Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 1006: Bắt được

Mã Tứ mang theo y phục đi ra ngoài, trong lòng cười lạnh không ngớt.

“còn tưởng ngươi Triệu Vô Cực có bao nhiêu bản lĩnh, đến đây ngồi một cái liền có thể kinh sợ ta sao? Quả thật quá xem trọng mình a!”

Hắn vốn tưởng rằng Triệu Vô Cực sẽ phái thêm nhân thủ trông coi, ra tay sẽ có chút khó khăn, không ngờ Triệu Vô Cực lại cứ như vậy ngốc hề hề mở cửa hàng, xem ra là không nhịn nổi Linh thạch hấp dẫn, Tiên Y phường ngày thu đấu kim nên bất chấp bị trộm a!

Cũng không gì hơn cái này! 

Mã Tứ hướng về phía cửa đi ra, đến gần cửa hắn có chút chậm lại nhìn về phía Triệu Vô Cực cùng Tiểu Mai, nhưng thấy rõ đối phương không có cái gì động tác, sau đó liền nhanh chân đi ra ngoài.

Thành công!

Trong lòng Mã Tứ đã bắt đầu tính toán, lần này hoàn thành nhiệm vụ, Hải Chiến Nghi sẽ cho hắn bao nhiêu Linh thạch, nhưng đúng lúc, đột biến chợt sinh.

Bíp bíp bíp!

một tiếng chói tai ở bên cạnh cửa vang lên, âm thanh này to lớn đến mức mọi người ở Tiên Y phường đang mải mê lựa chọn quần áo cũng không khỏi dừng tay lại, ánh mắt đổ dồn về phía bên này.

Mã Tứ giật mình một cái nhìn về phía sau, lúc này Tiểu Mai cùng Triệu Vô Cực cũng đang bốn mắt nhìn về phía hắn, Triệu Vô Cực trên khuôn mặt còn xuất hiện lạnh băng băng nụ cười:

“ cuối cùng cũng bắt được ngươi!”

Mã Tứ nghe vậy trong lòng cả kinh, hắn lúc này liền hiểu, Triệu Vô Cực cũng không phải là không có cái gì chuẩn bị liền mở cửa hàng, hắn cũng không phải là không nhịn nổi tiền tài dụ hoặc mà bất chấp bị trộm, hắn đây chính là đã có đối sách, giăng ra lưới lớn chờ mình nhảy đi vào.

May mắn, bản thân không dùng gương mặt thật xuất hiện ở chỗ này, nếu không hắn cũng không có mặt mũi nào xuất hiện ở tông môn nữa.

Chỉ cần chạy thoát, hắn tin tưởng Hải Chiến Nghi ở bên ngoài sẽ giúp hắn kéo dài thời gian cùng ngăn cản kỷ luật đội.

Dù sao hắn bị bắt, Hải Chiến Nghi cũng chưa chắc có cái gì tốt hạ tràng, bởi vậy Hải Chiến Nghi nhất định phải tạo cơ hội thoát thân cho hắn.

Còn về Triệu Vô Cực có thể cản được hắn hay không? 

Nói đùa, một cái sơ nhập trúc cơ kì, sao có thể là hắn cái này trúc cơ kì tam trọng đối thủ.

Triệu Vô Cực cũng không nói hai lời, một cái phi thân liền từ phía sau bàn nhảy ra, hướng về phía Mã Tứ xông tới.

Đám người lúc này liền vỡ tổ:

“ các ngươi nhìn, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? tại sao Triệu Vô Cực lại bỗng nhiên nói như vậy? hắn đây là định ra tay sao?”

“ hắn câu vừa rồi giống như là đang đợi sẵn người này nha! Tên này là ai? nhìn y phục là nội môn đệ tử, ta quen rất nhiều người trong nội môn, sao không biết mặt hắn nha!”

“ ngồi đấy nói cái gì, muốn động thủ rồi! Nghe nói Triệu Vô Cực thực lực vô cùng ghê gớm, mau đuổi theo xem!”

“ đúng đúng đúng, tranh thủ cơ hội quan sát Triệu Vô Cực thực lực nha, cơ hội hiếm có đây!”

Đám người vừa nói lập tức buông bỏ trong tay mình y phục, hướng bên ngoài xông ra, một bộ hào hứng xem náo nhiệt dáng vẻ.

Dù sao Triệu Vô Cực thực lực ở bên trong đám tân tấn nội môn vừa tham gia Nhất nguyệt bí cảnh truyền ra, nhưng ở Thanh Vân Tông cũng chưa ai từng thấy hắn chân chính ra tay, bởi vậy rất nhiều người đều tò mò, Triệu Vô Cực sau khi đột phá trúc cơ kì mạnh tới mức nào.


