Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 505: Cùng Kiến Đức đại sư chiến (3)

Triệu Vô Cực né tránh thành công một chỉ tốc độ cực nhanh của Kiến Đức đại sư.

Lúc này hắn đối với mấy loại chỉ pháp đều có cơ bản nhận biết.

Chỉ pháp tốc độ nhanh, sức xuyên thấu cực cường.

Nó như là dùng phi châm ám khí vậy.

Vốn dĩ chỉ pháp xuyên thấu cường bởi vì nó diện tích tiếp xúc ít sức công phá lại mạnh.

Vì dụ đơn giản, một thanh sắt được gọt đầu, dùng lực thường thường ném vào một tấm gỗ, nó không thể xuyên vào bên trong tấm gỗ được.

Nhưng đổi lại là một cái kim, cũng là dùng lực như vậy, nhưng ném ra một cái, nó lập tức thì có thể đâm vào tấm gỗ kia.

Đây chính là diện tích tiếp xúc nhỏ mang tới lợi ích, cũng giống như một số loại phi châm chính là khắc tinh của cương khí hộ thể vậy.

Bởi vậy, đối mặt với người sử dụng chỉ công nhất định phải cẩn thận.

Càng đừng nói là loại này chỉ công tốc độ nhanh như chớp Kiến Đức đại sư, chỉ công của hắn tôi luyện bao nhiêu năm, chỉ sợ sớm đã đạt tới viên mãn cảnh giới.

Nhưng Triệu Vô Cực tránh xong một chỉ, cũng không có nghĩa là hắn đã hoàn toàn xong việc.

Kiến Đức đại sư giống như là không hề muốn buông tha hắn. Lúc nãy Kiến Đức đại sư chính là dùng ngón cái phóng chỉ, sau đó hắn lại đổi thành ngón trỏ phóng ra một chỉ.

Triệu Vô Cực ở trên không vừa xoay người tránh né thành công một chỉ, mồ hôi còn chưa kịp chảy ra, hắn lập tức lại cảm giác được một cỗ cực kì kinh khủng khí tức đang hướng sau lưng mình xông tới.

Nguy cơ sinh tử lập tức vang lên cảnh báo, Triệu Vô Cực không nghĩ được nhiều như vậy, lập tức phát động tiểu thần thông thiên cân trụy.

Ầm!

Hắn từ giữa không trung nặng nề một tiếng liền rơi xuống mặt đất, Triệu Vô Cực ngẩng đầu lên nhìn lấy Kiến Đức đại sư, trong lòng lạnh toát.

Âm hậu âm thanh lúc này mới vang lên:

“ cẩn thận, là ngũ chuyển chỉ, là một loại chỉ công, gần giống như nhất dương chỉ.

Nhưng nó so với nhất dương chỉ càng nhanh, sức xuyên thấu càng cường. Nhất dương chỉ mỗi lần tụ công chỉ có thể bắn được một lần, mà nó chính là năm lần.

Còn ba lần, giống như hắn không định buông tha ngươi a Triệu Vô Cực, ha ha ha, ngươi đắc tội gì hắn sao?”

Âm hậu lúc đầu chính là nhắc nhở, sau đó giọng điệu lại như là đang chọc tức Triệu Vô Cực vậy.

Triệu Vô Cực không nhịn được quay đầu liền mắng:

“ ngươi muốn xem xong chưa? Có tin ta đứng sang một bên nhìn hắn đánh chết hai người các ngươi không?”

hắn trong lòng cũng là tức giận, hai người này còn có thời gian đứng nhìn xem hắn bị Kiến Đức đại sư đánh cho trốn đông trốn tây sao? Sao không chịu xông lên tấn công hắn a!

Thực chất Âm hậu cùng Hiền Tụ Nghĩa đều rất kiêng dè Triệu Vô Cực, bọn hắn không biết rõ Triệu Vô Cực sức mạnh đến cùng là như thế nào, tại sao hắn có thể đánh bại Nhất cái Hồng Thiên Tửu.

Bởi vậy lúc Triệu Vô Cực xông lên, bọn hắn mới thả chậm bước chân để cho Triệu Vô Cực có thời gian biểu diễn.

Từ đó bọn hắn có thể quan sát ra một ít gì đó.


