Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1112: Giao thủ với Hằng Nga

Người của phái Sát Na đều thấy vui mừng khi đột nhiên xuất hiện Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài Lục Nguyên. Còn phái Bất Tử thì tức tím mặt. Hoang Cổ Văn Minh Chi Chủ thầm nghĩ trong lòng, “ tên Lục Nguyên này quả là không lường trước được. Khí vận của ta cao hơn hắn nhưng cũng không thể xem thường hắn được.” Hoang Cổ Văn Minh Chi Chủ hấp dẫn khí vận Hoang Chi Tử, khí vận thao thiên, dĩ nhiên hơn Lục Nguyên.

Khi những người ở đây đang theo đuổi suy nghĩ của riêng mình thì Lục Nguyên đã điều tra được thần vật đảng cấp cao kia, phát hiện ra thần vật cao cấp do Hoang Chi Tử lưu lại, nhưng không thể khiến bản thân đạt đến Thập Nhất Kỷ Nguyên, vẫn còn thiếu một chút nữa, xem ra bây giờ không thể ngay lập tức trùng kích Thập Nhất Kỷ Nguyên được rồi.

Lục Nguyên đứng thẳng người lên, lúc này trong thân hình Lục Nguyên cũng ẩn chứa cơ bí vô tận của kiếm đạo, thần thông vô biên của thiên địa. Lục Nguyên nói với phái Sát Na:

- Chào nhạc phụ, Pháp Biến Văn Minh Chi Chủ.

Lục Nguyên cũng chỉ quen biết hai người này, Pháp Cổ Văn Minh Chi Chủ vuốt râu cười, rất hài lòng với con rể của mình, ông cười lớn:

- Nào, để ta giới thiệu cho con các vị Văn Minh Chi Chủ ở đây. Vị này là Cửu Cấp Văn Minh Chi Chủ, vị này là Thần Long Văn Minh Chi Chủ, vị này là Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ…

Ông giới thiệu từng người từng người một cho Lục Nguyên, Lục Nguyên cũng biết những vị tiền bối này, sau đó Lục Nguyên lần lượt hành lễ từng người một.

Thấy Lục Nguyên không có chút ngạo khí nào, những vị tiền bối này cũng rất lịch sự chào hỏi Lục Nguyên.

Pháp Cổ Văn Minh Chi Chủ nói:

- Được rồi, giờ chúng ta đến Sát Na Chi Thành.

- Sát Na Chi Thành?

Lục Nguyên bỗng giật mình, hiện giờ hắn còn chưa biết thế cục cơ bản của Vĩnh Hằng Tinh Vực.

Pháp Cổ Văn Minh cũng kể sơ lược thế cục của Vĩnh Hằng Tinh Vực cho Lục Nguyên nghe, Lục Nguyên hiểu rất nhanh, trong lúc nói chuyện đã đi qua vô số không gian, và cuối cùng cũng tới Sát Na Chi Thành. Đây là một thành trig vô cùng khổng lồ. Đây thực sự là một thành trì sao? Lục Nguyên nhìn thành trì này xem có thể so với tiểu thiên thế giới, thực sự không nói lên lời, đây cũng được coi là thành trì sao, nó quá là lớn.

Pháp Cổ Văn Minh nói:

- Ở đây có thể bình yên mà tu hành, nó tuyệt đối an toàn đấy. Con ở đây tu hành cũng phải cẩn thân, cảnh giới của Văn Minh Chi Chủ có những thứ khác hoàn toàn so với cảnh giới trước của con, con có cần ai đó tạm thời chỉ bảo cho con không?

Pháp Cổ Văn Minh Chi Chủ hỏi.

Pháp Cổ Văn Minh Chi Chủ vừa mới hỏi thì Thần Long Văn Minh Chi Chủ đã nói:

- Để ta chỉ bảo cho.

- Hay là để ta chỉ đao. Năm đó ta cũng có cơ duyên với Kiếm Cổ Văn Minh. Cửu Cấp Văn Minh Chi Chủ nói.

- Nên để ta đến chỉ bảo cho.

Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ cũng không chịu thua kém. Ta có kinh nghiệm trong việc chỉ bảo người khác, trong chuyện này mấy ông không bằng ta đâu nhé.

Những người này thấy Lục Nguyên dùng Thập ngũ Kiếm như vậy nên rất muốn tạm thời chỉ bảo Lục Nguyên. Có thể làm người tạm thời chỉ bảo cho Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài, dù chỉ là tạm thời, thì cũng rất quý báu rồi, sau này có nói rằng đã từng chỉ bảo cho Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài thì sẽ rất hãnh diện, hơn nữa họ cũng muốn biết tiềm lực của Lục Nguyên đến đâu.

Trong lúc những người này đang tranh giành nhau thì có một giọng nói thanh mà lạnh lùng từ trong bóng tối truyền đến:

- Để ta làm cho.

Trong bóng tối, một cô gái tóc bạch kim chậm rãi bước đến, cô gái này dung mạo tuyệt đẹp, chỉ cần nhìn thôi là cảm nhận được những yêu mị không nói lên lời được, nhưng lại vô cùng cao quý, thanh lãnh, là sự hợp nhất của những sắc thái hoàn mỹ khác nhau, nàng vừa xuất hiện là đem tới mỹ thái thiên địa linh tú, như ánh thiên địa trong tiên giới.

Gió nhè nhẹ thổi qua mái tóc của nàng, lướt qua đôi môi đỏ và đôi mắt sáng trong.


Nguyệt Chi Văn Minh Chi Chủ

Hằng Nga!

Đây là một mặt trăng vô cùng lớn.

Mặt trăng này treo cao trên bầu trời.

Mặt trăng này rõ ràng chỉ có màu bạc, rõ ràng là không có bất kỳ thứ trang sức nào, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được vẻ đẹp diệu kỳ.

Quầng trăng cũng màu bạc, nhưng lại tán phát ra những sắc màu mê hồn.

Hằng Nga chắp tay trước người, ngón tay của nàng khẽ vẩy ra, lập tức xuất hiện một bậc thang được tạo thành từ những ánh trăng, từng bậc từng bậc kéo dài đến mặt trăng cực lớn đó. Từng bước chân của Hằng Nga như ẩn chứa một ý nghĩa thú vị, khiến người ta không khỏi đưa ánh nhìn về phía đường eo cong đó, nàng rõ ràng chỉ là một cô gái nhỏ nhắn nhưng đường cong lại mê hoặc lòng người.

Cuối cùng Hằng Nga đã đứng ở trên mặt trăng, Lục Nguyên cũng ngay lập tức đứng trên đó.

Mỹ nữ sắc bạc đó đối diện với thanh niên mặc thanh y Lục Nguyên.

Hằng Nga nhìn Lục Nguyên:

- Ngươi là thiên tài, hơn nữa còn là Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài, nói về thân phận thì ta cũng không bằng ngươi, nhưng thiên tài thì cũng chỉ là thiên tài, nếu không phát huy được tài năng này thì cũng vẫn chỉ là một kẻ yếu. Đúng vậy, hiện nay trong Trung Ương Thiên Triều ngươi rất giỏi, nhưng đây là Vĩnh Hằng Tinh Vực, trong Vĩnh Hằng Tinh Vực Thập Kỷ Nguyên ngươi thuộc số những gười yếu nhất, lướt qua một lượt cũng có một lượng lớn người thắng được ngươi, vậy nên ngươi không được tự cao tự đại.

Lục Nguyên nhún vai cười, nếu bảo Lục Nguyên không được có một chút kiêu ngạo thì không thể, dù sao từ trước tới nay đã thắng được rất nhiều người, không khỏi tránh được ngạo khí.

Hằng Nga nói:

- Ta cũng không quan tâm ngạo khí của ngươi đến đâu, giờ ta sẽ nói qua cho ngươi một lượt để ngươi nắm rõ những kiến thức cơ bản khi là một Văn Minh Chi Chủ. Pháp lực của Văn Minh Chi Chủ hoàn toàn khác với của Văn Minh Phó Chủ, uy lực khác nhau. Điều này ngươi cũng đã biết từ lâu rồi. Nhưng về chiêu thức cũng có sự khác nhau.

