Cuối cùng Lục Nguyên không thể phá giải kiếm pháp cấp diệt tinh này sao? Trong lòng bất cứ ai không có thất vọng mà là thở ra một hơi. Người đại đạo cảnh mà phá giải được kiếm pháp cấp diệt tinh thì quá khoa trương rồi, may mắn, may mắn, kỳ tích vẻn vẹn đến đây là chấm dứt, khiến người không cần căng thẳng như vậy.
Khi mọi người cho rằng sự việc đến đây là hết, sắp tròn một canh giờ thì Lục Nguyên cầm bút lên, rột roạt viết. Trước khi hết một canh giờ hắn đã viết xong.
Không phải chứ, kiếm pháp cấp diệt tinh mà cũng bị hắn biết cách phá?
Ân Vu Lôi, Công Tôn Việt, thậm chí là Thủy Nhã Nhiên, Vu Hào Hùng, bốn vị đường chủ cùng thò qua xem. Bốn đường chủ bị gợi lên lòng tò mò, dù là Kiếm Linh Đế Cơ cũng rất có hứng thú, chẳng qua nàng không thích có mặt nơi đông người nên không dựa vào gần. bốn đường chủ chậm rãi nhìn.
Kiếm thuật cấp diệt tinh, sơ hở của bộ kiếm pháp kia không dễ tìm ra.
Công Tôn Việt, Ân Vu Lôi, Thủy Nhã Nhiên, Vu Hào Hùng, bốn đường chủ không thể dễ dàng đoán ra, chỉ có không ngừng phân tích, ứng đối. Lôi Tinh kiếm pháp, kiếm pháp cấp diệt tinh vốn chính là kiếm pháp chí tôn sử dụng, họ vừa phân tích vừa thăm dò.
Qua một lúc, Ân Vu Lôi rốt cuộc lắc đầu thở dài.
Lắc đầu, thất bại rồi ư?
Ân Vu Lôi thở ra hơi dài, nói:
- Kiếm pháp cấp diệt tinh vậy mà cũng bị tìm ra sơ hở.
Thành công!
Lục Nguyên thành công!
Kiếm pháp cấp diệt tinh cũng bị Lục Nguyên phá giải, hơn nữa là trong một canh giờ, chuyện này nếu nói ra thì e rằng không ai tin, nhưng đây là sự thật bằng thép. Mấy chục người bên cạnh đều tán thán, quá khó để tin, chuyện này thế mà xảy ra.
- Rất, rất không tin được.
- Đúng vậy, Lục Nguyên rốt cuộc cảnh giới kiếm đạo cao cỡ nào chứ?
- Nghe nói người này thắng người mới pháp cổ văn minh đấy.
- Nghe nói lúc đó một kiếm cuối cùng kinh tuyệt một thời!
- Môn hạ Thái Sử chí tôn rốt cuộc ra một thế hệ kiếm kiệt!
Mọi người bàn tán xôn xao.
Thượng Quan Hãi chỉ có tuyệt vọng. Vốn gã thiết kế hãm hại Lục Nguyên, thủ đoạn cao siêu, nghĩ đến tất cả tình huống, kéo cả Công Tôn Việt xuống nước, tâm kế rất giỏi, nhưng giờ bị Lục Nguyên phá hết. Tại sao? Tại sao một đại đạo cảnh thất tầng bình thường lại có thể nhìn thấu sơ hở của kiếm pháp cấp diệt tinh chứ?
Đây là tại sao!?
Thượng Quan Hãi bị đả kích thê thảm, đây là lần đầu tiên gã thấy người dùng lực phá kế, kế của gã bị phá sạch sẽ.
Kiếm Linh Đế Cơ dùng ánh mắt trong suốt và kiêu ngạo nhìn Lục Nguyên, tay thuôn chắp sau lưng, dưới ống tay áo vu thủy lưu vân, bây giờ nàng rất có hứng thú với Lục Nguyên. Nghe nói người này xuất thân từ ngoại vực, rồi đến Kiếm Môn chốn nhỏ nhoi này, rốt cuộc hắn làm sao đến được trình độ này? Trong lòng Kiếm Linh Đế Cơ có chút không phục.
Trong trung ương thiên triều, kiếm đạo phía trên, Kiếm Linh Đế Cơ chưa từng phục ai cả. Thiên phú kiếm đạo của Kiếm Chi Tử trên Kiếm Linh Đế Cơ, nàng công nhận điềm này, dù sao Kiếm Chi Tử là một trong người mạnh nhất Khí Vận Thất Tử, so với loại người nàyl af tự tìm ngược. Dù nàng có là con gái của chủ pháp cổ văn minh, nhưng trừ Kiếm Chi Tử ra nàng chưa từng thua ai cả.
Hai mươi ba tuổi, đại đạo cảnh thập tầng! Cảnh giới kiếm vương!
Bây giờ rõ ràng có người cảnh giới kiếm đạo còn cao hơn cả Kiếm Linh Đế Cơ, đôi mắt trong suốt đánh giá Lục Nguyên, người người đàn ông này thú vị, quan sát một trận đã.
Lúc này, Thủy Nhã Nhiên khen nói:
- Hay cho Lục Nguyên, đại đạo cảnh đã phá kiếm pháp cấp diệt tinh, chính là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn!
