Hi Du Hoa Tùng

Chương 125: Ba ba, vị tỷ tỷ này là ai?

Lưu Phong lại cầm tay Đình Nhi, nghiêm mặt khóc than: "Đình tỷ tỷ, nếu đệ nói đệ và Tố Tố định thân là có ẩn tình khó nói, tỷ có tin không?"
 
"Còn muốn gạt người sao?" Đình Nhi một lần nữa rút tay ra khỏi tay Lưu Phong, hừ lạnh nói: "Tứ sư tôn ngươi nói ngươi cùng Ân Tố Tố kết thân, ngươi rất vui vẻ. Nói ngươi mừng rỡ đến mức ngủ cũng không yên."
 
Trương Mỹ Nhân, con mụ đàn bà chết tiệt này, ta Lưu Phong có giết cả nhà ngươi, hay có dâm sát lão mẫu của ngươi đâu, sao ngươi đối với ta như thế. Lưu Phong có chút sợ hãi, sợ Trương Mỹ Nhân đem chuyện mình và Liễu Thanh Nghi ở chung phòng nói cho Đình Nhi nghe.
 
Lưu Phong nghiêm mặt, vẻ mặt căng thẳng, lần thứ ba lại nắm tay Đình Nhi nói: "Đình tỷ tỷ, kỳ thật có một số việc cũng không giống như tỷ nghe đâu."
 
Đình Nhi nghe vậy, cấp tốc hỏi: "Đệ đệ, có đúng chuyện đính ước là giả không?" Mặc dù tin đồn có nhiều, nhưng cũng có thể không đáng tin. Lần trước không ít người nói mình cùng Thiên Tâm đã định thân rồi sao? Nói không chừng, việc định thân của Lưu Phong cũng là chuyện giả. Khi yêu, trí tuệ của phụ nữ thường bị mù quáng.
 
Lưu Phong cũng rất muốn nói cho Đình Nhi chuyện này là giả, nhưng nói như vậy lại có lỗi với Tố Tố. Lắc lắc đầu, Lưu Phong thấp giọng nói: "Đình tỷ tỷ, chuyện đính ước là chuyện thật, nhưng xin tỷ nghe đệ giải thích một chút."
 
"Đình Nhi thở dài một tiếng, thấp giọng nói: "Ta chỉ biết việc này không phải giả" Lòng của phụ nữ thay đổi thật là nhanh, vừa rồi nàng trong lòng thầm nghĩ nó không phải là sự thật, giờ lại thay đổi một trăm tám mươi độ.
 
Lưu Phong trong đầu xoay chuyển rất nhanh, giọng nói rõ rang: "
Đình tỷ tỷ, chuyện là thế này. Sau khi tỷ rời đi, một thời gian sau đó, tâm tình đệ bất hảo, thường xuyên đi ra ngoài uống rượu. Có một ngày tại tửu lâu ta thấy một đám lưu manh đang khi dễ một người nữ tử, sau ta vì chính nghĩa, đánh đuổi đám người kia, giải cứu nữ tử kia. Ai ngờ lúc ấy tên lưu manh kia đã vũ nhục nữ tử này. Tỷ biết rồi, lòng chánh nghĩa của đệ rất mãnh liệt, vì làm cho nữ tử kia đối với cuộc sống có hy vọng, đệ liền dũng cảm thuyết phục nàng, rốt cuộc đoạt được trái tim nàng, từ đó khiến nàng vui sướng, từ bỏ ý định tự vẫn. chính là khi đệ thành công định rút lui, thì nữ tử kia đã yêu đệ quá sâu đậm, đệ rời đi, nàng đòi tự tử. Vì thế đệ không còn cách nào cả, đành chấp nhận.
 
Đình Nhi nghe Lưu Phong nói xong, hơi kinh hãi, tức giận trong lòng đã vơi đi ít nhiều, ngược lại bị Lưu Phong làm cho cảm động: "Đệ đệ, ngươi như thế nào không nói nguyên lai bên trong có nhiều chuyện như vậy. Bất quá, ta còn chút lo lắng, vạn nhất Ân Tố Tố thật sự không rời ngươi được, thì ngươi sẽ làm sao?"
Không phải là vạn nhất, mà là tuyệt đối không rời ra được. Lưu Phong trong lòng cười khổ. trước tiên giải quyết vụ này đã, sau này tính sau.
 
"Đình tỷ tỷ, tỷ yên tâm, đệ vẫn đang cố gắng. Tin tưởng đệ sẽ thành công, sớm muộn có một ngày đệ sẽ làm cho Tố Tố đối với cuộc sống có hy vọng. Đến lúc đó, cũng là lúc chúng ta giải trừ hôn ước" Trong khi nói, tay của Lưu Phong đã hoạt động, tiến dần đến eo nàng. Đình Nhi không có chút kháng cự nào. Nàng thậm chí không có hoài nghi Lưu Phong chút nào về lời nói dối của hắn.
 
