Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 402: Thượng Quan Tư Uyển muốn tiếp cận Triệu Vô Cực

Triệu Vô Cực khóe mắt giật giật, hắn hỏi:

“ quan hệ gì là quan hệ gì? Chúng ta cái gì quan hệ cũng không a, chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi!”

Tiếu Mị Mị giống như là một đầu xù lông sư tử lạnh giọng nói:

“ bằng hữu bình thường mà nàng dám ở trước mặt hàng ngàn người hàng vạn người như thế mỉm cười với ngươi? Lại chỉ một mình ngươi? Ngươi chắc chắn là bình thường sao?”

Triệu Vô Cực nhăn nhó nói:

“ nàng là ngoảnh về phía bên này cười, nhưng ai biết nàng cười với ai? Có phải là người phía trước ta, hoặc người phía sau ta? Cái này thật oan ức a!”

Tiếu Mị Mị càng là hừ lạnh:

“ bên này ngoài ngươi ra, còn ai xứng đáng để cho tài nữ như nàng mỉm cười như vậy? Triệu Vô Cực, ngươi thật phong lưu a, hừ hừ!”

Tiếu Mị Mị tức giận đến muốn đỏ mặt, Triệu Vô Cực đàn phải yếu thế nói:

“ Mị nhi, ngươi nghe ta nói a. ta trước đây có gặp qua nàng một lần, dạy nàng một khúc đàn mà thôi, sau đó liền không hề gặp qua lần nữa. chúng ta thật sự không có gì, ngươi không cần như vậy tức giận làm gì, tức giận sẽ khiến người ta nhanh già a!”

Tiếu Mị Mị ánh mắt lóe lên nguy hiểm quang mang:

“ ngươi bây giờ muốn chê ta già đúng không?”

Triệu Vô Cực vội vàng xin tha:

“ là ta miệng tiện, ta không dám. Mị nhi, ngươi xinh đẹp nhất, thế gian này không có ai so ngươi xinh đẹp. Ta cũng chỉ có một mình ngươi mà thôi, ngươi có thể tin tưởng ta sao?”

Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn thẳng vào mắt nàng, tràn đầy vẻ chính trực cùng đáng tin. Tiếu Mị Mị hừ lạnh một tiếng quay người đi không để ý tới hắn.

Triệu Vô Cực thấy vậy từ phía sau lập tức ôm lấy nàng, Tiếu Mị Mị bị hắn ôm hành động tức giận bắt đầu vùng vẫy.

Nhưng nàng sức mạnh làm sao có thể vùng vẫy khỏi Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực chán nản nói:

“ mị nhi, đừng lắc nữa. ta thật sự chỉ có mình ngươi. Ngươi nhìn, bây giờ ta ôm ngươi như thế này, nàng chắc chắn đã thấy được. Chúng ta tình cảm tốt như vậy, sao ta còn phải bỏ đi ngươi cái này xinh đẹp như tiên tử hạ phàm bạn gái mà ra ngoài tìm người khác. Tin tưởng ta!”

Tiếu Mị Mị nghe vậy cường độ giãy dụa liền nhẹ đi không ít, nàng ngoái đầu lại, quả nhiên bắt gặp Thượng Quan Tư Uyển đang quay đầu đi, ánh mắt lóe lên một vẻ đắc ý.

Đúng vậy, ta mới chính là bạn gái của Triệu Vô Cực, ngươi tốt nhất biết điều tránh xa một chút, không thì đừng trách lão nương ra tay độc ác.

Trong lòng nghĩ thầm, Tiếu Mị Mị lúc này mới ra một ngụm ác khí lạnh giọng nói:

“ thả ra!”

Triệu Vô Cực:

“ ngươi phải hứa không đánh ta, không bỏ đi, không giận nữa ta mới thả!”

Tiếu Mị Mị hừ lạnh:


“ được rồi, ta hứa, trước mặt mọi người ôm như vậy còn ra thể thống gì, mau thả ra!”

Triệu Vô Cực tay nhẹ nhàng buông ra, quả nhiên Tiếu Mị Mị không hề làm cái gì quá khích động tác, hắn cười nói:

“ ai nhìn kệ ai, ngươi chính là bạn gái ta, ta ôm bạn gái ta có cái gì kì quái!”

Tiếu Mị Mị tuy không phản đối gì nhưng nàng vẫn là không vui.

Chuyện này nhất định phải quan tâm điều tra một phen, không thể cứ như thế bỏ qua được.

Triệu Vô Cực quá hoàn mĩ, vừa đẹp trai vừa võ công mạnh mẽ, hắn đối với nữ nhân trên giang hồ lực sát thương quá lớn, nhất định không thể cho mấy con hồ li tinh này cơ hội tiếp cận Triệu Vô Cực.

Tiếu Mị Mị trong lòng âm thầm ra quyết định, Triệu Vô Cực chính là bạn trai nàng, nàng nhất định phải bảo vệ, không cho người khác nhúng chàm hắn.

