Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 53: Lý gia sơn trang

Hắn hỏi:

- Chỗ này chính là Lý gia sơn trang?

Người đó rõ ràng cũng là tu tiên giả nhưng trình độ khá thấp, chỉ mới là tu vi luyện khí nhị tầng, không đáng để vào mặt.

Người đàn ông cao gầy gật đầu, đáp:

- Đúng vậy, đây chính là Lý gia sơn trang.

Gã nhìn sau lưng Lục Nguyên cõng trường kiếm, nói thêm:

- Xem ra ngươi cũng là tu tiên giả, nhưng ta đề nghị ngươi đừng đầu vào Lý gia sơn trang. Không lẽ ngươi không nghe nói Lý gia sơn trang là thế lực dưới tay Hoa Sơn Bắc phong Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch?

Lục Nguyên giả bộ kinh ngạc nói:

- Thế lực dưới tay kiếm tiên nổi danh vậy mà còn không được sao, tại sao không thể đầu vào?

Người đàn ông cao gầy bộ dạng hiểu biết rộng nói:

- Ta nói nhé, tiểu lão đệ, ánh mắt ngươi không thể không nhìn xa chút. Bây giờ Thùy Mộ Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch đúng là uy danh lừng lẫy, nhưng nghe nói hắn chỉ có tuổi thọ vài năm. Một khi hắn tiêu đời thì Lý gia sơn trang lập tức thay chủ. Hì hì, bây giờ ngươi đầu vào Lý gia sơn trang thì không có chút tiền đồ.

Người đàn ông cao gầy ra vẻ ta rất hiểu biết.

- Đa tạ nhắc nhở.

Lục Nguyên cười cười nói.

Thật buồn cười, bây giờ xem ra không mấy ai xem trọng sư phụ, ngay cả thế lực địa phương mà dám phô trương như vậy, tu tiên giả bình thường luyện khí nhị tầng làm bộ dáng dính líu cùng sư phụ thì không có tương lai, thật muốn cười chết được. Nhưng không thể không thừa nhận, sư phụ bây giờ đã là tuổi xế chiều, cách nhìn của họ đích thực không sai.

Xem ra mình chỉ đành nghiêm túc một phen.

Để chúng biết cho dù Thùy Mộ Kiếm Tiên mất đi thì vẫn còn tu tiên giả ở.

Người đàn ông cao gầy đang nhiệt tình đề cử:

- Nếu không ta giới thiệu cho ngươi chỗ khác đi? Giống như bên cạnh chúng ta rất nhiều khoáng sản, còn có một số thế lực khác, như là Tôn gia sơn trang có Thanh Thành cửu đại kiếm tiên làm hậu thuẫn.

Nơi này khá nhiều khoáng sản, bên trong Lý Nguyên Bạch chỉ chiếm một khoáng sản khá lớn, còn có thế lực khác chiếm khoáng sản.

- Không cần.

Từ chối người đàn ông cao gầy giới thiệu, hắn bước hướng Lý gia sơn trang.

Bảng hiệu trước cửa Lý gia sơn trang dường như có chút xám, dường như có đoạn thời gian không quét dọn. Hai sư tử đá không có gì oai phong, giống như bị bệnh. Lục Nguyên chắp tay sau lưng, đây chính là thế lực dưới tay sư phụ mình, sau này mình phải tiếp tục cai quản nó.

Thế lực, cái thứ này nên nói sao đây.

Vốn tính tình lười biếng như mình không muốn quản lý những thế lực này, tựa như mình trốn tránh vị trí chủ Bắc phong vậy.

Nhưng đó là thế lực sư phụ để lại, vẫn phải nhận lấy sản nghiệp. Một là vì đấy là sư phụ để lại, theo lý nên là mình tiếp nhận, nếu bị người khác cướp đi, dù tính mình tiêu dao không câu chấp cũng sẽ tức giân. Hai là những thế lực, sản nghiệp mỗi năm sẽ giao lên linh thạch, cuối cùng những linh thạch đó nếu mình cai quản sản nghiệp thì tất cả đều rơi vào tay mình.

Con người dù sao không phải sống bằng không khí.

