Mã số sự kiện: 082
Tên sự kiện: Sống chung với ma
Người uỷ thác: Dương Phàm
Giới tính: Nam
Tuổi: 29
Nghề nghiệp: Giám đốc công ty
Quan hệ gia đình: Cha mẹ
Địa chỉ liên hệ: Phòng xxx, số nhà xxx, Trang Thành Tân Uyển, thành phố Dân Khánh.
Số điện thoại liên hệ: 187xxxxxxxxx
Diễn biến sự kiện:
Ngày 23 tháng 4 năm 2014, người uỷ thác đến Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp. File ghi âm 08220140423.wav.
“Chào anh Dương, mời anh dùng trà.”
“Cám ơn!”
“Anh vẫn ổn chứ?”
“Ừ... Xin lỗi, tôi đã ở khách sạn được vài hôm rồi, không có mang theo gì mà chạy khỏi nhà rồi... Tôi lên mạng tìm được thông tin của mọi người thì lập tức tìm đến đây.”
“Không sao đâu. Anh hãy kể cho chúng tôi nghe về những chuyện anh đã gặp phải đi.”
“... Trong nhà tôi có một con ma... Tôi không biết nó đến từ đâu, nhưng trong nhà tôi có một con ma!”
“Anh có thể nói cụ thể hơn được không? Bắt đầu từ lúc anh phát hiện ra điều bất thường, mỗi một chi tiết đều rất quan trọng đối với chúng tôi, nó có thể giúp cho chúng tôi đưa ra những phán đoán đúng đắn, từ đó giải quyết được những chuyện rắc rối mà anh đã gặp phải.”
“À, được. Phát hiện... Chắc là vào khoảng hơn một năm trước... Căn nhà này của tôi đã mua cách đây hơn hai năm rồi, khoảng hơn hai năm một xíu, tôi mua vào khoảng tháng 7 năm 2011. Lúc đó công ty của tôi nhận được một vụ làm ăn lớn, tôi đã xem qua rất nhiều nhà ở Dân Khánh rồi, cuối cùng quyết định chọn căn nhà này. Một căn nhà cũ, nhưng mà chất lượng rất tốt, chủ nhà trước đây mua nhà để đầu tư bất động sản, có rất nhiều nhà cửa ở thành phố Dân Khánh này. Ông ta cũng có mở một công ty, căn nhà để trống ở đó đợi tăng giá lên, cũng không có cho ai thuê cả. Lúc đó công ty ông ta gặp phải chút vấn đề nên mới buộc phải bán căn nhà đó đi... Tôi đã điều tra kĩ càng rồi. Vì đây là một căn nhà cũ, vả lại tôi định ở lâu dài trong căn nhà đó, có thể là mười hay hai mươi năm sau, tôi vẫn sẽ ở trong căn nhà đó, tôi thật sự đã điều tra kĩ càng lắm rồi. Điều tra về chủ nhà trước đây, về căn nhà này, về hàng xóm láng giềng và còn cả tình hình xung quanh đó nữa... Không có vấn đề gì cả. Căn nhà để trống ở đó khá lâu rồi, nhưng thật sự không có vấn đề gì. Tôi cũng tin vào phong thuỷ. Lúc tu sửa lại công ty, tôi cũng có mời người đến xem qua. Lúc mua căn nhà đó xong, tôi cũng có mời người đến, làm một vài... Chủ yếu là giải trừ uế khí. Quê tôi không phải ở đây, tôi có mời một vài nhân viên trong công ty và bạn bè đến nhà chơi, ăn một bữa cơm, để tạo không khí náo nhiệt.”
“Lúc nãy anh nói, anh có mời người đến làm một vài chuyện. Có thể nói rõ hơn được không?”
