Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1108: Súc thế

Băng Chi Văn Minh phó chủ cũng nhìn Yến Thương Thiên với một ánh mắt sắc bén, thật y cũng không phát hiện ra có nhân vật giỏi như thế, Băng Chi Văn Minh phó chủ hiện giờ đã hừng hực khí thế muốn khiêu chiến, mà y vốn cũng là một người thẳng thắn, bèn đi tới trước mắt Yến Thương Thiên, nói:

- Chúng ta tới tranh tài một trận!

Y cầm chuôi đao, ánh mắt cũng như đao.

Hai mắt Thương Thiên cũng như kiếm

Một đao tối hàn, một kiếm tối duệ (tối hàn: lạnh nhất, tối duệ: lợi hại nhất)

Băng Chi Văn Minh phó chủ bỗng nhiên rút đao, một đao đó sắc bén vô cùng, Yến Thương Thiên cũng bất ngờ xuất kiếm, chính là chiêu Yến Hồi Thiểm, trời thật cao, yến bay lên! Hai người này ra tay cũng không giống với người thường, bất kể vị nào cũng đều không đơn giản, người bên cạnh không khỏi xôn xao…, Chỉ là hai người này đánh thật lâu cũng vẫn cứ ngang cơ, chưa thể phân ra cao thấp, mà sau mấy trăm chiêu của bọn họ, mọi người cũng nhạt dần hứng thú, quay về tiếp tục xem chính sự bên này thế nào.

Kiếm Chi Văn Minh bài danh đệ tam Chu Thanh Huyền trùng kích Tinh Vực môn, cuối cùng đứng lại ở điểm bắt đầu của tầng thứ hai.

Kiếm Chi Văn Minh bài danh thứ hai Yến THương Thiên trùng kích Tinh Vực môn, cuối cùng dừng lại ở điểm bắt đầu của tầng thứ ba Vĩnh Chi.

Như vậy, Kiếm Chi Văn Minh bài danh thứ sáu Lục Nguyên ra tay, cuối cùng sẽ dừng lại ở đâu đây?

Mọi người không khỏi nhìn về phía Lục Nguyên, thấy y còn đang uống rượu, bên người đã có tới bảy bình, mà y vẫn không ngừng uống, thực sự chỉ mong say dài không tỉnh, trong Di Thất Chi Địa không khỏi có người khẽ nói:

- Sớm nghe nói Lục Nguyên là một tửu quỷ, hiện giờ xem ra quả là thế, vào lúc xung kích Tinh Vực quan trọng cũng uống rượu, thật sự là một tên điên rượu.

Trong mắt mọi người, một tên điên rượu khó mà thành đại sự.

Một đệ tử Pháp Nhất nói:

- Lục Nguyên thực sự là đang uống rượu, nhưng kỳ thật đã súc thế, súc lấy thế đặc biệt chỉ có mình y có, một khi thế thành sẽ xuất kiếm.

Súc thế xuất kiếm cũng là bình thường, nhưng uống rượu súc thể chỉ sợ cả thiên triều thêm Di Thất Chi Địa cũng chỉ có một mình Lục Nguyên mà thôi.

- Xem ra quả thật là như thế!

Pháp Ẩn Văn Minh phó chủ gật đầu.

- Cũng không biết Lục Nguyên lúc này sẽ biểu hiện thế nào? Tuyệt đối sẽ siêu việt hơn những lão già chúng ta, bất quá, cụ thể thế nào thật đúng là đáng mong chờ.

Võ Bác Văn Minh phó chủ nói.

- Ta đoán chừng sẽ ở tầng thứ ba Vĩnh Chi.

Yều Chi Văn Minh phó chủ nói.

- Nên là ở điểm tới hạn của tầng thứ ba Vĩnh Chi.

Võ Thánh Văn Minh phó chủ cũng nói:

- Nhưng không có khả năng lên đến tầng thứ tư Hằng Chi. Nghe nói tầng Hằng Chi còn khó hơn tầng thứ ba Vĩnh Chi rất nhiều.

- Nói không chừng còn có cơ hội lên đến tầng thứ tư Hằng Chi đó.

Long Chi Văn Minh phó chủ nói:

- Bất quá, tuyệt đối không thể nào sánh được với Tổ Long. Tổ Long là Văn Minh phó chủ thứ ba đột phá tầng thứ ba mươi tư suốt bao Kỷ Nguyên.

Long Chi Văn Minh phó chủ cực kỳ hâm mộ Tổ Long, y cũng không tin Lục Nguyên có thể vượt qua được Tổ Long.

