Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 56

Cúp điện thoại, trong lòng Choi Ae Young có chút khó chịu. Đây là lần đầu tiên, hiện ra ở trước mặt cô không phải Kwon Ji Yong đầy sức sống, mà là Kwon Ji Yong yếu ớt và mệt mỏi, anh nói, chính mình mệt mỏi......

Công tác thật sự bận quá sao? Hay là ở Nhật Bản gặp việc gì? Đả kích? Tuy rằng anh nói thời gian thời gian quá ít.

Choi Ae Young cau mày lên mạng tìm hoạt động của big bang sắp tới ở Nhật Bản, tuy rằng hành trình tương đối nhiều, nhưng cũng không phải đầy. Đương nhiên cũng có thể là vội vàng sáng tác, sửa chữa bài hát...... Anh nói qua không lâu sau muốn phát hành album solo.

Muốn nhìn Kwon Ji Yong...... Choi Ae Young nhìn hành trình an bày thời gian tiếp, vẫn có thể rảnh trong một hai tháng đi? Nghĩ đến dáng vẻ Kwon Ji Yong nhìn thấy cô, Choi Ae Young liền nhịn không được dương môi bật cười.

*

“Một tuần làm người yêu” ngày thứ ba dưới tình huống hai người đều có hành trình đi qua nhau, tiến vào ngày thứ tư.

Buổi tối hai người đi trên đường. Nắm tay, hai người cầm mấy xiên thịt nướng ngồi ở bên đường. Thổi thịt nướng, Choi Ae Young hưởng thụ mĩ vị.

Nick Khun ở một bên lẳng lặng nhìn Choi Ae Young rất nhanh giải quyết hai xiên nướng, mím môi cười cười. Là thân sĩ Nick Khun đưa thịt nướng trên tay mình cho Choi Ae Young: “Cho cậu này.”

“Ôi?” Cắn cá mực, Choi Ae Young nhìn về phía Nick Khun. Nhét thịt nướng vào tay Choi Ae Young chưa phản ứng kịp, Nick Khun đưa khăn giấy nhẹ nhàng lau mặt cô.

“Cái kia, tôi tự làm được.” Choi Ae Young có chút xấu hổ, Nick Khun cười cười buông tay. Lúc cô ăn thịt nướng, nhìn qua vui vẻ không ít. Là thích ăn thịt nướng sao?

Còn lại ít thịt nướng, hai người cùng giải quyết. Nick Khun ngượng ngùng cũng giải quyết hết, Choi Ae Young xoay người lấy khăn giấy lau khóe miệng. Vừa rồi là dính vào trên mặt sao? Giờ khắc này, Choi Ae Young nghĩ may là buổi tối...... Camera hẳn là không chụp rõ ràng, bằng không nhất định thật khôi hài......

Dạo đến một công viên, Choi Ae Young nhìn đến một ít quán nhỏ bán đồ chơi: “Mau đến xem sao?”

Nick Khun gật gật đầu.

Ông chủ nhìn khách hàng, liền nhiệt tình đẩy mạnh tiêu thụ, hơn nữa làm mẫu bán đồ chơi. Ngồi xổm trên đất, Choi Ae Young lật tới lật lui một ít đồ chơi nhỏ trong trí nhớ.


“Quý khách có thể mua một ít mang về cho trẻ con trong nhà.”

“......” Nghe vậy, Choi Ae Young không nói gì. Đại thúc bác có nhãn lực hay không? Hai người bọn họ có già như vậy sao? Rõ ràng rất non mà......

Nick Khun đứng ở một bên hơi hơi đỏ mặt bỗng nhiên cảm thấy có chút câu thúc, nhưng lập tức xấu hổ giải thích nói: “Chúng cháu là người yêu.” Ý là bọn họ không phải vợ chồng...... Cho nên không có đứa nhỏ.

Người làm ăn không hổ là người làm ăn, đại thúc ha ha cười nói: “Tôi biết, ý tôi là các cậu có thể mua cho thân thích trong nhà.”

Choi Ae Young nhìn đồ chơi một chút, cầm lấy một ống thổi bong bóng, ngẩng đầu nhìn đại thúc: “Có thể thử thổi một chút không?”

“Có thể, nơi này còn có súng đồ chơi.” Nói xong, đại thúc cầm lấy súng đồ chơi hướng về Choi Ae Young ấn xuống chốt mở, trong nháy mắt mấy bong bóng trong suốt quanh quẩn ở bên người Choi Ae Young, sau đó vỡ tan.

Thổi ra một hơi, nhìn đến bong bóng phiêu ở trong không khí Choi Ae Young cười nói: “Liền cái này.”

“Vậy súng đồ chơi thì sao?”

