Hi Du Hoa Tùng

Chương 244: Hoài nghi của Thiên Sư

"Không sai, quả nhiên không sai, Phong nhi quả nhiên chọn không lầm người, Đình Nhi quả nhiên là đẹp" Nghê Thường cận thận đánh giá Đình Nhi, không ngừng khen tụng. Đình Nhi một thân nhất kiện bạch y, không có một chút hoa văn nào, có vẻ rất thanh thuần cao nhã. Nhìn nàng vóc dáng cao ráo, mông to, eo nhỏ, bộ ngực bạo mãn, toàn thân có những đường cong quyết rũ. Lại thêm ngũ quan xinh xắn, mắt to linh động, tràn đầy thu thủy, tựa như hồ nước tĩnh lặng, cái mũi thon cao không lớn, không nhỏ, đôi môi hồng thắm, phảng phất giống như bức họa, gợi cảm rõ ràng, làm người ta say mê. Ngay cả Nghê Thường là đàn bà mà cũng phải động tâm.
 
Thủy Mị Nhi cũng đứng một bên cẩn thận quan sát, đánh giá Đình Nhi, giống như là bà mẹ đánh giá con dâu.
 
Đình Nhi thông minh tựa hồ hiểu ra được ý tứ trong đó, nhất thời trở nên thẹn thùng, bẽn lẽn.
 
"Đình Nhi, chúng ta tới đây là có mục đích, chắc hẳn ngươi cũng đoán ra được vài phần" Thủy Mị Nhi tiến lên nắm tay Đình Nhi, đồng thời kéo ngồi ở mép giường, ôn nhu hỏi"Ngươi thật sự thích Phong nhi chứ?"
 
Đình Nhi cúi thấp đầu, không biết nên nói như thế nào?
 
Nghê Thường thấy thế liền tiến lên ngồi bên cạnh Đình Nhi, cũng nắm lấy tay Đình Nhi cười nói: "Mọi người đều là đàn bà, không cần thẹn thùng nữa, chuyện của ngươi và Phong nhi chúng ta đều biết cả. Phong nhi trừ ngươi ra chẳng cưới."
 
Đình Nhi nghe vậy, do dự một chút nói: "Hai vị tiền bối các người có điều chẳng biết, hắn. đệ đệ. hắn. có rất nhiều đàn bà."
 
Thủy Mị Nhi khẽ cười một tiếng nói: "Điều này chúng ta cũng biết"
 
Ngừng một chút, Thủy Mị Nhi nói: "Đình Nhi, lần này chúng ta xuống núi thứ nhất là vì hôn lễ của Phong nhi, thứ hai cũng là muốn nghe lời nói thiệt tình của ngươi? Không biết trong lòng ngươi cuối cùng suy nghĩ như thế nào?"
 
Đình Nhi suy nghĩ một chút, khẽ ngẩng đầu lên nói: "Hai vị tiền bối, ta biết các ngươi là đệ nhất nhân, ta cũng không sợ các vị chê cười, kỳ thật ta và đệ đệ đã sớm ước định chung thân, bất kể là hắn như thế nào, dù sao cả đời này ta đã quyết định theo hắn"
 
Nghê Thường trong đôi mặt đẹp hiện lên một tia tiếu ý"Không sai, xem ra Phong nhi chúng ta không nhìn lầm người"
 
"Đình Nhi, có những lời này của ngươi là tốt rồi, chuyện của ngươi và Phong nhi, cứ để hai tỷ muội chúng ta làm chủ" Thủy Mị Nhi đối với chuyện này rất là cao hứng. Lưu Phong cưới Đình Nhi bất kể là vì bản thân Lưu Phong hay là vì Phiêu Miễu Cốc, điều là chuyện cực tốt. Không nói Lưu Phong được mỹ nhân, hạnh phúc sung sướng, mà chỉ với một thân tu vi, bản lãnh của Đình Nhi đối với Phiêu Miễu Cốc cũng là một trợ lực rất lớn.
 