- Lục Nguyên vẫn luyện bí quyết Vô Tướng Phôn Thệ mà Tổ Long sáng tạo ra, mà Hoang Chi Tử luyện cũng là Thôn Thiên Phệ Địa bí kíp mà Tổ Long sáng tạo ra. Muốn nói Lục Nguyên có thể vượt qua được Tổ Long, ta cũng không tin.

Phong Chi Văn Minh phó chủ nói.

- Hiện giờ khắp thiên địa Tổ Long vẫn là nhân vật bài danh đứng đầu, Lục Nguyên vẫn non lắm.

- A, đoán chừng Lục Nguyên sẽ dừng lại ở điểm tới hạn của tầng thứ ba Vĩnh Chi, tối đa cũng chỉ lên được điểm bắt đầu của tầng thứ tư Hằng Chi.

Trên cơ bản đã đạt thành nhận thức chung, đương nhiên, cái này chỉ gần như là nhận thức chung của thiên triều, Di Thất Chi Địa chư từng nhìn thấy thực lực của Lục Nguyên, chỉ thấy bộ dạng như thư sinh kia mà coi thường.

Lục Nguyên vẫn đang uống, y uống Vạn Cân Thiêu cực mạnh, rượu nào y cũng uống, hơn nữa còn uống đến thống khoái.

Rượu ngon!

Cái khoái cảm khi sức nóng mãnh liệt xông vào xương cốt quả thực cực kỳ thoải mái.

Đúng vậy, Lục Nguyên đang súc thế.

Đối với Tinh Vực môn này, y cũng không dám coi thường, bởi vì y muốn nhập vào Tinh Vực môn, thành Văn Minh chi chủ, nên mới súc thế.

Lục nghị tân phôi tửu,

Hồng nê tiểu hỏa lô.

Vãn lai thiên dục tuyết,

Năng ẩm nhất bôi vô.

(Vãn lưu thập cửu – Bạch Cư Dị

Rượu nguyên tăm lục sủi,

Lò nhỏ đất hồng pha.


Chiều xuống trời rơi tuyết,

Nên chăng một chén khà?

Chung cổ soạn ngọc bất túc quí

Đãn nguyện trường túy bất nguyện tinh

Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch

Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh

Trần Vương tích thời yến Bình Lạc

Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước

Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền

Kính tu cô thủ đối quân chước

Ngũ hoa mã

Thiên kim cừu

Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu

Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu.

(Tương tiến tửu – Lý Bạch

Dẫu soạn ngọc chẳng gì đáng quý,

Chỉ cầu cho túy lý mà thôi.

Thánh hiền chết cũng lấp vùi,

Còn tên để lại họa người say sưa.

Yến Bình Lạc ngày xưa vui thú,

Trần Vương mời rượu hũ thập niên.

Chủ nhân hãy uống chớ phiền,

Cớ sao than nỗi không tiền với ta.

Này đây ngựa năm hoa một cỗ,

Này ngàn vàng cả bộ áo lông.

Trẻ đâu: Đổi lấy rượu nồng,

Cùng người cùng giải sầu đong vạn đời.)

- Đề hồ quải hàn kha, viễn vọng thì phục vi.

Vô thanh mộng huyễn gian, hà sự tiết trần ky

(80% là thơ Đỗ Khang)

- Quá môn canh tương hô

Hữu tửu châm chước chi

(Thơ Đào Tiềm

qua cửa ới tiếng gọi ra, rượu ngon cứ rót xoà cho nhau,...

Huống thị thanh xuân nhật tương mộ

Đào hoa loạn lạc như hồng vũ

Khuyến quân chung nhật mính đính túy

Tửu bất đáo lưu linh phần thượng thổ

(Tương tiến tửu – Lý Hạ

Tuổi xuân tàn với ngày qua

Hoa đào tan tác như mưa trong chiều

Vui say túy lúy hết ngày

Kẻo không rượu uống nay mai dưới mồ

- Thường tửu lưu nhàn khách

Hành trà sử tiểu oa


Tàn bôi khuyết bất ẩm

Lưu túy hướng thùy gia?

(Nếm rượu để mời khách

Pha trà để trẻ con

Tàn chén vẫn chưa say

Hơi say hướng nhà ai?)

Lúc này, vô số tửu thần, tửu tiên, tửu thánh, tửu phật, tửu quỷ, tửu quái, tửu yêu, tửu ma, tửu tiếu cùng phục sinh, Lục Nguyên biết mình đã súc thế xong xuôi, chỉ còn một bước cuối cùng là có thể xuất ra chiêu thức mạnh nhất của mình, y lảo đảo chân nam đá chân xiêu bước tới trước Tinh Vực môn.

