Hỏa Ngục - Inferno

Chương 26

Một tia nước bắn vọt lên không chừng sáu mét.

Langdon nhìn tia nước nhẹ nhàng rơi trở lại mặt đất và biết rằng họ đang đến gần. Họ đã tới phía cuối đường hầm tạo thành từ vòm lá La Cerchiata và chạy băng qua một bãi cỏ trống để luồn vào khoảnh rừng toàn cây bẩn. Lúc này họ đang nhìn ra đài phun nước nổi tiếng nhất của Boboli – bức tượng của Stoldo Lorenzi mô tả thần biển Neptune tay cầm cây đinh ba. Được người địa phương gọi nôm na là “Đài phun nước cái dĩa”, công trình này được coi là điểm trung tâm của khu vườn.

Sienna dừng lại ở rìa lùm cây và ngước mắt nhìn qua các tán lá. “Tôi không thấy cái máy bay đâu!” Langdon cũng không còn nghe thấy tiếng nó nữa, vì tiếng của đài phun nước khá ồn ã.
“Chắc nó đang được tiếp nhiên liệu”, Sienna nói. “Đây là cơ hội của chúng ta, đường nào đây?”

Langdon dẫn cô đi về bên trái, và họ bắt đầu lần xuống một đoạn dốc cao. Khi ra khỏi lùm cây, họ đã nhìn thấy ngay Cung điện Pitti.

“Tòa nhà nhỏ nhắn xinh xắn”, Sienna thì thào.

“Cách nói khiêm tốn đặc trưng nhà Medici”, anh đáp lại vẻ bông đùa,

Vẫn còn cách xa họ gần một phần tư dặm, song mặt chính bằng đá của Cung điện Pitti như thống trị toàn bộ khung cảnh, trải rộng sang hai bên. Ngoại thất bằng đá trát vữa nhám phồng lên đem lại cho công trình một thần thái uy quyền cương nghị, thần thái ấy càng mạnh mẽ hơn nhờ thiết kế lặp đi lặp lại của những ô cửa chớp cùng các ô hở lấy sáng hình vòm. Theo truyền thống, các cung điện trang trọng đều tọa lạc trên những khu đất cao để bất kỳ ai trong khu vườn cũng phải ngước nhìn. Tuy nhiên, Cung điện Pitti lại nằm ở thung lũng thấp gần sông Aron, nghĩa là những người ở trong vườn Boboli đều phải nhìn xuống mới thấy nó.

Tác dụng này càng gây ấn tượng hơn. Một kiến trúc sư đã mô tả rằng cung điện dường như do chính tự nhiên tạo ra, như thể những khối đá đồ sộ trong một vụ sạt lở đất đã trôi xuống cả đoạn dốc dài và dồn lại thành một đống gọn gàng dưới chân dốc. Mặc dù có vị thế phòng thủ kém vì ở trên khu đất thấp, kết cấu đá vững vàng của Cung điện Pitti vẫn ấn tượng đến mức Napoleon từng sử dụng nó như một căn cứ quyền lực trong thời gian ông lưu trú tại Florence.

“Nhìn kìa”, Sienna nói, chỉ tay về những cánh cửa gần nhất của cung điện. “Có tin tốt lành rồi.”

Langdon cũng nhìn theo. Vào cái buổi sáng lạ lùng này thì hình ảnh được mong chờ nhất không phải là tòa cung điện mà là từng đoàn du khách ùn ùn kéo ra khỏi tòa nhà, tràn vào những khu vườn mé dưới. Cung điện đã mở cửa, nghĩa là Langdon và Sienna có thể lẻn vào trong rồi băng qua tòa nhà để thoát ra ngoài dễ dàng hơn. Một khi đã ra khỏi cung điện, Langdon biết họ sẽ thấy sông Arno bên phải, và sau khi vượt qua đó, họ sẽ tới được những ngọn tháp của thành cổ.

Anh và Sienna vẫn di chuyển dần xuống đường dốc. Trên đường xuống, họ đi ngang qua Đài vòng Boboli – địa điểm tổ chức những màn trình diễn opera đầu tiên trong lịch sử – nằm nép mình như cái móng ngựa bên sườn đồi. Hết quãng đường dốc, họ băng qua cột tháp Ramses II và tác phẩm “nghệ thuật” kém may mắn được đặt ở đế tháp. Các sách hướng dẫn du lịch nhắc đến tác phẩm này như là “phần đế bằng đá đồ sộ từ Nhà tắm Caracalla ở Rome”, nhưng Langdon luôn nhìn nhận nó theo đúng ý nghĩa thật – cái bồn tắm lớn nhất thế giới. Người ta thật sự cần đặt thứ này ở nơi khác.

Cuối cùng, họ cũng tới được khu phía sau của cung điện và đi bộ từ tốn, kín đáo lẩn vào đoàn du khách đầu tiên trong ngày. Họ di chuyển ngược chiều dòng người, đi xuống một đoạn đường hầm hẹp để vào giếng trời, một khoảnh sân trong nhà nơi có những vị khách đang ngồi thưởng thức ly cà phê buổi sáng trong quán cà phê tiện lợi của cung điện. Không khí tràn ngập mùi cà phê mới, Langdon bỗng nhiên thèm được ngồi xuống và tận hưởng một bữa sáng lịch sự. Hôm nay không phải lúc rồi, anh nghĩ khi hai người băng qua đóm lọt vào một hành lang rộng dẫn về phía cửa chính của cung điện.

Lúc tới gần cửa, Langdon và Sienna vấp phải đám du khách dồn ứ lại ngày càng đông ở cổng để quan sát gì đó bên ngoài. Langdon cố nhìn qua đám đông ra khu vực phía trước cung điện.

Theo như anh còn nhớ thì lối vào rộng rãi của Cung Pitti nhìn không mấy dễ chịu. Thay vì bãi cỏ và cảnh quan được cắt tỉa chăm chút, sân phía trước là một khoảng trống lát đá trải rộng toàn bộ sườn đồi, lan cả xuống Đại lộ Via dei Guicciardini như một dốc trượt băng lát đá hoành tráng.

Langdon đã nhìn thấy thứ khiến đám đông tò mò ở dưới chân đồi.

Phía dưới Quảng trường Pitti, có đến nửa tá xe cảnh sát đang đổ dồn đến từ mọi hướng. Một nhóm nhỏ sĩ quan đang tiến lên đồi, tay mang vũ khí và tỏa ra để chặn toàn bộ phía trước cung điện.