Loại cây bất tử này nghe nói nhất định phải qua nghìn năm mới kết được bất tử dược, bất tử dược là một thứ dị bảo, có thể tăng khả năng tấn công đại đạo cảnh.
Ở phía trước Bất tử thụ phát ra bích quang lấp lánh, một khi nó phát ra huỳnh quang này tức là cho thấy tương lai không xa nó sẽ sinh ra bất tử dược.
Lục Nguyên vô cùng kích động.
Bất Tử Dược có thể tăng khả năng trùng kích lên đại đạo cảnh.
Hiện tại mình đang ở chỗ xung yếu trùng kích lên đại đạo cảnh, bất kể thứ gì có thể tăng khả năng trùng kích lên đại đạo cảnh mình cũng không thể bỏ qua.
Bất tử thụ sắp kết thành bất tử dược ở trong trận doanh của Hoa Sơn tin tức này thật oanh động.
Đã đạt tới Trường Sinh tầng thứ tám thứ chín sẽ vì trùng kích tới Đại Đạo Cảnh mà chuẩn bị.
Một khi có thể tăng khả năng trùng kích mọi người hoàn toàn có thể liều mạng, ví dụ như trước kia vì một viên Đại Đạo Pháp tắc đan nhiều người liều chết, Yêu Ma thập đại trưởng lão những nhân vật cao minh.
Điều này tự nhiên hấp dẫn nhiều người.
Chỉ nói tới Bắc Phong Phương Nho Diệp Dương Dung Lục Nguyên ba người bọn họ cũng chuyển động tâm ý, ngẫm lại lần này tiến công vào thế giới dưới lòng đất, nguy hiểm cũng không lớn cho nên Phương Nho có ý định tiến lên, Diệp Dương Dung cũng cảm thấy mình có cơ hội, dứt khoát để ch Sở Phi và Độc Cô Diệp dẫn đội.
Dù sao mấy nhân vật Đại Đạo Cảnh cũng đã sớm ẩn tại đám người, đội ngũ Bắc Phong cũng không thể xảy ra vấn đề gì.
Phương Nho cười cười:
- Lần này hi vọng Lục sư điệt có thể chiếu có một hai.
Lục Nguyên cười đáp:
- Phương sư thúc nói đùa.
Hiện nay với bề ngoài mà nói, Phương Nho cơ hồ có chiến lực coa nhất, Trường Sinh tầng thứ mười cộng thêm hắn là chủ một phong, bất kể thế nào mọi người đều biết, mà Lục Nguyên chỉ mới thể hiện chiến lực ở trận chiến Bắc Phong lúc yêu ma vây công Hoa Sơn, dùng thực lực cường hãn giết một lúc bảy yêu ma trưởng lão, chiến lực qua cả Phương Nho.
Ở bên Đông Phong cũng có ba vị kiếm tiên muốn đi, đệ nhất dĩ nhiên là kiếm tiên Thạch Trùng Thiên, Hành Tỉnh Kiếm tiên Lăng Lạc Thạch.
Hoa Sơn kể cả Lục Nguyên tổng cộng đi ra mười bốn vị kiếm tiên.
Mười bốn người này thấp nhất cũng có tu vi Trường Sinh tầng thứ chín, còn đa phần đều là Trường Sinh tầng thứ mười, à mà phải nói tới Thạch Trùng Thiên, y hiện tại đã đạt tới cảnh giới tiến nửa bước vào Đại Đạo Cảnh, thực lực cao nhất, mặc dù chuyện này đối với việc trùng kích Đại Đạo Cảnh không có trợ giúp gì nhưng chiến lực cũng tăng lên không ít.
Lục Nguyên phát hiện ra những ánh mắt của những người trong Kiếm Khí Tông nhìn mình cũng không thân mật lắm, cũng khó trách Bất Tử thụ kết bất Tử Dược rất hiếm tuyệt đối không nhiều.
Mà chiến lực của Lục Nguyên cũng rất mạnh, bất kể ai ở đây cũng có thể nói không phải là đối thủ của Lục Nguyên.
