Ý thức của Meditation đang rất phức tạp, trong đầu tựa như có rất nhiều suy nghĩ đang va chạm nhau, phát sinh xung đột kịch liệt.
Tôi cũng phải tốn thời gian điều chỉnh, mới phát hiện trong ý thức của Meditation có ý thức của thần chết thuở ban đầu, có ý thức của ác quỷ và cả ý thức về hình ảnh ác quỷ trong các phim ảnh thời hiện đại.
Nó là một tập hợp khổng lồ, bất kỳ quan niệm nào của loài người liên1quan đến thần chết, ác quỷ đều tụ tập trong nó. Những quan niệm này mạnh có yếu có, thậm chí còn có xung đột giữa các nền văn hóa khác nhau.
Thân thể nó tựa như một cái lò tôi luyện ý thức khổng lồ, mọi ý thức vẫn chưa dung hợp hoàn toàn, trái lại còn tự chia thành các phe, đấu đá xung đột lẫn nhau.
Những ý thức ấy hễ cái này yếu thì cái kia mạnh, luôn không ngừng biến đổi, luôn thay phiên nhau8nắm quyền chủ động.
Ngay lúc này, tôi mới nhìn thấy âm khí xuất hiện trên người Meditation.
Âm khí rất mong manh, không hề nặng.
Bản thân Meditation cũng đã nhận thấy âm khí trên người, tâm trạng vì thế mà càng thêm khó chịu.
Tôi vốn đã muốn nghiên cứu điểm này, nên tinh thần lập tức phấn chấn, cảnh vật đang nhìn thấy đột nhiên có biến đổi.
Những sợi dây xích ấy lại xuất hiện.
Dây xích trên người Meditation không ngừng thay đổi màu sắc, từng màu sắc tượng2trưng cho từng ý thức khác nhau, trong đó u ám nhất chính là âm khí. Những ý thức khác đang cạnh tranh với âm khí, có thể nói là đang đè chặt âm khí.
Có điều, tình huống một phe bị lép vế này đã nhanh chóng có thay đổi, âm khí đã phát ra ánh sáng.
Tôi nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài không gian tăm tối, tay sai của Meditation đang báo cáo tin tức.
“Con ma trốn trong Tài chính Tứ Hải chết rồi?” Meditation mừng4rỡ reo lên, một câu nói, mà đổi đến mấy giọng.
Từ lùi khỏi bóng tối, ngay khoảnh khắc ấy đã nhìn thấy dây xích trên người Meditation đã trở nên vô cùng to lớn và đang có rất nhiều phân nhánh nối dài vào hư không.
Tôi đếm thử, số vòng xích trên người Meditation cũng là mười, giống tôi.
“Quá tốt, cuối cùng đã tiếp nhận được mạng lưới thông tin của Tài chính Tứ Hải! Thông báo đến mọi người, bắt đầu hành động đi!” Meditation reo lên, hình dạng bất chợt biến thành trạng thái loli mà tôi đã từng thấy.
Tâm trạng mừng vui của nó thoáng khựng lại, khuôn mặt méo mó, có điều trong thoáng chốc, ý thức hiện tại của nó đã lấn át những ý thức khác.
“Ừ, cắt thông tin liên lạc trước. Sau đó, chọn mục tiêu kĩ càng, gọi điện cho chúng. Tiền, mạng sống, giết người, bảo chúng tự chọn lấy.” Ngón tay Meditation gõ nhịp lên má, nở nụ cười bỡn cợt đầy đáng yêu và tinh nghịch.
Tay sai của nó hình như đã quen với tình huống như vậy, cúi người nhận lệnh, rồi lui ra.
Trên thái dương của Meditation đã xuất hiện gân xanh, biểu cảm trở nên méo mó, thân hình trong khi chớp nháy đã có hình ảnh bộ xương khô, ác quỷ xuất hiện rồi biến mất, cuối cùng vẫn duy trì ở trạng thái của bé gái này.
Nó nhảy chân sáo đi ra ngoài, được mấy bước lại dừng, rồi rảo bước đi tới như thục nữ.
Phong cách quái đản này và cả hình ảnh xuất hiện trong ý thức của Meditation, đều khiến tôi xác định được hình tượng này đến từ một bộ hoạt hình mới nào đó.
Meditation đã quen với sự biến đổi này.
Nhất là sau khi đi vào xã hội hiện đại, sự biến hóa hình ảnh này trở nên vô cùng phức tạp, khiến nó bực bội, nhưng chỉ đành bó tay.
Tôi đã nhớ lại năng lực tôi đã sử dụng với Meditation.
E rằng tôi đã xóa sổ không chỉ một ý thức, mà là rất nhiều ý thức. Hình ảnh thần chết với bộ xương khô mà Meditation giữ lại có thể truy ngược về rất xưa, ngoài ác quỷ ra, bộ xương khô là một hình ảnh có niên đại xưa nhất và được duy trì lâu nhất.
Lúc tôi bị phân tâm vì nghĩ ngợi những chuyện này, bên tai chợt nghe thấy những âm thanh mơ hồ.
Xoay đầu nhìn quanh, không thấy gì cả.
Nhìn lại Meditation, các ý thức vẫn đang giao chiến trong đầu nó.
Những tiếng nói chuyện lụn vụn hỗn tạp ấy bắt nguồn từ đây.