Choi Ae Young vừa định lắc đầu, Nick Khun liền trả tiền mua hai loại bong bóng đồ chơi này. Bởi vì không biết muốn đi đâu, hai người liền ngồi ở trong công viên thổi bong bóng giết thời gian. Nhìn một chuỗi bong bóng, hoặc rơi xuống mặt đất, hoặc vỡ giữa không trung. Choi Ae Young bỏ đồ chơi xuống, lâm vào trong cảm xúc thời thơ ấu.

Trong trí nhớ bong bóng trong suốt thời thơ ấu, cùng bong bóng bây giờ, cuối cùng thoát phá. Có phải mọi vật trên thế giới đều sẽ như bọt khí cuối cùng biến mất trong vận mệnh hay không? Ngay từ đầu sạch sẽ tốt đẹp, đến cuối cùng vô tung vô ảnh.

Sự nghiệp như thế, cảm tình cũng như vậy. Nghĩ đến gần đây trong công ty phát sinh đủ loại sự tình, DBSK có nguy cơ, Hàn Canh mơ hồ phản kháng, nhóm nhạc mới chuẩn bị xuất đạo...... Còn có gần đây lúc trò chuyện có cảm giác Kwon Ji Yong cho cô một loại cảm giác nói không nên lời...... Là xảy ra vấn đề sao?

Anh nói mình mệt mỏi...... Kỳ thật cô cũng cảm thấy rất mệt......

Nick Khun chơi súng đồ chơi, liền đặt ở một bên nhìn Choi Ae Young. Mí mắt hơi rũ xuống, lông mi dài, sườn mặt nhu hoà. Hiện tại cô đang nghĩ gì? Máy móc thổi bong bóng, ánh mắt mơ hồ, người sáng suốt đều có thể nhìn ra trạng thái của cô cũng không tốt.

Giơ súng đồ chơi lên, nhắm Choi Ae Young, Nick Khun ấn chốt mở.

“Á?!” Đang chìm trong suy nghĩ của mình Choi Ae Young liền phát hoảng, vô thức vươn cánh tay ngăn bong bóng công kích: “Đánh lén cái gì thật ti bỉ!”

Nick Khun phốc xuy cười nói: “Vậy cậu phản kích đi.”

Choi Ae Young đứng lên nhìn vũ khí trong tay mình...... Nhất thời phù ngạch. Lại xin Nick Khun đang tấn công mình khoan dung nói: “Không chơi nữa.”

Náo loạn một lát, hai người cười ngồi ở ghế tựa. Vì tránh né Nick Khun công kích mà trốn đông trốn tây, chạy khiến cho Choi Ae Young quên mất trong long vừa có cảm giác mất mát. Cảm thấy bởi vì vận động mà tim đập nhanh, Choi Ae Young mím môi cười cười.

Nhìn PD chạy đi toilet mà ngừng quay, bởi vì náo loạn bỏ xấu hổ xuống Choi Ae Young huých vào sườn Nick Khun, lần đầu tiên tháo mặt nạ cười nói: “Quay chụp loại tiết mục này rất mệt đi?”


“Ừ?” Nick Khun ngốc lăng, thật không ngờ Choi Ae Young bỗng nhiên nhắc tới đề tài này: “Lần đầu tiên tham gia loại tiết mục này, cho nên không thích ứng. Lúc trước nếu làm không tốt, hi vọng tiền bối hiểu cho.” Nghe Choi Ae Young nói, Nick Khun thoát ra từ cảm giác vừa nãy. Bọn họ không phải người yêu, mà là quan hệ tiền hậu bối......

Nghe được Nick Khun xưng hô với cô, Choi Ae Young cũng không có phản ứng gì. Đã không muốn kết giao, như vậy liền vẫn duy trì khoảng cách tiền hậu bối đi: “Làm gì mà cần hiểu cho? Nick Khun là một thân sĩ rất cẩn thận.”

“Cám ơn tiền bối khích lệ......” Nghe được Choi Ae Young thật sự khen ngợi, tim Nick Khun đập hơi nhanh.

“Cậu cũng cảm thấy tiết mục này thật kỳ quái đi?” Thừa dịp PD không ở đây, Choi Ae Young nhịn không được châm chọc Nick Khun.

“Ừ? Là có chút.”

“Người thường cùng nghệ sĩ yêu nhau bảy ngày? Ngẫm lại liền cảm thấy thật đùa, hiện tại công ty thật sự là hết khả năng muốn hấp dẫn người xem.”

Choi Ae Young bất đắc dĩ buông tay, nhất là trong tiết mục này, trong đó 30 phút cuối tổ tiết mục lựa chọn trao đổi số điện thoại thật sau đó tiếp tục giai đoạn kết giao, nghệ sĩ thật sự sẽ cùng bỗng nhiên xuất hiện, sau đó kỳ quái ở chung bảy ngày sao? Ít nhất cô làm nghệ sĩ, tuyệt đối không có khả năng lo lắng kết giao. Lại nói nghệ sĩ tham gia loại tiết mục này, bọn họ có thể công khai người yêu của mình sao?