- Thế này nhé, về mặt chiêu thức ta sẽ dạy ngươi một lượt. Ta cũng sẽ khống chế ở pháp lực của Cửu kỷ Nguyên, không dùng pháp lực mạnh hơn.

Hằng Nga lật tay biến, trong nháy mắt ngón tay thon dài của nàng ấn về phía Lục Nguyên.

Lục Nguyên chỉ cảm thấy trong tay Lục Nguyên có rất nhiều chiêu thức cực hạn.

Lập tức Lục Nguyên cũng dùng Thập Nhị Chiêu Thức Cực Hạn của mình để ngăn cản.

Oanh!

Lúc này Lục Nguyên mới phát hiên chiêu thức cực hạn của mình không nhiều như của đối phương, chiêu thức cực hạn của đối phương ít nhất cũng có hai mươi, không đúng, thậm chí là ba mươi. Lục Nguyên đã giao đấu với nhiều Văn Minh Phó Chủ nhưng thực sự trước nay chưa từng gặp phải nhiều chiêu thức cực hạn như vậy, vậy nên không khỏi hoảng sợ.

Khi gần giao đấu với đối phương, Lục Nguyên phát hiện ra chiêu thức cực hạn của mình không bằng đối phương, lúc đó không biết làm thế nào bèn dùng thêm Vận Mệnh Thiết Tắc và toàn bộ Cửu Đại Thiết Tắc.

Oanh!

Tay của Lục Nguyên và Hằng Nga cùng chạm vào nhau.

Nhưng lúc này Lục Nguyên không cảm thấy ngón tay của đối phương trơn mềm mà bị chưởng đó đẩy xa ngàn dặm, còn Hằng Nga cũng bị đẩy ra xa ngàn dặm. Lần này hai người giao đấu ngang sức nhau.

Hằng Nga mỉm cười, trong trẻo nhưng lạnh lùng như nhành mai:

- Lại lần nữa nào.


Hằng Nga nói xong lại tấn công thêm lần nữa, cả những ngón tay và mái tóc màu bạc của nàng cùng tấn công tới.

Đây thực ra không phải lần đầu tiên Lục Nguyên giao đấu với Hằng Nga, lần đầu tiên là ở Thế Giới Hỏa Sơn, lần này là lần thứ hai. Lần đó cả hai đều là cao thủ của Hồn Động Cảnh, còn bây giờ đều đã là Văn Minh Chi Chủ. Lần đó Lục Nguyên bị bại trận một cách dễ dàng. Còn lần này Lục Nguyên cũng không dám đắc ý, thấy Hằng Nga tấn công, ngay lập tức Dưỡng Ngô Kiếm được rút ra, liên tiếp triển thi mấy chiêu.

Tóc màu bạc cùng kiếm ảnh giao nhau tại một chỗ.

Sợi tóc nhỏ li ti mềm mại, còn kiếm ảnh không ngừng biến đổi.

Bất luận là chiêu thức nào cũng vô cùng hoa lệ, vô cùng kỳ diệu.

Pang!

Dưỡng Ngô Kiếm và tóc cùng tấn công vào nhau, thần kiếm không thể nào phá được những sợi tóc đó, còn những sợi tóc đó muốn quấn lấy thần kiếm nhưng lại bị thần kiếm đẩy ra, hai người đều bị đẩy ra xa ngàn dặm, đứng cách xa nhau đến hai ngàn trượng. nếu nói lúc mới bắt đầu hai người giao đấu còn nhẹ tay thì lần này hoàn toàn không chút nào gọi là lưu tay, kết quả vẫn là ngang tài ngang sức.

Lục Nguyên lúc này vô cùng hoảng sợ, từ trước đến nay bất luận là gặp phải đối thủ có pháp lực mạnh đến đâu chàng cũng đều giành được ưu thế về mặt chiêu thức. Nhưng lúc này, đối diện với Hằng Nga rõ ràng là không chiếm được chút ưu thế nào.

Đây đúng là lần đầu tiên trong đời.