Đáng tiếc Triệu Vô Cực không hề thể hiện cái gì kinh người chiêu thức, vừa lên chính là bị Kiến Đức đại sư đè lên đánh.

Cũng không có gì lạ, một cái đỉnh phong trung kì không bị đỉnh phong viên mãn đè lên đánh mới là lạ đây.

Hai người cũng không dám tiếp tục đứng xem, ngộ nhỡ Triệu Vô Cực lại giở tính tình, hất tay không làm, vậy thì hai người cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.

Dù sao Triệu Vô Cực cũng là một chỗ chiến lực không tệ, để hắn ở lại mới có lợi cho tất cả mọi người.

Thế là Âm hậu cùng Hiền Tụ Nghĩa lập tức gia nhập chiến đoàn.

Âm hậu tiếng cười tràn ngập mị ý, phong tình vạn chủng vang lên:

“ Kiến Đức, ngươi lợi hại như vậy ta đành trước phải khống chế lại ngươi một chút a!”

Nói xong trên người nàng cương khí bỗng nhiên phun trào, Âm hậu một ngón tay thẳng hướng Kiến Đức đại sư chỉ tới đồng thời hô to:

“Cực Nhạc Ma Công - ma khí xung thiên!

Cực Nhạc Ma Công - ma khí quấn thân!” Cực Nhạc Ma Công - cực nhạc ma võng!

Một lúc nàng liền thi triển ra ba chiêu thức.

Chiêu thức đầu tiên chính là tự đề cao sức mạnh cùng tốc độ cho bản thân.

Chiêu thứ hai chính là quăng vào người Kiến Đức đại sư một cái trạng thái xấu, khiến cho hắn hành động bị chậm chạp lại mấy phần, giúp bọn hắn có thể dễ dàng hơn đánh bại Kiến Đức đại sư.

Chiêu thức ba nàng cũng không hề nói ra chỉ là yên lặng hành động, chiêu thức này lại không có cái gì đặc thù thể hiện ra, nhưng Triệu Vô Cực dựa vào cực kì nhạy cảm cảm giác được một cỗ đặc thù năng lượng giống như là một cái lưới đan dệt bên người hắn.

Hắn liền biết, đây chính là Âm hậu đã thi triển ra ma võng để có thể tiên đoán chiêu thức của địch nhân, từ đó khắc địch chế thắng.

Quả nhiên không hổ danh Âm hậu, vừa ra tay liền lập tức chiếm thượng phong.

Nhưng Kiến Đức đại sư cũng không hề tỏ ra nao núng, hắn không hề sợ Âm hậu tung cái gì ám chiêu.

Trong miệng hắn cứng rắn nặng nề nặn ra mấy chữ:

“ Phá ma chú!”

ầm!

trên người hắn cương khí trong nháy mắt đại thịnh như là một cái kim sắc liệt nhật.

Sau đó một cỗ nhẹ nhàng vô hình khí lãng tỏa ra.

Vốn trên người Kiến Đức đại sư có một vòng hồng khí quấn quanh, lúc này đã biến mất vô tung vô ảnh.

Âm hậu sắc mặt khó xem.

Một chiêu này của nàng từ lúc xuất đạo đến nay chưa hề thất thủ, không ngờ hôm nay ở chỗ này gặp phải Kiến Đức đại sư lại không hữu dụng.

Trước đây người khác cũng không phải là không hề thử qua xóa đi trạng thái xấu nội lực của nàng bám trên người, nhưng bọn hắn đều thử, cũng đều thất bại.

Không ai có thể đánh rơi cái kia trạng thái xấu chiêu thức mà nàng đánh ra nội lực.


Nhưng gặp phải Kiến Đức đại sư, một vòng liệt nhật kim quang hiện lên, nội lực của nàng như là tuyết gặp phải ánh mặt trời, trong nháy mắt tan rã.

Nhưng nàng rất nhanh liền hồi phục chiến ý.

Không có thì không có, nàng cũng không phải không cách nào cùng đối phương chiến đấu.

Hiền Tụ Nghĩa lúc này cũng đã xông tới.

Kiếm trên tay hắn cương khí nhanh chóng sáng lên, hắn kiếm ở trong không khí hư múa mấy đường, lập tức có ba đạo kiếm cương li thể mà ra.

“ Thanh phong kiếm pháp - tam phong nhất quyển!”