Mọi người nghe nhạc xong xuôi, Hiền Tụ Nghĩa lên tiếng nói:

“ được rồi, sáng hôm nay đến đây là kết thúc, mọi người nghỉ ngơi một chút, chiều này chúng ta chính thức bắt đầu lôi đài đại chiến!”

Hiền Tụ Nghĩa tuyên bố xong, hắn cũng quay trở lại, bốn vị chưởng môn còn lại cũng theo hắn đồng thời.

Triệu Vô Cực đối với Tiếu Mị Mị nói:

“ chúng ta đi ăn trưa thôi, buổi chiều đã bắt đầu võ đài đại chiến rồi!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, hai người nhanh chóng hướng bên ngoài đi tới.

Bỗng nhiên một cái bóng hình xinh đẹp xuất hiện trước mặt hai người.

Một thân áo quần màu hồng phấn nhẹ nhàng thướt tha, dáng người uyển chuyển như nước, trước lồi sau vểnh, gương mặt thon dài xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, trang điểm nhẹ nhàng nhưng không mất đi anh khí cùng tươi trẻ khí tức.

Vân Sơn đệ nhất mĩ nhân Thượng Quan Tư Uyển, cũng là tài nữ nổi tiếng nhất trên giang hồ hiện nay.

Thượng Quan Tư Uyển lúc này xuất hiện ở đây, hiển nhiên là có ý riêng.

Thượng Quan Tư Uyển hướng Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị chắp tay một cái nói:

“ Triệu công tử cùng Tiếu cô nương quả nhiên trai tài gái sắc, khiến người ta nhìn mà hâm mộ!”

Triệu Vô Cực còn chưa kịp nói gì, Tiếu Mị Mị đã bước lên nửa bước đoạt ra nói:

“ Thượng quan cô nương quá khen, không biết có gì chỉ giáo!”

Tiếu Mị Mị nhìn thẳng vào mắt Thượng Quan Tư Uyển, trong ánh mắt nàng toát ra vẻ cảnh giác cùng cảnh cáo quang mang, giống như là một cái đang bảo vệ cho con mình mẫu sư che chở trước người Triệu Vô Cực.

Có điều Triệu Vô Cực cũng không phải con nàng, mà là nam nhân của nàng.

Thượng Quan Tư Uyển cùng Tiếu Mị Mị ánh mắt chạm vào nhau, giữa không khí giống như có điện xẹt qua, Thượng Quan Tư Uyển mặt không biến sắc nói:


“ ta chỉ là muốn cảm ơn Triệu công tử ơn dạy đàn trước đây nên tới bái phỏng một phen, không biết Triệu công tử có rảnh rỗi cùng ta ăn một bữa cơm hay không, để ta thể hiện một chút tấm lòng biết ơn của mình!”

Tiếu Mị Mị ánh mắt híp lại nhìn về phía Triệu Vô Cực như muốn nói:

“ ngươi nhìn, người ta đều nhanh tìm tới cửa ngươi còn dám nói là không có gì? Quỷ mới tin ngươi!”

Nàng ánh mắt sắc bén vô cùng nhìn đến Triệu Vô Cực thẳng mồ hôi lạnh chảy ròng không dám lên tiếng trả lời.

Tiếu Mị Mị lúc này bỗng nhiên quay mặt lại, nở một nụ cười tươi như hoa, như thể lúc nãy chưa hề có chuyện gì xảy ra vậy nói:

“ Triệu lang có thói quen thích giúp người làm niềm vui, ngươi không cần để ở trong lòng. Thượng Quan Tư Uyển cô nương vô cùng nổi tiếng, muốn ăn một bữa cơm chỉ sợ người muốn mời ngươi xếp hàng dài từ thành đông đến thành tây, chúng ta sao có thể làm lỡ thời gian của người được.

Hôm nay chúng ta cũng đã có tính toán riêng, hôm nay là ngày kỉ niệm tình yêu của chúng ta, bởi vậy Triệu lang sẽ chỉ dành thời gian cho mình ta mà thôi, mong cô nương thông cảm!

Vô Cực, đi thôi!”

Tiếu Mị Mị quay lại, nở một nụ cười vui vẻ hạnh phúc, dắt tay Triệu Vô Cực ở trước mặt Thượng Quan Tư Uyển liền đi, Triệu Vô Cực không dám cãi lời cũng không dám ngoảnh đầu nhìn lại, cứ như thế bị nàng dắt đi.

Thượng Quan Tư Uyển muốn nói lại thôi, nhìn bóng lưng hai người đi xa, nàng nghiến răng nghiến lợi ken két rung động.

Tiếu Mị Mị, ngươi khá lắm! hừ!

Thượng Quan Tư Uyển dẫm chân một cái, tức giận trở về. Hôm nay ý đồ tiếp cận Triệu Vô Cực lập tức bị đánh nát, phải suy nghĩ cách khác nhân lúc hắn cùng Tiếu Mị Mị không ở cùng nhau mới có thể thành công.

