút thương nghiệp một thành trì, tàng thư các một cái thành thì nhỏ rất nhiều. Nhưng dù nó nhỏ bên trong chứa ít mà mỗi món đều cực kỳ quý giá.

- Kiếm Môn bảo khố tầng thứ nhất chia làm ba khu, hạng mười đến hạng năm có thể vào khu một, hạng bốn đến hạng hai vào khu một, khu hai. Hạng nhất có thể vào ba khu tầng thứ nhất, tìm bất cứ bảo bối nào ngươi muốn, nhưng với điều kiện ngươi hàng phục được nó.

Mới đầu Lục Nguyên không hiểu lắm, phải hàng phục bảo bối là sao, nhưng rồi lập tức hiểu. Bên trong khu thứ nhất tu vi của Đoan Mộc Tòng Dung hơi yếu chút, muốn thu phục một pháp bảo lôi hệ, kết quả khí linh pháp bảo lôi hệ hóa thành một con lôi phượng hoàng to khổng lồ đuổi theo Đoan Mộc Tòng Dung, đấu với gã, đánh cực kỳ kịch liệt.

Khí linh! Lúc hắn ở Tấn quốc, pháp bảo chính là pháp bảo, ngẫu nhiên có chút linh tính nhưng là cấp bậc tối cáo, cũng có gặp được nguy hiểm thì tự động minh. Nhưng trung ương thiên triều thì khác, những pháp bảo này đã bắt đầu xuất sơ cấp khí linh, nếu không thắng được khí linh, muốn hàng phục pháp bảo thì đừng mơ.

Đoan Mộc Tòng Dung là trong chín người thực lực kém nhất, nhưng đừng tưởng rằng tám người kia sẽ đỡ chút. Lục Nguyên tạm thời chưa gặp pháp bảo mong muốn nên đi lướt qua, mấy người khác bắt đầu tìm pháp bảo, mỗi người có lựa chọn riêng, chọn xong phải đại chiến với pháp bảo. Ngươi muốn hàng phục những pháp bảo này không dễ dàng, thực lực của chúng khá mạnh.

Tuy nhiên, chính vì những pháp bảo vô cùng cường đại, một khi hàng phục rồi sẽ có giúp ích rất lớn.

Nghe nói trong thập đại văn minh, có một cái pháp bảo văn minh, người có pháp bảo văn minh đối với luyện chế pháp bảo, khống chế pháp bảo, khống chế khí linh đặc biệt thuận tay, bàn về sức chiến đấu thì cường hơn Đan Dược Văn Minh rất nhiều.

Dần dần người đi cạnh Lục Nguyên ngày càng ít. Mấy người khác đều tìm pháp bảo vừa mắt, bắt đầu hàng phục pháp bảo. Lục Nguyên vẫn cứ đi. Nói thật, mình không mấy hứng thú với pháp bảo, dù là pháp bảo phòng ngự hay công kích, mình dùng một nhátiên kiếm iếm là đủ rồi.

Cứ thế tiến tới trước, rốt cuộc trong một góc Lục Nguyên phát hiện một hòn đá tro bụi, mặt trên có chữ mơ hồ nhưng vì quá mờ nên thấy không rõ.

Đây là gì? Không biết tại sao, Lục Nguyên phát hiện khi thấy nó thì hắn có cảm giác rất thân thiết, không biết hòn đa này là cái gì. Tay thử đụng vào hòn đá, lập tức phát hiện toàn thân dâng lên kiếm khí, kiếm khí không ngừng dâng lên, thiên địa pháp tướng bắt đầu rục rịch. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Đây là tình huống gì?

Tay Lục Nguyên đặt trên hòn đá dầy tro bụi.


Hơi thở có chút quen thuộc, hơi giống là kiếm đạo thần vật rồi lại giống hơi thở văn tự.

Cái này không lẽ là kiếm đạo văn tự?

Lục Nguyên nhìn chữ mơ hồ trên hòn đá, càng xác định đây chính là kiếm đạo văn tự. Kiếm đạo có để lại văn tự, hắn đã sớm biết, nhưng không ngờ ngay lúc này xuất hiện kiếm đạo văn tự.

Tình hình bày trước mắt mình có tám phần khẳng định là kiếm đạo văn tự thì sao, phải nghĩ cách thu nó.

Lục Nguyên thầm suy tư, tay chộp hòn đá xám xịt, cũng rót pháp lực vào trong.