Hằng Nga chắp tay sau lưng, giọng nói thanh thoát:

- Ngươi đã chú ý quan sát chưa, đây là cực hạn, Chiêu Thức Cực Hạn. Văn Minh Chi Chủ Thập Kỷ Nguyên bình thường sẽ có hai mươi chiêu thức cực hạn. Nhưng chiêu thức cực hạn của ngươi không đủ. Bây giờ rất nhiều Văn Minh Chi Chủ có ba mươi chiêu thức cực hạn. Nếu giờ ngươi không nâng cao chiêu thức cực hạn của mình lên thì không thể nào thắng được người của cảnh giới cao hơn khác, trong toàn bộ Vĩnh Hằng Tinh Vực này không có ai thắng được người có cảnh giới cao hơn mình. Ta biết trước nay ngươi đều thắng được người ở cảnh giới cao hơn nhưng nay thì không thể được, nguwoi bắt buộc phải chấp nhận sự thực này, sau này gặp những người ở cảnh giới cao hơn mình ngươi phải cẩn thận.

Hằng Nga thực ra cũng thấy kinh ngạc trong lòng, hoàn toàn không ngờ rằng Lục Nguyên lại có mười hai chiêu thức cực hạn, quả là nhiều hơn bình thường. Trong trận đại quyết chiến ở Trung Ương Thiên Triều, Lục Nguyên rõ ràng đã thi triển mười hai chiêu thức cực hạn, điều này là sự thật.

Nhưng lúc đó Hằng Nga giao đấu với Thái Cổ Văn Minh Chi Chủ, lão đầu trọc Thái Cổ Văn Minh Chi Chủ này mặc dù bề ngoài không ưa nhìn nhưng thực lực cũng không phải là yếu, bởi vậy trong trận chiến đó Hằng Nga gần như đã dùng toàn lực để đối phó với lão, nhiều lần còn suýt chút nữa là thất thủ nên cũng không rảnh để quan tâm chiến cục ở nơi khác nên không biết lúc đó Lục Nguyên đấu như thế nào.

Bởi vậy nên đến hôm nay nàng mới biết Lục Nguyên có mười hai chiêu thức cực hạn.

Một người vừa đạt đến Văn Minh Chi Chủ đã có mười hai chiêu thức cực hạn thì quả là giỏi.

- Chiêu thức cực hạn sao?- Lục Nguyên hỏi.Vậy làm thế nào để học được nhiều chiêu thức cực hạn hơn nữa?

- Làm thế nào để học được nhiều chiêu thức cực hạn hơn nữa?

Hằng Nga di chuyển tay, ánh trăng hóa thành một lối đi:

-Ở đây có một lối đi, là lối đi đến Chiêu Thức Các, nơi đây do một vị Vĩnh Hằng Văn Minh Chi Chủ trong Vĩnh Hằng Tinh Vực dựng lên từ rất lâu. Vị này năm đó xưng là Tối Tiếp Cận Văn Minh Chi Chủ, nhưng đáng tiếc là ông ta cũng chưa đạt được Vĩnh Hằng Chi Chủ, ông ấy chết do tuổi tuổi, năm tháng qua đi là nguyên nhân khiến người ta nhận lấy cái chết, nhưng Chiêu Thức Các mà ông tạo ra vẫn lưu lại đến nay. Chiêu Thức Các là Vĩnh Hằng Văn Minh Chi Chủ do năm đó đem một số chiêu thức cực hạn có thể công bố lưu lại ở đó, trong vô số những kỷ nguyên gần đây có rất nhiều những Văn Minh Chi Chủ lưu lại các chiêu thức cực hạn tại đây, bởi vậy có lẽ trong Chiêu Thức Các có tới hàng trăm các chiêu thức cực hạn, những chiêu thức này đều có thể học được. Nhưng học được một loại chiêu thức cực hạn cũng rất khó.

Những chiêu thức cực hạn này có người có thể học được mấy chục loại, có người lại chỉ học được một chút, dù sao thì ít nhất cũng học được hai mươi loại, còn nhiều hơn nữa còn phụ thuộc vào vận may, năm đó Tổ Long học được tất cả một trăm mười một loại chiêu thức cực hạn, phá vỡ kỷ lục.

