Bây giờ ngũ hành kiếm ý của mình không nói đến luyện thành hoàng kiếm đạo, kim hệ kiếm ý tổng cộng lĩnh ngộ sáu loại: kim kiếm ý, khoái kiếm ý, chậm kiếm ý, thu kiếm ý, ưu kiếm ý, túc kiếm ý.
Mộc hệ kiếm ý thì là sáu loại: mộc kiếm ý, phong kiếm ý, lôi kiếm ý, nhu kiếm ý, nộ kiếm ý, thảo kiếm ý.
Thổ hệ kiếm ý là sáu loại: thổ kiếm ý, sơn kiếm ý, thủ kiếm ý, thạch kiếm ý, sa kiếm ý, nê kiếm ý.
Kỳ thực bây giờ Lục Nguyên đã lĩnh ngộ được rồi, cái gọi là ngũ hoàng kiếm đạo không phải giống như Yến tổ sư quy định khuôn đúc nhất định phải mười loại. Người nhiều lĩnh ngộ vài loại kiếm ý có thể cùng một hệ kiếm ý tìm ra quy luật là sẽ lĩnh ngộ ra hoàng kiếm đạo. Lục Nguyên quan sát mỗi một hệ có sáu loại kiếm ý là cơ bản tới cơ hội lĩnh ngộ hoàng kiếm đạo rồi.
Tức là nói bây giờ mình muốn luyện luân hồi kiếm ý cơ bản được rồi, chri cần cơ duyên thích hợp là sẽ luyện thành hoàng kiếm đạo, thành tựu luân hồi.
Sướng thật!
Ngũ đế ngũ hoàng luân hồi kiếm đạo, lúc trước Yến tổ sư truyền cho mình nghe nói phải được năm mươi loại kiếm ý suýt bị hù sợ, cái này cần bao nhiêu chứ, cho rằng ngày luyện đầy đủ xa vời không hẹn. Bất giác đến lúc này phát hiện luân hồi kiếm đạo cần kiếm ý mình đã gom đủ.
Giờ chỉ kém một bước cuối là có thể học luân hồi!
Tốt lắm, dù bây giờ luân hồi vẫn là viễn vông nhưng hắn cảm thấy cách viễn vông ngày càng gần.
Luân hồi kiếm đạo, hoàng trong kiếm.
Chỉ tưởng tượng đủ khiến người động tâm.
Con đường kiếm đạo dường như mình lại tiến một bước.
Phải rồi, bây giờ mình biết kiếm ý tổng cộng ba mươi bốn loại, hiện nay người có pháp lực tương đương thì cơ bản chưa được mười loại kiếm ý.
Lục Nguyên vô cùng vui vẻ đi ra tàng thư các, lần này bế quan tu hành kiếm đạo đến đây chấm dứt một đoan. Lục Nguyên nhìn xếp hạng, phát hiện thứ hạng mình quang vinh treo ở vị trí hai trăm. Không tệ, không tệ, qua thời gian ngắn mình phải bắt đầu xông xếp hạng rồi.
Dù sao mình cũng cần Ngộ Đạo bảo các để tăng pháp lực.
Pháp lực, kiếm đạo, đây là hai trụ cột cấu thành thực lực của mình.
Thiếu một thứ cũng không được.
Còn về hư danh xếp thứ hai trăm thì Lục Nguyên không thèm để ý.
Mưa thuận gió hòa.
Lạc xuân nhân độclập, vi vũ yến song phi.
Phong cảnh Việt Lộc Sơn khá là xinh đẹp.
Bạch Hạc Tuyền, cổ thụ vòng quanh, có suối chảy ra khe đá, nước suối đông hạ không cạn, dù là muốn rét cũng không, vòng qua suối chảy cổ thụ là sẽ thấy chủ tuyền. Trên chủ tuyền có ba chữ Bạch Hạc Tuyền. Lý do gọi là Bạch Hạc Tuyền vì dùng nước suối ngâm trà bốc hơi khí nóng xoay quanh cửa cốc rất giống hạc trắng.
Nơi ở của người Hoa Sơn xây ở kế Bạch Hạc Tuyền, mười lăm người Tấn quốc khác ở cách nhau không xa.
Bây giờ tâm tình Lục Nguyên rất tốt, trong lòng vui vẻ.
Sáu loại kiếm ý! Sáu loại kiếm ý đấy!
Đây chính là sáu loại kiếm ý!
Trong khoảnh khắc lĩnh ngộ nhiều như thế, cảm giác chỉ có một chữ...sướng!
Sướng thôi chưa đủ tả, cái loại cảm giác này trong quá khứ, chỉ có khoảnh khắc tăng lên đại đạo cảnh mới có sung sướng tràn đầy như vậy.
Bước chân Lục Nguyên lâng lâng định đi vào tiểu viện mình ở thì bên cạnh đến một người đàn ông trung niên mặc áo vàng nhạt. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Lục Nguyên thấy người này lập tức hành lễ:
- Tham kiến Nguyên Dương sư bá.
Nguyên Dương Thượng Nhân gật đầu nói:
- Có rảnh không? Nếu rảnh thì đến tiểu viện của ta đi, Tử Hà Thượng Nhân ở đó.
Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân vốn là tử địch, nhưng đến Việt Lộc Sơn rồi cùng là đồng quê tha hương nên quan hệ hai người dịu chút.
