Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 314: Bánh trung thu (thượng,hạ)

Đương nhiên ban thưởng cho Lục Nguyên cũng không thiểu thứ nào.

Lục Nguyên bị cấm bế nửa năm, hiện tại đang ở Trường Xuân Cư kiểm kê chiến lợi phẩm của mình, bị bế quan thì bị bế quan, dù sao cái gọi là cấm bế là không thể ra khỏi Bắc phong, nửa năm ở lại Bắc phong đối với hắn mà nói, căn bản không có gì khó khăn.

Trước tiên là một con linh thú loại dị hình, phong ấn trong phong linh bài, bản thân hắn thực sự chưa từng gặp qua linh thú kiểu dị thú, lập tức dùng thần thức thăm dò bên trong, muốn xem xem linh thú dạng dị hình này có hình dáng như thế nào, vừa nhìn thấy, phát hiện con linh thú kiểu dị hình này quả nhiên là cực lớn, còn lớn hơn Vân kình rất nhiều, toàn thân màu trắng, mọc ra bốn cái chân, thân hình lớn bằng bốn năm con Vân kình bình thường, có một cái đuôi dài, trên lưng có rất nhiều gai nhọn như kiếm, hai mắt nhìn hằm hằm, cho dù màu trắng cũng lộ ra uy phong hiển hách, đây là…

Lục Nguyên hoàn toàn không biết loại quái thú này là gì, ngay lập tức đi lật tìm tàng thư trong Trường Xuân Cư, sư phụ quả nhiên để lại không ít tàng thư, hắn vừa lật tìm đã phát hiện, thì ra loại quái thú này tên là khủng long, khủng long có nhiều loại, nghe nói là quái thú sinh sống vào thời kì thượng cổ, nhưng đã sớm tuyệt diệt, chỉ là hiện tại các hệ linh thú còn có thể hóa thành hình dạng của bọn chúng, loại linh thú này, được gọi là cấp dị thú, cường đại hơn cấp cự thú rất nhiều.

Kỳ thật linh thú có linh thú loại nhỏ, cỡ trung, cỡ lớn, thậm chí linh thú khổng lồ, đổi chỗ dưới một tầng và trên một tầng đều là đổi chỗ mười đối một, sau khi đạt đến cấp dị thú, lên trên chính là linh thú cấp truyền thuyết, linh thú cấp thần thoại, linh thú cấp thượng cổ, đều là trăm đối một, nói đơn giản chính là một trăm linh thú khổng lồ mới có thể so sánh với một con linh thú dị thú, còn một trăm con linh thú cấp dị thú mới có thể so sánh với một con linh thú cấp truyền thuyết.

Linh thú càng ở sau, càng trân quý, giống như một con Vân Kiếm Long cấp dị thú, quả thực là quý giá không thể nào tưởng tượng.

Bản thân Lục Nguyên bây giờ, tổng cộng có một con linh thú cấp dị thú, 73 con linh thú khổng lồ.

Sau khi có được linh thú cấp dị thú, chỉ cảm giác pháp lực quanh người cuồn cuộn ngưng nhập vào thân thể, tốc độ nhanh gấp đôi so với trước kia, thật sự là đề thăng khoa trương, phải thật sự may mắn lắm mới có thể có được loại linh thú cấp dị thú này, lần này cũng nhờ mười vạn yêu ma tấn công Hoa Sơn, Lục Nguyên lập được đại công số một, cho nên mới được chia.

Ngoài ra, hắn còn có năm viên thần hồn kết tinh.

Cũng tức là nói, bây giờ tổng cộng hắn có tám viên thần hồn kết tinh.

Kỳ thật vốn còn có ban thưởng khác, dù sao nhiều yêu ma chết như vậy, trong đó bao gồm cả yêu ma cấp yêu vương, cấp yêu hầu, ở dưới thì vô số kể, nhưng Lục Nguyên có được linh thú cấp dị thú đã là quá khoa trương rồi, vì vậy các phương diện khác phải giảm bớt một chút.

......