Tu tiên cần ngộ tính, cũng cần tài nguyên.

Dù là hắn cũng cần tài nguyên đi tu tiên.

Tuy rằng quản lý một phong có thể đạt được càng nhiều tài nguyên, nhưng quá nhiều sự việc, hắn lười quản lý, hoàn toàn không quản lý thế lực, không cần một chút sản nghiệp cũng là không khả năng. Thôi, ở trong đó chọn điểm cân bằng đi, sư phụ để lại thế lực phải quản, sản nghiệp phải tiếp nhận.

Đây chính là điểm cân bằng của hắn, lấy tâm tính bản thân làm ra điểm cân bằng, chủ Bắc phong là loại việc quá phiền phức xin miễn cho.

Tất nhiên cho dù có làm chủ Bắc phong thì tài nguyên tuyệt đối nhiều hơn mấy vị Bắc phong lục kiếm tiên khác, nhưng tương đối thời gian để tu hành càng ít. Kỳ thức đây là vấn đề chừng mực, lựa chọn ra sao căn cứ tâm tính thói quen của mỗi cá nhân mà định.

Đây là một lệnh bài to cỡ bàn tay, màu đen, do huyền thiết kỳ lạ chế thành. Chinh giữa mặt chính lệnh bài điêu khắc một thanh kiếm cực nhạt, mặt trái là một chữ thiếu. Lục Nguyên sớm có lệnh bài này nhưng luôn không phát huy tác dụng gì, giờ mới sử dụng.

Không chút nghi ngờ, lệnh bài này rất hữu dụng.

Nhìn thấy khối lệnh bài, Lý gia sơn trang trang chủ Lý Phóng lập tức quỳ xuống.

- Tham kiến thiếu chủ!

Lý Phóng là người có râu lớn tuổi ồi nhưng thấy lệnh bài thì ngoan ngoãn quỳ xuống, thân phận chênh lệch rất lớn. Người như Lý Phóng nếu chuyển đến Bắc phong, dựa vào quan hệ Lý Nguyên Bạch có thể làm cỡ như trưởng lão bình thường, nhưng là cái loại trưởng lão không có quyền, không thế, bàn về thân phận thì kém Lục Nguyên đệ tử chân truyền rất xa.

Trưởng lão không quyền không thế hiển nhiên không có ích gì, chẳng bằng đi ra bên ngoài làm chủ một phương vui hơn.

Lý Phóng được sai ra ngoài thật là vô cùng sung sướng, trong tay có một khoáng sản. Khoáng sản này lấy vàng làm chính, ngẫu nhiên xuất hiện chút linh thạch. Lý Phóng tại đây sống rất thoải mái, mỗi năm phải nộp lên phần lớn linh thạch, cộng thêm phát chút cho thuộc hạ, lão còn không ít bỏ túi.


Nhưng ngày sung sướng thế này đã kết thúc vào mấy năm trước.

Từ khi nghe tin trong Bắc phong cửu đại kiếm tiên Lý Nguyên Bạch sống không lâu, bị Đại Nhật Kiếm Tiên Tư Mã Trường Bạch từng bước ép sát thì Lý Phóng sống không dễ chịu nữa.

Lý Phóng là dựa vào cây to Lý Nguyên Bạch.

Ở dưới cây hóng mát.

Nhưng bây giờ cây ngã, người dựa vào cây cũng thảm.

Mấy năm nay Lý Phóng sống rất khổ.

Vùng này đều là khoáng sản, đủ kiểu khoáng sản đủ dạng thế lực. Nguồn truyện: Truyện FULL

Ban đầu Lý Phóng dựa vào Lý Nguyên Bạch cây to được đến khoáng sản lớn nhất trong các khoáng sản. Nhưng mấy năm nay có một số thế lực mạnh không kém gì lão như là Tôn gia sơn trang có Thanh Thành cửu đại kiếm tiên làm hậu thuẫn, cơ bản coi như minh cướp.

Một số thế lực sau lưng không mạnh mẽ như thế thì thầm đoạt.

Minh cướp ám đoạt.

Đây gần như là bế tắc.

