Hi Du Hoa Tùng

Chương 249: Đế vương thất tinh chi ấn

Thấy Trương Thiên Sư hộc máu, Lưu Phong lúc này mới ý thức được sự tình đã trở nên nghiêm trọng: "Thiên Sư, cuối cùng là chuyện gì, ai làm cho người trở nên như thế này?" Trương Thiên Sư chính là Kim Đan kỳ cao thủ, có khả năng đả thương lão như vậy ngay tại tu chân giới cũng rất ít người làm được, huống chi đây lại là thế giới phàm nhân.
 
Trương Thiên Sư lắc đầu: "Đối phương mặc đồ dạ hành, chỉ để lộ hai con mắt, hơn nữa thân pháp lại quỷ dị, đạo pháp tu chân đó ta chưa từng thấy qua. Tuy nhiên, ta dám khẳng định, tu vi của người đó đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ".
 
"Lão Thiên Sư, người nọ tại sao lại công kích người?". Toàn bộ Tu Chân giới, có thể đạt tới Kim Đan hậu kỳ theo tính toán đếm trên đầu ngón tay cũng chỉ có mấy môn phái: Huyền Tông Chánh Tông, Phiêu Hương Cốc, Thiên Sư Đạo. Theo Lưu Phong nghĩ thì cả 3 môn phái này đều không có khả năng ra tay công kích Trương Thiên Sư.
 
Trương Thiên Sư lại lắc đầu: "Đối phương vừa ra tay đã sử dụng sát chiêu, ta căn bản không thể nói được một lời nào, nếu không phải trong tay ta có Tử Hư Chân Long Lệnh, nói không chừng hôm nay ta đã không còn thấy được ngươi nữa. Bất quá, ta ít nhiều cũng đoán ra được một ít nguyên nhân".
 
"Tử Hư Chân Long Lệnh?" Lưu Phong vội vàng hỏi: "Không phải đây là một loại pháp bảo rất cường đại sao?"
 
Trương Thiên Sư thấy phản ứng bất thường của Lưu Phong, trong lòng thoáng có chút thất vọng, Vốn dĩ lão nghĩ hắn đã biết về Tử Hư Chân Long Lệnh, nhưng bây giờ xem ra thì hắn đích xác là chưa biết gì hết.
 
"Đúng vậy, không sai, đây đúng là một pháp bảo tối cường" Ngừng lại một chút, Trương Thiên Sư trầm giọng nói: "Công tử, Lão đạo thân đã bị trọng thương, toàn thân gân mạch đã đứt. Hiện tại, ta chỉ sống dựa vào chân long khí của Tử Hư Chân Long Lệnh, thời gian đã không còn nhiều nữa. Ta có một số chuyện muốn hỏi ngươi, hy vọng ngươi có thể thành thật trả lời ta."
 
Lưu Phong nghe vậy vội vàng hỏi: "Thiên Sư lão, người không cần nhụt chí, hiện nay ba vị tôn sư của ta đều ở Phượng Viên, ta mang người đến đó nhờ các nàng ra tay. Ta nghĩ, với thực lực của cả ba nàng, người sẽ không xảy ra chuyện gì đâu." Mặc dù chỉ mới ở chung với Trương Thiên Sư vài ngày, nhưng Lưu Phong biết, hắn có thể có địa vị và quyền lực như ngày nay, hết thảy đều là nhờ Trương Thiên Sư giúp đỡ. Mặc dù không biết nguyên nhân vì sao, nhưng Lưu Phong biết Trương Thiên Sư vẫn luôn chiếu cố mình. Cho dù là do lợi ích qua lại, Lưu Phong cũng không thể để Trương Thiên Sư chết như vậy được.
 
Trương Thiên Sư nghe vậy có chút vui mừng, bất quá bản thân lại lắc đầu: "Công tử, tâm ý của ngươi lão đạo hiểu, tuy nhiên mọi thứ bây giờ đã vô dụng. Lão đạo kinh mạch toàn thân đã đứt đoạn, ngay cả thần tiên trên trời cũng không thể cứu được nữa rồi."
 