Hào quang của thần hồn kết tinh giữa mi tâm dần dần tiêu tán, một tiếng "rắc" vang lên, thần hồn kết tinh vỡ nát, đúng vậy, Lục Nguyên hiện tại đang cố gắng tu hành, dù sao bị cấm bế, làm chuyện gì cũng không thành, đương nhiên là ở đây luyện công, trùng kích Trường Sinh thập trọng, vừa rồi chính là dùng thần hồn kết tinh đề thăng thần hồn của mình, sau khi liên tiếp dùng hai viên, chỉ cảm giác thần hồn của mình đề thăng rất nhiều, nhưng vẫn còn cách Trường Sinh thập trọng tương đối xa.

Quả nhiên, muốn đạt tới Trường Sinh thập trọng thật sự cũng không dễ dàng!

Con đường trùng kích Trường Sinh thập trọng vẫn còn dài đằng đẵng.

Ngày mười lăm tháng tám, tết trung thu.

Hôm nay là một ngày rất đặc biệt.

Vào ngày này hàng năm, tất cả các đại tiên môn của Tấn quốc đều tổ chức cúng tế tinh chủ mặt trăng, tinh chủ mặt trăng có địa vị cực cao trong Thần Tiên phổ thượng của Tấn quốc. Ở Tấn quốc, địa vị của tinh chủ mặt trăng và tinh chủ mặt trời chỉ dưới Lục đại thiên chi ngự đế, trong lịch sử Tần quốc, cũng chỉ có tinh chủ mặt trăng hạ phàm giúp đỡ chuyện của thế nhân, cho nên mới tạo thành tập tục như vậy.

Phong chủ Phương Nho vẻ mặt nghiêm túc, trước mặt hắn có một tế đàn, đốt hương thơm, trên bầu trời làn hương thơm dần dần hóa thành cảnh sắc của nguyệt cung, thỏ ngọc vui vẻ, Ngô Cương đang chém cây quế, chính giữa là tiên tử Hằng Nga nhẹ nhàng chắp tay ca thán.

Lục Nguyên luôn thích tết Trung Thu, ở Bắc phong không bán rượu, nhưng ngày 15 tháng 8 hàng năm đều có uống rượu hoa quế.

Phương Nho đứng ở đó, các kiếm tiên, trưởng lão cũng đứng đây, đằng sau là đệ tử chân truyền, tiếp theo là các đệ tử.


Lục Nguyên đương nhiên đứng trong đám đệ tử chân truyền, có 6 đệ tử chân truyền đã trở về, còn 4 người chưa quay về, đúng rồi, Ti Mã Bác sớm đã bị khai trừ khỏi hàng ngũ đệ tử chân truyền, mới thu nhận một đệ tử chân truyền, đệ tử chân truyền hiện tại xếp hạng thứ mười một. Lâm Y Tinh, đệ tử kiệt xuất trong số các đệ tử bình thường hiện tại đang được Độc Cô Diệp mang đi dạy dỗ.

Như vậy, mười đại đệ tử chân truyền, xuất ra hai vị nữ tử, chỉ còn lại một mình Lăng Ngọc Châu.

Lâm Y Tinh có khuôn mặt tròn trịa, không quá mức xinh đẹp, thậm chí có chút mập mạp, nhưng lại vô cùng đáng yêu.

Lâm Y Tinh vốn sùng bái Lục Nguyên, nửa năm qua có nhiều lần thỉnh giáo Lục Nguyên một vài vấn đề, Lục Nguyên ở Bắc phong cũng lần lượt trả lời, thực lực của vị sư muội này quá thấp, vẫn chỉ ở trong luyện khí kỳ ngũ trọng mà thôi.

Sau một hồi cúng tế, Phương Nho kính rượu xong nguyệt thần, quay đầu lại nói:

- Trước khi mọi người cùng ăn bánh trung thu, ta sẽ nói đơn giản mấy câu.