Trong sân Liệt Dương Thượng Nhân, Hồi Phong Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân ngồi, lúc Nguyên Dương Thượng Nhân đi vào thì họ hơi đứng lên.
Bốn người ngồi xuống.
Chén trà đã bày sẵn, Tử Hà Thượng Nhân pha trà. Tử Hà Thượng Nhân nổi tiếng là cao thủ pha trà, tông sư trà đạo. Dùng nước Bạch Hạc Tuyền pha trà, khói bốc lên hóa thành hình bạch hạc.
Tử Hà Thượng Nhân pha xong trà nhàn nhã uống một ngụm, thán:
- Dễ chịu thật.
Tử Hà Thượng Nhân cực kỳ dễ chịu.
Lão thích trà, là tông sư trà đạo.
Muốn pha trà ngon cần có lá trà ngon, nước suối tốt, trà cụ tốt, tâm tình tốt, thiếu một thứ cũng không được.
Bây giờ có nước suối tốt, nước suối Bạch Hạc Tuyền, mát mẻ mang chút ngọt lành.
Tử Hà Thượng Nhân, Nguyên Dương Thượng Nhân, Liệt Dương Thượng Nhân, Hồi Phong Thượng Nhân, bốn người đều hớp một ngụm, không uống chỉ có Lục Nguyên.
Tử Hà Thượng Nhân nhìn Lục Nguyên, hỏi:
- Sao vậy, sư bá ta pha trà không được?
- Không phải.
Lục Nguyên giơ hồ lô rượu trong tay, nói:
- Sư điệt ta là tửu quỷ, không có hứng thú với trà, cái gọi là tục nhân không phong nhã được chính là nói ta.
Khách sáo chốc lát, Nguyên Dương Thượng Nhân rốt cuộc nói đến trọng điểm...hơn bốn tháng nay Lục Nguyên đang làm gì? Hắn luôn xếp hạng hai trăm, Lục Nguyên là người Tấn quốc, là người Tấn quốc, là người Hoa Sơn, còn tuyệt thế thiên tài Hoa Sơn. Lục Nguyên luôn xếp hạng hai trăm, họ không còn mặt mũi nào, huống chi Hoa Sơn Tiên Môn thăng đại hình tiên môn.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên là có khả năng vào trung ương thiên triều nhất.
Họ đều hy vọng Lục Nguyên có thể nổi bật, một khi hắn vào trung ương thiên triều sẽ mang đến vô số ích lợi cho Hoa Sơn.
Có điều kiện mạnh mẽ như vậy, phân chia tam tông có thể tạm thời gác lại.
Lục Nguyên cười cười đáp:
- Thật ra không có gì, bốn tháng nay chẳng qua ta lĩnh ngộ kiếm ý thôi. Kiếm đạo vô bờ bến, hôm nay ta lĩnh ngộ một ít kiếm ý, lần này bế quan coi như xong, thời gian sau sẽ bắt đầu tranh điểm xếp hạng.
Nguyên Dương Thượng Nhân là chủ kiếm tông, đối với kiếm ý đặc biệt có tâm đắc chút chút, lập tức hỏi:
- Vậy hôm nay sư điệt lĩnh ngộ bao nhiêu kiếm ý?
Lục Nguyên đáp:
- Sáu loại.
Lục Nguyên đáp một câu phát hiện bốn phía im bặt.
Nguyên Dương Thượng Nhân rất muốn khóc. Lão là chủ kiếm tông, hiện nay chỉ có ba mươi loại kiếm ý mà thôi, thế mà Lục Nguyên một hơi lĩnh ngộ sáu loại kiếm ý, cái này gọi người làm sao chịu nổi?
Liệt Dương Thượng Nhân cùng Lục Nguyên tiếp xúc hơi thiếu, không quá hiểu biết hắn, giờ ngây như phỗng. Một hơi lĩnh ngộ sáu loại kiếm ý, đây là trình độ gì chứ! Thật khiến người không dám tin!
Hồi Phong Thượng Nhân thì chỉ muốn cảm thán, lão cảm thấy đời này mình sống quá thất bại, mình dẫu sao cũng là một trong phong chủ kiếm tông, luôn nổi danh về kiếm, cảm thấy sở hữu kiếm ý không ít, nay đã có mười hai loại, nhưng giờ so sánh với Lục Nguyên mới biết chênh lệch quá.
Tử Hà Thượng Nhân ngơ ngác, mồm há to đủ nhét trứng vịt, phong độ ưu nhã bình thản thường ngày quăng đi đâu mất rồi. Một hơi tới sáu loại kiếm ý, đây là trình độ gì! Luyện kiếm xuất hiện nhân vật biến thái như vậy khiến luyện pháp thuật làm sao chịu nổi. Tử Hà Thượng Nhân có thể đoán bởi vì Lục Nguyên tồn tại, chắc chắn sẽ nhiều người sau này đi kiếm tông hoặc là kiếm khí tông, người đi khí tông sẽ rất ít, khí tông gian nan đây.
Không chút nghi ngờ, bốn vị thượng nhân đều cho rằng Lục Nguyên dùng bốn tháng lĩnh ngộ kiếm ý mà không lấy điểm, xếp hạng hai trăm là rất đáng giá.
Không đáng mới là lạ.