Cho nên ai cũng coi Lục Nguyên là một kẻ địch mạnh.
- Hiện tại tu tiên giả ở Tấn quốc chỉ có dùng kiếm mới là vương đạo cái gì là pháp thuật đều không bằng.
- Pháp là páp thiên, thiên pháp tự nhiên vạn vật đều có pháp, pháp thuật đương nhiên là thiên đạo.
Tu tiên giả của Khí Tông cũng đã khẩu chiến rất nhiều, nhanh chóng cãi lại.
Kiếm Tông và Khí Tông hai người lâm vào khẩu chiến.
Mà người của Kiếm Khí Tông thì cũng bị cuốn vào tai bay vạ gió trong đó, bị Kiếm tông và Khí Tông hai người mắng, Kiếm Khí khong thể lưỡng hợp.
Sau đó là khẩu chiến của tam tông.
Kỳ thật tất cả mọi người đều minh bạch cục diện hiện tại là do Bất Tử dược, nếu bình thường mọi người còn có thể kìm chế nhưng hiện tại thì rất khó.
Cuối cùng bọn họ liền tản ra.
Phương Nho Diệp Dương Dung Lục Nguyên ba người hướng về phía Bất Tử thụ lúc đi Diệp Dương Dung cất tiếng nói:
- Ta đã nghiên cứu qua ở bên cạnh Bất Tử thụ này phân làm hai tầng bất kể chỗ nào cũng có lượng lớn yêu thú, hơn nữa còn nghe nói có cả yêu thú trung cổ, tương đối khó đối phó.
Lúc nói chuyện ở phía trước xuất hiện một mảng đất màu trắng mảng đất này so với đất đai bình thường thì khác nhau trắng toát cho người ta cảm giác mềm mại vô cùng.
Diệp Dương Dung nói:
- Mảnh đất đầy tuyết trắng này là tầng một của bất tử thụ rồi, một khi tiến vào nơi này có rất nhiều yêu thú.
Ba người định tiến vào mảnh đất này thì vừa vặn ở bên cạnh có một đám kiếm tiên bay ra, đám kiếm tiên này chỉ sợ có hơn mười người hơn nữa bọn họ cũng không dùng phi kiếm phi hành mà là rất nhiều bảo quang hình thù kỳ lạ, có người ngự cả chén, tốc độ cũng không quá nhanh nhưng pháp bảo có lực phòng ngự cực cao hiển nhiên là người của Côn Luân tiên môn.
Người cầm đầu Côn Luân tiên môn này là một tu tiên giả mặc thanh y tên là Nhiếp Thần Phong.
Vị Nhiếp Thần Phong này sớm đã kết oán với Bắc Phong thấy đám người bọn họ thì liền cất tiếng:
- Chỉ là Hoa Sơn Bắc Phong mà thôi.
Nhiếp Thần Phong nhìn về phía họ mà cười:
- Phương Nho Diệp Dương Dung Lục Nguyên ba người đúng không, các ngươi nhớ kỹ nếu như ở trên tầng hai Bất Tử thụ mà gặp ta ta sẽ đánh trọng thương các ngươi không hề cố kỵ.
Lục Nguyên định nói gì đó thì Phương Nho đã ngăn cản lại:
- Nhiếp huynh, ngươi nên hiểu rõ bản lĩnh của ngươi.
Hiển nhiên Phương Nho khinh thường lời nói của Nhiếp Thần Phong.
Nhiếp Thần phong cười ha hả mà đem theo một đám Côn Luân tiên môn rời khỏi.
Phương Nho Diệp Dương Dung Lục Nguyên ba người tiến vào chính giữa tầng một của Bất Tử thụ, trong tích tắc chỉ thấy phương xa có một đàn hỏa quạ bay tới, đàn hỏa quạ này cơ hồ nhuộm đỏ cả bầu trời, Phương Nho khẽ biến sắc mặt, trong tay của hắn đã hiện ra Hạo Nhiên linh kiếm, toàn thân tản mát ra khi thế Hạo Nhiên.
