Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 490: Chiến ngũ tuyệt cường giả Hồng Thiên Tửu

Hồng Thiên Tửu đứng yên tại chỗ chờ Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực tới, chẳng mấy chốc hai người liền đã tới trước mặt hắn.

Triệu Vô Cực hướng Tiếu Mị Mị mỉm cười nói:

“ Mị nhi, ngươi đi một vòng loại bỏ bớt vài con chuột đi!”

Tiếu Mị Mị mỉm cười gật đầu, hướng một bên phi thân mà đi. 

Hồng Thiên Tửu im lặng nhìn hết mấy thứ này, ánh mắt hắn có chút híp lại, trong lòng bắt đầu có suy nghĩ.

Hắn bỗng nhiên cười nói:

“ Triệu thiếu hiệp, ngươi ở đây chờ lão phu không biết có việc gì không?”

Triệu Vô Cực hành động vừa rồi chính là muốn thanh tràng, mà thanh tràng chỉ có hai loại khả năng có thể xảy ra tiếp theo.

Hắn có việc rất quan trọng cần nói, hoặc là hắn muốn cùng bản thân đánh một trận.

Nhưng Hồng Thiên Tửu nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra Triệu Vô Cực dựa vào cái gì để cùng hắn đánh.

Đơn giản, Triệu Vô Cực mới đột phá không lâu, chính là đỉnh phong sơ kì cảnh giới, mà hắn đã là ngũ tuyệt cấp bậc cường giả, đỉnh phong viên mãn đã lâu.

So sánh sức mạnh bên dưới, Triệu Vô Cực không cách nào có thể cùng hắn chiến đấu.

Nếu chiến đấu, cũng là một bên nghiền ép mà thôi.

Vậy Triệu Vô Cực sao lại phải làm việc ngu ngốc đó, hắn trước giờ ở trên giang hồ cũng không hề là loại người ngu ngốc này a!

Bởi vậy Hồng Thiên Tửu vốn cho rằng, Triệu Vô Cực chính là có chuyện rất quan trọng muốn cùng hắn nói nên đặc biệt ở đây chờ hắn.

Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn Hồng Thiên Tửu nói:

“ Hồng lao bang chủ, kính đã lâu. Hồng lão bang chủ nội lực thâm hậu, võ công kinh diệu tuyệt luân, ở trên giang hồ không ai không biết không ai không hiểu.

Ngài chính là giang hồ ngũ tuyệt một trong, cũng là đỉnh phong chiến lực trong võ lâm.

Nhưng năm nay Hoa Sơn luận võ ta cũng muốn tham gia, lại muốn xem một chút ngũ tuyệt chi chiến là cái gì tràng diện.

Cho nên mới ở đây chờ đợi một vị ngũ tuyệt đẳng cấp nhân vật đến, không ngờ lại là lão nhân gia ngài a.

Cho nên....!”

Triệu Vô Cực nói đến đây liền ngừng ánh mắt mang theo ý cười nhìn Hồng Thiên Tửu.

Hồng Thiên Tửu hừ lạnh một tiếng nói:

“ cho nên ngươi muốn ở đây khiêu chiến ta? sau đó đánh bại ta, giành lấy vị trí ngũ tuyệt của ta? Triệu thiếu hiệp, ngươi thật là đủ tự tin a! không biết ngươi là dựa vào cái gì muốn cùng ta so tài, ta là đỉnh phong viên mãn cảnh giới cao thủ a!”

Hắn không biết Triệu Vô Cực có giở cái gì hoa chiêu hay không, nhưng rõ ràng Tiếu Mị Mị là một cái trợ lực không nhỏ của hắn hắn lại để nàng đi ra ngoài, giống như là thật sự muốn cùng hắn quyết đấu như vậy.

Trong suy nghĩcủa hắn, Triệu Vô Cực không thể nào là đối thủ của hắn được.

Vậy thì muốn đánh một trận, Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ giở thủ đoạn, như vậy hắn tựu có nguy hiểm


Tất cả đều là dỉnh phong kì, nếu đối phương dùng thủ đoạn hèn hạ ra tay, vậy thì nói không chừng đỉnh phong viên mãn cảnh như hắn đều có nguy cơ vẫn lạc.

Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, đạo lí này ai cũng hiểu.