"Thiên Sư, chỉ cần có một tia hy vọng, chúng ta cũng nên cố gắng, người nghe ta nói đây, ta bây giờ sẽ mang ngươi đi."
 
Lưu Phong quay người chuẩn bị cõng Trương Thiên Sư, thì nghe lão hét lên 1 tiếng: "Không được di chuyển ta. Công tử, thân thể ta đích thực là không thể di chuyển được nữa, thời gian của ta không còn nhiều, đừng lãng phí thời gian. Ngươi nói ta biết, tại sao ngươi tại Đông Cung lại nói câu nói kia với Thái Tử Phi?"
 
Lưu Phong hơi có một chút do dự, nhìn Trương Thiên Sư hai má đang tái nhợt, thật sự không đành lòng để cho hắn chết không nhắm mắt. Nhưng nguyên nhân kia thật sự đúng là kinh thế hãi tục.
 
"Công tử, lão đạo thật sự tin tưởng ngươi, kỳ thật ta cũng đã đoán ra một chút nguyên nhân, chỉ là vẫn chưa thể chứng thực." Trương Thiên Sư thở dài một tiếng nói: "ngươi chẳng lẽ thật sự hy vọng ta chết không nhắm mắt sao?"
 
Lưu phong suy nghĩ một chút, trầm giọng nói: "lão Thiên sư, ta có thể nói cho ngươi nguyên nhân, nhưng ta phải nhắc nhở người một câu, ta nói chuyện này có thể không ai tin."
 
"Ta tin" câu nói của Lưu Phong gần như đã chứng thực được những suy đoán của Trương Thiên Sư.
 
"Tốt lắm, ta bây giờ sẽ nói cho ngươi biết"
 
Lưu Phong suy nghĩ một chút nói: "Bởi vì ta biết Đông cung Hoàng Thái Tôn chính là giả mạo."
 
Trương Thiên Sư nghe vậy toàn thân khẽ run lên, gật đầu nói: "Xem ra suy đoán của lão đạo quả nhiên không sai."
 
Lưu Phong có chút lay động, tựa hồ như nghĩ ra có 1 chút chuyện, liền hỏi: "Thiên Sư lão, chẳng lẽ người kia công kích lão cũng là vì chuyện này?"
 
"Không sai, đúng như vậy, ta nghi ngờ trong quá trình điều tra đã làm kinh động những người này." Trương Thiên Sư thầm nghĩ: "xem ra đối phương đang che dấu một lực lượng rất cường đại. Mấy ngày nay lão đạo hết sức cẩn thận, không nghĩ tới cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi sự theo dõi của đối phương. Công tử, người có thể nói cho ta nghe toàn bộ sự thật không?"
 
Lưu Phong suy nghĩ một lúc gật đầu nói: "Không sai, ta chính là đứa bé ấy"
 
Trương Thiên Sư có chút kích động, khoé miệng thậm chí nở một nụ cười: "thật quá tốt. Dựa vào khả năng của công tử, lão đạo có thể yên tâm nhắm mắt."
 
"Được rồi, công tử, người có thể cho ta thấy cái thai kí trên mông ngươi không?" Trương Thiên Sư tựa hồ nghĩ ra chuyện gì đó. Lưu Phong hơi kinh hãi, chẳng lẽ trên mông của mình đích xác có cái thai kí? Chuyện này cho tới bây giờ hắn vẫn chưa biết, và cũng chưa có nữ nhân nào của hắn nói cho hắn biết.
 
"Thiên Sư, người thật sự muốn xem sao? Cả hai. cả hai đều là nam nhân, chuyện này hình như không được tốt?" Lưu Phong có chút khó xử.
 
"Công tử, sự tình trọng đại, ta nghĩ phải đích thân chứng thực thân phận." Trương Thiên Sư thành thật nói.
 