"Hai vị tiền bối, chuyện của ta và đệ đệ sợ rằng không dễ dàng như vậy. Sư tôn của ta sợ rằng không đồng ý, còn có chưởng giáo sư bá, hắn cũng sẽ phản đối." Mỗi lần nghĩ đến sự ngăn cản của sư môn, Đình Nhi cũng đều cảm nhận thấy việc này muốn giải quyết rất là khó khăn.
 
Thủy Mị Nhi gật đầu"Ta biết, nghe nói chưởng giáo các ngươi muốn đem ngươi gả cho một gã môn hạ của hắn tên là Thiên Tâm phải không?"
 
Đình Nhi gật đầu"Vâng, thật là có việc này. Sư tôn của ta cũng đã đồng ý rồi, bất quá các vị yên tâm, ta sẽ không đồng ý. Ta có thể yêu cầu tại tu chân đại hội sẽ đích thân chọn lựa ra song tu bạn lữ, lần trước chưởng giáo và sư tôn của ta cũng đã đồng ý với yêu cầu này rồi. Trước kia ta lo lắng tu vi của đệ đệ không đủ, bây giờ thì cũng tạm ổn rồi, tu vi của hắn hiện tại đã vượt lên trên ta rồi. Cách đây vài ngày, ngay cả Thiên Tâm sư huynh cũng bị hắn đánh bị thương về núi" Nói đến tu vi của Lưu Phong, Đình Nhi rất là cao hứng, vui vẻ. Ý trung nhân của mình mạnh mẽ như vậy, thật là vui mừng.
 
Nghê Thường nhíu mày nói: "Phong nhi và Thiên Tâm đã giao thủ rồi à?"
 
"Đúng vậy" Đình Nhi nói: "Nếu không phải là Đạo Đức sư thúc tới kịp thời, Thiên Tâm sư huynh sợ rằng cũng tự bạo rồi"
 
Thủy Mị Nhi nghe vậy, sắc mặt đại biến"Nghiêm trọng như vậy sao? Cuối cùng như thế nào? Huyền Tâm chính tông định giải quyết chuyện này thế nào? Vì sao chúng ta tới giờ không nghe tin tức gì cả?"
 
Thủy Mị Nhi nghe ra chuyện này có chút nghiêm trọng, nghe nói ngày đó Huyền Tâm chính tông rất cưng chiều đệ tử này, hắn nếu biết đồ đệ của mình bị người khác làm cho phải tự bạo, dám chắc sẽ không dễ dàng bỏ qua. Đến lúc đó nói không chừng còn có thể khiến cho hai phái xảy ra mâu thuẫn.
 
Phiêu Miễu Cốc mặc dù cho tới giờ không hề sợ ngoại địch, nhưng mà cùng thiên hạ đệ nhất phái kết thù thì cũng là phiền toái không nhỏ. Nàng cùng Nghê Thường thì không nói làm chi, nhưng đại tỷ Tần Thủy Dao dám chắc có thể phạt nặng Lưu Phong.
 
Đình Nhi thấy Thủy Mị Nhi thần sắc ngưng trọng, vội vàng giải thích"Hai vị tiền bối không cần lo lắng, đệ đệ và Thiên Tâm lúc so chiêu khi ấy mặc y phụ dạ hành, bây giờ biết thân phận của hắn chỉ có ta và Thiên Tâm sư huynh mà thôi"
 
Nghê Thường nghi hoặc hỏi"Vậy Thiên Tâm không có đem chuyện này báo cho sư môn hắn sao?"
 
"Dạ" Đình Nhi gật đầu nói: "Thiên Tâm sư huynh bản thân tự trách mình vô dụng quá, hắn quyết dụng thực lực của chính bản thân để rửa sạch mối nhục này"
 
Thủy Mị Nhi gật đầu nói: "Không nghĩ rằng Thiên Tâm này cũng có vài phần cốt khí, nói như thế, chúng ta cũng không cần phải lo lắng nữa rồi"
 
Nghê Thường cũng khen"Không sai, nhìn kỹ thì Thiên Tâm dù sao cũng là mối họa lớn cho Phong nhi rồi"
 
Đình Nhi hỏi"Tiền bối, sư huynh và đệ đệ tu vi chênh lệch rất lớn, ta nghĩ hắn vô luận như thế nào cũng không phải là đối thủ của đệ đệ"
 
