Lục Nguyên đi tới một giá kiếm, chỗ này chắc từng đặt mộ thanh hỏa kiếm chảy bỏng, qua nhiều năm như vậy còn sót lại nhiệt độ khiến người cảm giác bị đốt cháy.
Một chỗ khác giá kiếm dường như đặt thanh kiếm cực băng, đối lập với thanh kiếm nóng rực. Lục Nguyên tới bên cạnh, tay ở hư không sờ, cảm giác tay như sờ vào cột băng.
Hắn lại đi đến một góc, đây là thanh kiếm hạo nhiên chính khí khá giống với Dưỡng Ngô kiếm, kiếm đi khí còn lại.
Chỗ này là kiếm lôi hệ, vẫn còn hơi thở lôi điện cuồng bạo không ngừng, như sấm sét.
Chỗ này vốn đặt linh kiếm cực lạnh! Nhưng không phải băng giá mà là lạnh lẽo giết qua trăm ngàn người. Người chết dưới kiếm e rằng có trăm ngàn người, giết nhiều như thế khiến kiếm hồn ngưng luyện thành hung khí chân chính.
Nơi này vốn đặt phi kiếm, chắc là phi kiếm phong hệ, mđể lại hơi thở cực kỳ linh động.
Đây là…Lục Nguyên tập trung tinh thần, cảm giác được chỗ này để lại hơi thở không giống phi kiếm, linh kiếm bình thường, cuồn cuộn chuyển động, hơi thở khổng lồ, vô cực vô hạn, đây là tiên kiếm! Chỗ này đã từng ngay cả tiên kiếm đều phải giải, do đó có thể thấy xưa kia Võ Đang chưởng môn được tôn vinh đến đâu.
Từng thanh trường kiếm đều là lịch sử Võ Đang, quá khứ Võ Đang, quang vinh Võ Đang.
Võ Đang!
Hai chữ Hoa Sơn có ẩn ý của nó.
Hai chữ Võ Đang cũng có ẩn ý của nó.
Lục Nguyên đứng đây, cảm giác trường kiếm để lại hơi thở tại đây, nhấm nháp cảm giác lịch sử, năm tháng như ca, thời không tang thương, trăm ngàn năm chớp mắt vụt qua.
Lục Nguyên giương mắt nhìn, chính giữa đại điện, dưới đất, hơi thở vạn kiếm quy nguyên hóa thành một thể. Dù là trường kiếm có tính chất thế nào, tại đây rốt cuộc quy về một thể. Trung tâm vạn iếm quy nhất kiếm, khí thế hùng hồn, thương cổ, trầm trọng, tựa như tồn tại từ thở hồng hoang.
Địa kiếm!
Đây chính là địa kiếm!
Tuy không có thực thể thực chất tồn tại nhưng đích thực địa kiếm.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng, hơi thở hợp một, bản mệnh hồn hết sức vận chuyển. Hắn cảm thấy trên đỉnh đầu xuất hiện thanh địa kiếm hồn, vì bị địa kiếm bên cạnh ảnh hưởng nên địa kiếm hồn quay về chỗ cũ. Chốc lát trong tam hồn có hai hồn quy vị, chỉ kém cuối cùng thiên kiếm hồn. Một khi thiên kiếm hồn quy vị là có thể đến trường sinh đệ tam tầng ngưng luyện thần hồn.
Địa kiếm quy vị rồi Lục Nguyên chỉ thấy tri thức của mình về kiếm đạo rõ ràng hơn chút, ký ức hơi mơ hồ giờ đây hoàn toàn rõ rệt.
Trường sinh kỳ vốn là lấy luyện thần làm chính.
Thành công luyện tại kiếm hồn rồi Lục Nguyên ở Giải Kiếm Trì một thời gian. Giải Kiếm Trì đối với rất nhiều tu tiên giả không có ý nghĩa, nhưng đối với Lục Nguyên người yêu kiếm yêu kiếm pháp thì như là tác phẩm nghệ thuật. Hắn cảm nhận được hơi thở trường kiếm xa xưa, cảm nhận đủ các loại kiếm linh.
Tương lai phải đi Chân Võ Động Thiên, trước khi đi phải có chuẩn bị đôi chút.