Lúc này, y đã say, hai mắt lờ đờ, ríu lưỡi nói không nên câu:

- Ha ha ha, rượu ngon rượu ngon.

Lục Nguyên uống đã nửa say, rượu tràn xuống theo cằm, rơi ướt cả áo.

Lục Nguyên rút kiếm, sau đó đổ rượu dọc từ chuôi kiếm đến mũi kiếm, thân kiếm trong trẻo được rửa qua rượu lại càng sáng ngời.

Lục Nguyên quăng bình rượu, cười ha ha vài tiếng, đâm ra một kiếm.

Một kiếm này đâm ra, không kỳ, không chính, không thiên, không ỷ, tựa như một kiếm bình thường, không có uy thế lớn, khí phách quân lâm thiên hạ như khi Yến Thương Thiên xuất kiếm.

Đây là giống như một kiếm tiêu dao! Giống như một kiếm nhàn vân, một kiếm dã hạc!

Kiếm quang bay bay, đã đâm đến lối vào Tinh Vực môn.

Một kiếm này ra!

Ý vị như nhàn vân dã hạc, như tiêu dao vô tận.

Tựa như đám mây trắng

Cho đến tận giờ, tất cả mọi người ra chiêu, trong đó, chiêu ít khói lửa nhất chính là chiêu này.

Tầng thứ nhất của Tinh Vực môn đã qua, ầm ầm phá nát, căn bản một kiếm này cũng không phải cố gắng chút nào, cứ nhanh như thế đã vượt qua được tầng thứ nhất tương đối khó khăn, đã làm khó không ít nhân vật Cửu Kỷ Nguyên, cửa đầu tiên của Tinh Vực môn đã bị phá, kèm theo chút tinh quang nhàn nhạt phiêu dật bay ra.

Lúc này Lục Nguyên cũng có một ít lĩnh ngộ, chỉ trong tích tắc đã học được một ít kiếm pháp từ sâu trong Di Thất Chi Địa. Những kiếm pháp này đến từ Di Thất Chi Địa, Lục Nguyên hơi cảm giác được sau khi học xinh, coi như cũng có thêm chút vốn.

Một kiếm tiêu sái này của Lục Nguyên vẫn còn tiếp tục tiến lên, ngăn cản đằng trước chính là tầng thứ hai, khó khăn giữa các tầng không nhỏ, số người có thể đột phá được tầng Trung Ương cực nhỏ, mà kiếm quang của Lục Nguyên đến, oanh một tiếng, vô số tinh quang bắn ra, tầng Trung Ương khó phá như vậy đã dễ dàng thông qua, Di Thất Chi Địa chưa thấy Lục Nguyên xuất thủ bao giờ cũng đã kiến thức được sự lợi hại của y, đều hít một hơi khí lạnh, mà người thiên triều coi như cũng đã sớm biết sự lợi hại của y, nhưng cũng không ngờ y lại đến mức đó. Đến giờ mới có hai người qua được tầng thứ hai, một là Băng Chi Văn Minh phó chủ, một là Yến Thương Thiên, những người khác đều bại, người không qua được tầng thứ nhất, người dừng ở tầng thứ hai.

Mà Yến Thương Thiên cùng với Băng Chi Văn Minh phó chủ, hai nhân vật kinh tài tuyệt diễm này khi phá tầng thứ hai cũng không dễ dàng, thật vất vả mới thành công, đâu có nhẹ bẫng như Lục Nguyên. Hơn nữa, hai người này đều dừng lại ở điểm xuất phát của tầng thứ ba Vĩnh Chi, Lục Nguyên sẽ thế nào đây?

Lúc này Lục Nguyên đã cảm nhận được mình gia tăng được Thiết Tắc, vốn lực Thiết Tắc có bốn lực cơ bản, cường lực, nhược lực, điện từ lực, lực hấp dẫn, mình luyện hai đại lực trong đó, còn hai đại lực không luyện thành, mà hôm nay thông qua được tầng thứ hai lực Thiết Tắc đã được bổ sung, toàn bộ luyện thành.

Cũng tức là nói, hiện nay, Thập đại Thiết Tắc thì mình đã luyện thành cửu đại Thiết Tắc còn một Thiết Tắc là Vận mệnh Tiết Tắc cũng đã luyện thành hình dáng rồi.

Mà phía trước chính là tầng thứ ba Vĩnh Chi.

Sự cường đại của tầng thứ ba Vĩnh Chi đã được chứng minh với tất cả mọi người.