“Chỉ là đến đốt hương rồi khấn những câu như là chủ nhân mới đã đến rồi, những người lạ mặt hãy rời khỏi đây đi, còn có đốt giấy tiền vàng bạc... Cái này có vấn đề gì không? Sau khi làm phép xong thì tôi có mời người bên công ty trang trí nội thất đến, trang trí lại nhà cửa. Những công nhân trang trí nội thất cũng không nói gì cả, tôi cũng thường xuyên qua đó kiểm tra, cũng đã chào hỏi làm quen với hàng xóm, không phát hiện có gì.”
“Ừ. Nghe anh nói như vậy, thì tạm thời chưa có vấn đề gì. Anh cứ tiếp tục đi.”
“Được. Giống như những gì tôi nói nãy giờ, tôi mời người đến làm phép rồi trang trí lại nhà cửa, sau đó mời nhân viên và bạn bè đến chơi... Tôi sống trong căn nhà đó, khoảng ba bốn tháng, nửa năm đầu không có gì cả. Căn nhà đó không có vấn đề gì. Cũng vào khoảng thời gian đó, tôi bắt đầu đặt mua hàng trên mạng, mua rất nhiều những thứ linh tinh, chủ yếu là đồ dùng gia đình. Thường thường thì sẽ giao hàng vào cuối tuần, tôi có ở nhà. Có những lúc thì giao hàng vào những ngày trong tuần, tôi không có ở nhà, món hàng đó sẽ được gửi ở bên phòng bảo vệ, bảo vệ nhận thay tôi. Lần đó tôi có mua một bộ đĩa và đũa, nhân viên giao hàng gửi tin nhắn cho tôi, nói là đã kí nhận rồi. Lúc tôi tan ca, đi đến phòng bảo vệ để hỏi thì họ bảo là không có nhận được món hàng nào cả. Tôi có đi hỏi hàng xóm, họ cũng không có ở nhà, không có giúp tôi nhận hàng. Tôi gọi điện thoại cho công ty giao hàng, nhân viên bên chăm sóc khách hàng đã tranh cãi với tôi, đùn đẩy trách nhiệm, sau đó tìm đến nhà cung cấp, chuyện này đã được giải quyết, họ giao một bộ khác cho tôi.”
“Ừ.”
“Sau đó một khoảng thời gian, tôi lại bị mất hàng thêm một vài lần nữa. Chuyện này hơi phiền... Tôi còn tưởng là do nhân viên giao hàng có vấn đề, không được thật thà cho lắm. Tôi đã từng tố cáo vài lần, nhưng không có tác dụng gì cả. Tôi có đổi sang trang mua sắm khác, sau đó cũng có chỉ định một vài nhân viên giao hàng tới, nhưng vẫn xảy ra những vụ mất đồ. Vào khoảng... Chắc vào khoảng cuối năm ngoái. Tôi có mời vài quản lí cấp cao trong công ty đến nhà dùng cơm. Tôi biết nấu ăn, nấu cũng không tệ lắm. Bình thường ăn cơm có một mình nên chỉ dùng có một vài món đồ thôi, lúc mời người khác đến dùng cơm thì phải có thêm nhiều món. Có một quản lí phụ tôi làm bếp. Ông ấy giúp tôi lấy dĩa đựng thức ăn, lấy từ trong tủ chén ra một cái đĩa to. Lúc tôi thấy ông ấy lấy mấy cái đĩa ra thì cũng không phát hiện có gì bất thường... Dùng cơm xong, lúc tôi đang thu dọn chén đĩa thì lại thấy không đúng lắm. Số lượng đĩa không đúng lắm. Cái bộ đĩa mà tôi đặt mua, cũng chính là cái bộ bị mất ấy, tổng cộng có hai cái đĩa lớn và năm cái đĩa nhỏ, cùng một kiểu hoa văn. Tôi đếm lại, lúc đó có bốn cái đĩa lớn và mười cái đĩa nhỏ, vậy tức là có hai bộ. Tôi... Lúc đó tôi ngớ người ra, không biết đã xảy ra chuyện gì.”
“Ngoại trừ điều này ra, lúc đó anh còn phát hiện được chuyện gì khác không?”