Chỉ thấy ba đạo từ kiếm cương ngưng tụ ra bảo kiếm lập tức ở trước mũi kiếm của Hiền Tụ Nghĩa tạo thành hình tam giác xoay tròn, Hiền Tụ Nghĩa thẳng hướng Kiến Đức đại sư xông tới.

Ba cái kiếm cương xoay tròn càng lúc càng nhanh như là một cái mũi khoan điên cuồng hướng Kiến Đức đại sư đâm tới.

Kiến Đức đại sư cảm giác được một chiêu này cũng không đơn giản, khóe mắt lóe lên tinh quang, lập tức xoay tròn quyền trượng của mình.

Quyền trượng của hắn trong nháy mắt liền bị xoay ra một cái tốc độ chóng mặt, Kiến Đức đại sư bỗng nhiên rống to một tiếng:

“cà sa phục ma công!”

ầm!

quyền trượng đang điên cuồng xoay tròn của hắn trong nháy mắt bị hắn ngạnh sang sanh dừng lại, một cái dạng lưới cương khí lại giống như là áo cà sa bắn mạnh mà ra thẳng hướng Hiền Tụ Nghĩa xông tới.

Hiền Tụ Nghĩa ba thanh kiếm đang nhanh chóng xoay tròn trong nháy mắt cùng cái áo cà sa này va vào nhau, nhưng chúng giống như là gặp phải to lớn lực cản, chỉ có thể chém ra mấy đạo hỏa hoa, sau đó bị áo cà sa cho bọc lấy.

Áo cà sa thế không hề giảm ôm lấy ba đạo kiếm khí sau còn tiếp tục đẩy chúng lùi về phía sau thẳng hướng Hiền Tụ Nghĩa xông.

Hiền Tụ Nghĩa cảm giác nguy hiểm, hắn liền một chưởng vỗ ra thuận thế lui người ra sau.

ầm!

cà sa bay ra một khoảng cách nhất định sau đó liền phát nổ.

Triệu Vô Cực trợn tròn mắt, còn có loại chiêu thức có thể tự bạo này?

Giang hồ quả nhiên không thiếu thứ lạ a!

Kiến Đức đại sư lúc này rảnh tay, lại là một chỉ thẳng tắp hướng Triệu Vô Cực bắn tới.

Triệu Vô Cực trong lòng mắng to, tại sao lại là ta?

Ta có đắc tội ngươi sao con lừa đầu trọc? Khống kiếp!

Hắn bây giờ chính là đứng ở trên mặt đất, Triệu Vô Cực cũng không tin đối phương tốc độ bắn ra chỉ pháp còn nhanh hơn tốc độ thân pháp của mình.

Triệu Vô Cực thân hình trong nháy mắt kéo ra một cái tàn ảnh rời đi vị trí cũ.

Hắn vừa tránh ra được ba bước, một đạo kim sắc chỉ ảnh lập tức bay qua chỗ kia, sau đó đánh vào mặt đất.

Ầm!

Mặt đất lập tức bị nổ lên một cái tiểu hố nhỏ, nhưng lúc này Triệu Vô Cực đã tránh ra xa bên ngoài bốn năm bước.

Ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng, chọn trái hồng mềm bóp đúng không? Xem ta là hồng mềm đúng không? Cứ chờ đấy, ngươi sẽ phải hối hận ngay đây!

Triệu Vô Cực trong lòng còn đang mắng chửi, Kiến Đức đại su lại là tiếp tục ra tay.

Lần này hắn bắn không phải một chỉ mà là hai chỉ, vừa vặn hết năm chỉ.

Một chỉ chính là nhanh như chớp nhắm thẳng Triệu Vô Cực, một cái khác là khóa lại Triệu Vô Cực né tránh con đường.

Triệu Vô Cực trong lòng mắng to, hắn lúc này vừa hướng bên trái chạy ra, lấy tốc độ của chỉ kia, hắn bây giờ muốn lùi đã muộn rồi.

Nếu mạnh mẽ xông tới, chỉ sợ là sẽ bị đối phương một chỉ bắn thành cái sàng.

Trong lúc nhất thời, hắn lại lâm vào thế nguy hiểm, mồ hôi trên trán bắt đầu nhỏ xuống.

Cùng đỉnh phong viên mãn ngũ tuyệt cấp cường giả giao chiến, áp lực thật to lớn!