Kinh thế như Băng Chi Văn Minh phó chủ và Yến Thương Thiên đều không cách nào đột tiến được điểm bắt đầu của tầng Vĩnh Chi, mà hiện giờ Lục Nguyên đang đứng vững trước tầng Vĩnh Chi, lúc này Băng Chi Văn Minh phó chủ và Yến Thương Thiên đã giao thủ gần ngàn chiêu vẫn chưa phân được thắng bại, kết quả đi tới trước Tinh Vực môn, ở Tinh Vực môn không thể đánh nhau, nên hai người bọn họ vừa rồi đánh rất xa, lúc này lại quay lại, ánh mắt của Băng Chi Văn Minh phó chủ vô cùng lợi hại, hỏi:

- Lục Nguyên, tầng Vĩnh Chi, ngươi phá thế nào?

Mà Yến Thương Thiên cũng giấu sự hứng thú nhìn Lục Nguyên, y muốn nhìn một chút có phải Lục Nguyên đã vượt qua mình không, năm đó phó thác Hoa Sơn cho Lục Nguyên thật sự là đã chọn đúng người rồi, đây chính là một người mà mình đã mong chờ.

Lục Nguyên đứng thẳng người, đâm kiếm về hướng tầng Vĩnh Chi.

Trong tầng Vĩnh Chi, có Minh Minh chi thuật vô tận.

Những Minh Minh chi thuật này, phần lớn đều xuất phát từ thiên triều, hoặc có nhiều phòng ngự thuật đến từ nhiều Văn Minh Di Thất Chi Địa đều có, hơn nữa đều là phòng ngự thuật tuyệt đỉnh, hơn nữa, các phòng ngự thuật này kết hợp lại, thành một phòng ngự thuật cực lớn, trách không được Yến Thương Thiên cùng Băng Chi Văn Minh phó chủ lại không thể đột phá qua tầng này.

Lục Nguyên đã tham gia Nhị thập nhất Tằng Kế Hoa, hiểu rất rõ tất cả các đại Văn Minh phòng ngự thuật, tuy những phòng ngự thuật này kết hợp với nhau tạo nên uy lực phòng ngự cực lớn, nhưng cũng không cách nào giấu được Vạn Tượng Sâm la. Kiếm của Lục Nguyên tạm thời trụ lại, vào lúc đó cũng có vô số lực xuất hiện giữa hư không muốn tấn công đẩy kiếm của Lục Nguyên đi, nhưng Lục Nguyên vẫn giữ kiếm ở đó, Vạn Vật Sâm La nhanh chóng vận chuyển, đồng thời nhanh chóng học tập phòng ngự thuật trong đó, học tập rồi phá giải, đều chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.

Đại não của Lục Nguyên vận chuyển cực nhanh, một lát sau thở ra một hơi, học được chính xác, Đạo Chi Văn Minh không bị hủy trong trận quyết chiến chung cực đại, sau khi Đạo Chi Văn minh của Lục Nguyên bị hủy, y bèn đi tìm một bản “Đạo chi chân kinh”, học xong bản “Đạo chi chân kinh” này, Vạn Vật Sâm La cũng được tăng cường tương đối.

Kiếm của Lục Nguyên dừng lại ở điểm bắt đầu của tầng thứ ba Vĩnh Chi, đã đứng một thời gian ngắn.

- Có thể giữ kiếm ở điểm bắt đầu của tầng thứ ba Vĩnh Chi, pháp lực của Lục Nguyên thật cường đại.

- Đúng vậy, muốn trụ lại được ở tầng thứ ba thật không đơn giản, tầng thứ ba Vĩnh Chi có phản lực cực lớn.

- Bất quá chỉ trụ lại được cũng không phải chuyện tốt, phản lực này sẽ càng lúc càng lớn, xem ra Lục Nguyên chỉ có thể đi vào điểm khởi đầu của tầng thứ ba Vĩnh Chi.

- Nên sẽ có cùng chiến tích với Yến Thương Thiên và Băng Chi Văn Minh phó chủ.

- Đương nhiên, có chiến tích như vậy cũng rất tốt rồi.

Có vài người đang nghị luận, mà mấy người Pháp Nhất Đế Tử, Yến Thương Thiên, Chu Thanh Huyền, Băng Chi Văn Minh phó chủ, Long Chi Văn Minh phó chủ đều đang chăm chú theo dõi, bọn họ hoặc là người đã từng giao thủ với Lục Nguyên, hoặc là người có quan hệ gần với y, đều không nghĩ rằng y sẽ dừng lại như thế.

Kiếm động!

Chuôi kiếm bỗng nhiên rung động, chém thẳng tới.

