Thái Hậu sốt ruột + Nương nương muốn trộm tim
(1): thành ngữ ý nói cả hai đều là đối thủ lợi hại, ngang tài ngang sức.
Edit: Nguyệt Thục viện
Beta: Thư Thục cơ
Ngực Chương Thái Hậu phập phồng, hận không thể xách Hoàng Hậu lại đánh hai bạt tai, cho tan tác cái miệng lẻo mép của Hoàng Hậu mới hả giận. Phụ thân của bà xuất thân làm đồ tể(2), chuyện này cũng có thể được xem là chuyện đáng hận nhất của Chương Thái Hậu, không còn chuyện nào khác nữa. Phụ thân của bà tuy làm đồ tể nhưng cũng có công huân tước vị nhờ bán mạng theo chân Võ Đức đế, nhưng cũng bởi vì lão tử không phải thế gia, hại bà cho dù cũng được sủng ái, nhưng lại vô duyên với hậu vị.
(2) Đồ tể: người giết mổ súc vật
Hoàng Hậu của tiên đế là con gái của thế gia đại hộ, có tài có đức nhưng không có dung mạo. Sau đó vì khó sinh mà chết, lưu lại con trai cũng không sống qua ba tuổi. Hậu vị vẫn trống, vẫn trống, trống mãi! Sống chết cũng không chịu rơi lên đầu bà.
Hoàng Hậu lấy xuất thân để nói chuyện là cố ý lấy dao đâm vào tim bà. Chương Thái Hậu hít sâu mấy hơi, cố để cho mình tỉnh táo lại, muốn cười lạnh một tiếng để thể hiện tôn vinh của mình, nhưng tiếc rằng bắp thịt trên mặt không chịu theo mình khống chế, da mặt chỉ giật giật mấy cái, Chương Thái Hậu cuối cùng vẫn bỏ qua ý định muốn nói chuyện đàng hoàng.
"Hoàng Hậu, chuyện phụ thân ngươi tạm thời không hỏi, ai gia chỉ hỏi ngươi, có phải đã một tháng rồi Hoàng Thượng không gọi người thị tẩm đúng không?" Chương Thái Hậu nghiến răng thật chặt, ánh mắt lăng lăng nhìn chằm chằm Triệu Yên Dung.
Tất cả các phi tần đều cúi đầu. Tháng này, Hoàng Thượng ngoại trừ Chiêu Dương điện thì không đi cung nào nữa, đây là chuyện mà trước giờ chưa từng có. Chúng phi tần ngoài việc nóng lòng thì thực ra cũng có chút an tâm. Cho dù như thế nào, Hoàng Thượng ở chung một chỗ với Hoàng Hậu, cũng không giống như trước kia, chỉ đặc biệt thiên sủng một phi tử. Lúc trước Dung Phi ở trong cung kiêu căng phách lối, nanh vuốt bén nhọn, cuộc sống của các nàng cũng không tốt. Hiện giờ ai cũng như ai, các nàng lại cảm thấy thư thái không ít. Nhưng vẫn mãi không được gặp mặt Hoàng Thượng, trong lòng các nàng cũng cảm thấy thấp thỏm không buông được.
Liền nghe Hoàng Hậu cười nói: "Sao lại không nhắc nữa? Phụ thân ta mới vừa rời kinh, ta đang nghĩ tìm người nói một chút đây".
Chương Thái Hậu vỗ ghế một cái: "Ai gia đang hỏi ngươi, có phải đã một tháng rồi Hoàng Thượng không gọi người thị tẩm đúng không?"
Hoàng Hậu ngẩng đầu lên, nụ cười lạnh lùng: "Ai nói? Thân thể Hoàng Thượng khỏe mạnh, không bệnh không tật, sao lại không có người thị tẩm?"
Khóe miệng Chương Thái Hậu n