Mà Mã Tứ thì lúc này đang cuống cuồng hướng bên ngoài bỏ chạy, cố gắng cắt đuôi Triệu Vô Cực.

Hải Chiến Nghi đang vui vẻ tựa lưng vào góc tường chờ đợi Mã Tứ đại công cáo thành trở lại phục mệnh, hắn trong lòng đang cười lạnh Triệu Vô Cực ngu xuẩn, ánh mắt hơi đảo qua phương xa, nhưng lập tức hắn liền ngây người.

Kia không phải Mã Tứ sao? Hắn đang làm gì? Tại sao chạy thục mạng như vậy? Chẳng lẽ bị phát hiện bắt quả tang rồi? 

“phế vật! Một chút chuyện như vậy cũng không làm xong!”

Hải Chiến Nghi trong lòng cuồng mắng, trong lúc nhất thời hắn vô cùng bối rối không biết có nên xuất mặt hay không, nếu xuất mặt không phải là nói rõ, đối phương là người của hắn sao?

lúc trước cùng Triệu Vô Cực miệng lưỡi qua lại mấy câu cũng không có bằng chứng gì, nhưng lúc này nếu xuất hiện thì không cách nào chối cãi a.

Không xuất hiện, Mã tứ bị bắt khai ra hắn làm sao bây giờ?

Hải Chiến Nghi trong lòng đang rối rít thời điểm, Mã Tứ phía sau lưng Triệu Vô Cực đã xông tới.

Bàn về thân pháp mà nói, Mã Tứ cuống cuồng bỏ chạy, sao có thể cùng Triệu Vô Cực so sánh.

Cho dù hắn có bình phường phát huy ra toàn lực bứt tốc, ở cách biệt hai tiểu cảnh giới khoảng cách, cũng không phải là đối thủ của Triệu Vô Cực ở phương diện tốc độ.

Quả nhiên chẳng mấy chốc, hắn liền bị Triệu Vô Cực bắt kịp.

“Tặc tử, chạy đâu!”

Triệu Vô Cực cổ tay hai đạo âm dương vòng xuất hiện, Thiên địa biến uy lực mạnh mẽ triển khai, khí thế như Thiên băng địa liệt vỗ tới.

Đang cắm đầu lao nhanh Mã Tứ lúc này sau lưng lông tơ dựng đứng, một cỗ cảm giác cực độ nguy hiểm dâng lên khiến hắn không thể không quay đầu dừng lại bước chân.

Nhìn thấy một cái kim sắc cự chưởng đang hướng mình vỗ tới, phía sau cự chưởng hư ảnh toái sơn như là tận thế ầm ầm sụp đổ, hắn trong lòng thắt chặt lại.

Quá mạnh, quá đáng sợ, không thể chạy, chạy không thoát, chạy là chết!

Mã Tứ nhanh chóng cho ra kết luận, hắn vội vàng quay người, linh lực từ khí hải ầm ầm phun trào, linh lực trên người bạo động, một quyền oanh ra tiếp đón Triệu Vô Cực Thiên địa biến.

Một đoàn hỏa diễm cự quyền nóng bỏng tung ra, bên trong linh lực hội tụ lại có vẻ sền sệt chứ không hề là hư ảnh trông có vẻ khác biệt, từ uy thế đến xem, là Huyền giai cấp bậc võ kĩ.

Ầm!

Thiên địa biến cùng hỏa diễm cự quyền va chạm, phát ra của mình to lớn sức mạnh đối kháng sau đó nổ tung, khí lãng cuốn ra bốn phía.

Lúc này Mã TỨ cũng triệt để đánh mất rút lui thời cơ, hắn hoàn toàn đã bị bắt kịp, nếu quay đầu chạy, Triệu Vô Cực chỉ cần tiếp tục dây dưa, hắn là chạy không thoát.

Triệu Vô Cực nhíu mày, sau đó lạnh lùng nói:

“ thì ra là Hỏa Nham quyền, Huyền giai hạ phẩm võ kĩ, đáng tiếc ngươi linh lực không thuần, muốn đạt đến nóng như dung nham quả thật còn kém rất nhiều đây.

Không ngờ một cái nội môn đệ tử lại tình nguyện làm chó săn cho người khác đi trộm đồ, quả thật đại thủ bút


Bây giờ buông tay chịu trói còn có một tia cơ hội được khoan hồng, gian ngoan mất linh vậy thì chờ chết đi thôi!”

Mã Tứ nghe Triệu Vô Cực lời nói không vội phản bác mà chỉ hừ lạnh một tiếng, hắn ánh mắt đang vội vàng đảo quanh tìm kiếm Hải Chiến Nghi thân ảnh, nhưng Hải Chiến Nghi đã sớm rời khỏi vị trí, đang tìm cách ứng phó, bởi vậy hắn không hề tìm tới.