- Ta tiếp nhận vị trí chủ nhân của Bắc phong này đã hơn hai năm, mặc dù cẩn trọng, nhưng thực lực bản thân không đủ, trong hai năm qua, Bắc phong phát triển không bằng lúc Nguyên Nguyên sư huynh còn ở đây, lúc này ta thật sự muốn xin lỗi các vị.

Phương Nho nói tiếp:

- Nhưng cũng may, chư quân cố gắng, tin tưởng tương lai Bắc phong sẽ ngày càng tốt đẹp hơn, Hoa Sơn sẽ ngày càng tươi sáng hơn.

Hắn cũng chỉ nói mấy câu đơn giản khích lệ nhân tâm, sau đó, bắt đầu chia bánh trung thu.

Ở đây đặt một cái bàn rất lớn, xung quanh bàn có trang trí một ít hoa mào gà, đậu tương, khoai sọ, đậu phộng, củ cải trắng, ngó sen, ở chính giữa là một cái bánh trung thu khổng lồ, cái bánh trung thu này ước chừng dài tám thước, nặng hơn một trăm hai mươi cân, đúng vậy, đây chính là một cái bánh trung thu khổng lồ, cực lớn.

Cứ như vậy, mọi người bắt đầu chia bánh ăn, vui vẻ trò chuyện đoàn viên.

Lục Nguyên cũng ăn hết một miếng bánh, hương vị cũng bình thường, nhưng một năm cũng chỉ được ăn một lần như vậy, vì vậy mọi người đều cảm thấy mùi vị bánh trung thu rất ngon.

Nửa năm qua, Lục Nguyên bị bế quan, cực kỳ chặt chẽ, cũng may hắn đã sớm chuẩn bị một bước, kêu Diệp Phương sư đệ giúp mình mang mấy trăm cân rượu lên, vì vậy nửa năm đó miễn cưỡng cũng xong. Nửa năm này, hàng ngày Lục Nguyên chỉ có ngủ, luyện kiếm, uống rượu, luyện công, ngoài ra cũng không làm chuyện gì khác nữa.

Thời gian cứ dần dần trôi qua, chỉ cảm giác pháp lực của mình trong nửa năm qua dưới sự giúp đỡ của một con linh thú cấp dị thú và 73 con linh thú khổng lồ đã cảm giác không sai biệt gì, chỉ là thần hồn và thân thể còn kém xa, căn bản không đạt được yêu cầu của Trường Sinh thập trọng.

Cho nên, còn chưa đạt tới Trường Sinh thập trọng.

Trường Sinh thập trọng thật sự rất khó đột phá.

Cũng may tâm tính của Lục Nguyên rất tốt, nhất thời không đột phá cũng không phải chuyện gì quá mức đáng sợ.

Trong nửa năm qua, ở tu tiên giới cũng xảy ra một chuyện đại sự, hai vị môn chủ của Huyền Minh môn là Huyền Bút Ông, Minh Trượng Khách, một vị khi ra ngoài, đụng phải người của Đại Dong quốc. Trên thế giới này, ngoại trừ thiên triều trung ương, bốn quốc gia mạnh nhất lần lượt là Đại Dong quốc, Đại Cổ quốc, Đại Dịch quốc và Đại Thụy quốc.

Bốn quốc gia này đều có đặc sắc của riêng mình.

Đại Dong quốc là nước mạnh nhất ở phía nam, nam cảnh kỳ thật chỉ là một vùng biên giới nhỏ phía nam mà thôi. Đại Dong quốc mới là bá chủ chân chính của phía nam, nghe nói người của Đại Dong quốc có tuyệt kỹ vô cùng đa dạng, ví dụ như Liên Hoa Chân Giải của Phương Đông Yêu, nghe nói khởi nguồn ban đầu chính là ở Đại Dong quốc.


Đại Cổ quốc nằm ở phương bắc, công pháp của Đại Cổ quốc có chút đặc biệt, công pháp của bọn hắn truy cầu chính là nhất kích tất sát, có rất ít chiêu thức cố định, cái này có chút giống như Nam Hải tiên môn, nghe nói ở Đại Cổ quốc, tuyệt học có cấp bậc giống như Thiên Ngoại phi tiên có không ít, ví dụ như tiểu lâu nhất dạ nghe xuân vũ, tiểu cổ phi đao.