Một kiếm phát.

Xôn xao.

Vô số tinh quang bắn ra!

Trong nháy mắt, chỉ trong nháy mắt, thật sự chỉ trong nháy mắt, đã nghiền nát tầng thứ ba Vĩnh Chi, biến tầng thứ ba Vĩnh Chi thành vô số mảnh vỡ. Thật lợi hại! Biểu hiện lúc này của Lục Nguyên làm cho các nhân vật chín thành hoặc chín thành rưỡi Kỷ Nguyên pháp lực đều phải hô to “Lợi hại”, ai mà nghĩ được tầng thứ ba Vĩnh Chi chắc chắn như thế lại có thể bị nhẹ nhàng phá vỡ triệt để như thế, hiện tại Tinh Vực môn đã lộ ra mờ mờ, cũng chỉ còn lại một tầng cuối cùng Hằng Chi. Nhưng cho dù chỉ còn lại một tầng Hằng Chi cuối cùng, cũng khiến cho người ta cực kỳ kinh hãi, bởi vì tầng Hằng Chi là tầng khó khăn nhất, vô số Kỷ Nguyên trong lịch sử chỉ có ba người có thể đột phá.

Lục Nguyên hiện tại chỉ là một thiên tài Kỷ Nguyên.

Còn nếu như có thể đột phá được, sẽ là thiên tài Vĩnh Hằng.

Thiên tài Kỷ Nguyên cùng với thiên tài Vĩnh Hằng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Bất quá, muốn làm thiên tài Vĩnh Hằng, sánh vai cùng Long Tổ, đâu phải chuyện đơn giản.

Tầng Hằng Chi chắn trước mặt Lục Nguyên.

Lục Nguyêt một người một kiếm đứng đối diện với tầng Hằng Chi. Đi tới tầng Hằng Chi mới cảm thấy được sự khủng bố của nó, đó là một cảm giác áp bách thật sâu vây lấy Lục Nguyên, tựa như muốn y tập tức bỏ mình. Y nhìn tầng Hằng Chi này, đột nhiên nhớ tới một bức tranh, trên đó vẽ Đồ Chi Văn Minh phó chủ chung cực chi đồ, chân diện mục của tầng Hằng Chi đang hiện ra trước mặt y. Đúng vậy, đây là một hư ảnh của Vĩnh Hằng môn, bàn về uy lực so với Đồ Chi Văn Minh phó chủ chung cực chi đồ còn mạnh hơn nhiều. Đối mặt với cửa vĩnh hằng nhất chư thiên, Lục Nguyên dâng lên cảm giác vô lực.

Cái này chỉ là hư ảnh của Vĩnh Hằng môn, nhưng lại có uy lực lớn thế, Lục Nguyên chỉ cảm giác được tay mình bị hư ảnh của Vĩnh Hằng môn đông lại, mắt của mình cũng cứng lại, chiêu thức hiện giờ giống như không có nổi chút tác dụng nào, chính mình cũng muốn dừng lại, chính bản thân mình, hết thảy hết thảy đều muốn dừng lại.

Khiến cho người ta bất động, là vĩnh hằng.

Vĩnh hằng, vốn có thể đông cứng tất cả.

Lục Nguyên cũng bị đống kết rồi, thậm chí ngay cả đại não cũng không muốn nghĩ nữa.

Mà lúc này, một cỗ sức mạnh lớn từ chính giữa tầng Vĩnh Hằng bổ mạnh về phía Lục Nguyên, muốn đẩy y ra khỏi tầng Vĩnh Hằng. Tầng thứ tư cũng không phải dễ xông vào như thế, nếu như nói Vĩnh Chi là Hậu thiên ngăn trở, là vô số phòng ngự thuật của Hậu Thiên, thì tầng Vĩnh Hằng chính là phòng ngự của Tiên Thiên, cái này là Tiên Thiên trước Vĩnh Hằng thiên.

Bởi vì cho đến nay cũng không có ai lên được tầng thứ tư, cho nên, đối với tình huống ở tầng thứ tư Vĩnh Hằng rất nhiều người chỉ nghe danh chứ không thấy. Hiện giờ đang ở đây mới bất ngờ phát hiện, thì ra đây là tầng Vĩnh Hằng đây. Tầng Vĩnh Hằng thì ra có tình trạng thế này, Vĩnh Hằng môn chỉ là hư ảnh. Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, Vĩnh Hằng môn là hư ảnh, làm sao phá? Đông lại tất cả, ngay cả suy nghĩ trong đầu cũng đông lại, năm đó Tổ Long có thể phá được cánh cửa thần kỳ này sao?