Lý Phóng đau đầu. Vốn là dựa vào cây to hóng mát, bây giờ tường đổ người cũng ngã. Thế lực cường thì minh tranh, thế lực s thì ám đoạt làm Lý Phóng rất nhức đầu nhưng hết cách. Một mình lão dù mạnh hơn cũng không khả năng chống lại các mặt minh tranh ám đoạt.

Cơ bản khoáng sản ban đầu bị minh đạot minh cướp nuốt hơn phân nửa.

Cứ thế khiến mỗi năm giao lên linh thạch thiếu hơn phân nửa, càng đừng nói đến phần của lão, cơ bản không có luôn, mặt linh thạch bị tổn thất to lớn. Càng muốn khóc là khu Đông Đạo phủ này còn ai sợ Lý Phóng, đều đang cười nhạo lão.

Sau lưng Lý Phóng có người nhưng một cửu đại kiếm tiên sắp chết thì có tác dụng gì?

Không phải Lý Phóng chưa từng cố gắng, trước đó không lâu lão đã xung đột với Tôn gia sơn trang. Phải nói Lý Phóng không tầm thường, có thể đặt làm người cia quản một góc bên ngoài thì tất nhiên không đơn giản. Lý Phóng thực lực là luyện khí kỳ bát tầng, nhưng bị đối phương mạnh đánh trọng thương.

Bây giờ là lúc nghênh đón thiếu chủ Lục Nguyên. Vết thương của Lý Phóng đã tốt hơn phân nửa, mặt trắng bệch, trên người có rất nhiều vết thương quấn vải.

Lý Phóng khổ lắm, muốn khóc.

Ngày thật không cách nào sống.

Đang khi lão khóc không thể sống nổi nữa thì thiếu chủ đến.

Bên trên rốt cuộc phái người xuống, nhưng tại sao không phái tứ tôn kiếm khách nổi tiếng dưới tay lão chủ nhân mà là thiếu chủ?

Dưới tay Thùy Mộ Kiếm Tiên nổi tiếng nhất là tứ tôn kiếm khách, bốn người đó là cao thủ tuyệt đỉnh, tương đối thì tuy thiếu chủ được truyền thừa từ lão chủ nhân nhưng tuổi quá nhỏ, giờ mới mười tám tuổi, tuy là đệ tử chân truyền Bắc phong nhưng chỉ mới mười tám thì có bản lĩnh cỡ nào chứ.

Hơn nữa luôn nghe nói thiếu chủ vô cùng lười biếng, tuy gần đây nghe nói thiếu chủ mạnh hơn, tuy nhiên hai năm đủ làm nên cái gì?

Lý Phóng không cho rằng thiếu chủ đến có thể kéo lại tình thế Đông Đạo phủ.

Lý Phóng muốn khóc mà không được, cho rằng bên trên để thiếu chủ đến là muốn hắn học hỏi kinh nghiệm, nhưng rèn luyện thì đi nơi nào không quá rắc rối ấy, làm gì đưa vào vùng Đông Đạo phủ, khu này đã quá nhiều rắc rối. Lý Phóng chỉ có thể ngồi nhìn thảm kịch xảy ra, không biết làm sao.

Đương nhiên dù sâu trong tâm lão cho rằng Lục Nguyên không có tác dụng gì nhưng thiếu chủ là thiếu chủ, thân phận thiếu chủ cao quá nhiều, mặt ngoài Lý Phóng vẫn phải cung kính.

………

Trà, đặt trên mặt bàn.

Đây là cực phẩm bích loa xuân, dùng nước nuối Đông Du thanh Tuyền nổi danh gần Đông Đạo phủ ngâm, vị trà thơm ngát, vào miệng thoải mái.

Nhưng Lục Nguyên không thèm liếc cực phẩm bích loa xuân trên bàn cái nào, giật nắp hồ lô rượu, rót một ngụm rượu. Lý Phóng thầm rủa, đúng là phí của trời.

Uống hớp rượu xong tinh thần tốt lên nhiều, hết cách, mình là tửu quỷ thôi.

Hắn nói:

- Ngươi nói thế cục bây giờ là thế này, nay có minh tranh có ám đoạt, chu yếu là mấy thế lực, một là cùng là cường long, cùng là có cửu đại kiếm tiên làm hậu thuẫn Tôn gia sơn trang.