Hắn cũng không dám chắc chắn mình có thể ở lúc đối phương sử xuất ám chiêu mà tránh thoát hay không, nếu tránh không thoát, cho dù có thắng được đối phương, như vậy cũng ảnh hưởng rất lớn tới hắn tham gia vào ngũ tuyệt chi chiến.

Ánh mắt hắn đảo xung quanh, ý đồ tìm kiếm khả nghi địa phương mà Triệu Vô Cực có thể bố trí xuống ám chiêu.

Triệu Vô Cực ánh mắt lóe lên, hắn lập tức bắt được trên mặt đối phương sắc thái.

Hắn cười nói:

“ không lẽ Hồng lão tiền bối đang sợ ta dùng cái gì ám chiêu sao?”

Hồng Thiên Tửu cười lạnh không đáp. Gật đầu lại có vẻ hắn tâm nhãn nhỏ thích nghi ngờ người khác, mà lắc đầu thì lại có vẻ không đúng với trước đó hắn biểu hiện có vẻ giả dối.

Vậy tốt nhất là không đáp lời được rồi.

Triệu Vô Cực lông mày nhướng lên cười nói:

“ vậy được rồi, để cho tiền bối yên tâm đánh một trận, đây chính là thứ ta dựa vào!”

Nói xong hắn vận công mạnh mẽ sáng lên trên người của mình cương khí.

Hồng Thiên Tửu lông mày nhướng lên, cảm nhận cảnh giới của Triệu Vô Cực.

Nhưng vừa cảm nhận hắn lập tức cảm giác khó tin.

Triệu Vô Cực vậy mà đột phá tới đỉnh phong trung kì rồi?

Hắn là lúc nào đột phá?

Sao có thể tu luyện nhanh đến như vậy được? hắn còn là con người sao?

Triệu Vô Cực nhìn rõ ràng trên mặt đối phương ngạc nhiên hắn cười nói:

“ đây chính là của ta tự tin!”

Hồng Thiên Tửu lông mày giãn ra, cười lạnh:

“ ngươi thật sự cho rằng đỉnh phong trung kì rất ghê gớm rồi sao? Đối với đỉnh phong viên mãn mà nói, chỉ có đỉnh phong hậu kì mới có thể cùng chúng ta có sức đấu một trận mà thôi, còn phía dưới, tất cả đều là một chiêu hay hai chiêu khác nhau mà thôi!”

Triệu Vô Cực cười lạnh:

“ thật sao? Sao ngài không đến đây thử? Nếu như trong vòng ba chiêu không hạ được ta, vậy thì Hồng lão tiền bối sẽ chủ động nhận thua sao?”

Hồng Thiên Tửu dùng ánh mắt lành lạnh nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Tên tiểu tử này tự tin như vậy. Hẳn là có cái gì dựa vào.

Nghe nói hắn thân pháp còn không tệ đây, ba chiêu chưa chắc có thể hạ được hắn.


Có ngốc mới đi đồng ý với điều kiện của hắn.

Hồng Thiên Tửu lạnh lùng hé răng:

“ đã Triệu thiếu hiệp muốn thỉnh giáo ta như vậy, ta cũng tiện tay chỉ điểm cho công tử một phen!”

Triệu Vô Cực nhìn biểu cảm của hắn vào trong mắt, trong lòng âm thâm cười lạnh.

Còn chỉ giáo? rõ ràng là muốn đánh cho ta một trận a.

Một cái đỉnh phong viên mãn bị một cái đỉnh phong trung kì đứng ra khiêu khích, hắn không cảm thấy bị vũ nhục mới là lạ.

Nhưng nếu là người hào sảng thái độ sẽ vui vẻ tươi cười, vô cùng sảng khoái.

Nhưng tên Hồng Thiên Tửu tuy trong lòng tức giận nhưng lại lời lẽ lễ độ, muốn ngầm ra chiêu đánh cho ta một trận chính là điển hình ngụy quân tử không giống như là những người luyện Hàng long thập bát chưởng nên có sảng khoái tính cách sợ rằng hắn luyện Hàng long thập bát chưởng cũng không tốt đi nơi nào.

Triệu Vô Cực nhớ rõ Kim dung từng nói qua, Hàng long thập bát chưởng là một môn chí cương chí dương võ học, người tu luyện nó tính cách càng hào sảng sảng khoái tu luyên lại càng dễ có thành tựu.