Lưu Phong do dự một lúc, thầm nghĩ, nếu bản thân đích thực là thân thể của Chu Phong, chắn chắn phải có thai kí này. Quên đi, coi như làm việc thiện, để cho lão Thiên Sư được nhắm mắt.
 
Cởi quần ra, Lưu Phong liếc xuống cặp mông, sắc mặt có chút xấu hổ: "Thiên Sư, ngươi xem đi"
 
Trương Thiên Sư cũng không lập tức nhìn vào, mà là nơi tay lấy máu vẽ lên một đạo huyết phù, sau khi huyết phù đã hoàn toàn dính chặt vào mông, Lưu Phong cảm thấy một trận đau đớn, nhịn không nổi thở nhẹ một tiếng.
 
Ngay lúc này, Trương Thiên Sư thật sự kích động nở một nụ cười: "Đúng rồi, đúng rồi, quả nhiên là thất tinh chi ấn." Tại nơi huyết phù của Trương Thiên Sư, trên mông của Lưu Phong nhất thời hiện ra bảy ngôi sao màu vàng.
 
"Thiên Sư, người đã coi cẩn thận, ta bây giờ có thể mặc quần vào chưa?" Để một nam nhân nhìn đồn bộ, Lưu Phong quả thật hai thế làm người cũng là lần đầu tiên, giống như cô nương lên kiệu hoa lần đầu vậy.
 
Mặc quần xong, Lưu Phong vội vàng xoay người lại hỏi: "Thiên Sư, ta thật sự có thai kí sao, tại sao cho tới bây giờ vẫn chưa có ai thấy qua?"
 
Trương Thiên Sư sắc mặt nghiêm nghị nói: "Vết thai kí đó chính là đế vương thất tinh chi ấn, người bình thường làm sao có thể thấy được, lão đạo là thông qua bí chú của bổn môn mới có thể thấy được."
 
Nguyên do chính là như vậy. Đừng thấy kiếp trước hình xăm phổ biến mà cho rằng hắn thích thú, Lưu Phong thực không thích có hình xăm ngay mông của mình.
 
"Công tử, lão đạo đã xác định thân phận đích thực của người, rốt cuộc cũng có thể nhắm mắt, tiếc là lão đạo không thể đem tất cả những điều này bẩm báo bệ hạ." Trương Thiên Sư thở dài.
Ngừng một chút, Trương Thiên Sư trầm giọng hỏi: "Công tử, người đã có tính toán gì chưa?
 
"
Báo thù, lấy lại tất cả những gì vốn thuộc về ta" Lưu Phong nhàn nhạt nói.
 
Trương Thiên Sư vui mừng gật đầu: "
Không sai, đúng rồi, công tử, người vốn nên như thế, những gì thuộc về ngươi phải trở về với ngươi, Giang sơn của Hoa Hạ Đế Quốc không thể lọt vào tay kẻ khác."
 
"
Bất quá, Công tử, người không thể làm việc lỗ mãng, nhất là không thể đem thân phận của người đi công khai, cũng không thể đi nhận thân với Hoa Hạ Đại Đế. Bệ hạ bản tính vốn đa nghi, trước khi có chứng cứ xác thực, người nếu tùy tiện nhận thân, chính sẽ làm bệ hạ hoài nghi người có dụng tâm khác." Trương Thiên Sư thật tâm nói: "Công tử, có chuyện ta phải nói với người, người phải có sự chuẩn bị. Đông cung Hoàng Thái Tôn giả mạo cũng có Đế vương thất tinh chi ấn giống ngươi."
 
Lưu Phong hơi kinh hãi: "
Làm thế nào lại có chuyện như vậy được."
 