Lục Nguyên theo Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà dẫn dắt đi Ẩn Tiên Nham.
Ẩn Tiên Nham là một thắng cảnh trên Võ Đang Sơn, dọc đường đi cổ mộc chọc trời, phong cảnh như tranh. Đến Ẩn Tiên Nham chỉ thấy đỉnh sơn phong cao ngất nhập mây, vách đá trong usôts như ngọc bích. Trên Ẩn Tiên Nham đứng hai mươi người.
- Nơi này là người tham gia đi Chân Võ Động Thiên lần này.
Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà nói:
- Mặt khác, giới thiệu chút, trong đó pháp lực cao nhất là Hoằng Nhật sư đệ, Hóa Nguyệt sư muội, Cừu Tinh sự đệ, ba người này đều là pháp lực trường sinh tứ tầng.
Bà chỉ vào ba người trong số đó.
Hoằng Nhật là một trung niên đạo nhân, luyện là bộ Võ Đang Thuần Dương Khí trứ danh Võ Đang. Gái gọi là nhất điểm thuần dương trong tâm, vạn pháp trong bàn tay, loại luyện này là Võ Đang Thuần Dương Khí phối hợp với Võ Đang Thuần Dương Kiếm, uy lực khá lớn.
Hóa Nguyệt là một đạo cô khoảng ba mươi tuổi, có chút thanh tú. Bà luyện là Võ Đang Thanh Hư tâm pháp. Thanh Hư tâm pháp này kỳ diệu vô cùng, sở trường lấy nhu thắng cương.
Cừu Tinh trông như con nít mới lớn, tuổi thực thì khá già, chỉ là lúc còn trẻ luyện Võ Đang Cửu Dương Công ra chút sai sót nên sau này không lớn nổi.
Lục Nguyên có chút tò mò tại sao chỗ này chỉ hai mươi người thôi. Tại Bắc phong tu tiên giả trường sinh kỳ có gần trăm, nguyên Hoa Sơn có khoảng năm trăm trường sinh kỳ. Trong đó từ trường sinh nhị tầng đến ngũ tầng e rằng khoảng hai trăm tu tiên giả. Võ Đang tiên môn thực lực chỉ kém hơn Hoa Sơn một chút, có khoảng hai trăm là bình thường, tại sao chỗ này chỉ hai mươi người, quá ít đi.
Hơn nữa Võ Đang tiên môn tuyệt đối có nhân vật trường sinh ngũ tầng, nghe nói Chân Võ Động Thiên cho phép nhân vật trường sinh ngũ tầng tiến vào, tại sao họ không phái ra người nào trường sinh ngũ tầng?
Dường như nhìn ra Lục Nguyên thắc mắc, Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà giải thích nói:
- Bởi vì Chân Võ Động Thiên hạn chế tuổi cao nhất là hai trăm, một khi vượt qua hai trăm tuổi thì không thể đi, nếu không chúng ta không cần cố ý mời người đến.
Thẩm Hà đi đến, lần này bà là người dẫn đội, giới thiệu mọi người và Lục Nguyên xong thì nói tiếp.
- Được rồi, bây giờ mọi người bắt đầu phối hợp. Lục Nguyên, ngươi nói bây giờ pháp lực của ngươi là trường sinh nhị tầng, vậy thì hãy cùng mấy người trường sinh nhị tầng phối hợp luyện Thất Tinh kiếm trận đi.
Bà kêu gọi người tham gia đi Chân Võ Động Thiên tập hợp lại, trước tiên chuẩn bị.
Muốn chuẩn bị thời gian ngắn tăng thực lực là rất khó khăn.
Không chút nghi ngờ, Võ Đang xuất sắc nhất chính là kiếm trận.
Đủ các loại kiếm trận!