Mà tên này Hồng Thiên Tửu lại giống như ngụy quân tử, tâm tư cũng khá là thâm trầm, bởi vậy Triệu Vô Cực mới suy đoán võ công của hắn cũng không quá mạnh.

Ít nhất ở trong ngũ tuyệt, hắn cũng không phải là mạnh nhất.

Lần này hắn ở đây chặn đường, xem ra cũng là đụng vận may.

Nếu đụng phải cái gì cao tăng đắc đạo nội ngoại kiêm tu, vậy thì sợ rằng phải bị đánh hộc máu.

Triệu Vô Cực lợi thế lớn nhất không chỉ ở nội công của hắn so người khác thâm hậu khôi phục cũng càng nhanh mà là hắn nội ngoại kiêm tu, bởi vậy sức bền vô cùng tốt.

Hắn có thể dùng thể lực của mình mài chết rất nhiều người có cảnh giới cao hơn hắn.

Tuy Triệu Vô Cực chưa thử, nhưng hắn biết chắc hắn có thể làm được.

Mà bây giờ đối mặt với cái này Cái bang bang chủ Hồng Thiên Tửu, hắn đã trong lòng không còn cố kị gì.

Chỉ cần không gặp phải người mạnh nhất, vậy thì buông tay đánh một trận.

Nếu Hồng Thiên Tửu hắn còn không thắng được, vậy thì cũng đừng nghĩ ở trong ngũ tuyệt cuộc chiến có cơ hội cùng những người khác chiến đấu giành lấy vị trí đệ nhất võ lâm.

Hồng Thiên Tửu trên người cương khí cũng sáng lên, hắn bắt đầu vận công, trên người hắn màu vàng cương khí cũng mạnh mẽ sáng lên, so với Triệu Vô Cực càng phải cứng chắc dày nặng hơn rất nhiều.

Đây chính là cảnh giới nội lực khác biệt đưa đến biểu hiện khác biệt.

Nếu Hồng Thiên Tửu mà chỉ sáng lên bằng với Triệu Vô Cực cường độ cương khí nói không chừng Triệu Vô Cực lập tức xem thường hắn đây.

Tiên hạ thủ vi cường, Triệu Vô Cực nhanh như chớp xông tới.

Nhưng Hồng Thiên Tửu phản ứng không hề chậm hơn hắn một chút nào, hắn hướng chếch về phía sau nhảy lên thật cao, nội lực vận chuyển lập tức xuất một chưởng:

“ Hàng long thập bát chưởng - phi long tại thiên!”

Một chưởng phách ra, trên người hắn màu vàng quang hoa lưu chuyển, tuy không hề có cái gì long hình nội lực ngưng tụ nhưng Triệu Vô Cực vẫn có thể ẩ ẩn cảm giác được ở trong hư không đang có một tiếng trầm muộn long ngâm.

Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn chằm chằm vào tay phảu của đối phương phương hướng phách chưởng, tuy không rõ ràng, nhung hắn có thể thấy được ở trong không khí một đoàn màu vàng nội lực như ẩn như hiện đang hướng hắn nhanh chóng lao tới.

Triệu Vô Cực sau lưng lông mao dựng lên, hắn chân trái bước ra, lập tức là một cái ngoặt hướng né tránh.

Ầm!

Thân ảnh Triệu Vô Cực vừa lóe lên tránh né, vị trí cũ của hắn mặt đất lập tức bị nổ tung tóe ra một cái hố, Triệu Vô Cực ngoài đầu nhìn lại lập tức trong lòng lành lạnh.

Một chiêu phi long tại thiên này quả nhiên rất khó dùng mắt thường nhìn thấy, nhưng Triệu Vô Cực mắt cũng không phải là mắt thường, hắn mắt đã từng được cường hóa qua, so với thường nhân tinh tường hơn rất nhiều.

Nếu người bình thường mắt là 10/10 vậy thì hắn phải là 12/10.

Bởi vậy hắn mới có thể ở trong không khí nhìn thấy ánh lên màu vàng quang mang của nội lực đối phương, sau đó né tránh.

Nếu không nhìn thấy hắn cũng chỉ có thể dựa vào tay đối phương vung ra phương hướng mà tiến hành tránh né mà thôi.

Nhưng Hồng Thiên Tửu tập kích, cũng chưa dừng lại ở đó!