Thượng Quan Tư Uyển trong lòng tức giận bừng bừng, cứ như thế trở lại quán trọ của mình rồi.

Nàng hôm nay đến đây đúng thật là muốn tiếp cận Triệu Vô Cực, nhưng không phải vì mục đích thăm dò cái gì, mà là đơn thuần muốn gây ấn tượng với Triệu Vô Cực mà thôi.

Trước đây nàng ở Túy mộng thành được Triệu Vô Cực dạy đàn cho, lúc đấy nàng đã đối với Triệu Vô Cực tuổi trẻ phong độ tài hoa hơn người vô cùng yêu thích.

Đáng tiếc hai người gặp mặt thời gian quá ngắn lại nhanh chóng tách ra, nàng cũng không có cơ hội cảm ơn hắn cùng hắn phát triển mối quan hệ.

Sau này nàng lại bận rộn đi khắp nơi biểu diễn, gia tăng nhân khí cùng độ nổi tiếng cho mình, nhưng cũng vì thế nàng cùng Triệu Vô Cực triệt để mất liên lạc.

Nay công thành danh toại, nàng không chỉ là Vân Sơn đệ nhất tài nữ, mà còn ẩn ẩn trở thành giang hồ đệ nhất tài nữ, nhưng mọi người vẫn chưa chính thức công nhận điều này, chỉ vì nàng mới có duy nhất một khúc đàn tinh diệu tuyệt luân mà thôi, chưa phải là chắc chắn tài nữ.

Tài nữ, cầm kì thư họa, không thể thiếu thứ gì. Nàng từ nhỏ đã được học đủ bốn thứ này, nhưng bây giờ nàng muốn trở thành giang hồ đệ nhất tài nữ, còn cần phải có một môn trong bốn môn này nữa thể hiện ra thiên phú kinh người, khiến người khác trầm trồ thán phục mới có thể ngồi chắc danh hiệu này.

Mà Triệu Vô Cực hiển nhiên chính là người nàng đầu tiên nghĩ tới có thể giúp nàng đạt được điều này, đối phương như là một người tràn đầy bí ẩn nam nhân, không gì không làm được, khiến Thượng Quan Tư Uyển mỗi lần nghĩ về hắn đều vô cùng hiếu kì và mơ mộng.

Một nữ nhân, đối với một nam nhân bắt đầu hiếu kì lúc, chính là nàng bị rơi vào tay giặc thời khắc bắt đầu.

Mà Thượng Quan Tư Uyển nhờ vào Triệu Vô Cực từ khúc nổi tiếng, lại đối với hắn đã có sẵn hảo cảm, bởi vậy bình thường mơ mộng một chút liền chính là nghĩ tới Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực ở trên giang hồ chiến tích rất được nàng chú ý, một cái vừa đẹp trai nam nhân, võ công siêu quần bạt tụy bỏ xa cùng lứa tuổi thiên tài, lại ôn nhu đối xử tốt với nàng như vậy, đây chính là hình mẫu nam nhân trong lòng nàng.

Đương nhiên, ôn nhu hiền lành chỉ là Triệu Vô Cực trước mặt nữ nhân thường thể hiện ra mà thôi, đối với kẻ địch của hắn, Triệu Vô Cực chẳng khác gì sát thần.

Đơn giản hơn một chút mà nói, Triệu Vô Cực như một cái lông bờm xinh đẹp lại cường tráng hùng sư, đương nhiên sẽ được rất nhiều mẫu sư chú ý, muốn cùng hắn duy trì nòi giống sản sinh hậu đại.

Đi bên cạnh loại nam nhân tài hoa đầy mình lại giỏi võ công như hắn, không chỉ có thể khiến bản thân trở nên cao quý, lại còn có thể thỏa mãn nữ nhân ở sâu trong tâm lí ưa thích hư vinh, để cho các nàng nở mày nở mặt vô cùng.

Quan trọng nhất là hắn cho người ta cảm giác cực kì an toàn, giống như không có ai có thể làm gì được hắn. Cho dù trời sập xuống, hắn cũng có thể giúp bản thân mình chống lên như vậy.

Đây chính là điều khiến Thượng Quan Tư Uyển thích Triệu Vô Cực, bởi vậy nàng muốn tiếp cận hắn.

Đáng tiếc, Tiếu Mị Mị vừa lên liền mở miệng gọi Triệu Vô Cực là Triệu lang, ý chỉ hắn là tình lang của Tiếu Mị Mị, quan hệ cũng vô cùng thân mật, không thể tách rời.

Còn cái gì kỉ niệm ngày tình yêu, Thượng Quan Tư Uyển đương nhiên một vạn cái không tin, đây đơn thuần là Tiếu Mị Mị thả rắm.

Nhưng người đã bị nàng đưa đi mất, Thượng Quan Tư Uyển cho dù lại xinh đẹp động lòng người cũng không thể làm gì được, đành phải lui lại chờ đợi cơ hội lần sau a.

Thật là đáng tiếc! - Thượng Quan Tư Uyển thở dài!