"Đệ đệ, Ân Tố Tố thật sự đã bị lưu manh làm nhục sao?" Lưu Phong chỉ nói là vũ nhục, Đình Nhi lại nói là làm nhục, có thể thấy được trinh tiết đối với đàn bà không phải chuyện đùa.
 
Lưu Phong đưa tay, thân thủ khẽ xoa nhẹ vào mỹ đồn của Đình Nhi một chút nói: "Kỳ thật cũng không có gì lớn, chỉ là lúc ấy bị tên lưu manh đó sờ soạng một chút."
"Chỉ là sờ soạng một chút? Như vậy thì quá đơn giản?" Đình Nhi có chút không tin tưởng.
 
Lưu Phong giải thích"Đình tỷ tỷ, ngươi sống ở Vân Mộng Trạch, đối với phong tục nơi này có thể không hiểu rõ ràng, nữ nhân gia thế tục đều rất quan trọng bảo vệ thân thể, ngoại trừ tướng công tương lai, người khác không thể đụng vào."
 
Đình Nhi hơi kinh hãi, le lưỡi ra một chút, vội vàng đẩy Lưu Phong ra: "Đệ đệ, sau này không cho ngươi đụng đến thân thể ta."
 
Lưu Phong cười hắc hắc, một tay ôm Đình Nhi vào lòng ngực, cười nói: "Đình tỷ tỷ, đã muộn rồi, chúng ta tình tiết đã quá nghiêm trọng rồi."
 
Đình Nhi liếc mắt nhìn Lưu Phong một cái, bực bội nói: "Ta không nghe ngươi nói bậy."
 
"Không phải là nói bậy, mà là nói đúng" Lưu Phong thần sắc rùng mình, nghiêm trang nói: "Đình tỷ tỷ, dựa theo quy củ của thế tục, với mức độ thân cận của chúng ta, tỷ không gả cho đệ thì không được."
 
Đình Nhi nghe vậy, trong lòng nổi lên một cảm giác nồng đậm, ngọt ngào, cúi đầu không nói lời nào.
 
Lưu Phong thấy thế, trong lòng âm nhạc nổi lên.
 
"Đệ đệ, ngươi thật sự thích ta sao?" Đình Nhi đột nhiên lớn mật hỏi.
 
Lưu Phong vội vàng gật đầu nói: "Đình tỷ tỷ, tâm ý của đệ, ngừơi hẳn đã biết, kỳ thật ta lần đầu tiên nhìn thấy nàng, ta đã thích nàng rồi." Đối với nữ tử tu chân này, Lưu Phong tuyệt đối yêu thích, có thiên địa chứng giám.
 
"Đệ đệ, Vân mộng Trạch sẽ mở tu chân đại hội."
Lưu Phong nao nao, vừa rồi đang nói chuyện tình cảm, tại sao nháy mắt lại nói tới tu chân đại hội, Đình tỷ tỷ thật là.
 
"Đình Nhi cũng không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của Lưu Phong, tiếp tục nói: "Y theo quy định của Huyền Tâm Chánh Tông, sẽ ở tu chân đại hội cho ta lựa chọn song tu tình lữ. ta hy vọng người đó sẽ là ngươi. ngươi có biết không?" Đình Nhi kỳ thật đã sớm nghĩ sẽ nói cho Lưu Phong chuyện này, nhưng là ngại tu vi của Lưu Phong còn yếu, không dám nói. Sợ chính mình sẽ làm cho Lưu Phong gia tăng áp lực. Nhưng bây giờ đã khác, mấy tháng qua tu vi Lưu Phong đã tăng hai cấp, với tốc độ tu vi của hắn bây giờ, tuyệt đối có khả năng tại tu chân đại hội hai năm sau, ra tay đánh cuộc.
 
Lưu Phong hơi kinh hãi, lập tức vỗ ngực nói: "
Đình tỷ tỷ, ý tứ của tỷ, đệ hiểu được. Tỷ yên tâm, tu chân đại hội hai năm sau, ta nhất định sẽ vượt qua tất cả mọi người, cùng tỷ kết thân."
 
Nhìn Lưu Phong vẻ mặt nghiêm túc, Đình Nhi nở nụ cười vui vẻ, chủ động ngẩng đầu lên, hôn vào môi Lưu Phong một cái. Vốn Lưu Phong còn muốn nhân cơ hội hôn tiếp, ai ngờ Đình Nhi biết trước, đã ngăn chặn hành vi sắc lang của Lưu Phong. Nàng ý tứ rất rõ, có một số việc phải đợi hai người thành thân mới có thể làm.
 
Lưu Phong biết Đình Nhi là nữ tử có chủ kiến, cũng không miễn cưỡng, đành phải bỏ ý nghĩ trong đầu đi. Kỳ thật thấy Đình Nhi xinh đẹp như tiên tử, sờ soạng một chút cũng không sao.
 
Ngay khi dâm ý Lưu Phong vừa thực hiện, lại nghe Đình Nhi quát lên:
"
Không cho phép đụng vào ngực ta"
"
Không cho phép đụng vào mông ta"
"
Trước khi chúng ta thành thân, ngươi chỉ có thể đụng tay ta!"
 
