Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 815: Giải quyết

Triệu Vô Cực vừa nói xong, hệ thống âm thanh lập tức đáp lại.

" đinh~ đã ưu hóa thành công, mời kí chủ xem xét!”

hắn vội vàng mặc niệm một tiếng, trực tiếp tiến vào ưu hóa không gian.

ở trong ưu hóa không giang thời gian dừng lại, Triệu Vô Cực cùng đám kia oán linh lúc này chính là đang trực tiếp đứng yên giằng co.

Triệu Vô Cực một mực lùi về phía sau, oán linh thì hướng hắn xông tới, muốn đưa hắn hút khô tinh huyết làm bữa tối cho bọn chúng.

Đầu kia trúc cơ kì oán linh thú nhân diện mạo vô cùng cùng khủng bố.

Nó ánh mắt đã sớm tan rã, bên trong chỉ còn lại một đôi vô thần đồng tử, bên trong chính là tràn ngập oán hận cùng thị huyết chi ý, nó nhe ra của mình sắc bén răng nanh cùng nhắm vào bản thân phần cổ muốn cắn xé hình ảnh vẫn còn đọng lại trong đầu Triệu Vô Cực.

Chỉ là một giây trước đây thôi, hắn liền phải đối mặt với cảnh tượng như vậy, quả thật quá đáng sợ.

Một giây sau, hắn tiến nhập ưu hóa không gian bên ngoài đều đứng yên, không biế có phải là do Thiên Nhạc kinh ưu hóa âm tanh duyên cớ hay không hắn mới cảm giác được, thực chất lúc này cũng không còn đáng sợ như vậy nữa.

Triệu Vô Cực bắt đầu đối với hư ảnh lắng nghe đối phương niệm tụng siêu độ kinh thư, từng chữ từng chữ từng cái giai điệu ghi vào trong lòng.

Triệu Vô Cực nhận ra, lần này ưu hóa âm điệu vậy mà trở nên đanh thép hơn rất nhiều, rất nhiều chỗ cần hắn đi gằn giọng nhấn lên, giống như là một người đang uy hiếp người khác lúc tỏ ra thái độ vậy.

Hắn nghe hết lần này đến lần khác, đến khi dảm bảo bản thân đã khắc sâu ghi nhớ về sau lại tự mình đọc mấy lần sau đó mới an tâm lui ra uu hóa không gian.

Vừa mới lùi khỏi ưu hóa không gian, thời gian trước mặt Triệu Vô Cực lại lần nữa hoạt động trở lại.

Đầu này trúc cơ kì oán linh lại lần nữa hung hắn mở ra huyết bồn đại khẩu muốn một ngụm hướng cổ gắn cắn tới, đem hắn hấp cái thành người khô.

Triệu Vô Cực tức giận hừ lạnh một tiếng, trong miệng lần nữa phát ra càng mạnh mẽ hơn Thiên Nhạc kinh âm điệu.

“A bá mễ hồng...!”

làn này hắn ngữ khí trở nên cứng rắn hơn rất nhiều, khiến người ta nghe như là đang đe dọa một thứ gì đó, khiến cho nó trong lòng vô cùng sợ ãi.

Đầu này trúc cơ kì oán linh vừa nghe xong liền hơi dừng lại bước chân, sau đó là trực tiếp dừng lại, trên người bắt đầu toát lên khói trắng, nó điên cuồng đứng tại chỗ rít gào, tỏ ra vô cùng đau đớn.

Thấy rõ có hiệu quả, Triệu Vô Cực lại càn phát công mạnh mẽ hơn đọc ra Thiên Nhạc kinh:

“ a bá mễ hồng...”


Rít gào!

Trúc cơ kì oán linh dừng lại tại chỗ thống khổ kêu lên, trên người nó khói trắng liên tục bốc lên khiến cho nó như là gặp phải một cái cực kì to lớn cực hình thống khổ, nếu như nó có tay, chỉ sợ lúc này đã hai tay ôm đầu lăn lộn trên mặt đất a.

