Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1923: Thế giới mới (9)

Trong dòng nước đang diễn ra một hiện tượng quái đản.

Liên tục có các bộ xương từ hạ nguồn con sông nhỏ trôi ngược lên với tốc độ cực nhanh. Những bộ xương ấy còn biết nói, biết kêu cứu.

Dòng sông tựa như đã xảy ra sự biến đổi gì đó. Mấy người muốn lên bờ đang bì bõm trong nước, mãi vẫn chưa thể bơi đến bờ.

Anh họ của1Lý Vũ bị mấy bộ xương va phải. Tay của các bộ xương nắm lấy áo anh ta, lôi kéo mãi không buông.

“Cứu mạng! Ặc! Cứu…” Anh họ của Lý Vũ gào mấy tiếng, huơ tay loạn xạ trong nước, thân thể đột nhiên chìm xuống đáy sông.

Gần anh ta nhất chính là người kể chuyện kia. Anh ta thoáng thấy thế liền hoảng hồn hét vang, càng ra sức8bơi.

Tôi nhìn thấy dưới đáy sông, anh họ của Lý Vũ đang bị những bộ xương giữ chặt, trôi thẳng một mạch lên thượng nguồn.

Với tốc độ ấy có lẽ không thể dùng “trôi” để miêu tả, mà giống như bồn cầu đột ngột xả nước, dòng chảy ào ạt, còn hình thành cả vòng xoáy.

Anh họ của Lý Vũ mang theo mấy bộ xương, xoay mòng mòng trong dòng2nước, chớp mắt đã mất tăm.

Lý Vũ không hề quan tâm đến anh họ mình, anh ta đang bơi về một hướng khác.

Kể ra anh ta cũng may mắn, bơi theo hướng ấy thì không gặp những bộ xương.

Người thứ ba đi cùng đang cách anh ta không xa, nhưng lại ở vị trí hạ nguồn. Đột nhiên anh ta gào lên thảm thiết, đưa tay tới, hình như đang4cầu cứu Lý Vũ.

Lý Vũ nhìn thấy vùng nước xung quanh anh ta đã xuất hiện một màu đỏ, hoảng hốt bơi điên cuồng, hoàn toàn không dám nhìn người kia thêm giây nào nữa.

“Không…” Người kia tuyệt vọng gào lên, thân thể cũng đã chìm xuống.

Khi anh ta nổi lên trở lại, thân thể đã dính cùng một bộ xương, xương tay của bộ xương đang đâm vào lưng của anh ta.

Tủm một tiếng, anh ta lại bị kéo vào trong nước, cũng như anh họ của Lý Vũ, bị cuốn đi cực nhanh.

Lý Vũ đã nhìn thấy bờ, bám lấy bùn đất ẩm ướt dưới bờ. Anh ta vô cùng mừng rỡ. Đất bùn mềm xốp bị anh ta kéo tuột xuống. Thân thể anh ta dán sát lên bùn, định bò lên trên.

Lý Vũ đang luống cuống.

Mặt nước gợn sóng xào xạc, đất bùn, rong rêu bị Lý Vũ kéo tuột xuống.

Nửa thân trên của anh ta đã nằm trên bờ, hai chân vẫn còn bì bõm trong nước.

Bất chợt, mắt cá chân Lý Vũ bị siết chặt.

Dây cước siết vào trong da của Lý Vũ.

Lý Vũ trợn to mắt, chầm chậm quay đầu lại.

Vèo một cái, anh ta đã bị kéo xuống nước.

Lý Vũ bị sặc nước, cả cơ hội kêu cứu cũng không có, thân thể bị một nguồn lực cực mạnh kéo xuống đáy sông.

Anh ta rơi xuống nước, cơ thể đau nhói, khi rơi xuống đáy sông đầy bùn còn va phải rác thải rắn, bị cào rách da.

Lý Vũ vùng vẫy, chụp bừa thứ gì đó, dốc toàn bộ sức lực để kháng cự.

Bựt!

Tay anh ta giơ lên, thứ đang nắm đã bị anh ta giật đứt. Đó không biết là rác thải gì đang nhấp nhô dưới đáy sông, bị dòng nước cuốn đi.

Lý Vũ dựa vào bản năng, đưa tay đến cố tìm điểm tựa.

Anh ta vẫn đang bị kéo lùi ra sau.

Anh ta đã biết thứ gì đang trói mình, cũng đã nghĩ đến cái kết mình có thể gặp phải.

Lý Vũ lại chụp được thứ gì đó.

Lần này là rong rêu mọc dưới đáy sông.

Cuộc săn giết đã biến thành trò chơi kéo co.

Lý Vũ cảm thấy ngộp thở, nhưng không thể nào nín thở được.

Hay tay anh ta luân phiên nhau nắm được rễ của rong rêu.

Sắp chết rồi…

Lý Vũ cảm nhận sự tơi xốp của đất bùn dưới đáy sông mà cảm thấy tuyệt vọng.

Anh ta gồng người, thả một tay ra, mò mẫm dưới đáy sông.

Nếu tìm được thứ gì đó tựa như dao, hay một ống thép…

Lý Vũ đã mò được một vật cứng.

Anh ta lập tức nắm chặt.

Dây câu đang rút về.

Thân thể Lý Vũ nhấp nhô trong dòng nước.

Anh ta cảm thấy thứ mình tóm được đã bị rút khỏi đáy sông. Với trọng lượng và cảm giác ở tay thế này thì nó không giống như ống thép.

Thân thể anh ta chợt khựng lại trong dòng nước.

