Đi vào hải thành, Triệu nhiên không khỏi cảm thán một tiếng “Vốn đang chuẩn bị đến nơi này thành dưỡng lão đấy, bây giờ, ai..” Hải thành kinh tế tuy không phát đạt nhưng lại là thành thị có hoàn cảnh tốt nhất, là địa phương dưỡng lão rất nhiều người muốn đến, phóng mắt nhìn toàn là nhà hai tầng phân tán khắp nơi, vốn là nơi phong cảnh điền viên nhưng đều không có một chút sinh khí nào, thực vật đều đã chết héo , nhưng trên đường không có vết máu, lại càng không có sự đổ nát, hoang tàn, thật giống như đi vào một tòa thành chết.
“Mọi người cẩn thận một chút, Hải Thành này có chút kì lại.” Tần Y Y thông qua bộ đàm nói với những người bên kia. Quay đầu nhìn về phía Tống Diễn, Tần Y Y hi vọng Tống Diễn có thể nhìn ra cái gì, dù sao tinh thần lực của hắn mạnh hơn so với nàng, xem xét mọi thứ cũng xa hơn. Tống Diễn lắc lắc đầu tỏ vẻ hắn cũng nhìn không ra. Tần Y Y có chút buồn rầu, Hải Thành này nếu được quân đội thanh lí quá thì cũng không nên có một cỗ tử khí bao trùm chứ, thật giống như sinh vật có trong Hải Thành này đều biến mất, làm cho người ta có chút bất an.“Tống Diễn, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi gần đây thôi, đợi đến lúc mặt trời gần xuống thì hãy đi tìm hiểu.” Tần Y Y luôn cảm thấy có nguy hiểm nhưng lại khác với nguy hiểm khi gặp tang thi cấp cao như ở Vân Thị.
“Ân, Kỳ Dương, Âu Dương Lâm dừng xe ở đống phòng ở màu đỏ phía trước.” Tống Diễn đã có thói quen ra lệnh với Âu Dương Lâm, vụng trộm nhìn Tần Y Y bên cạnh, phát hiện Tần Y Y cũng không có vẻ mặt không vui, Tống Diễn trong lòng lại vui sướng. Cứ như vậy ba chiếc xe dừng lại trước đống phòng ở màu đỏ, bọn họ vừa dừng thì những người phía sau cũng dừng lại, đó không phải là do họ nghe lời Tống Diễm mà vì họ biết Hải Thành là nơi cất chứa rất nhiều lương thực, tuy thực vật đã bị héo rũ hết nhưng người dân hẳn sẽ tích trữ lương thực trong kho, hơn nữa vừa nhìn đã biết nơi này chưa có quân đội thanh lí nên lương thực hẳn là vẫn còn . Cho nên mấy chục người vừa dừng xe thì bắt đầu tìm kiếm vật tư.
Tần Y Y xuống xe thì tập trung lại với nhóm Âu Dương Lâm , nhóm người Âu Dương thêm cả một biến dị lực lượng thì tổng cộng có tám người, Tống Diễn cũng mang theo mười người bên mình, tính cộng lại có tất cả mười tám người, không đợi Tần Y Y mở miệng Tống Diễn đã nói, căn nhà này là nhà trọ, chúng ta ở lại là vừa đủ. Nghe được Tống Diễn trong lời nói bao gồm Tần Y Y mới quay đầu nhìn về phía đống phòng ở màu đỏ, quả nhiên trong sân có một cái bảng đặt trên tảng đá viết nhà trọ Văn gia, Tần Y Y trợn mắt, người này ở trên xe đã quan sát được đến nơi này rồi. Đã là nhà trọ thì mười tám người họ sẽ đi vào.
Ngay tại thời điểm mọi người chuẩn bị vào nhà trọ thì gặp mấy người trên đường, Tần Y Y nhíu mày mấy người này nàng có biết, Diệp Minh, Thạch Nghị, Lâm Thanh, còn có vị bảo tiêu kia. Tần Y Y và Tống Diễn cũng chưa nói chuyện, bọn họ muốn nhìn một chút vài người này muốn làm cái gì. Lâm Thanh nhìn thấy hai người bọn họ thì đoán họ có cùng ý tưởng giống mình nên vội nói “Tống tiên sinh, ta nghĩ muốn gia nhập đội ngũ của ngươi.” Lâm Thanh nói rất tự tin, lúc trước chiến đấu hắn thấy không có một con tang thi nào đến gần Tống Diễm, hẳn Tống Diễm là người có tinh thần hệ dị năng rất mạnh, về phần những đội hữu khác của Tống Diễn lúc chiến đấu đều dùng vũ khí, không sử dụng dị năng nên Lâm Thanh cho rằng họ không phải dị năng giả mà chủ yếu là biến dị giả, cho nên Lâm Thanh nhận thấy Tống Diễm nhất định sẽ nhận hắn gia nhập đội ngũ, có khi còn bắt tay với mình.
Tần Y Y và Tống Diễn nhìn nhau liếc mắt một cái, đồng thời lắc lắc đầu, người này, quá mức tự đại cũng là một loại bệnh đó.“Tống Diễn, giao cho ngươi , ta mang Lâm và mọi người vào nhà xem trước.” Đã là người đến tìm Tống Diễm, Tần Y Y thật vui vẻ để Tống Diễm tự giải quyết còn mình thì dẫn Lâm và mọi người vào nhà xem. Thạch Nghị vừa thấy lập tức nóng nảy, vội vàng chạy đến trước mặt Tần Y Y mở miệng nói “Y Y học muội, ta tới tìm ngươi .” Lộ ra vẻ mặt ôn hòa tươi cười, có ai không biết còn cho rằng đây là một vị học trưởng rất quan tâm đến học muội của mình đấy.