Nghe tiếng quá của Đình Nhi, toàn bộ hành động sắc lang của Lưu Phong đều bị chế ngự.
 
"
Được rồi" Đình Nhi tựa hồ nhớ lại cái gì, vội vã hỏi: "Đệ đệ, ta thiếu chút nữa đã quên một chuyện trọng yếu, Phi nhi có ở bên người ngươi hay không?"
 
Phi nhi? Chẳng lẽ Đình Nhi đến đây cũng vì Thanh Loan điểu, Lưu Phong sắc mặt có chút bất mãn. Mới đây nói chuyện tình cảm, giờ lại nói chuyện tranh đấu.
 
Đình Nhi sợ Lưu Phong hiểu lầm, vội vàng giải thích: "
Đệ đệ, ngươi đừng hiểu lầm, hành tung của ta đều do sư môn an bài. Ta vẫn rất muốn gặp ngươi, nhưng là sư môn phái ta đến kinh đô làm việc, ta cũng không thể cãi lời sư môn. Lần này đến đây cũng là phụng mệnh sư môn, tìm hiểu tin tức Phi nhi. vốn ta nghĩ không muốn tới đây, nhưng vì muốn gặp ngươi một lần, cuối cùng ta cũng đến."
 
Lưu Phong thấy Đình Nhi bộ dáng lo lắng, có chút hồi hộp, nói đến cùng cũng là do hắn không đúng, làm sao có thể hoài nghi động cơ của Đình Nhi chứ.
 
"
Đình Nhi tỷ tỷ, xin lỗi a. , ta không nên có suy nghĩ như vậy" Cho dù Lưu Phong da mặt dày, cũng không khỏi có chút xấu hổ.
 
Đình Nhi làm bộ tức giận, trầm nghiêm mặt, không để ý đến Lưu Phong.
 
Lưu Phong cười hắc hắc, đột nhiên giữ chặt tay Đình Nhi, kéo nội khố mình ra, thấp giọng nói: "
Đình tỷ tỷ, đừng nóng giận, đệ không phải không tin tỷ. Để tỏ ra thành ý, đệ. cho tỷ sờ bảo bối quý giá nhất của đệ đó." (mịa thằng nài giống ta thật, khà khà)
 
Đình Nhi không để ý, bất ngờ bị Lưu Phong lấy tay đặt ở nhục bổng của hắn, nhất thời mặt đỏ không thôi, hét lên: "
Đại sắc lang. chỉ biết làm chuyện xấu."
 
Lưu Phong cười hắc hắc, vô sỉ nói: "
A. a. thật thoải mái. a."
 
"
Chán ghét, ngươi mà làm mấy chuyện xấu đó nữa, ta sẽ không để ý đến ngươi nữa."
 
Đình Nhi vội vàng rút tay về, trong lòng một dao động mãnh liệt, âm thầm kinh ngạc, bảo bối của Lưu Phong thật là ghê gớm a.
 
"
Được rồi Đinh tỷ tỷ, Phi nhi xác thật đang ở đây, ta dẫn ngươi đi xem nó" Đối mặt với mỹ nữ tu chân băng thanh ngọc khiết, Lưu Phong không nhịn được hành vi vô sỉ của mình, trong lòng cảm thấy xấu hổ, liền vội vàng chuyển đề tài.
 
Khi Lưu Phong dẫn Đình Nhi đi tới Di Hồng Viện, đáng thương cho Phi nhi đang bị Tiểu Linh nhi hành hạ.
 
Tiểu Linh nhi tin mình không có sai, tiểu điểu thì phải ăn côn trùng. Phi nhi vô số lần cự tuyệt, nhưng Tiểu Linh nhi cũng không buông tha.
 
Sáng sớm hôm nay, Tiểu Linh nhi cùng Bạch Vũ vừa bắt được mấy con sâu, đang nghĩ biện pháp bắt Phi nhi ăn chúng.
 
Nhìn thấy Lưu Phong và Đình Nhi đi tới, Phi nhi vội vàng né tránh ma trảo của Tiểu Linh nhi, bay lên đậu ở trên vai Đình Nhi, kêu lên như muốn nói khoảng thời gian này nó đang bị ngược đãi.
 
"
Tiểu quỷ đầu, không phải ta đã nói với ngươi rồi sao, Phi nhi không ăn côn trùng" đối mặt với Tiểu Linh nhi thuần khiết, Lưu Phong cũng trở nên dở khóc dở cười.
 
Đình Nhi nghe được có người muốn cho thần điểu ăn sâu, sắc mặt nhất thời trầm xuống, khi nàng phát hiện ra người nọ chỉ là một tiểu hài tử chưa đến bốn tuổi, thì không làm sao mà giận được nữa.
 
Tiểu Linh nhi thấy bên người Lưu Phong có một vị mỹ nữ đại tỷ tỷ, vội vàng buông Phi nhi, đôi mắt nhỏ cảnh giác nhìn Đình Nhi, chu miệng lớn tiếng hỏi Lưu Phong: "
Ba ba, vị đại tỷ tỷ này là ai?"