Hệ Thống Dưỡng Thành Nữ Chủ

Chương 73: Vắc-xin phòng bệnh (1)

Tần Y Y cười như

không cười nhìn biểu diễn Tô Nhuế, Tần Y Y thật sự may mắn nàng không

đụng phải văn cung đấu, Tô Nhuế này so với nữ chủ trong văn cung đấu mưu kế cũng không ít hơn bao nhiêu đâu.

Tô Nhuế ở trong sách luôn

xuôi chèo mát mái, tâm cơ có nhưng cũng không sử dụng nhiều, trong sách nàng ta là người tàn nhẫn độc ác, những người cản đường nàng ta đều bị

diệt trừ, tóm lại nàng ta là người có thực lực mạnh cũng có tâm kế, mà

nàng ta có thể trở thành thủ lĩnh của căn cứ phía nam cũng có một phần

giúp đỡ của Âu Dương Lâm, không thể không nói Âu Dương Lâm là một quân

sư đủ tư cách, thậm chí Âu Dương Tuyết cũng giúp nàng ta làm không ít

việc, làm nàng ta ở trong phái nữ được không ít lời tán thưởng và ủng

hộ, bây giờ hai người giúp được nàng ta không có ở đây, một ít khuyết

điểm của Tô Nhuế cũng tự nhiên mà bộc lộ ra.

Còn có một điểm

chính là sự xuất hiện của Tống Diễn, người có lòng dạ cao như Tô Nhuế

khi nhìn thấy nam nhân thực lực mạnh mẽ như Tống Diễn thì sao có thể vừa mắt Trình Nam, trong khoảng thời gian ngắn khó tránh khỏi vội vàng xao

động.

“Ta nhổ vào, như thế nào, muốn li gián cảm tình giữa lão

đại với chị dâu sao? Cũng không nhìn lại mình xem có xứng hay không!”

Hoắc Lăng Hạo nhìn Tô Nhuế trong mắt cũng bốc hỏa, nữ nhân này sao lại

không biết xấu hổ như vậy, nhìn ánh mắt nàng ta nhìn lão đại cũng đủ

biết rồi, cũng không nhìn xem nam nhân của cô ta mặt đều đen lại rồi kìa

Tống Diễn không nói gì thêm, nhưng nắm tay Tần Y Y xiết chặt vài cái.

Tần Y Y buồn cười nhéo nhéo bàn tay của Tống Diễn, Tống Diễn thật sự không

ghen với quan hệ của Tần Y Y với Âu Dương Lâm mà đang ghen tị sao mình

không gặp được Y Y sớm hơn, lại nghĩ đến tình cảm mà Âu Dương Lâm dành

cho Y Y, cho dù Y Y không tiếp thụ Tống Diễn cũng rất tức giận.

Đã tức giận thì phải tìm nơi để trút xuống, Tống Diễn nhìn đoàn người

Trình Nam, tươi cười lạnh như băng, Trình Nam trong lúc nhất thời liền

cảm giác không tốt, lôi kéo Tô Nhuế hô to một tiếng “Lui về phía sau.”

Người phía sau phản ứng cũng mau, ngay lúc vừa mới rời khỏi vị trí thì

ngọn lửa liền trút xuống.

Trình Nam ánh mắt trầm xuống dưới, âm

ngoan nói “Tống Diễn, xem ra ngươi là muốn khai chiến.”“Thì sao?” Thanh âm Tống Diễn mang theo một tia không thèm để ý, hoàn toàn không đặt mấy người trước mặt vào mắt.

“Tống Diễn, ngươi chớ quên, nơi này là

căn cứ bí mật, bây giờ có tang thi cấp chín, chờ chút nữa nhất định sẽ

có tang thi đến đây, đến lúc đó chính các ngươi cũng không thể an toàn

rời khỏi nơi này!” Trình Nam tuy miệng nói như vậy nhưng trong lòng vẫn

lo lắng, ngay từ đầu hắn ta nhận định cho dù bên mình bị thương, nhưng

bọn Tống Diễn muốn động thủ cũng phải lo lắng ít nhiều, dù sao đội ngũ

của hắn cũng không yếu đến mức bị nhóm của Tống Diễn nhanh chóng giải

quyết, nếu không muốn dẫn tang thi đến thì phải cùng bọn hắn ở chung hòa bình, nhưng bây giờ nhìn thấy biểu tình trên mặt Tống Diễn xong thì hắn ta sợ Tống Diễn sẽ bất chấp mọi thứ

“A, Trình Nam ngươi không quên

ngươi tới chỗ này làm gì đi? Ngươi thực sự cho rằng ta thả cho ngươi một con đường sống, các ngươi có thể lấy vắc-xin phòng bệnh rồi an toàn rời khỏi?” Tống Diễn lơ đễnh nói.