Võ Đang kiếm trận mạnh nhất tất nhiên là Chân Võ Thất Tiệt kiếm trận. Nghe nói Chân Võ Thất Tiệt kiếm trận trong sơn thế quy xà nhị sơn diễn hóa ra trận pháp, nghe nói mỗi người luyện công pháp khác nhau, tổng cộng bảy người. Nếu hai người liên hợp thì công thủ đầy đủ, uy lực tăng nhiều. Nếu ba người cùng liên hợp thì lợi hại hơn cả hai người, bốn người thì tương đương với tám cao thủ, năm người thì bằng mười sáu cao thủ, sáu người tương đương ba mươi hai cao thủ, bảy người tương đương sáu mươi bốn cao thủ liên hợp tấn công, đúng là vô cùng ảo diệu. Muốn ngay mặt công phá nó gần như không thể làm được. Nhưng Chân Võ Thất Tiệt kiếm trận rất khó luyện, hiện nay chỉ có bảy đại đạo cảnh Võ Đang Thất Tử là nắm giữ được thôi, còn lại người Võ Đang tiên môn không ai thực hiện nổi.
Năm đó Võ Đang Thất Tử đã từng dựa vào Chân Võ Thất Tiệt kiếm trận khiêu chiến Yến Thương Thiên, cuối cùng thua dưới tay y ngàn chiêu, là giai thoại một thời.
Đầu năm nay có thể chống đỡ trăm chiêu dưới tay Yến Thương Thiên đã có mặt mũi lắm rồi chứ đừng nói là hơn ngàn chiêu.
Thẩm Hà kêu Lục Nguyên đến là tham gia kiếm trận.
Võ Đang kiếm trận chính là tuyệt học trấn phái, bình thường không truyền ra ngoài, tất nhiên hiện nay không tính là truyền ra ngoài. Lục Nguyên chỉ là một vị đứng trong Thất Tinh kiếm trận, một phần trong Thất Tinh kiếm trận. Chỉ dựa vào một phần này ra bên ngoài cách nào tổ thành Thất Tinh kiếm trận, nên không cần lo lắng kiếm pháp truyền lung tung.
Lục Nguyên có chút hứng thú, kiếm trận! Lúc trước mình chưa từng tiếp xúc nó bây giờ rốt cuộc đụng với rồi.
Một trung niên đạo nhân nói:
- Thất tinh là Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Ki, Thiên Quyền, Ngọc Hoành, Khai Dương, Diêu Quang, bảy người chúng ta chiếm một vị trí.
Lục Nguyên chiếm vị trí Diêu Quang, là chót nhất trong hàng thất tinh, thất tinh không hiểu nhiều lắm.
Lục Nguyên thầm nhủ tổng quyết tâm pháp Thất Tinh kiếm trận: "Xu vi thiên, tuyền vi địa, ki vi nhân, quyền vi thì, hoành vi âm, Khai Dương vi luật, Diêu Quang vi tinh."
Tiếp theo hắn y theo mặt trên thi triển Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, tại vị trí Diêu Quang vốn yêu cầu dùng Nhu Vân kiếm pháp, nhưng Lục Nguyên thành thạo kiếm chiêu nhất, kiếm đạo tài năng cực cao, dùng Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm mô phỏng Nhu Vân kiếm pháp có lẽ không quá khó khăn.
Nhưng khi phối hợp với bọn họ, Lục Nguyên cứ cảm thấy có chút gượng gạo, dường như mình hoàn toàn không thể dung nhập vào bộ kiếm trận này.
Vì sao gượng gạo?
Lục Nguyên vừa phối hợp bọn họ chiếm một góc thất tinh vừa suy tư, cuối cùng xác định tại sao không thể hoàn toàn dung nhập vào bộ kiếm trận này. Cảm thấy gượng ép là vì tính cách mình mình nha. Tính cách như là gió tự do, không thể nào phối hợp với người khác được, nên mới có cái loại gượng gạo này.
Lục Nguyên cảm nhận được gượng gạo, sáu người khác cũng thế.
Sáu người khe khẽ truyền âm.
- Lục Nguyên, cái người danh tiếng cực lớn này không tốt lắm nhỉ.
- Đúng vậy, vẫn không hoàn mỹ phối hợp cùng chúng ta được.
- Người này danh tiếng rất lớn, thực lực đúng là không tệ, tương lai thành tựu vô hạn, nhưng bây giờ tại trường sinh kỳ thì xem như hắn chót nhất.
- Đúng thế, xem ra lần này cố ý mời hắn vào Chân Võ Động Thiên không có bao nhiêu tác dụng đâu.