Trương Thiên Sư suy nghĩ một chút nói: "
chuyện này ta đã phân tích qua, có hai lí do. Lí do đầu tiên: Đông cung Hoàng Thái Tôn hiện giờ cũng là cốt nhục của thái tử điện hạ, cũng có thể hai ngươi là song sinh. Lí do thứ hai: đế vương thất tinh chi ấn của Hoàng Thái Tôn là giả. Bất quá, điểm này có khả năng thấp nhất, nếu muốn làm giả ấn kí y như thật, ít nhất tu vi phải đạt Thiên Nhân Kì. Theo ta được biết, tu chân giới trăm năm trở lại đây, chưa có ai đạt đến trình độ cao như vậy."
 
Lưu Phong có chút nhức đầu, chuyện này thật phức tạp, vượt ngoài dự đoán của hắn, hai lí do này, mặc kệ là lí do nào đúng, đối với hắn mà nói đều bất lợi. Thứ nhất, Đông cung Hoàng Thái Tôn nếu cùng với Chu Phong là song sinh, vậy thì thân phận của hắn cũng là thật. Thứ hai, nếu ấn kí là giả, thì sau lưng hắn đang ẩn dấu tu chân giả cảnh giới cao đến đâu? Lưu Phong không dám tưởng tượng chính mình như thế nào có thể đối mặt với một đối thủ cường đại như thế.
 
Cho tới bây giờ, hắn mới hiểu rõ con đường phía trước của mình gian nan đến cỡ nào.
"
Thiên Sư, nếu như hắn và ta là song sinh, vậy tại sao ta một chút ấn tượng cũng không có?" Hiện tại, trong trí nhớ của Lưu Phong quả thật không có 1 chút ấn tượng gì về chuyện anh em song sinh. Trong trí nhớ của Lưu Phong chủ yếu là thù hận, chính xác là thù hận với thái tử phi. Hơn nữa trong trí nhớ của hắn, thái tử điện hạ cũng là do thái tử phi sát hại.
 
Trương Thiên Sư suy nghĩ 1 chút nói: "
Này. chuyện thời thơ ấu của ngươi chưa chắc ngươi đã nhớ chính xác. Hơn thế nữa, nếu người đàn bà kia sớm có ý định bỏ rơi ngươi, nàng ta dám chắc sẽ không thể để cho ngươi biết ngươi còn có một ca ca, hoặc là đệ đệ. Đương nhiên, cũng có thể có một khả năng khác, chính là lí do thứ hai ta đã nói. nếu là như thế, Hoa Hạ đế vương chính thống sẽ có nguy hiểm, Thiên Nhân Cảnh giới tu chân, tuyệt đối không thể bị đả bại được."
 
Lưu Phong đột nhiên nghĩ tới Tử Hư Chân Long Lệnh: "
Thiên Sư, không bằng bây giờ người đem kiện pháp bảo nọ cấp cho ta đi?"
 
Trương Thiên Sư cười khan một tiếng nói: "
Tử Hư Chân Long Lệnh là một vật thông linh, lão đạo dùng nó để đối phó địch nhân đã hao phí toàn bộ năng lượng của nó. Nó đã rời bỏ lão đạo. Nếu không có vấn đề gì, giờ phút này Tử Hư Chân Long Lệnh đã trở về với Bệ Hạ. Đồng thời, Bệ Hạ cũng rất nhanh sẽ biết lão đạo đã chết."
 
"
Thiên Sư, người sẽ không chết." Lưu Phong không muốn an ủi lão nhân, nhưng bất quá tới lúc này cũng nên nói một câu.
 
Trương Thiên Sư khẽ cười 1 tiếng nói: "
Công tử, lão đạo trước khi chết có thể biết thân phận đích thực của người, chết không hối tiếc, Mặc dù người gặp phải địch nhân cường đại, nhưng lão đạo tin tưởng người, với tài hoa và bản lãnh, người chắc chắn sẽ thành công. Hy vọng, Công tử vào ngày thành công đó, vì lão đạo có thể ghi danh lão đạo vào bảng vàng, để lão đạo ở nơi chín suối cũng có thể cao hứng một chút."