“Ta nghĩ bây giờ chúng ta hợp tác

là biện pháp tốt nhất, tuy lúc trước chúng ta có xung đột nhưng đứng

trước tang thi chúng ta vẫn thống nhất một mặt trận phải không?” Tô Nhuế hợp thời đứng ra tươi cười ấm áp nói, nụ cười kia làm da gà của Tần Y Y đột nhiên nổi hết lên.

“ Tô Nhuế, thu hồi cái bộ mặt của ngươi

lại, vừa nhìn liền ghê tởm muốn ói.” Tạ Y Kỳ trong lòng chán ghét ngoài

miệng cũng đều nói ra.

“Ngươi” Tô Nhuế bị chửi như vậy thì nghẹn

lại, khóe miệng tươi cười hơi cứng ngắc, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh

lại, nhìn nhìn Tần Y Y nói “Y Y, mặc kệ nói như thế nào, chị đều là chị

của em, cho dù em có oán hận gì với chị cũng nên nói ra, sao lại để bạn

nói chị mình như vậy.”

“Hơn nữa” Tô Nhuế con mắt vòng vo chuyển

còn nói thêm “Hơn nữa chị nhìn thấy vừa rồi thuốc nước em đưa cho Kỳ

Phong rất lạ đi, không dối gạt mọi người vắc-xin phòng bệnh của căn cứ

phía nam nghiên cứu ra xuất hiện vấn đề, chúng ta không biết đã tiêm cho một số người, Kỳ Phong chính là một người trong đó, chị chú ý thấy khi

hắn uống xong thuốc nước em đưa liền tốt hơn, năng lượng dị năng cũng

nồng đậm hơn rất nhiều, nói vậy em là có đồ tốt đi? Bây giờ là thời đại

mà nhân loại đang đứng trước thời khắc tồn vong, nếu có cái gì tốt thì

cũng nên chia sẻ mới tốt, bằng không đến lúc đó tin tức truyền ra thì

căn cứ phía tây cũng không có trái tốt để ăn đâu, có phải không?” ( Lam: mỗi lần edit đến con mụ này sao cứ muốn ói là sao?)

Tô Nhuế dứt

lời, ánh mắt Trình Nam đều nhanh chóng tái đi,một cái vắc-xin phòng

bệnh có vấn đề cũng đã hắn ta nước lên thì thuyền lên, nếu lấy được

thuốc nước không biết tên của Tần Y Y thì không biết địa vị của hắn ở

căn cứ phía nam sẽ lên cao như thế nào chứ.

Tạ Y Kỳ nghe thấy Tô

Nhuế nói xong thì quay lại nhìn chằm chằm Kỳ Phong đứng bên cạnh, bỗng

chốc nhìn thấy ánh mắt an ủi của Kỳ Phong, Kỳ Phong lắc lắc đầu thấp

giọng nói “Đừng lo lắng, anh có thể cảm nhận được lực lượng trong cơ thể mình đang tốt lên, không mấy chốc nữa thì có thể khỏi hẳn rồi.” Tạ Y Kỳ thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng cũng quyết định theo sát Kỳ Phong không để hắn xảy ra chuyện gì nữa.

“Y Y, tiểu Nhuế nói có phải là sự

thật không, em thật sự có vắc-xin phòng bệnh? Xem quan hệ lúc trước của

chúng ta với việc ba em đang ở căn cứ phía nam, em cũng nên cho căn cứ

phía nam bọn anh một chút chứ.” Trình Nam rất tin tưởng, cho dù Tần Y Y

là con của tiểu tam, bởi vì trước khi mạt thế đến thì ba Tần đối xử rất

tốt với Tần Y Y, cho nên Trình Nam tin tưởng Tần Y Y cho dù vì ba ba

cũng sẽ giao vắc-xin phòng bệnh ra.

“Ta để ý!” Tần Y Y không chút do dự nói, nhìn Tô Nhuế cùng Trình Nam cùng mấy người bên hắn biến sắc

thật tốt “Ta nói, các ngươi bị choáng não sao? Ta cho dù có vắc-xin

phòng bệnh sao lại phải dùng ở nơi này? Về phần nước thuốc ta cho Kỳ

Phong uống, cho dù là cái gì sao ta phải nói cho các ngươi. Còn có, Tần

gia cùng ta không có một xu quan hệ, sau này đừng loạn tìm thân thích.”