"Không nhất định như vậy đâu" Thủy Mị Nhi phân tích"Khoảng cách tu chân đại hội còn rất xa, Thiên Tâm lần này bị Phong Nhi vũ nhục, đã nhận ra bản thân không đủ năng lực. Tin rằng hắn sau ngày này nhất định toàn tâm toàn lực cố gắng hơn nữa"
 
"Hơn nữa, Huyền Tâm chánh tông chưởng giáo dám chắc sẽ không ngồi yên không lý gì đến, nếu Thiên Tâm nhờ vả, dám chắc hắn có biện pháp để làm cho tu vi của Thiên Tâm trong thời gian ngắn tiến bộ lên rất nhiều" Nghê Thường phân tích tiếp.
 
Đình Nhi có chút vội vã hỏi"Vậy khả năng như thế nào?"
 
"Không việc gì, Thiên Tâm có tiến bộ, Phong nhi cũng có tiến bộ vậy" Nghê Thường an ủi.
 
Ngừng một chút, Thủy Mị Nhi nói tiếp"Đình Nhi, có chuyện này ta phải nói rõ ràng với ngươi một chút, không nên quan tâm thái quá đến đàn bà bên người Phong nhi. Mặc dù hắn bây giờ có rất nhiều đàn bà, nhưng mà đàn bà sống chung với hắn cả đời chỉ có một mình ngươi mà thôi."
 
Đình Nhi có chút khó hiểu"Tiền bối, đệ đệ mặc dù là nam nhân đa tình, nhưng mà hắn sẽ không bao giờ bỏ rơi ai đâu"
 
Thủy Mị Nhi nhẹ nhàng gật đầu, cười cười giải thích"Đình Nhi, ngươi thông minh một đời mà nhất thời hồ đồ, ngươi nghĩ lại xem, hiện tại các đàn bà bên người Lưu Phong phần lớn là người bình thường. Trăm năm nữa các nàng đó còn có thể tiếp tục bầu bạn với Phong nhi sao? Các ngươi là người tu chân, chỉ có các ngươi mới vĩnh viễn sống chung một chỗ. Cho nên ta hy vọng ngươi không so đo quá nhiều đến chuyện đàn bà của hắn."
 
Đình Nhi nghe vậy, cẩn thận suy nghĩ, thật sự là rốt cuộc người thường sống lâu đi chăng nữa cũng chỉ trăm tuổi là cùng, mà mình và đệ đệ là người trong giới"Thần Tiên", tính mạng của bản thân mình là mấy trăm năm thậm chí là vô tận. Thủy Mị Nhi nói đúng, chính thức làm bạn bên người đệ đệ chỉ có một mình nàng mà thôi.
 
Bất quá lo lắng mới lại nảy sinh, Đình Nhi hiểu rằng với tính cách của Lưu Phong, tựa hồ rất khó chấp nhận đả kích khi đàn bà của hắn từng người, từng người chết đi.
 
Bạch Thọ căn cứ vào lời dặn dò của Trương Thiên Sư, liền sai Cẩm Y Vệ tại Giang Nam thỉnh mời Lưu Phong đến gặp mặt bí mật tại tổng bộ, hai người tới trước cửa phòng Trương Thiên Sư, Bạch Thọ chắp tay nói: "Tước gia, Thiên Sư đã phân phó rồi chỉ có một mình người mới có thể vào, ta còn có việc sẽ không vào cùng ngươi"
 
Lưu Phong gật đầu, đẩy cửa đi vào.
 
Mấy ngày nay, Lưu Phong vẫn là lần đâu tiên vào phòng của Trương Thiên Sư, trước đây phần lớn gặp lão đạo sĩ này cũng là giữa đêm khuya khoắt gặp người ở núi cao. Hôm nay lương tâm phát hiện rằng, có chuyện gì bất lợi đây.
 