Rít gàooo!

Cùng với nó đau đớn chính là mười chín đầu dưới trúc cơ kì tu vi oán linh, bọn nó đều bị Triệu Vô Cực Thiên Nhạc kinh siêu độ tịnh hóa đến, đồng thanh phát ra tiếng rít gào trầm thấp lạnh sâm sâm âm thanh, khiến cho người nghe trong lòng không tự chủ cảm giác được rét lạnh.

Triệu Vô Cực vẫn không dám dừng lại, một đường vừa đánh vừa lùi, đến tận 200 mét cách xa trận pháp vị trí lúc hắn mới có thể dừng lại.

Nhìn chỉ ở chỗ kia cố gắng xông tới cắn xé Triệu Vô Cực nhưng lại giống như là bị một sợi xích buộc lại cho dù dùng bao lớn lực lượng cũng không thể xé mở ra cầm cố lao tới oán linh, Triệu Vô Cực trong lòng đại định.

Quả nhiên như chính mình dự đoán, đám này oán linh sống nhờ vào trận pháp bảo vệ lại đối với bên trong tân cây không hề muốn từ bỏ, xem ra đã sớm bị buộc chung với cái này gốc cây một chỗ, khó lòng rời đi quá xa

Đây chính là một cái yếu điểm của bọn hắn a.

Nếu như hắn có thể lợi dụng cái này khoảng cách tiến đến thả diều đám này oán linh để cho bọn hắn ở biên giới chỗ này liên tục bồi hồi không xông tới được, Triệu Vô Cực lại ở một bên liên tục sử dụng Thiên Nhạc kinh siêu độ, như vậy không phải hắn muốn kiếm lợi lớn sao?

ý nghĩ trong lòng vừa sinh, Triệu Vô Cực ý tưởng nhanh chóng phá sản.

Chỉ thấy mấy đầu kia đạt đến tận cùng khoảng cách oán linh bắt đầu bay trở về, trốn đến dưới trận pháp vị trí, xem chừng Triệu Vô Cực.

Bọn chúng ánh mắt vẫn là như vậy oán độc, chỉ cần Triệu Vô Cực dám xông lên, chúng nhất định sẽ xông tới nhênh đón, nhưng nếu Triệu Vô Cực không lên, vậy thì mắt lớn trừng mắt nhỏ, ai sợ ai a.

Triệu Vô Cực thấy mấy đầu mình đang siêu độ oán linh muốn trở về hắn lập tức tăng mạnh cường độ đọc lên Thiên Nhạc kinh.

Rít gàooo!

Xèo xèo xèo!

hai mươi cái oán linh cứ như vậy một bên điên cuồng rống to một bên đau đớn khó nhịn tại chỗ xoay quanh.

Trên người bọn hắn khói trắng vẫn đang liên tục bốc lên khiến co bọn nó càng lúc khí tức càng suy yếu càng trở nên mờ nhạt đi, giống như là bị pha loãng.

Lúc này bọn hắn càng giống hơn chính là linh hồn trạng thái.

Phốc!


một cái dẫn đầu không chịu được Triệu Vô Cực niệm chú, một đầu trực tiếp nổ tung, tuyên cáo nó đã bất khuất chiến đấu, quyết không đầu hàng.

Triệu Vô Cực nhíu mày, là một tráng sĩ a.

Nhưng hành động như vậy trực tiếp đưa đến Triệu Vô Cực chán ghét, bởi vì hắn cảm giác được cái này oán linh điểm công đức thiếu một nửa.

Nếu như hắn có thể hoàn mĩ siêu độ mà nói, Triệu Vô Cực sẽ đuọc toàn bộ điểm công đức, nhưng hắn chỉ là tiêu diệt đối phương không cho đối phương họa hại nhân gian, như vậy được một nửa điểm đã là có phúc lắm rồi.

Có cái đầu mở màn, mấy cái sau liền tương đương dễ.