- Thứ hai là ở địa bàn Đông Đạo phủ gia tộc trăm năm Vương gia.

- Ba là nghe nói Hoàng gia có quan hệ với nội bộ triều đình Đại Tấn.

- Bốn là nghe nói môn phái tu tiên trung đẳng ở phía sau chống lưng Tiền gia.

- Trừ bốn thế lực cơ bản tính minh cướp ra còn có một ít thế lực nhỏ chút, những thế lực nhỏ này dùng thủ đoạn ám đoạt.

Lục Nguyên cau mày phân tích tình thế Đông Đạo phủ hiện này. Tình hình đúng là khiến người nhức đầu, hèn chi sư phụ để hắn đến.


Có Tôn gia cùng là cường long, có địa đầu xà Vương gia, có Hoàng gia liên thông Đại Tấn vương triều, còn có Tiền gia tu tiên môn phái trung đẳng, bốn thế lực khác nhau.

Hơi rắc rối.

Nhưng chỉ là hơi rắc rối mà thôi, nếu hắn đã đến thì tự tin giải quyết được. Lục Nguyên trầm ngâm, thỉnh thoảng uống hớp rượu. Bình thường hắn không thích nghĩ tình hình quá phức tạp, nhưng giờ nếu đã đối mặt thì phải hoàn mỹ giải quyết.

Nói đơn giản là rất nhiều tu tiên giả rất cố gắng nhưng không có tài năng bẩm sinh.

Hắn thì có tài nhưng không có hứng thú.

Tuy nhiên, sự việc đã buộc hắn dùng ra tài năng của mình thì cứ dùng vậy.

Kỳ thực vấn đề quan trọng nhất bây giờ là biết thực lực của đối thủ. Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng.

Lục Nguyên hỏi thẳng:

- Những gia tộc, thế lực này, không nói đến quan hệ sau lưng họ, chỉ nói thế lực tại đây có nhân vật từ luyện thể kỳ trở lên không?

Luyện thể kỳ mạnh hơn luyện khí kỳ nhiều.

Lý Phóng lắc đầu nói:

- Sao mà có được? Nhân vật luyện thể kỳ dù đặt ở tỉnh cũng là cao thủ cả tỉnh, đâu dễ dàng xuất hiện.

Kỳ thực trong ngũ đại tiên môn giấu không ít cao thủ luyện thể kỳ, nhưng bên ngoài cao thủ luyện thể kỳ rất thưa thớt, thậm chí là hiếm thấy.

Dù Đông Đạo phủ không ít khoáng sản nhưng đa số là mỏ vàng hỗn loạn chút mỏ linh, không xem như mỏ linh chân chính, sẽ không có cao thủ luyện thể kỳ. Nếu như là thuần mỏ linh thì Đại Tấn hiếm hoi tài nguyên tu tiên sợ rằng tu tiên giả còn mạnh hơn cả luyện thể kỳ sẽ đi thủ hộ.

Lục Nguyên gật đầu, không có luyện thể kỳ thì yên tâm rồi. Bây giờ hắn là đỉnh cao luyện khí đệ bát tầng, cơ bản chỉ cần còn là ở luyện khí kỳ thì hắn giải quyết được.

Nếu đối phương không có luyện thể kỳ thì chỉ còn lại một việc.

Giết gà dọa khỉ!

Giết gà, dọa khỉ.

Muốn giết gà dọa khỉ đầu tiên phải có thực lực giết gà dọa khỉ đã.

Gà không dễ giết, khỉ không dễ dọa.

Trước khi không giết được gà ngược lại bị gà giết thì nguy rồi.

Lý Phóng không tin tưởng thực lực Lục Nguyên, dù sao thiếu chủ quá trẻ, mười tám tuổi có thể gánh trọng trách gì? Cùng lúc đó, Lý Phóng không mong chờ gì tương lai, qua hai, ba năm lão chủ nhân qua đời thì thiếu chủ không thể lên đài, khi đó thế lực này sẽ sụp đổ.

Bây giờ khổ, tương hai hai, ba năm càng khổ hơn. Hai, ba năm sau lão chủ nhân qua đời, không còn sống nổi nữa.