Quan sát căn phòng, Lưu Phong phát giác nơi này có một bức họa cổ hương cổ sắc, tại trung tâm văn phòng có một cái bàn mộc bát tiên, trên bàn có một tòa hương lô cổ điển, đang phát mùi thơm ngát. Bên cạnh bàn có một cái bình hoa, cắm một chút phù chú đạo gia. Đối diện với bàn bát tiên, chính là Trương Thiên Sư đang ngồi tọa trên giường. Giường cũng không có mền gồi gì, chỉ có một cái bồ đoàn màu vàng nhạt, giờ phút này Trương Thiên Sư đang ngồi trên bồ đoàn tĩnh tâm ngưng thần.
 
"Công tử, Người đến rồi à?" Trương Thiên Sư khẽ mở mắt, ánh mắt nhìn thẳng vào Lưu Phong, âm thầm gật đầu.
 
"Mời ngồi!" Nói xong Trương Thiên Sư cũng đứng dậy đi tới, ngồi xuống ở bàn bát tiên.
 
Lưu Phong sau khi ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào Trương Thiên Sư, hai người một già một trẻ từ từ bưng chén trà, trong cái chén cũng không biết là trà gì, nhưng vẫn cứ bay lên một mùi thơm hết sức dễ chịu.
 
Lưu Phong có chút không kìm chế được liền hỏi dò"lão Thiên Sư hôm nay tìm ta đến đây, chẳng biết là vì việc gì?"
 
Trương Thiên Sư khẽ cười một tiếng nói: "Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là lâu nay không thấy ngươi, muốn cùng ngươi trò chuyện"
 
Lưu Phong trong lòng ngạc nhiên, theo lời lão thiên sư này, lúc Bạch Thọ và mình tới, bộ dáng hắn rất quan trọng, khẩn trương, nói là Trương Thiên Sư có chuyện quan trọng muốn thương nghị với mình, bây giờ tới đây lại nói là không có đại sự gì.
 
"Lão Thiên Sư, nếu không có chuyện gì quan trọng, chúng ta hay là ngày khác gặp gỡ đi nha?" Lưu Phong hôm nay vốn muốn đến Tổng đốc phủ. Cũng không biết vì sao liên tục ba ngày nay cũng không thấy Đóa Đóa đưa tin cho mình, ngay cả tin tức của Ân Tố Tố cũng không nghe động tĩnh gì.
 
Trương Thiên Sư thấy Lưu Phong muốn gấp rút đi về, vội vàng đứng dậy cười nói: "Công tử xin dừng bước, nghe lão đạo nói đã"
 
Lưu Phong nghiêm mặt nói: "Lão Thiên Sư, thỉnh người nói: "
 
"Công tử, nghe nói tại Kinh Đô, Thái tử phi đã một mình triệu kiến ngươi?" Trương Thiên Sư đột nhiên hỏi.
 
Lưu Phong nghe vậy, âm thầm cảnh giác, nhíu mày không biết nên trả lời như thế nào. Dựa theo lễ chế, bản thân gặp thái tử phi tại hậu cung là việc đại nghịch bất đạo, việc này nếu truyền ra ngoài, sẽ không có gì tốt cả.
 
Trương Thiên Sư vừa nhìn thấy vẻ giật mìnhc ủa Lưu Phong, ánh mắt nhìn thẳng vào Lưu Phong nói: "Công tử, ngươi và ta đều là cùng một hướng, ngươi cứ nói thật, lão đạo tuyệt đối sẽ không hại ngươi"
 
Lưu Phong sắc mặc u ám bất định, một hồi lâu sau khẽ cười một tiếng nói: "tin tức tình báo của lão Thiên Sư quả thật không sai. Ngày đó thái tử phi đích xác là giả danh nghĩa Hoàng Thái Tôn triệu kiến ta vào Đông Cung. Nàng đối với Thiên Thượng Nhân Gian có dụng tâm, muốn cùng ta phát triển Thiên Thượng Nhân Gian tại kinh đô, sau đó bị ta cự tuyệt."
 
Trương Thiên Sư gật đầu, đột nhiên nói ra một câu làm cho Lưu Phong kinh hãi"Công tử, nếu ta nói không sai, lúc cuối cùng trước khi đi về, ngươi có nói một câu với Thái Tử Phi. Chẳng biết có thể nói lại cho lão phu nghe câu nói đó hay không?"