Lục Nguyên nhe răng nanh nói:
- Bản lĩnh các ngươi thế này, là thủ đoạn cuối cùng rồi sao? Tiếp đến nên tới lượt ta.
Lục Nguyên âm trầm cười, tiếp theo là lúc mình biểu diễn rồi. Mới rồi mình bị Đan Dược Văn Minh làm đạo cụ tuyên dương văn minh uy nghiêm của họ, không trả thù lại sao mà được.
Lần này nhất định phải trả thù cả vốn lẫn lời đã ghiền vào.
Rốt cuộc đến lúc mình thoải mái xuống tay rồi.
Chữ hôn dễ dàng bị xé nát.
Chữ mê cũng vẫn bị xé dễ như chơi, thời gian chống đỡ còn không dài bằng chữ hôn.
Hai chữ hôn, mê đều là uy nghiêm văn minh văn tự. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
văn minh văn tự chính là mấu chốt nhất để văn minh ở trên Vô Thượng Đại Giáo.
Nhưng bây giờ lại dễ dàng bị Lục Nguyên xé nát.
Giờ phút này không ai phát ra thanh âm.
Toàn trường kinh sợ.
Có ai ngờ văn minh văn tự đối với Lục Nguyên là dễ dàng xé nát.
Lục Nguyên cười hì hì nói:
- Chỉ vì thắng một người văn minh các ngươi, chỉ vì muốn xâm nhập tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên đã bị các ngươi nói là khinh nhờn văn minh, đã thế thì ta khinh đủ luôn!
Lục Nguyên ở trạng thái gần phát điên, bị loại khó chịu này khiến sắp điên rồi.
Không chỉ vì bị Hoa Hạc bắt mà thôi.
Thật tình là nuốt không trôi cục nghẹn này. Ngươi là ai? Ngươi cho rằng mình là cái gì? Cứ dùng giọng điệu kênh kiệu như vậy.
Giống như là ngươi xuất thân văn minh có thể không nhìn ai, vĩnh viễn ở trên cao nhìn xuống.
Nếu ngươi đã nhìn xuống chúng sinh như vậy thì ta sẽ đánh ngươi ngửa đầu nhìn chúng sinh.
Đây chính là quyết tâm của Lục Nguyên.
Hắn hét to một tiếng:
- Luân hồi thiết tắc!
Kiếm quang ra khỏi vỏ, kiếm quang vừa ra mang theo lực luân hồi cuồn cuộn cuốn hướng mọi người, luân hồi bàn to lớn xuất hiện dưới bàn chân Lục Nguyên, hơn ba mươi người Hoa Hạc, toàn bộ bị dặt vào luân hồi bàn.
Hơn ba mươi người không thể khống chế thân mình, đều rối loạn.
Vốn mới bắt đầu đám người Hoa Hạc, dù sao là tinh anh Đan Dược Văn Minh, coi như là hôn, mê hai văn minh văn tự bị Lục Nguyên xé nát làm chúng vô cùng kinh sợ nhưng chúng là tinh anh, tất nhiên phản ứng lại. Chúng muốn liên hợp thành các loại sát trận đối phó Lục Nguyên.
Mới chuẩn bị kết thành sát trận, ai mà ngờ thân thể không bị khống chế, dường như lấy Lục Nguyên làm trung tâm không ngừng xoay tròn.
- Đây là sao?
- Tại sao không khống chế thân thể của mình được?
- Triệu sư đệ, sao ngươi dùng kiếm đâm ta?
- Vương sư huynh, ta không kiểm soát được! Vương sư huynh, cẩn thận, ta lại không thể khống chế.
- Má nó!
Cái người Vương sư huynh muốn tránh nhưng lúc này cũng bị lực lượng to lớn kéo lại không thể trốn, bị một kiếm đâm vào người, may là vết thương không sâu.
- Tại sao, tại sao chúng ta không thể khống chế được thân thể mình?
Một người họ Tống nói. Đến đây thì cái gọi là kết thành sát trận cùng nhau oanh sát Lục Nguyên chỉ là trò cười, thân thể mình còn không kiểm soát được thì làm sao đối phó Lục Nguyên? Cái này thật là quá buồn cười.
- Đây rốt cuộc là kiếm pháp gì?
- Lục Nguyên có kiếm pháp như vậy ư?
- Đó là thiết tắc.
- Cái gì, thiết tắc?
- Đúng vậy, thiên địa thập đại thiết tắc, mới rồi hình như hắn nói là luân hồi thiết tắc, chính là một trong mười thiên địa thập đại thiết tắc, đây là nắm giữ thiên địa pháp tắc, người Vô Thượng Đại Giáo cũng có thể tu luyện lực lượng.
- Cái gì? Không ngờ là luân hồi thiết tắc, cái kia không phải cơ bản tới cấp chí tôn mới nắm giữ lực lượng được sao?
- Không phải chứ?
Nếu nói những người văn minh này mới bắt đầu Lục Nguyên xé văn minh văn tự chỉ kinh ngạc và giận dữ thì giờ thấy luân hồi thiết tắc, phòng tuyến trong lòng sụp đổ, chúng gần như hồn vía lên mây. Trời ạ, không ngờ là thiết tắc, chính là thiết tắc.