Mà Diệp Dương Dung cũng thay đổi sắc mặt:
- Đây là Hỏa Quạ, chính là do yêu khí li hỏa hình thành, nghe nói nó chỉ tồn tại chỗ gần mặt đất không ngờ ở đây cũng có, Phương sư huynh Lục sư điệt tuyệt đối phải cẩn thận.
Diệp Dương Dung nói những lời này cũng không phải là quá trớn.
Loại Hỏa quạ này thực lực cường hoành không thể tưởng tượng nổi, rất nhiều con đều có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ sáu, tầng thứ bảy thậm chí là tầng thứ tám, đừng nhìn pháp lực của nó không quá lớn nhưng số lượng tới cả nghìn con, Diệp Dương Dung đối phó với trăm con là đã vượt qua sức của mình rồi.
Phương Nho quát:
- Ba người chúng ta kết thành trận hình tam giác, mỗi người một góc hướng về phía bên ngoài tấn công kẻ địch.
Trận hình tam giác là trận pháp đối chiến mà tu tiên giả thường dùng nhất, ba người chiếm một góc trong tam giác, sau đó liên thủ.
- Cần gì phải phiền toái như vậy, để sư điệt đi giết chúng là được.
Lục Nguyên cười dài một tiếng linh kiếm Dưỡng Ngô di chuyển, Thủy Hoàng kiếm đạo phát ra thủy kiếm vô cùng vô tận đánh về phía Hỏa Quạ, một kiếm đảo qua có vài chục con hỏa quạ bị đánh trúng, hóa thành từng khối hỏa linh thạch.
Thủy Hoàng kiếm đạo ở đây dĩ nhiên không có uy lực lớn bằng ở trên biển nhưng thủy khắc hỏa, uy lực rất lớn, đối phó với hỏa quạ tương đối đơn giản.
Một kiếm diệt mười con.
Hơn nghìn con chỉ hai mươi kiếm là đủ.
Trong nhất thời Phương Nho và Diệp Dương Dung đều bị giật mình.
Hai người đều cho rằng hiện tại đã đến nguy cơ sinh tử, không ngờ Lục Nguyên lại giải quyết nhẹ nhõm như thế.
Hơn nữa lại vô cùng tự tại.
Bọn họ đều biết Lục Nguyên rất mạnh, nhưng mà không ngờ rằng hiện tại mới biết Lục Nguyên mạnh như thế.
Vượt quá xa bọn họ, thật sự mạnh.
Lúc này Phương Nho Diệp Duông Dung Lục Nguyên ba người đều đã tiến tới chính giữa tầng một.
Lục Nguyên hỏi:
- Phương sư thúc, thúc nói người giết Đông Phương Yêu rốt cuộc là ai?
Phương Nho hỏi lại Lục Nguyên;
- Đông Phương Yêu bị giết chết tin tức này được che giấu rất kỹ, chúng ta không tra ra nguyên nhân.
Lục Nguyên nhún vai:
- Sở Đoạn dã tâm bừng bừng thực tế cũng có năng lực các tiên môn chính đạo khác cũng thế, bọn họ ngay cả ai giết Đông Phương Yêu vì mục đích gì cũng không rõ mà đã tấn công yêu ma dưới lòng đất không sợ đây là một cái bẫy, con là người đầu tiên không tin cho dù là con cũng không làm chuyện ngu ngốc như vậy chứ đừng nói một đám hồ ly.
Đặc biệt là những người lịch duyệt qua vô số mưa gió tuyệt đối không làm những chuyện ngu ngốc như vậy.
Những người này sống mấy trăm năm thậm chí cả nghìn năm họ ăn muối so với Lục Nguyên ăn cơm còn nhiều hơn.
Nếu coi những người này là kẻ ngốc vậy thì khả năng mình là người ngu là cực cao.