“Không có, tôi biết ý cô muốn hỏi là... Những hiện tượng thường xuất hiện trong phim kinh dị như là đồ vật tự dịch chuyển hay là bị mất đồ, chưa từng xuất hiện những hiện tượng như vậy. Những món hàng bị mất đó, đa phần đều là những món đồ linh tinh thôi... Căn nhà đó có ba phòng ngủ và một phòng khách, đã trang trí nội thất xong hết rồi, bình thường có một mình tôi ở thôi nên cũng không có chiếm nhiều diện tích lắm... Tôi... Haiz...”
“Xin anh nói tiếp đi.”
“Ừ, lúc đó tôi phát hiện số đĩa bị dư ra thì liền chạy đi xem những đôi đũa mua cùng lúc với bộ đĩa, cũng là cùng một kiểu hoa văn. Cái bộ đũa mà tôi đích thân kí nhận thì được để trong cái ống đũa ở ngoài, ống đũa cũng là chung một bộ. Tôi lục tìm trong tủ một hồi thì phát hiện có thêm một bộ đũa khác. Lúc đó tôi có nghi ngờ rằng có phải thần kinh mình có vấn đề không, như là tâm thần phân liệt, mộng du gì đó... Nhưng cái chuyện đĩa đũa này cũng không có gì to tát cả.”
“Bắt đầu từ lúc nào mà anh cảm thấy mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn?”
“À, bắt đầu vào khoảng tháng 9 năm ngoái. Tháng 9 năm ngoái, tôi có mua một chiếc điện thoại di động, cũng là đặt mua trên mạng, khoảng hơn năm nghìn tệ. Tôi không nhận được hàng nên lập tức liên hệ với bên công ty giao hàng. Lần này họ có cho tôi số điện thoại của nhân viên giao hàng, tôi gọi điện thoại cho anh ta... Anh ta nói với tôi là, tôi đã tự kí nhận hàng. Anh ta đi đến dưới lầu, nói vào trong cái bộ đàm là giao hàng đến rồi, có người mở cửa ra. Sau khi anh ta đi lên lầu, cửa nhà tôi đang mở toang, anh ta đi qua đó thì có người ra kí nhận. Chuyện này thật sự không thể tin được! Lúc đó tôi còn đang đi làm ở trong công ty, làm sao có thể có mặt ở nhà để kí nhận hàng được. Tôi đang nghĩ là có phải hàng xóm đã nhận hàng giúp tôi không, hỏi vài lần thì anh ta khẳng định chắc chắn là đã giao hàng đến tận nhà tôi. Tôi nghi ngờ anh nhân viên giao hàng đó nên đã đi đến công ty giao hàng, xem qua cái hoá đơn giao hàng đó, chữ kí trên cái hoá đơn kia trông rất ngoằn ngoèo, không thể nhìn rõ được cái chữ kí đó là chữ gì. Chuyện này rất kì lạ. Sau đó tôi báo cảnh sát, điều tra rất lâu rồi, nhưng cuối cùng vẫn bằng không. Bên công ty giao hàng đền tiền cho tôi, sau đó hoà giải rồi.”
“Anh có giữ lại cái chữ kí trên hoá đơn đó không?”
“Không có. Cảnh sát phải thu thập chứng cứ, nhưng tôi cũng không biết là còn giữ lại không nữa.”
“Được rồi. Anh nói tiếp đi.”
“Ừ, sau đó, cũng trong một lần giao hàng đến nhà tôi... Phù, cũng là một món hàng, bên công ty giao hàng nói là tôi đã kí nhận rồi, còn nói là hàng xóm của tôi có lẽ là nhìn thấy. Tôi có đi hỏi thăm, hàng xóm tôi nói là... Lúc người đó về nhà có nhìn thấy nhân viên giao hàng đi ra, đang chuẩn bị bước xuống lầu, sau đó cửa nhà tôi đang từ từ đóng lại... Nhưng người đó thật sự nhìn thấy, có người ở trong phòng đi ra đóng cửa lại...”