Triệu Vô Cực có tịnh hóa thành công cũng có thất bại, nhưng hắn thành công xử lí 19 đầu oán linh, chỉ để lại duy nhất một đầu trúc cơ kì oán linh.

Không phải Triệu Vô Cực không muốn xử lí, mà tên này có chút lì đòn.

May mắn Triệu Vô Cực trước xử lí hết đám râu ria, hắn lúc này chính là toàn lực đối phó một đầu oán linh, sao có thể cùng lúc trước một người đầu đấu 19 oán linh có thể so sánh.

Cho dù là trúc cơ kì oán linh cũng là sau khi chết một cái linh hồn mà thôi.

Cường độ lại mạnh thì như thế nào? Cũng không phải dễ dàng bị chí dương chí cương vật khắc tinh, không nữa thì cũng là phật môn công pháp pháp bảo võ kĩ khắc tinh.

Triệu Vô Cực đối với đám này oán linh ánh mắt sáng rực lên, trong mắt hắn đây đều là điểm cống hiến a

Xem ra nếu có chuyên môn thủ đoạn đối phó oán linh nhằm vào oán linh, nó cũng không phải khủng bố như vậy.

Quỷ tu xem ra gặp phải phật môn đám đệ tử kia lập tức sẽ yếu thế, nhưng bọn hắn nếu gặp phải cái khác tu chân giả, chỉ sợ sẽ dùng của mình khó lường thủ đoạn đến thu hoạch chiến thắng một cách dễ dàng a.

Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm nghĩ nói, sau đó trực tiếp đem đầu này trúc cơ kì tu vi oán linh cho siêu độ xong.

Một luồn mạnh mẽ điểm công đức lan tràn vào trong cơ thể hắn, khiến Triệu Vô Cực cảm giác được, bản thân mình một trận thần thanh khí sáng, vô cùng thoái mái.

Hắc hắc, điểm công đức a, các ngươi chờ, ta đến đây.

Triệu Vô Cực y như lần trước tiến hành dụ dỗ kéo ra khoảng cách, lợi dụng oán linh có thể di chuyển cực hạn vị trí bắt đầu tránh né bị số lượng lớn oán linh cùng lúc vây công, tiến ành từng tổ từng tổ đánh giết.

Một lần cứ 20 đầu oán linh thàn công bị hắn tịnh óa ngã xuốn, Triệu Vô Cực cảm giác trong thức hải mình đoàn kia điểm công đức cũng càng ngày càng lớn.

Đáng tiếc là để sử dụng đánh ra tru tà chỉ, hắn cũng không rõ có các nào chính xác sử dụng đối phương hay không.

Triệu Vô Cực giết gần trăm đầu oán linh, nhưng oán linh vẫn như cũ đối với hắn một mặt câm phẫn không sợ chết, xem ra hoàn toàn đã bị mất hết linh trí chỉ còn lại oán niệm mà thôi, không hề biết rút ra kinh nghiệm, cứ nhu vậy bị giết, đáng đời các ngươi.

Đám Âm ảnh ma chu kia hẳn là không có cách khắc chế được oán linh nên mới để co bọn nó phát triển như vậy, nếu không đám này lảng vảng oán linh đã sớm bị Âm ảnh ma chu nhất tộc diệt sát toàn bộ rồi.

Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn về phía trong màn sáng, nói không chừng nếu hắn siêu độ xong đám này oán linh thật sư sẽ có cơ hội nhìn ngó bên trong một chút bí mất a.

Đám này thú nhân là cái gì nguồn gốc xuất xứ? Sao chúng lại có được nửa người nửa thú thể trạng? Trước đây bọn hắn tu vi cao nhất là cái gì? Tại sao lại bị Âm ảnh ma chu nhất tộc diệt sát?

Tất cả những thứ này nói không chừng đều ở sau cái kia trận pháp, hắn nếu có thể tìm ra một con đường đi vào, như vậy tất cả mọi thứ đều rõ ràng.

Nhưng mà trước mắt, giải quyết hết đám này oán lin đã rồi nói!