“Nghe thấy tạp âm, tiếng rè rè gì đó.”
“Không sai.”
“Ma Cô, ý anh là gì?”
“Tiếng mà tôi nghe được là nó. Thiết bị không có vấn đề gì cả nhưng lúc ghi âm lại luôn có lẫn tiếng tạp âm này, mọi người nghe thêm cái này.”
Click! Click! Click!
“…điều hòa trong phòng đang mở và được để ở nhiệt độ thấp, còn đèn nữa...”
“Đây là nội dung vốn có của file ghi âm sao?”
Click!
“Ừ, mọi người có nghe thấy tiếng tạp âm không?”
“Không có.”
“Vậy như thế này thì sao?”
Click! Click! Click!
“…điều hòa trong phòng đang mở... rè rè…và được để ở nhiệt độ thấp... rè rè… còn đèn nữa... rè rè…”
Click!
“Đù, có cần mở lớn như vậy không?”
“Tôi có nghe thấy tiếng tạp âm. Vậy chẳng lẽ đó không phải hiện tượng quái dị à?”
“Không phải. Chỉ là... thính giác của tôi tốt hơn mọi người, ở âm lượng bình thường thì tôi cũng nghe thấy được nhưng mọi người thì… tôi phải tách riêng phần âm thanh đó ra, hoặc là mở thật lớn thì mọi người mới nghe thấy được.”
“Thế cái tạp âm đó là gì?”
“Dòng điện.”
“Dòng điện? Dòng điện của máy móc sao?”
“Đúng. Những đồ điện cũ khi sử dụng thường sẽ có tiếng rõ hơn, có thể nghe được dòng điện chạy như vậy. Lúc nãy cũng tôi nói rồi, thiết bị của chúng ta không có vấn đề gì cả... nên cái thứ âm thanh này đáng lẽ không nên có. Những file khác tôi cũng nghe qua rồi, lúc cô gái này xuất hiện sẽ có tiếng dòng điện, nếu cô ấy không có mặt sẽ không có. Mọi người đều sử dụng chung một loại thiết bị ghi âm đúng không?”
“Ừ, cùng một cây bút ghi âm.”
“Lúc trong nhà cô ấy xảy ra chuyện, có cái thứ âm thanh này không?”
“Cái tôi muốn nói tiếp theo là cái này đó.”
File ghi âm 056200908111.wav:
“... Không có gì? Mấy anh chắc chắn sao? Nhưng tôi hay gặp… Keng ~~~ Vù vù vù… Á! Đến rồi! Anh xem...”
Click! Click!
“Ở đây.”
Click!
“…hay gặp… Keng...”
Click!
“Tiếng dòng điện chạy ở đây đột ngột tăng mạnh.”
“Tôi chẳng nghe được cái gì hết.”
“Đó là do thích giác của cậu không tốt. Tiếng của dòng điện không ngừng tăng lên, lúc đến chỗ cái lò vi sóng và khóa cửa tự mở là hai lần nó tăng đến mức cao nhất. Để tôi tách đoạn âm thanh này ra xem…”
Click! Click! Click...
“Ừ, đúng là vậy. Cơ mà tạp âm của đoạn này còn lớn hơn cả đoạn trước đó nữa.”
“Phòng nghiên cứu đã áp chế thứ đó sao?”
“Có khả năng là vậy.”
“Anh cảm thấy... đây là cái gì?”
“Tôi không biết, tôi chỉ nghe được có tiếng dòng điện, còn lại thì là việc của mấy cậu.”
Ngày 16 tháng 08 năm 2009, người ủy thác đến phòng nghiên cứu. File ghi âm 05620090816.wav:
“Chị Kim…”
“Tôi biết là ai! Tôi biết là ai rồi!!!”
“Chị muốn nói chị biết ai là người đã gây ra những chuyện đó sao?”