“Hả, tới tìm ta ?” Tần Y Y nhíu mày nhiều có hứng thú hỏi.“Đúng vậy, mặc kệ nói như thế nào chúng ta cũng có quan hệ học trưởng và học muội, mạt thế đến cũng muốn giúp đỡ nhau một chút, học muội không biết cái gì có thể đi tìm học trưởng, tốt hơn so với việc đi tìm người ngoài.” Thạch Nghị nói lời này mọi người đều biết hắn nói đến Tống Diễm. Tần Y Y thế nào còn nhìn không ra Thạch Nghị có rắp tâm khác đến đây, nếu không có mạt thế Tần Y Y còn có thể hảo tâm bồi hắn chơi đùa, nhưng bây giờ là mạt thế , nhiệm vụ của Tần Y Y nàng còn chưa có hoàn thành đâu, làm gì có thời gian bồi hắn chơi đùa, lạnh lùng nhìn thoáng qua Thạch Nghị “Thu hồi thần sắc ghê tởm của ngươi đi, may mắn ta chưa ăn bao nhiêu đồ ăn nếu không ói ra chỉ sợ lãng phí lương thực,” Tần Y Y vừa nói xong thì mặt Thạch Nghị lập tức tái mét. Trong lòng âm thầm hận nói nha đầu chết tiệt, nếu không phải nhìn ngươi có chút tác dụng, làm sao ta có thể đến tìm ngươi, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Tuy nhiên Thạch Nghị hắn còn đủ thông minh nên không làm ra chuyện gì trước mặt mọi người, dù sao nhân số bên Tần Y Y so với bên hắn nhiều hơn, hừ lạnh một tiếng rồi đi về phía người của hắn.
Tống Diễn sắc mặt âm trầm lợi hại, Thạch Nghị này lá gan cũng quá lớn, còn cướp người ngay trước mặt hắn, xem ra là muốn giáo huấn một chút . Lâm Thanh vừa thấy Tống Diễn đen mặt không để ý chính mình, tức giận cũng trào lên “Ta thấy trong đội ngũ của các ngươi không có mấy người là dị năng giả, có phải sợ không lưu được cường giả là ta không? Không có việc gì, không sao, đến bắt tay một cái thì ta sẽ miễn cưỡng gia nhập là được.” Lâm Thanh nói vừa dứt mọi người chung quanh đều dùng một loại ánh mắt nhìn bệnh thần kinh nhìn Lâm Thanh, lần đầu tiên nhìn thấy có một người tự kỉ đến vậy .
Kỳ thật cái này cũng là Lâm Thanh từ nhỏ dưỡng thành , cha mẹ đối Lâm Thanh rất cưng chiều, Lâm Thanh từ nhỏ đến lớn thành tích học tập tốt lắm, hơn nữa thời gian dài còn có rất nhiều nữ sinh hoan nghênh nên làm người có chút lâng lâng . Nhìn Lâm Thanh còn mộng tưởng hão huyền, Hoắc Lăng Hạo trực tiếp không nói hai lời một cước đem Lâm Thanh đá ra xa hai thước “Còn bắt tay, ngươi là cái đinh gì, về sau gặp lại ông nội ngươi đánh ngươi đến người nhà cũng không nhận ra, lăn!” Một đá này của Hoắc Lăng Hạo là thật , Lâm Thanh dị năng có tốt một chút nhưng thể năng lại quá yếu, toàn thân đau đến chết, đứng lên chật vật chạy đi, tuy nhiên hắn sẽ không tha cho đoàn người này, Lâm Thanh hắn sẽ quay lại trả thù.
Diệp Minh nhìn thấy Lâm Thanh bị đối đãi như vậy thì trong lòng cao hứng, dù sao hắn và Lâm Thanh luôn luôn không đối phó nhau, nhưng những người này cũng quá ngoan độc đi, chỉ đến xin gia nhập cũng ra tay nặng như vậy, kỳ thật Diệp Minh không biết Hoắc Lăng Hạo như vậy đã không tính nặng, nếu vị trí Hoắc Lăng Hạo đá hơi chếch một ít thì mạng củaLâm Thanh sẽ để lại tại đây . So sánh với Chung Quốc Cường cũng là vị bảo tiêu kia có chút kinh ngạc nhìn về phía Hoắc Lăng Hạo không phải sợ hãi mà là cảm giác khi gặp được đồng đạo, Tần Y Y cũng thấy được phản ứng của hắn, trong lòng âm thầm so sánh.
Diệp Minh rối rắm một hồi cải biến ý tưởng gia nhập đội ngũ của Tống Diễn đành chuyển hướng sang đội Tần Y Y, ở trong mắt Diệp Minh thì Tần Y Y vừa rồi tuy không thân cận với học trưởng của nàng nhưng cũng không động thủ động cước, nhìn bộ dạng Tần Y Y hẳn là bình thường ăn uống đầy đủ, nếu hắn gia nhập thì sẽ có lợi ích lớn, ông nội và bà nôi có khi còn được chiếu cố tốt. Vì thế Diệp Minh mở miệng nói “Tần tiểu thư, ta là dị năng giả cấp hai sơ cấp thổ hệ Diệp Minh hi vọng có thể gia nhập đội ngũ của ngươi.” Diệp Minh không giống Lâm Thanh ngạo mạn mà ăn nói rất cẩn thận. Tần Y Y biết Diệp Minh , theo lời nói của cha mẹ Âu Dương Lâm thì Diệp Minh là người có hiếu, bởi vì không buông tay ông nội và bà nội lên luôn bị trói chân ở Vân thị, người như vậy ở mạt thế đích xác hiếm thấy, tuy nhiên người như Diệp Minh cũng không ít.