Khi Lục Nguyên nhìn trúng kiếm đạo văn tự thì người dẫn cả đám vào Kiếm Môn bảo khố bất giác mỉm cười. Kiếm đạo văn tự, chính là kiếm đạo văn tự khá là bí ẩn, năm đó đám người Kiếm Ma tiến vào cũng phát hiện kiếm đạo văn tự này nhưng không cách nào thu lấy, cuối cùng Kiếm Ma chỉ đành chọn một kiếm đạo văn tự khác dễ thu lấy, đành từ bỏ khối này cực kỳ khó bắt. Theo đại lão trong Kiếm Môn nói thì kiếm đạo văn tự này khá là phức tạp, rất khó thu phục.

Kiếm đạo văn tự này ở tại đây không biết bao nhiêu năm, nhiều năm qua không biết bao nhiêu người muốn thu lấy kiếm đạo văn tự này nhưng chưa từng có ai thành công.

Lục Nguyên tất nhiên sẽ không nằm ngoại lệ.

Người trông coi Kiếm Môn bảo khố vừa nghĩ vậy thì phát hiện hòn đá xám tro đang tỏa ánh sáng rực rỡ, dường như bị hòa tan. Người trông coi ngây ra, đây là sao? Kiếm đạo văn tự ở bảo khố không biết bao nhiêu năm đang phát sang, có chuyện gì vậy?

kiếm đạo văn tự này nghe nói cực kỳ phức tạp, cực kỳ thâm ảo sắp bị Lục Nguyên thu lấy ư? Không thể nào! Người trông coi dụi mắt.

Lục Nguyên đã tới giây phút mấu chốt dung luyện kiếm đạo văn tự. Kỳ thực lúc này hắn rất tò mò, kiếm đạo văn tự này sẽ là chữ nào đâu? Chữ khác nhau sẽ có tác dụng khác nhau, kiếm đạo văn tự này sẽ có tác dụng gì?

Lục Nguyên hơi bất ngờ, thực ra hắn không làm gì cả, chỉ đơn giản đưa pháp lực vào trong mà thôi, khối kiếm đạo văn tự này tự nhiên bắt đầu phát sáng.

Kỳ thật Lục Nguyên không hiểu rằng cái gọi là kiếm đạo văn tự vốn chính là tùy duyên.


Duyên đến thì văn tự động.

Hòn đá xám không ngừng tỏa ánh sáng, hòn đá tồn tại vô số thời gian bắt đầu tan rã, hóa thành từng mảng dá vụn nhỏ xíu không ngừng rơi. Bản thân hòn đá dường như có vô số đá vụn, rơi chừng mấy ngàn cân đá vụn rốt cuộc một văn tự sáng lên.

Không đợi người trông coi đứng bên cạnh thấy rõ là chữ gì thì văn tự đã chui vào trong người Lục Nguyên.

Đây là?

Lục Nguyên phát hiện trong thức hải của mình rõ ràng đứng một văn tự.

Không sai, là đứng. Văn tự đứng tại đó như mũi thương thẳng tắp không ngã, càng giống thanh kiếm chĩa thẳng.

Lục Nguyên rốt cuộc nhìn rõ chữ, đó là một chữ dường như ẩn chứa vô số thiên địa huyền bí, tinh hoa kiếm đạo.

Tiến!

Không sai, một chữ vừa lúc là chữ tiến.

Kiếm đạo, thẳng tiến không lùi.

Kiếm, thẳng tắp tiến tới.

Kiếm, chỉ thẳng phía trước.

Kiếm tiến!

Đây là chữ tiến kiếm đạo, kỳ thực là một chữ có thể nói là đáng sợ. Trong kiếm đạo văn tự, chữ này khá lợi hại.

Chữ tiến là con người tăng tới trước, cũng là kiếm đạo tiến tới.

Bình thường một văn minh cường đại nhất không thể nghi ngờ là nguyên thủ văn tự ban đầu nhất. Ví dụ Đan Dược Văn Minh ban đầu vô thượng đại văn tự một chữ dược, pháp cổ văn minh ban đầu vô thượng văn tự một chữ pháp. Văn tự ban đầu sẽ diễn sinh ra đủ các loại văn tự, mỗi chữ uy lực khác nhau.

Ví dụ có một số là nhị cấp văn tự, một số là tam cấp văn tự như chữ hôn, mê chính là văn tự xếp chót trong Đan Dược Văn Minh. Chân chính văn tự đỉnh cao là năng lực giống Thôn Mộc Long, không phải dễ dàng luyện hóa.

Văn tự có chia cấp nghiêm ngặt.