- Chân Võ Động Thiên phải đối mặt là tiên môn mạnh mẽ Đại Tần quốc, hạng tầm thường như hắn sao có thể phát huy tác dụng to lớn.
Ẩn Tiên Nham.
Ẩn Tiên Nham cao sơn tuyệt tích, đá như ngọc bích.
Lạc Hà Kiếm Tiên Thẩm Hà ở bên kia nhìn các sư đệ, sư muội luyện kiếm trận. Một góc Ẩn Tiên Nham bên cạnh tảng đá ngồi hai người, trong đó một là người trung niên có râu đen nhánh, chính là Võ Đang đệ lục tử Ân Chính, bên cạnh ngồi Lục Nguyên.
Ân Chính vung tay ném một tấm lệnh bài, Lục Nguyên giơ tay đón lấy, mặt trên khắc bốn chữ "Khách tịch đệ tử". Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Ân Chính cười nói:
- Chúc mừng ngươi trở thành khách tịch đệ tử thứ nhất của bổn môn.
Trước đó đích thực không có biên chế khách tịch đệ tử, Lục Nguyên xem như là người thứ nhất.
Ân Chính cười nói:
- Tất nhiên vì bốn chữ khách tịch đệ tử không sánh bằng khách tịch trưởng lão vậy nên một năm chỉ hưởng mười linh thạch, tuy nhiên chắc ngươi sẽ không để ý một năm là mười cái hay trăm cái.
Đệ tử chân truyền khác có lẽ còn để ý mấy thứ này nhưng bản thân Lục Nguyên pháp lực cao, số linh thạch này không đủ, thêm vào hắn kế thừa tài sản khổng lồ của Lý Nguyên Bạch, một năm một trăm linh thạch còn không lọt vào mắt.
Lục Nguyên cười cười.
Ân Chính nói tiếp:
- Vốn định để ngươi tham gia vào Thất Tinh kiếm trận, nhưng bây giờ xem ra ngươi không hợp với nó. Thôi, cứ để ngươi tự do phát huy. Đúng rồi đại khái giới thiệu Chân Võ Động Thiên cho ngươi biết đi.
- Chân Võ Động Thiên khác với Vô Sinh Di Cung hoặc Trường Sinh Động ngươi từng đi qua.
- Vào trong đó có đủ các loại thiên địa linh vật.
- Bên trong loại quái thú không có cái nào.
Ân Chính nói, dường như nhớ lại lúc Võ Đang tiên môn cường đại, một phái đơn độc cai quản Chân Võ Động Thiên.
- Cái gọi là tranh Chân Võ Động Thiên là người ngũ đại tiên môn chúng ta vào trong Chân Võ Động Thiên đấu nhau. Có hai loại là tỷ thí cá nhân và đoàn thể.
Ân Chính nói:
- Tiếp theo căn cứ xếp hạng tỷ thí cá nhân và tỷ thí đoàn thể, tổng hợp các tỷ số, cuối cùng tính ra tiên môn nào được nhiều ít Chân Võ Động Thiên bốn mươi năm sinh sản các loại thiên địa linh vật.
- Có chút sống cái gì nhỉ, là giống Hoa Sơn ngũ phong đại tái của các ngươi.
Ân Chính nói:
- Nhưng Đại Pháp Hoa Tự bảy mươi ba tuyệt kỹ, Tiêu Dao tiên môn vô song vô đối, Vô Kiếm tiên môn vô hình vô chất, Xích Long tiên môn đế hoàng vô song. Thực lực tứ đại tiên môn vượt trên Hoa Sơn các ngươi nhiều, so với ngũ phong đại tái kịch liệt gấp vạn lần.
Nghe đến đây thì Lục Nguyên ngây ra.
Hóa ra Chân Võ Động Thiên cùng loại với ngũ phong đại tái.
Lúc ngũ phong đại tái thì thực lực của mình vượt xa đồng bạn, được đến thứ nhất không có kích thích gì cả, giờ nghe nói có thể so tài với Đại Pháp Hoa Tự bảy mươi ba tuyệt kỹ, Tiêu Dao tiên môn vô song vô đối, Vô Kiếm tiên môn vô hình vô chất, Xích Long tiên môn đế hoàng vô song thì thật hiếm có. Mong chờ có thể xuất hiện một ít kiếm pháp thú vị!