Còn Đại Dịch quốc, quốc gia này chính là quốc gia mạnh nhất ở phương đông, công pháp của Đại Dịch quốc có bốn bản mạnh nhất, theo thứ tự là Chiến Thần Vạn Chiến Lục, Trường Sinh Bất tử quyết, Kiếm Đạo Minh Tâm Điển, Thiên Ma Loạn Thế điển. Công pháp của Đại Dịch quốc chú ý chính là khí thế, thường xuyên dùng khí thế đối địch, là quốc gia có khí thế mạnh nhất trong bốn nước.

Còn Đại Thụy quốc, nằm ở phía tây, xem như là quốc gia mạnh nhất trong bốn nước lớn, công pháp của Đại Thụy quốc cũng tương đối cổ quái, mấy bản mạnh nhất nghe nói là Vong tình chi thư, Kinh thiên chi kiếm gì đó, công pháp của quốc gia này tạp, loạn, tựa hồ không chú ý đến bất cứ định thế nào, khiến ngươi không cách nào tiếp nhận.

Đương nhiên, mặc dù bốn quốc gia này cường đại vô cùng, đặc biệt là cường đại hơn Tần quốc rất nhiều, nhưng so với thiên triều trung tâm lại không có gì.

Thiên triều trung tâm, mới thật sự là nước đệ nhất đại lục, đệ nhất thiên hạ.

Vô địch vô cùng chính là thiên triều trung tâm.

Sau mấy lời chuyện phiếm, hai vị môn chủ Huyền Bút Ông, Minh Trượng Khách của Huyền Minh môn chẳng biết tại sao lại đắc tội với người của Đại Dong quốc, theo tin tức nghe nói là vì nguyên nhân nữ sắc, cuối cùng bị người của Đại Dong quốc tiêu diệt.

Huyền Minh môn, chính là một trong thập đại trung đẳng tiên môn, môn phái này, nổi danh dùng hàn khí bức người, là môn phái âm lãnh nhất Tấn quốc. Huyền Minh chân giải cũng là tâm pháp tương đối đáng sợ, một khi đã luyện thành Huyền Minh thực băng, đáng sợ tới cực điểm. Nơi ở của Huyền Minh môn chính là trong hồ băng, hồ băng này mà nơi ẩn nấp vô cùng kín đáo, đồng thời nghe nói người của Huyền Minh môn, khi ở trong hồ băng, thực lực sẽ đề thăng rất nhiều, ngay cả nhân vật Đại Đạo cảnh, nếu ở trong hồ băng, cũng chưa chắc có được nhiều lợi ích như vậy.

Huyền Minh môn đời trước vốn vô cùng phồn vinh, nhưng từ khi Huyền Minh Tử bị Yến Thương Thiên giết chết, môn chủ mới nhậm chức lại là hai người, phân biệt là Huyền Bút Ông và Minh Trượng Khách, cứ như vậy, thực lực của Huyền Minh môn giảm bớt rất nhiều, Huyền Bút Ông và Minh Trượng Khách gây náo nhiều năm như vậy, Huyền Minh môn tổng cộng chỉ còn lại bốn vị Đại Đạo cảnh.

Cách đây không lâu hai người Huyền Bút Ông và Minh Trượng Khách đều bị giết chết trong tay người của Đại Dong quốc, hai người còn lại cũng chỉ có tu vi Đại Đạo cảnh nhất trọng mà thôi. Dưới tình huống bình thường, Huyền Minh môn có nhiều tài nguyên như vậy, nhưng chỉ có hai nhân vật Đại Đạo cảnh nhất trọng tọa trấn, chỉ sợ sớm bị người ta chiếm đoạt, nhưng vấn đề hiện tại là, không có nhiều người biết rõ nơi ở của Huyền Minh môn, lực chiến đấu của Huyền Minh chân băng trong hồ băng cũng tương đối đáng sợ, cho nên cũng không có ai đi chọc vào người của Huyền Minh môn.