“Đúng! Tôi biết là ai rồi! Là Thi Nguyên! Thi Nguyên là kẻ làm những chuyện đó! Tôi đã hỏi thăm kỹ rồi, hồi anh ta còn học đại học có cạnh tranh một vị trí cử sinh viên ra nước ngoài học, chỉ có hai người ứng viên thôi, nhưng đột nhiên người kia rút lui! Lúc anh ta đến công ty phỏng vấn cũng vậy. HR lúc đầu không ưng ý anh ta, nhưng trong năm người phỏng vấn, người được chọn ngày đầu đi làm đã bị bắt do gây tai nạn giao thông. Lúc đó đang rất thiếu người, cho nên HR lại chọn ra hai người để thế chỗ, trong đó có anh ta! Anh ta, nhất định là anh ta! Nhất định là do anh ta làm!”
“Chị Kim, chị hãy bình tĩnh. Chị có được những thông tin này từ đâu?”
“Nghe được ở công ty. Nguồn gốc thì tôi không biết từ đâu, có thể là từ chỗ HR. Thi Nguyên... anh ta muốn dùng thủ đoạn giống vậy để đá tôi ra.”
“Anh Trương Nhậm Đông thì sao? Phía anh ta có gặp chuyện gì không?”
“Anh ta? Tôi không biết, dạo này anh ta rất trầm. Hồi trước anh ta huênh hoang khắp nơi, coi đồng nghiệp và nhân viên cấp dưới như nô lệ vậy, bây giờ thì rụt đầu rụt cổ. Trong số ba người chúng tôi, sức cạnh tranh của anh ta thấp nhất... mà cũng… cũng có thể là cao nhất nữa.”
“Tại sao lại nói là cao nhất?”
“Kinh nghiệm anh ta lâu năm hơn hai chúng tôi, quan hệ với cấp trên cũng tốt nữa. Tuy anh ta không xem người dưới ra gì nhưng thành tích làm việc lại rất tốt, lãnh đạo cũng không biết có vì thế mà…”
“Ngoài hai người này ra, chị còn thấy có ai khác có khả năng nữa không?”
“Cái gì?”
“Cái này là về công việc, còn trong cuộc sống hay về mặt tình cảm, có người thù ghét, căm hận chị không?”
“…”
“Chị Kim?”
“Tôi… trước đây tôi… có bạn trai… anh ấy sẽ không làm như vậy, anh ấy rất tốt, sẽ không làm vậy đâu…”
“Chị có thể kể về anh ta không?”
“… Không thể là anh ấy.”
“Chị Kim, chúng tôi cần xem xét hết tất cả mọi khả năng. Có lúc, người trong cuộc như chị có thể không phát hiện ra…”
“Không thể là anh ấy! A Thụy rất tốt, anh ấy là người rất tốt, anh ấy không hại tôi đâu.”
“Có lẽ đây cũng không phải là ý của chính anh ta, hoặc cũng không phải do anh ta chủ động gây ra. Chị Kim, chị và anh ta đã xảy ra chuyện gì?”