Ý thức nhân loại trong nó thực sự quá nhiều, sau khi bị tôi xóa bỏ một số, chỉ ác quỷ với thần chết thôi đã phân nhánh không ít.
Trước đó tôi đã tua nhanh cảnh mộng, nên thực sự không hiểu được cái quá trình cụ thể từ khi nó ra đời, ngưng tụ rồi định hình của những ý thức này.
Tôi đang phân vân.
Sự xuất hiện của âm khí hình như chỉ là tình cờ, tôi không thấy có sức mạnh nhân tạo trong ấy. Cũng như đủ các loại ý thức trong người Meditation vậy. Loài người sản sinh ra suy nghĩ như vậy, những người như thế nhiều lên, Meditation liền sẽ tiếp thụ loại ý thức này, rồi tích lũy chúng, biến thành một phần của mình.
Âm khí chẳng qua cũng chỉ do trong nhân loại đã người liên hệ hành vi của Meditation với ma vương, nên Meditation liền có ý thức của ma vương.
Điều khiến tôi băn khoăn, linh hồn là thứ Ông Trời tạo ra để chống lại ma, hiện nay chúng đã bị ma vương ảnh hưởng, đây là một chuyện lớn. Nhưng đám linh hồn này lại hoàn toàn không quan tâm những thứ ấy. Bất kì ý thức nào cũng sẽ được chúng tiếp thu trực tiếp và áp dụng vào bản thân.
Nếu tôi muốn lấy đây làm điểm đột phá thì e là không ổn.
Meditation cũng không phải là đối tượng tốt. Ý thức trong nó quá nhiều, mô thức hành động của nó cũng không phải giết ma, mà là giết người, vốn đã lệch về hướng của ma vương rồi.
Có điều, cũng không phải tôi không gặt hái được gì. Không nói đến năng lực có tiến bộ, người mà tôi đã nhìn thấy trong cảnh mộng đã giúp tôi thu hoạch được không ít tọa độ mới.
Những người cổ xưa nhất ấy, những người thời cổ đã cầu nguyện cho người chết, là tọa độ tốt nhất.
Người của Thanh Diệp đã chết, Diệp Thanh thì bây giờ ra sao cũng chưa biết, nhưng nếu kế hoạch lớn trước đây có cơ hội thực hiện, vậy đó cũng là một chuyện tốt.
Tôi muốn thay đổi đối tượng.
Meditation đã không còn giá trị đối với tôi.
Tôi đang nghĩ như thế thì bé gái đi trước mặt chợt xoay đầu lại nhìn tôi, chau mày lên, chống nạnh lớn giọng chất vấn: “Này, mi là thứ gì thế? Sao cứ theo ta hoài vậy?”
Tôi kinh ngạc.
Đi theo Meditation lâu như thế, tôi không thấy nó có phản ứng gì, nên cứ tưởng hiện tại nó không nhìn thấy tôi.
Không ngờ Meditation đã nhìn ra sự tồn tại của tôi, còn đứng giáp mặt với tôi nữa.
“Thấy được tôi?” Tôi hỏi.
Meditation khinh khỉnh nhếch mép: “Thấy từ lâu rồi. Bản tiểu thư vốn không muốn so đo, nào ngờ mi dai như đỉa! Mau mau báo rõ thân phận! Có ý đồ xấu với bản tiểu thư phải không?”
Tôi nhất thời không biết phải đáp thế nào.
“Coi bộ mi cũng là linh hồn đến từ thời xa xưa, nhọc nhằn lắm mới duy trì được lâu như thế, đừng có trách bản tiểu thư không khách sáo nhé!” Meditation đưa tay đến, nắm lấy lưỡi hái chợt xuất hiện giữa không trung.
Tôi bất chợt nghĩ, nếu bây giờ tôi xóa sổ những ý thức linh tinh này của Meditation, sẽ xuất hiện kết quả thế nào nhỉ.
“Sao không đáp? Hứ! Mi tưởng ta không biết hả? Mi yêu mến bản tiểu thư đã nhiều năm như thế, luôn làm cái đuôi bám theo bản tiểu thư, lẽ nào bản tiểu thư không hay biết chút nào hết chắc?” Khoanh hai tay trước ngực, khẽ xoay người qua, Meditation hất cằm lên, má ửng hồng, còn lén liếc trộm tôi nữa chứ.
Tôi đang khá là cạn lời.
Nhưng lúc này tôi cũng đã nhận ra, trong hàng tá ý thức của Meditation, e rằng chỉ có ý thức này là dễ giao tiếp nhất.
Tôi tằng hắng một tiếng, tỏ vẻ ngượng ngùng.
“Đồ con trai vô dụng!” Meditation tỏ vẻ thất vọng, lưỡi liềm trong tay cũng đã biến mất, đột nhiên nó nổi giận đùng đùng, nhào về phía tôi đá một cái.
Chân vừa đá qua, mắt của Meditation cũng đỏ hoe, ôm lấy chân ngồi quỵ xuống đất, cất lên tiếng rên rỉ đầy tội nghiệp.
Tôi đứng đực ra tại chỗ, thực sự không biết nên phản ứng thế nào.
Hồi lâu sau, đến khi Meditation ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt ngấn lệ, nhìn tôi như đang trách móc, tôi mới đực mặt ra hỏi: “Cô không sao chứ?”