Huyền Minh môn vẫn còn độc bá một phương.

Đồng thời, Huyền Minh môn lúc này, nghe nói còn chia làm hai phái, người đứng đầu là Huyền Họa tử truyền nhân của Huyền Bút Ông và Minh Kiếm Tử truyền nhân của Minh Trượng Khách, hai người này vẫn tranh đấu không ngừng, nghe nói bọn họ đều có cảnh giới của Đại Đạo cảnh nhất trọng, là nhân vật mới đề thăng Đại đạo.

————————

Tết Trung thu trôi qua, lệnh cấm túc trong nửa năm cũng đã đến ngày kết thúc.

Lục Nguyên đã xuống Hoa Sơn, hắn ở trên núi cả nửa năm, hiện tại cũng đến lúc xuống Hoa Sơn rồi.

Nếu không xuống Hoa Sơn dạo chơi, cả người mốc meo mất.

Lục Nguyên xuống Hoa Sơn, vui vẻ đi dạo đó đây.

Hôm nay hắn cứ đi, đi mãi, cho đến lúc bước tới một ngọn suối, ở đây cảnh trí vô cùng tươi đẹp và tĩnh mịch, thật sự là một nơi đáng để thưởng ngoạn. Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, tiện tay lắc lư bình rượu trong tay, định tìm một đám cỏ nằm ngủ một giấc. Nhưng lúc này mặt nước lại đột nhiên kết thành khối băng dày, có một người từ trên trời hạ xuống, đứng lên mặt băng.

Toàn thân người này toát ra hàn khí lạnh lẽo, ngay cả dung nhan cũng không nhìn rõ, khí thế của hắn, càng đáng sợ kinh người, hàn khí khắp người xông thẳng lên trời cao. Khi hắn vừa rơi xuống mặt nước, mặt nước bắt đầu kết thành hàn băng dày đặc, Lục Nguyên vốn có thực lực rất cao, lúc này cũng cảm thấy lạnh thấu xương. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Thật may mắn, không ngờ ở đây lại gặp được một Tu tiên giả thủy hệ tinh thâm, vừa hay, ta phải bắt được, nếu dùng linh cốt thủy hệ này luyện thành vô thượng thần công của Huyền Minh Chân Giải, đến lúc đó, nhất định có thể thắng được Minh Kiếm Tử, trở thành môn chủ độc nhất của Huyền Minh môn.

Thủy hệ linh cốt, đây là cái gì? Lục Nguyên bất giác khẽ giật mình, kỳ thật Lục Nguyên đã luyện thành Thủy Hoàng kiếm đạo, cho nên mới trở thành xương cốt thủy hệ trong miệng người này.

Lục Nguyên cũng biết thực lực của người tới chỉ sợ là kinh thiên động địa, thực lực biểu hiện như vậy, còn vượt xa Bức trưởng lão có tu vi Bán Bộ Đại đạo, cho nên cũng không dám khinh thường, đặt tay lên chuôi kiếm hỏi:

- Ngươi là ai?

- Ta chính là môn chủ Huyền Họa Tử của Huyền Minh môn, linh cốt thủy hệ trẻ tuổi ạ.

Huyền Họa Tử mỉm cười:

- Ồ, ngươi là Lục Nguyên của Hoa Sơn tiên môn?

Ở Tấn quốc, cũng không thiếu những bức họa vẽ tướng mạo của Lục Nguyên, Huyền Họa Tử hiển nhiên cũng từng xem qua, nhưng hắn lập tức lắc đầu nói:

- Không sao cả, ngươi có thủy hệ linh cốt như vậy, thật sự quá khó tìm, nếu buông tha ngươi, chỉ sợ khó lòng tìm lại được, hôm nay bắt được ngươi sẽ giúp ta luyện thành vô thượng thần công cuối cùng của Huyền Minh chân giải, đoạt được chủ vị duy nhất của Huyền Minh môn.