Lục Nguyên rõ ràng, mình chỉ có thiên phú kiếm đạo trời cho, còn thủ đoạn mưu trí các vị tiền bối kia có thể tùy tiện chơi đùa chết hắn. Trước lúc Nguyên Nguyên thượng nhân chết đã nói với hắn hắn muốn đối phó với Nguyên Lăng thực lực phải thật cao, vượt xa hắn, sau đó dùng lực phá xảo.
Hiển nhiên Nguyên Nguyên sư bá rất hiểu mình.
Phương Nho dừng lại một chút:
- Kỳ thật nói cho ngươi biết cũng không sao, người ra tay giết Đông Phương Yêu có tám phần khả năng là Nhâm Độc.
- Tiền nhiệm yêu ma thánh đế?
Lục Nguyên hỏi.
Phương Nho gật đầu.
- Không đúng một tiền nhiệm yêu ma thánh đế tại sao lại giết Đông Phương Yêu như vậy chẳng phải là muốn làm suy yếu yêu ma cho chúng ta cơ hội tấn công sao?
Lục Nguyên nghi vấn.
- Suy nghĩ của Nhâm Độc chúng ta cũng đoán ra tám phần, tuy không dám nói là mười phần nhưng đến lúc đó hiển nhiên ngươi cũng minh bạch.
Phương Nho nói.
Đúng lúc này truyền tới từng đạo thanh âm ông ông sau đó một mảng lớn khí vân lao tới, Lục Nguyên nhìn sang thì thấy có hàng vạn con ong vàng, toàn thân kim sắc đang lao tới. Nguồn: https://truyenfull.vn
Diệp Dương Dung biến đổi sắc mặt;
- Đây là Kim Canh Độc Phong thực lực của nó là Trường Sinh kỳ tầng thứ tư, toàn thân do khí Kim Canh biến thành, có thể phóng ra phi kiếm cực kỳ đáng sợ.
Diệp Dương Dung nói thật, loại Kim Canh Độc Phong này một con thì không đáng sợ nhưng rất nhiều con liên hợp lại, thật không bình thường.
Phương Nho hít vào một khí lạnh, hắn tuy tự tiên Hạo Nhiên linh kiếm của mình là linh kiếm chính hệ có thể khống chế tà độc nhưng hàng vạn con Kim Canh Độc Phong ở cùng một chỗ thế này thật sự là quá mức đáng sợ, hắn là phong chủ một phong lập tức quyết đoán:
- Lục Nguyên ngươi đi trước Diệp Dương Dung hai người chúng ta ở lại đây chống cự.
Gần đây Bắc Phong xảy ra đại biến, Phong chủ một phong dĩ nhiên không thể xảy ra vấn đề nhưng Lục Nguyên còn quan trọng hơn với Bắc Phong đây là hi vọng để Bắc Phong quật khởi cho nên hắn muốn Lục Nguyên trốn trước.
Lục Nguyên cười ha hả:
- Không có gì đâu.
Trấn Nhạc linh kiếm của hắn chuyển động, Trấn Nhạc linh kiếm bay lên không trung vô số chuôi kiếm Trấn Nhạc tập hợp lịa, sau khi đạt tới độ cao nhất, hỏa hoàng kiếm đạo cuối cùng cũng phun ra, lập tức hỏa quang ngập trời vô số con Kim canh độc phong chết dưới đại hỏa vô biên đó.
Phương Nho và Diệp Dương Dung vốn cho rằng đã tới thời khắc sinh tử kết quả Lục Nguyên dùng Hỏa Hoàng kiếm đạo đã giải trừ được toàn bộ nguy cơ, chỉ thấy một khối linh thạch kim hệ rơi xuống đầy đất.
Phương Nho và Diệp Dương Dung hai người líu lưỡi không thôi.
Một đám báo toàn thân đen kịt như là u linh xuất hiện, con báo này ít nhất cũng có tu vi Trường Sinh kỳ tầng thứ tám thậm chí là tầng thứ chín tổng cộng là hai ba mươi con, Diệp Dương Dung biến sắc:
- Không xong, đây là U Linh báo, tốc độ của nó cực nhanh, căn bản khó có thể chống lại.