Lý Phóng càng nghĩ càng thấy đau khổ.

Lục Nguyên uống từng ngụm rượu. Trong khi Lý Phóng bi thương thì Lục Nguyên vô cùng nhàn nhã, chẳng qua là chọn giết con gà nào thôi.

Tôn gia sơn trang có Thanh Thành cửu đại kiếm tiên làm hậu thuẫn? Bản địa xà Vương gia? Hoàng gia có quan hệ với nội bộ triều đình Đại Tấn? Môn phái tu tiên trung đẳng ở phía sau chống lưng Tiền gia?

Chọn một thôi.

Không lẽ mình phải điểm binh điểm đến ai thì là người đó?

Hắn đang muons chọn một người thì một tu tiên giả nhanh chóng chạy tới nói.

- Thiếu chủ, trang chủ, mnguy rồi, khoáng sản bắc bộ Tượng Sơn lại đánh rồi!

Tượng Sơn là tên một khoáng sản thế lực Lý Nguyên Bạch sở hữu trong rất nhiều khoáng sản, tất cả Tượng Sơn đều thuộc quyền sở hữu của ông.

Nhưng hai năm nay mọi người cảm thấy thế lực Lý Nguyên Bạch dễ khi dễ, hoặc là minh cướp, hoặc là ám đoạt.

Trước đó không lâu Lý Phóng bị đánh trọng thương, bây giờ quặng mỏ bắc bộ Tượng Sơn đánh lộn, xem ra là muốn cướp quặng mỏ.

Lý Phóng trầm giọng nói:

- Là nhà nào ra tay?

Tu tiên giả nói:

- Là Tôn gia sơn trang.

Tôn gia sơn trang chính là Tôn gia sơn trang có Thanh Thành cửu đại kiếm tiên làm hậu thuẫn?

Khi Lý Phóng cực kỳ đau đầu nghĩ cách đối phó Tôn gia sơn trang thì Lục Nguyên chợt cười.

Rất tốt, mình đang lo chọng iết con gà nào, nay xem ra là con gà này rồi.

Con gà này đủ mập, vừa lúc dọa cho khỉ xem.

………

Trong một quặng mỏ bắc bộ Tượng Sơn, đây là quặng mỏ thấp bé.

Vách quặng mỏ màu vàng nhạt, đào xuống có từng tầng từng tầng kim sa.

Loại kim sa này trải qua tinh luyện là có thể biến thành hoàng kim.

Tại tu tiên giới thường dùng tiền nhất là linh thạch.

Nhưng chỉ cần vàng đủ nhiều thì có thể đổi thành linh thạch. Vàng ở trong tu tiên giới không phải không đáng một đồng, chỉ là kém xa giá trị linh thạch. Hơn nữa khoáng sản vùng này ngẫu nhiên sẽ đào ra linh thạch, cho nên khoáng sản khu này tiêu thụ rất tốt, có nhiều thế lực cát cứ chỗ này.

Bây giờ trong quặng mỏ hai bên đang đấu nhau. Một bên là tu tiên giả Tôn gia sơn trang, một bên là tu tiên giả Lý gia sơn trang. Vô số thanh trường kiếm va chạm nhau, các loại kiếm pháp thi triển trong tay họ. Thỉnh thoảng có người bị thương, ngẫu nhiên có người rầm một tiếng ngã xuóng đất, hiển nhiên là trọng thương.

Chỗ này là địa bàn của Lý gia sơn trang.

Nhưng hậu thuẫn của Lý gia sơn trang Lý Nguyên Bạch tuổi thọ không còn nhiều, đương nhiên mọi người khi dễ lên đầu.

Tôn gia sơn trang, có Thanh Thành cửu đại kiếm tiên làm hậu thuẫn, khí thế càng mạnh. Trước đó không lâu trang chủ Tôn gia sơn trang là Tôn Thiên mới đánh Lý Phóng Lý gia sơn trang trọng thương, bây giờ thuộc hạ gã kết bè đến cướp quặng mỏ. Họ vốn từng bước một tằm ăn mỗi quặng mỏ Tượng Sơn