Lúc trước Lục Nguyên cũng có dùng thiết tắc nhưng đám người rất ít khi thấy thiết tắc, mãi đến khi hắn tự rống ra mới biết đó là thiết tắc.
Trong truyền thuyết, mỗi người nắm giữ thập đại thiết tắc đều có sức chiến đấu đáng sợ.
Không phải người văn minh nghe đến văn minh văn tự sẽ có loại sợ hãi, người không có thiết tắc nghe thiết tắc xuất hiện thì cũng sợ hãi. Huống chi bây giờ họ bị luân hồi thiết tắc khống chế, thân hình không tự chủ được thì tất nhiên càng tăng thêm nỗi sợ.
Lục Nguyên vừa lòng gật đầu, mục đích sử dụng luân hồi thiết tắc đã đạt tới. Người văn minh không dễ đối phó, không dùng thiết tắc muốn đánh với ba mươi người thì khá khó khăn, nếu vậy thì dốc hết sức đi. Muốn chiến thì phải đánh cho thật đã, muốn vả mặt thì phải vả thật sướng tay, đây mới là nguyên tắc làm việc của mình.
Chuyện gì cần là hai chữ sung sướng.
- Đến!
Hắn nâng tay lên, kéo một người bị lực luân hồi khống chế đến gần, một kiếm chém xuống. Nhát kiếm như trời bổ nặng nề chém xuống, chém người này lún xuống đất mói dừng thế đi. Người bị chém lún xuống đất sắp bật khóc, mới rồi một chiêu đánh gã trọng thương, toàn thân bị đè ép suýt thành bánh thịt.
- Thái Thượng Thương Hàn Kinh, bệnh nhập tràng vị!
Trong ba mươi người Đan Dược Văn Minh Triệu Triết đánh ra Thái Thượng Thương Hàn Kinh. Thái Thượng Thương Hàn Kinh tổng cộng chia làm bốn tầng, tầng thứ tư thật là vô địch không gì sánh bằng, nhưng đa số đệ tử trung tâm Đan Dược Văn Minh chỉ luyện đến tầng thứ nhất bệnh nhập da thịt.
Khoảnh khắc này Triệu Triết đánh ra Thái Thượng Thương Hàn Kinh cấp thứ hai, bệnh nhập tràng vị bệnh độc. Cấp thứ nhất bệnh nhập da thịt bệnh khuẩn không làm gì được Lục Nguyên, gã không tin cấp thứ hai, bệnh nhập tràng vị bệnh khuẩn không làm gì được hắn. Triệu Triết không muốn thua người Vô Thượng Đại Giáo bình thường. Triệu Triết đánh ra Thái Thượng Thương Hàn Kinh cấp thứ hai, bệnh nhập tràng vị bệnh khuẩn xong thấy người Lục Nguyên mềm nhũn thì thầm vui vẻ.
Kết quả gã thấy Lục Nguyên nhìn mình, lộ răng nanh trắng tinh:
- Thái Thượng Thương Hàn Kinh, so với Lý Thọ còn xuất sắc, rất tốt.
Lục Nguyên nhếch môi cười, nụ cười tràn ngập sát khí lạnh lẽo. Chỉ thấy Lục Nguyên giơ tay lên, từ lòng bàn tay hắn truyền đến sức hút to lớn. Triệu Triết bị hút đến bên cạnh Lục Nguyên giống chó chết, gã muốn giãy dụa, dùng các loại công pháp, nhưng đối mặt Lục Nguyên thì bất lực như vậy. Lục Nguyên giơ tay lên, một trọng kiếm bùm một tiếng đánh Triệu Triết co thành bánh thịt ngã xuống đất, dù không chết nhưng xem như nguyên khí đại thương.
Lục Nguyên nhìn người khác, nhếch môi cười:
- Còn ai muốn dùng Thái Thượng Thương Hàn Kinh? Ta rất hoan nghênh.
Còn lại hơn ba mươi người ai mà muốn sử dụng Thái Thượng Thương Hàn Kinh nữa. Trong đám người tu vi Thái Thượng Thương Hàn Kinh của Triệu Triết là cao nhất, nhưng gã sử dụng lập tức bị đánh phá, còn bị người đánh trọng thương, số còn lại ai dám dùng Thái Thượng Thương Hàn Kinh, muốn tìm chết sao?
Lục Nguyên lại một nhát kiếm đâm bả vai một người, máu chảy không ngừng. Người này rất oan, gã đâu có dùng Thái Thượng Thương Hàn Kinh, nhưng hết cách, Lục Nguyên không thèm để ý những điều đó.
Lục Nguyên nhìn hướng Hoa Hạc, từng chữ nói:
- Hoa, Hạc, ngươi, cứ, nói, ta, khinh, nhờn, văn, minh, hôm, nay, ta, cố, tình, khinh, nhờn, cho, ngươi, xem!
Một loạt chữ nói không nhanh chúng nào, một hơi nói ra hai mươi bốn chữ.
Khi hắn nói ra hai mươi bốn chữ này, mỗi một chữ ngừng một lát, ngừng một lát là túm lấy một đệ tử trung tâm văn minh, một kiếm trọng thương đệ tử trung tâm văn minh.