Đối với cái khác thì không hứng thú, chỉ có hứng với kiếm thuật thôi, nhất là trong truyền thuyết kiếm khí vô hình của Vô Kiếm tiên môn.
Ân Chính nói:
- Được rồi, chắc đã tới giờ xuất phát.
Chân Võ Động Thiên là ở trong lãnh địa Đại Tần quốc. Nếu xuất phát từ Võ Đang tiên môn đến biên cảnh Đại Tần quốc, tuy mọi người đều ngự kiếm phi hành chỉ sợ lâu đến mấy tháng, nhưng Võ Đang tiên môn sớm chuẩn bị sẵn sàng một truyền tống trận, truyền thắng đến ranh giới Đại Tần quốc. Đến biên cảnh Đại Tần quốc rồi tự phi hành thì nhanh rất nhiều.
Tấn quốc truyền tống trận đương nhiên không khả năng truyền thẳng vào trong Đại Tần quốc, Đại Tần không cho phép.
Nếu truyền tống trận có thể tùy ý xây dựng thì sao được, tu tiên giả địch quốc tự tiện xuyên qua truyền tống trận vào bản quốc tạo thành phá hoại lớn thì phải làm sao?
Lần này đoàn người lấy Ân Chính dẫn đầu, Thẩm Hà làm phó cộng thêm hai mươi người Võ Đang tiên môn trường sinh nhị tầng đến tứ tầng, Lục Nguyên khách tịch đệ tử, tổng cộng hai mươi ba người ngự kiếm đến Chân Võ Động Thiên. Mọi người ngự kiếm bay trong biển mây, trước đó Lục Nguyên có đi theo Yến Thương Thiên đến Đại Tần quốc nên không mấy kinh ngạc.
Rất nhanh đã tới đằng trước Chân Võ Động Thiên.
Đại Tần quốc có một sơn mạch khá lớn, núi cao vạn trượng, vốn được gọi là Võ Đang Sơn, bây giờ Võ Đang tiên môn đã chuyển qua Đại Tấn quốc cho nên nơi này đổi tên thành Thái Hòa Sơn. Lục Nguyên nhìn Thái Hòa Sơn hiện tại, chỉ thấy nó linh khí suy giảm.
Kỳ thực năm đó Võ Đang tiên môn di chuyển thì từng dùng bí pháp lấy ra linh khí của núi này chuyển vào trong Đại Tấn quốc, cho nên bây giờ Thái Hòa Sơn bị cắt căn nguyên, linh khí suy sụp.
Núi này tuy sơn thế cao nhưng đất đai vàng vọt, hiếm có sinh linh, cỏ cây thưa thớt.
Ở giữa sườn núi có một vùng đất bằng, trước đất bằng có một sơn động, trong sơn động chính là Chân Võ Động Thiên. Chỉ là Chân Võ Động Thiên này bình thường không thể bước vào, chỉ có bốn mươi năm mở một lần mới có thể vào.
Ân Chính dẫn theo hai mươi ba người đáp xuống đất bằng ngoài Chân Võ Động Thiên. Gã nhìn mảnh đất này, lộ vẻ hoài niệm, như đang nhớ lại quang vinh Võ Đang tiên môn năm đó. Lục Nguyên chẳng thèm để ý, chỉ lo đánh giá phong cảnh nơi đây. Ở trên núi nhìn mặt đất cảm thấy đất như bàn cờ, thành trì như quân cờ. Nhóm người Võ Đang là đến sớm nhất, chiếm một chỗ tự xếp bằng nghỉ ngơi. Ân Chính kể chuyện vũ về Võ Đang năm đó, tăng cường lòng trung thành của cả đám với Võ Đang. Lục Nguyên chẳng thèm để ý nhún vai, hắn tất nhiên sẽ không có lòng trung thành gì với Võ Đang. Hắn thuộc về Hoa Sơn, chỉ giúp họ một lần thôi, thuận tiện nhìn xem trong Chân Võ Động Thiên có bao nhiêu ích lợi.