- Để ta xem xem ngươi học được bao nhiêu loại nhé!

Hằng Nga vui vẻ nói.

Lục Nguyên nghe xong cũng vỗ tay một cái, đây quả là một chuyện tốt, ở đây đã có Chiêu Thức Các như này ta có thể ở trong Chiêu Thức Các để học chiêu thức cực hạn, ta sẽ học chiêu thức cực hạn, để xem ai sợ ai. Tổ Long học được một trăm mười một chiêu thức cực hạn sao? Ta sẽ học điều nhiều hơn thế cho xem. Lục Nguyên rất tự tin, không phải vì chàng tự nhận mình có thể vượt qua Tổ Long, hai người đều là Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài nhưng tài hoa của hai người không giống nhau, tài năng của Lục Nguyên là học chiêu thức, vạn tượng sâm la, tất cả các chiêu thức, chiêu thức cực hạn cũng đều có thể trực tiếp học, trình độ này có thể làm người khác thấy tuyệt vọng rồi.

Còn Tổ Long lại là Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài trong sáng tạo công pháp, ông đã sáng tạo ra rất nhiều công pháp cực mạnh khiến người khác không thể tưởng tượng nổi, chẳng hạn như hai đại công pháp Thôn Thiên Phệ Địa và Vô Tương Thôn Phệ.

- Đợi chút đã, lệnh bài thân phận của ngươi đến rồi đó, dự bài của Trung Ương Thiên Triều ở đây không còn tác dụng nữa.

Hằng Nga vẩy ngón tay, bắt lấy một lệnh bài trong không trung đưa cho Lục Nguyên, Lục Nguyên nhận lấy tấm lệnh bài, tấm lệnh bài này to bằng bàn tay, có hai màu đen trắng, là một loại điêu khắc mà trước nay Lục Nguyên chưa từng thấy, mặt chính có khắc hai chữ “Sát Na”, hai chữ đó thoạt nhìn như muốn lập tức đăng cơ, bởi hai chữ Sát Na đó tựa hồ như sát na, lại tựa hồ như vĩnh hằng, hai cảm giác sát na và vĩnh hằng giao nhau, vô cùng kỳ diệu, nhưng cũng khiến người ta khó mà tiệp nhận được, một lúc sau chàng mới bình tĩnh lại được, xem tiếp mặt đằng sau, mặt này khắc một góc Vĩnh Hằng Chi Môn, hư ảnh của Vĩnh Hằng Chi Môn không dễ xuất hiện như vậy, muốn vẽ lên cũng không dễ dàng, bởi vậy chỉ xuất hiện một góc mà thôi.

- Có tấm lệnh bài này rồi thì ngươi có thể đến Chiêu Thức Các được rồi. Đồng thời cũng được tự do hoạt động trong Sát Na Chi Thành.

Lục Nguyên bước lên con đường ánh trăng đến Chiêu Thức Các, một bước có thể đi được rất xa.

Chiêu Thức Các cũng không rộng, chỉ khoảng tầm mười dặm.

Ở đó có một cảnh cửa lớn cao mười trượng, cánh của khép chặt, bên trên có một cửa động nhỏ, hình dạng của cửa động đó to bằng Dự Bài Thận Phận.

Lục Nguyên đưa Lệnh Bài Thân Phận vào cửa động đó, “Oanh” một tiếng, cửa động liền mở ra.

Lục Nguyên liền tiến vào tỏng Chiêu Thức Các.

Vừa mới vào trong, Lục Nguyên đã bị chấn động.

Bởi mới vào Chiêu Thức Các có một tấm bia đá, trên đó viết: “ Chiêu Thức Các, có tất cả bốn trăm tám mươi loại chiêu thức cực hạn, phân thành mười sáu tầng, mỗi tầng có ba mươi chiêu thức cực hạn, các chiêu thức cực hạn không phân cao thấp, chỉ xếp theo thứ tự trước sau khi vào Chiêu Thức Các.” Quả là nhiều chiêu thức cực hạn, đúng là thiên đường, không biết ta học được bao nhiêu chiêu thức cực hạn.