“... Chúng tôi… Anh ấy vốn dĩ là đồng nghiệp của tôi, chúng tôi làm chung một công ty, sau đó không lâu thì yêu nhau, nhưng công ty chúng tôi cấm chuyện đồng nghiệp yêu đương… Có thể xem như là quy định ngầm trong công ty đi. Quy định của công ty, nó cũng giống như luật lệ vậy, trong quy định yêu cầu nhân viên tài vụ và các chức vụ quan trọng không thể có mối quan hệ về phương diện này, còn những nhân viên còn lại thì không cấm. Nếu bị mọi người phát hiện, cho dù không cùng bộ phận, không có tiếp xúc trong công việc thì việc thăng tiến hay tăng lương cũng không có cơ hội nữa. Nếu một trong hai người làm rất tốt thì người còn lại chắc chắn sẽ bị áp chế, bị điều đến một vị trí không quan trọng nào đó. Nếu như cả hai đều rất xuất sắc, công ty sẽ điều một người đi tới các chi nhánh ở vùng khác, tách hai người ra. Chúng tôi yêu nhau trong âm thầm được hai năm, quá mệt mỏi, nên quyết định có một người nhảy việc. Tôi… tôi đang thời kỳ quan trong để thăng tiến… nên anh ấy chủ động nhảy việc. Thực ra, công việc của anh ấy lại không thích hợp với nhảy việc… Anh ấy lại không giỏi cạnh tranh, nếu như thế sẽ phải bỏ lỡ hai năm. Còn... vị trí của tôi thì không... nhưng tôi… Tình cảm của chúng tôi rất tốt, không cãi cọ, không che giấu điều gì, mọi thứ đều rất hợp ý nhau. Năm ngoái, chúng tôi đã gặp mặt gia đình hai bên, quyết định năm nay sẽ kết hôn. Vị trí của ông sếp đó... theo tin tức nghe được là khi ông ta nghỉ hưu sẽ tìm người thay thế, tôi cứ nghĩ là ông ta phải làm thêm ba năm năm năm nữa... Nếu năm nay tôi kết hôn sinh con, thì đợi khi trở về công ty, tuy là có trống ra một năm nhưng cũng xem như là có thời gian phục hồi, đợi ông ta nghỉ hưu... Cơ hội của tôi vẫn còn rất lớn... nhưng đột nhiên, đột nhiên lại…”
“Hôn lễ bị hủy sao?”
“Không, không có hủy ngay, chỉ là tôi do dự… sinh con chắc chắn là không được rồi, vì tôi không thể nghỉ thai sản trong thời gian này, nếu kết hôn… công ty sẽ đắn đo… người ta sẽ luôn nghĩ là cô kết hôn nên muốn sinh con, lúc đó mà nghỉ thai sản, công việc phải làm sao? Tôi… tôi cứ suy nghĩ mãi… Quãng thời gian đó quả thật rất mệt mỏi. Lúc đi với mẹ anh ấy, nghe người lớn nói đến chuyện con cái, tôi không chịu nổi… kích động quá… Bởi vì chuyện anh ấy nhảy việc, mẹ anh ấy đã có thành kiến với tôi rồi… Chúng tôi đành nói dối là anh ấy có từ chức thì chúng tôi mới tốt hơn được, nhưng mà… đúng lúc đó... HR tung danh sách ứng cử gồm tên của ba người chúng tôi ra. Tôi được một người bạn HR cho hay, sếp có đắn đo đối với tôi và Thi Nguyên. Tôi thì là do giới tính, còn Thi Nguyên thì vẫn còn độc thân… Nếu nói vững chắc nhất thì chắc chắn là Trương Nhậm Đông. Lúc đó tôi mới quyết định, năm nay không kết hôn nữa. Anh ấy… tôi không nghĩ mọi chuyện sẽ thế này… nhưng có thể mẹ anh ấy nói gì đó, cũng có thể là do tôi dùng dằng lâu quá… Chúng tôi đã chia tay, chia tay rồi…”
“Anh ta tên gì? Chị có cách thức liên hệ với anh ta không?”
“Không được! Chúng tôi đã chia tay rồi, anh ấy sẽ không làm như vậy đâu! Mấy anh đừng tìm anh ấy! Nhất định là Thi Nguyên, nhất định là Thi Nguyên làm!”
“Chị Kim, chị hãy bình tĩnh. Chúng tôi đã nói rồi, chúng tôi cần xem xét hết tất cả mọi khả năng. Anh ta có thể không có ý hại chị nhưng những hành vi vô ý cũng có khả năng dẫn đến tình hình hiện tại. Chị Kim, chị muốn giải quyết việc này thì…”
“Gần đây tôi cũng đã tốt hơn rồi. Bùa hộ thân của mấy anh rất có ích, gần đây tôi cũng không thấy mấy chuyện đó nữa.”
“Vậy đây là tin tốt rồi.”
“… Mấy anh muốn điều tra, vậy điều tra những người khác trước đi… Nếu mấy hướng khác đều không được thì…”
“Nếu chị đã quyết định như vậy…”
“Đúng vậy, tôi quyết định như vậy.”