Đám người lúc này chạy tới lập tức nghe được Triệu Vô Cực lời nói, một người vội vàng nghị luận:

“ ồ, hắn trộm đồ? là trộm đồ của Triệu Vô Cực sao? Thật là có gan nha, Triệu Vô Cực là con trai của nội môn trưởng lão, mở một cái tiệm y phục thôi cũng dám tới trộm, không sợ bại lộ sau bị Triệu Vô Cực đối phó đến sống không bằng chết sao?”

“ hắc hắc hắc, ai biết được. có thể hắn không đủ tiền mua y phục, nhưng lại muốn mang y phục tặng cho người mình thích đây!”

“ cái rắm, ngươi không thấy hắn là Trúc cơ kì tu sĩ sao? Nội môn đệ tử còn thiếu mấy cái Linh thạch mua y phục? cần gì phải đi trộm? ta thấy đây chính là có dự mưu nha!”

“a, vậy là trả thù? Hắn là khôi lỗi của người khác? Là ai muốn trả thù Triệu Vô Cực?”

“ hắc hắc, trong môn phái này Triệu Vô Cực kẻ thù không ít, nhưng cũng không nhiều.

Đa số người đối với hắn đều quỳ liếm còn chưa kịp, sao có thể kết thù.

Có thể mạnh mẽ tính toán hắn như vậy, không phải mấy người kia thì là ai!”

“suỵt, cẩn thận họa từ miệng mà ra!”

Triệu Vô Cực cùng Mã Tứ nghe mấy lời này đều sắc mặt âm trầm.

Mã Tứ biến đổi giọng nói ồm ồm nói ra:

“ Triệu sư đệ, ngươi vừa tới liền tấn công ta, còn vu oan ta trộm đồ, không biết có chứng cứ gì không? Giữa thanh thiên bạch nhật tấn công đồng môn, cái này tội không hề nhẹ, cho dù ngươi là nội môn trưởng lão con trai, cũng khó thoát trách phạt!”

Triệu Vô Cực cười lạnh:

“ ta nói ngươi trộm chính là ngươi trộm. ngươi còn muốn chống chế sao? Được rồi, bàn giao nhẫn trữ vật ra đây, ta kiểm tra xong nếu không có trộm đồ, Triệu Vô Cực ta lập tức tại chỗ cho ngươi xin lỗi, còn bồi thường ngươi 10 vạn Linh thạch.

Nhưng nếu có, vậy thì... hắc hắc hắc!”

Mã Tứ nghe vậy càng âm trầm hơn, hắn tại sao chắc chắn là ta trộm như vậy? Còn chắc chắn ta là để ở trong nhẫn trữ vật? Chẳng lẽ Triệu Vô Cực có chiêu trò gì mà ta không biết, ta bị hắn tính toán từ lúc nào?

Nhưng cũng không thể thừa nhận a, Mã tứ chống chế:

“ nhẫn trữ vật là tư nhân vật phẩm ẩn giấu nhiều bí mật của tu sĩ, sao có thể nói đưa là đưa? Triệu Vô Cực, ngươi đừng quá phận!”

hắn vừa nói xong bốn phía liền có người cười lạnh nói ra:

“ còn cái gì tư nhân vật phẩm? cả trăm người mua y phục, người ta tự nhiên nhìn chằm chằm ngươi bắt ngươi sao? Oan lắm sao?

Hắn đã nói ngưa đưa ra nhẫn trữ vật, nếu là oan lập tức bồi tội tại chỗ lại thêm 10 vạn Linh thạch. ngươi không đưa ra nhẫn trữ vật, cái này chứng tỏ ngươi có tật giật mình nha!”

“ đúng vậy, ngươi chính là có tật giật mình.

Ngươi nhìn cũng không phải là cái gì nổi tiếng nội môn đệ tử, có cái gì bí mật đáng nói?

Nội môn đệ tử muốn kiếm được 10 vạn Linh thạch còn xa lắm đây, nếu là bị oan ngươi còn không phải kiếm lật? ở đấy giả cái gì cao thâm mạt trắc! hừ!”

“ đúng vậy, ta thấy tên này thật cổ quái nha!”

xung quanh đám người âm thanh nổi lên không ngớt, bọn hắn thật sự cảm giác tên này rất kì quái, đối với Triệu Vô Cực thể hiện ra ủng hộ.

Mã Tứ thấy cảnh này, sắc mặt lại càng thêm âm trầm.

“nếu ta nói không thì sao?”

hắn lạnh nhạt lên tiếng, Triệu Vô Cực không hề tức giận, trái lại mỉm cười:

“ ta cũng biết sẽ là kết quả này, để ta tự mình đến lấy a!”