Sắc mặt của Diệp Dương Dung biến đổi với thực lực của Diệp Dương Dung tối đa cũng chỉ đối phó được hai ba con mà thôi.
- Không sao.
Lục Nguyên lại tế ra Hắc Đế kiếm đạo, một hắc sắc như nước rung động tán dật ra bên ngoài trong chốc lát đã chém chết hết ba mươi con linh báo kia.
Phương Nho và Dương Dung hai mặt nhìn nhau, Lục Nguyên mạnh mẽ đã vượt ra ngoài tưởng tượng của bọn họ, thực lực mạnh mẽ này căn bản đã vượt qua Trường Sinh kỳ.
Phương Nho và Diệp Dương Dung tràn đầy cảm xúc.
Muốn tiến tới tầng thứ hai của Bất Tử thụ phải đi qua một chỗ gọi là Đọa Địa Nhai.
Đọa Địa Nhai là một chỗ bị hãm sâu dưới lòng đất so với tầng một của Bất Tử thụ còn thấp hơn rất nhiều.
Cũng chỉ có vượt qua Đọa Địa Nhai mới có thể tiến vào tầng thứ hai.
Phương Nho Diệp Dương Dung Lục Nguyên ba người đi tới Đọa Địa Nhau.
Ba người ở trên đường đi cũng chém giết không biết bao nhiêu là yêu thú, trong đó mỗi lần gặp nạn đều là Lục Nguyên ra tay tự giải quyết, Diệp Dương Dung sau khi xem địa đồ liền nói:
- Phía trước hẳn là Đọa Địa Nhai rồi.
Chỉ thấy ở trước đó có một đám người đã xuất hiện người cầm đầu thanh y bồng bềnh.
Phương Nho và Diệp Dương Dung hai người kiến thức quảng bác lập tức nhận ra đây là người của Thanh Thành tiên môn, người cầm đầu là nhân vật Trường Sinh tầng thứ mười Vu Ky Du, năm sáu người phía sau cũng có tu vi Trường Sinh tầng thứ chính thứ mười.
Vu Ky Du nhìn thấy Phương Nho Diệp Dương Dung Lục Nguyên ba người thì giật mình.
Vu Ky Du cất tiếng:
- Phương phong chủ lâu rồi không gặp, Diệp đạo hữu gần đây chấp chưởng quyền hành tình báo ở Bắc Phong không ngờ hai vị cũng có thời gian tới Bất Tử thụ.
Phương Nho gật nhẹ đầu:
- Vu đạo hữu chính là người đệ nhất bên trong Thanh Thành tiên môn, bình thường Thanh Thành tiên môn có rất nhiều sự vụ không ngờ cũng tới nơi này.
Hai người lúc nói chuyện có vài phần cảm khái.
Đúng thế, ngươi quyền thế lớn quyền lợi lớn kỳ thật cũng không có tác dụng gì.
Vương đạo chính thức chính là Đại Đạo Cảnh.
Chỉ khi thực lực bản thân tăng cao mới là vương đạo.
Vu Ky Du khách khí vài tiếng sau đó nhìn về phía Phương Nho:
- Phương phong chủ, Hoa Sơn các ngươi có mười người tiến vào sao hiện tại có ba người các ngươi thôi vậy?
Phương Nho cười khổ một tiếng:
- Hoa Sơn chúng ta có tam tông, Vu đạo hữu không phải không biết, Bắc Phong chỉ có ba người chúng ta mà thôi.
Một câu nói này khiến cho đám Thanh Thành tiên môn sợ kinh người, Vu Ky Du và đám người còn lại lập tức đánh giá ba người Diệp Dương Dung Phương Nho và Lục Nguyên.
Tại sao bọn họ khiếp sợ như vậy, Thanh Thành tiên môn lần này tổng cộng có mười một người tiến vào kết quả ở tầng đầu tiên bị trọng thượng phải rời khỏi năm người tới đây chỉ còn lại sáu người mà thôi.