Lý Vũ trợn to mắt, nhìn cái thứ mình đang nắm lấy.

Một bộ xương!

Lý Vũ hoảng hốt định buông tay, nhưng bất chợt cảm giác được thân thể mình đang chìm xuống.

Đột nhiên dây câu tựa như đã không thể chịu nổi trọng lượng của mình.

Cước siết chặt, sắp cắt đứt mắt cá chân của anh ta.

Bưng!

Lý Vũ tựa như đã nghe thấy một tiếng động rất sắc.

Luồng sức mạnh đang lôi kéo liền biến mất.

Lý Vũ chìm xuống một đoạn, khuấy động tay chân một chút, thân thể đã lấy lại thăng bằng.

Hai lá phổi của anh ta đã sắp nổ tung. Không nghĩ ngợi nhiều, Lý Vũ lập tức bơi lên, đưa đầu mình ra khỏi nước, hít lấy hít để không khí tươi mới.

Lý Vũ nhìn thấy đám đông bên bờ sông.

Những người ấy không giống người sống, mà giống hồn ma.

Họ vừa kinh hãi la hét, vừa cuống quýt lùi lại.

Quay đầu qua hướng khác, Lý Vũ nhìn thấy một người may mắn khác trong bốn người họ. Anh ta đã sắp sửa lên bờ, nhưng cũng giống như Lý Vũ, thình lình bị kéo xuống nước.

Lý Vũ có thể nhìn thấy một luồng bèo nước bị vạch ra.

Người đó sau khi bị lôi đi trong nước một đoạn, đã bị kéo khỏi mặt nước, bay thành một đường cong, rồi rớt lên bờ.

Lý Vũ xoay đầu thì nhìn thấy lão già câu cá.

Anh ta hoảng hốt giật bắn người, cuống quýt định lên bờ.

Lúc này, Lý Vũ mới nhớ lại bộ xương mình đang bám lấy.

Bộ xương rất hoàn chỉnh, đủ các bộ phận và đều gắn kết với nhau. Trên xương còn có những khối thịt vụn kì quái. Chắc là nhờ những thứ này, mới có thể khiến cho bộ xương giữ được trạng thái hoàn chỉnh ấy.

Trên bờ thì đang cãi cọ om sòm.

Những thanh niên tầm hai ba mươi tuổi kia đang tranh cãi không ngừng, do dự đắn đo.

Tôi nghe cuộc nói chuyện của họ, mà lòng liền trầm xuống.

Những người này đều do con ma ở khu sinh thái sai đến. Họ đông hơn, trước đó đã có một đám người xuống sông tìm kiếm thi thể. Những người ấy hiện tại đều đã thành các bộ xương. Họ sợ hãi, nên cùng bàn bạc đối sách. Cái hại của việc đông người lúc này cũng đã hiện ra. Họ không thể nào thống nhất được ý kiến.

Lý Vũ nhìn sững bộ xương một lát, lòng trào ra linh cảm, không vứt nó đi, mà ôm theo nó bơi về phía bờ. Anh ta tránh đám đông kia, tự mình lên bờ. Chuyện này đã làm tiêu tốn của Lý Vũ không ít thời gian và sức lực. Trong quá trình ấy, lão câu cá không hề làm khó anh ta.

Lão câu cá ăn hết con mồi cuối cùng, vứt bộ xương còn hoàn chỉnh xuống nước, ngồi trở lại chiếc ghế xếp.

Người ở trên bờ quan sát một lát thì có người nhận thấy Lý Vũ đã lên bờ, liền chạy đến.

Lý Vũ sinh lòng cảnh giác, ôm chặt bộ xương trong tay.

“Người anh em, cậu không sao chứ? Cậu cũng được con ma da đó bảo đến đây à?” Người chạy đến hỏi.

Lý Vũ gật đầu.

Những người kia nhìn bộ xương trước ngực Lý Vũ bằng ánh mắt dò xét.

“Chúng tôi đến đây từ tối hôm qua. Nhưng không cách nào đối phó được cái lão kia. Vốn cứ ngỡ đợi đến trời sáng, sau khi mặt trời lên, lão sẽ biến mất.” Lý Vũ nói, vỗ vỗ bộ xương: “Nếu tôi không chụp được cái này thì đã chết rồi.”

“Cái này là…”

“Có lẽ là hồn ma bị lão ăn mất trước đây.” Lý Vũ chỉ tay về phía thượng nguồn con sông: “Trên ấy chắc là vẫn còn. Mấy người bạn của tôi đã bị cuốn lên ấy.”

Những người bu lại trố mắt nhìn nhau, đối với bộ xương quái dị như vậy, ai cũng khá sợ hãi.

Lý Vũ không bận tâm, ôm bộ xương đứng dậy: “Tôi sẽ đi tìm thử. Các người đi cùng không?”

“Họ đều đã như thế rồi…”

“Chúng ta đều là ma rồi mà. Họ không thể chết được nữa đúng không. Chỉ là bị nước cuốn đi thôi.” Lý Vũ nói.

Những người khác vẫn chưa có ý sẽ đi theo Lý Vũ.

Mấy người đang quan sát bộ xương thì có vẻ mặt phân vân.

Lý Vũ không nói gì thêm, ôm theo bộ xương đi lên thượng nguồn.

“Đúng lại!” Đột nhiên có ai đó quát to.

Lý Vũ rất quyết đoán, ôm bộ xương nhảy xuống sông.

“Tổ bà nó! Đó là cái thi thể!” Người kia sau khi tức giận chửi bậy một câu thì không nghĩ ngợi nhiều, nhảy tùm xuống sông.