Lời vừa thốt ra, mới rồi còn xôn xao chớp mắt biến tĩnh lặng.
Thủy Nhã Nhiên đường chủ nói ra một câu, câu đầu không có gì, chỉ là khen thôi, nhưng câu cuối liền thành vấn đề.
Hy vọng phục hưng của Kiếm Môn, câu này rất nặng.
Người Kiếm Môn bình thường lấy Kiếm Môn làm vinh, ra bên ngoài là giương cờ Kiếm Môn, người ta nhìn ngươi là người Kiếm Môn liền nể mặt ba phần. Tất nhiên cái này giới hạn trong Vô Thượng Đại Giáo mới hữu dụng, đụng phải loại văn minh thì ai mà để ý ngươi, một Vô Thượng Đại Giáo bình thường, loại cảnh giới này là đẳng cấp người bình thường.
Trong Kiếm Môn nhân tài kiệt xuất, tới Kiếm Môn lấy ngươi làm vinh, danh tiếng đã cực lớn, ai ai nhìn thấy đều sẽ khen ngợi. Ví dụ như "A, vị này là nhân vật trong truyền thuyết, xuất thân Kiếm Môn.", "Kiếm Môn ra nhân vật ghê gớm như vậy à", đây cơ bản là cấp thiên tài.
Rồi đến tầng cao hơn, chính là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn. Một người đảm trách hy vọng phục hưng một Vô Thượng Đại Giáo, cái này khó khăn cỡ nào? Không có mấy ai gánh nổi câu này. Cho dù bây giờ Lục Nguyên trong cuộc so tài phá kiếm pháp cấp diệt tinh, nhưng có nhiều người cảm thấy Thủy Nhã Nhiên đường chủ nói câu này quá nặng, quá đáng rồi, Lục Nguyên sao có thể là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn chứ?
Trong Kiếm Môn, có tư cách làm hy vọng phục hưng của Kiếm Môn đếm chưa đủ năm ngón tay.
Khi Thủy Nhã Nhiên nói ra câu này, bên kia Lục Nguyên vui vẻ đếm điểm. Số điểm lần này kiếm tới ba trăm năm mươi điểm. Ba trăm năm mươi điểm là rất khó kiếm, không ngờ nhanh vậy đã ra rồi, ở trong Kiếm Các đúng là dễ kiếm quá đi.
Thật ra điểm Kiếm Các đúng là dễ tìm, nhưng không dễ dàng như Lục Nguyên tưởng. Cảnh giới kiếm thuật của Lục Nguyên quá cao, vừa luyện âm dương thiết tắc, luyện thành tứ âm tứ dương, phá lôi hệ kiếm pháp hoàn toàn không áp lực, nếu không thì muốn kiếm ba trăm năm mươi điểm không phải chuyện dễ gì.
Chuyện này cơ bản tới đây là kết thúc.
Chỉ là, tại đây chấm dứt mà thôi, tin tức lập tức truyền đến bảy phân đường Kiếm Các khác.
- Nghe nói chưa? Trong lôi hệ kiếm pháp nghiên cứu thất có một thanh niên đại đạo cảnh, trong một canh giờ đã phá kiếm pháp cấp diệt tinh!
- Cấp diệt tinh? Ngươi nói giỡn hả? Đó là chiêu thức cấp chí tôn hỗn động cảnh sử dụng. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Đúng vậy, cấp diệt tinh, quá phóng đại đi.
- Các ngươi phải tin, lúc đó bốn vị đường chủ có mặt, là Công Tôn Việt đường chủ, Thủy Nhã Nhiên đường chủ, Ân Vu Lôi đường chủ, Vu Hào Hùng đường chủ. Bốn vị đường chủ đều có đó không lẽ là giả sao?
- Nếu có bốn đường chủ thì sợ là thật, lôi hệ kiếm pháp nghiên cứu thất ư, ta phải đi viếng nhân vật này mới được.
Lập tức sự việc lan tràn toàn Kiếm Môn.
Lục Nguyên trong một canh giờ phá kiếm pháp cấp diệt tinh là tin tức bùng nổ, tin bùng nổ thứ hai là Thủy Nhã Nhiên gọi Lục Nguyên là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn. Hai tin tức ở trong Kiếm Môn dấy lên sóng to gió lớn.
- Lục Nguyên này thắng người mới pháp cổ văn minh đã quá mạnh rồi, còn là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn!
- Không ngờ hắn được gọi là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn!
Trong Kiếm Môn người bình thường đều kinh thán. Kiếm Văn Hào, Đoan Mộc Tòng Dung thì tức đến suýt ói máu.
Trong một góc tối tăm không ánh sáng truyền ra giọng nói tràn đầy ma khí:
- Nực cười, nực cười, quá nực cười. Lục Nguyên bình thường mà thôi lại dám làm hy vọng phục hưng của Kiếm Môn hả? Kiếm Ma ta mới là hy vọng phục hưng của Kiếm Môn! Chẳng qua là một tiểu bối đại đạo cảnh mà thôi, không đáng để Kiếm Ma ta ra tay.
Ma khí tùy theo lời nói dao động, như rơi vào địa ngục ma khí.