Lại hoặc là, trao đổi số điện thoại sau tiết mục? Nghĩ đến đây, Choi Ae Young hắc tuyến.

“Tiền bối cảm thấy hình thức yêu đương bảy ngày này thật kỳ quái đúng không, tôi cũng như vậy cảm thấy.” Bảy ngày...... Thật sự có thể thích một người hoàn toàn xa lạ sao?

“Tựa như bọt biển, yêu đương như vậy. Bảy ngày sau kết thúc, quan hệ này cũng liền biến mất.”

Bọt biển sao...... Nick Khun nghiêng đầu nhìn biểu cảm Choi Ae Young đạm mạc, cô thật không để ý bảy ngày này đi? Nhưng mà, anh cũng không để ý là được......

Nhìn đến PD, Choi Ae Young đứng lên cười nói với Nick Khun: “Tiếp tục quay nào, bọt biển tiên sinh.”

*

Ngày thứ năm Nick Khun đi đến thăm đoàn làm phim, Lee Seung Gi cảm khái vỗ vỗ bả vai Choi Ae Young: “Hoá ra trước kia người trò chuyện với cậu mỗi đêm chính là cậu ta sao? Sớm nói ra không phải tốt lắm sao, bây giờ còn không phải thừa nhận.”

Choi Ae Young:......

Nick Khun như có đăm chiêu nhìn Choi Ae Young. Trò chuyện mỗi đêm? Là ai đây......

*

Sáng sớm rời giường gọi điện thoại, bận rộn thì nhắn tin, buổi tối hẹn hò. Hai người dường như thật sự thành một đôi, nhưng là dường như mà thôi. Ngày thứ bảy, cuối cùng còn một ngày.


Nick Khun cõng Choi Ae Young chạy chậm đến lều trại, thật cẩn thận đặt Choi Ae Young xuống. Nhìn Choi Ae Young hơi ướt, Nick Khun ngẩng đầu nhìn mưa nhỏ đột nhiên đến.

Choi Ae Young đặt một cái giày cao gót ở trên bàn, sau đó híp mắt hắt xì.

“Cảm lạnh sao?” Nick Khun lo lắng nhìn Choi Ae Young hơi có chút chật vật: “Có khỏe không?”

“Không có việc gì, chính là mũi có chút ngứa.” Thuận tiện vuốt tóc, Choi Ae Young ngượng ngùng nói: “Vừa rồi thật sự là phiền cậu, tôi rất nặng đi?”

Nghe vậy, Nick Khun lắc đầu. Nghĩ đến tình huống vừa mới phát sinh, vội vã tìm kiếm chỗ trú mưa, còn có cô ôm lấy anh cầm túi xách che trên đầu anh...... Không thể phủ nhận là, vừa rồi anh có chút tâm động? Nhưng mà, hôm nay là ngày cuối cùng. Vô thức nhìn thời gian, mười giờ. Qua hai giờ nữa, kết thúc quay, kết thúc quan hệ người yêu. Rõ ràng là chuyện vui vẻ, nhưng hiện tại không thể vui nổi......

Vài sợi tóc dán trên má, cũng không thoải mái, Choi Ae Young hất tóc ra sau rồi buộc thành đuôi ngựa.

Nick Khun quay đầu nhìn bốn phía, cũng không có cửa hang gì, thở dài quay đầu nhìn động tác của Choi Ae Young. Còn có dáng vẻ cô buộc đuôi ngựa, cảm thấy giống như gặp qua ở đâu: “Dáng vẻ hiện tại của cậu, tôi nghĩ tới trước kia gặp qua một người.”

“Ôi?” Sửa sang xong, nghe được lời anh nói, Choi Ae Young mở to mắt nhìn Nick Khun. Chẳng lẽ bị nhận ra? Không có khả năng bị nhận ra mới đúng...... “Chẳng lẽ gương mặt của tôi phổ biến?” Choi Ae Young chột dạ cười gượng nói.

“Nhưng mà tôi cũng không nhớ rõ dáng vẻ của cô ấy.”

Trong lòng nhẹ nhàng thở ra, Choi Ae Young dời đề tài. Cô không hy vọng Nick Khun nhớ tới chuyện cũ xấu hổ kia, chính là một chuyện nho nhỏ, đi qua thế giới của bọn họ, như vậy là tốt rồi. Chỉ như vậy, thật sự không cần có thêm quan hệ khác.

Đang chờ mưa tạnh, một giờ rất nhanh liền qua.

“Tiết mục cũng sắp kết thúc rồi.” Choi Ae Young nhìn phong cảnh đêm mưa. Từng chỗ rẽ ghế dài và bồn hoa đều là phong cảnh, thanh lịch sạch sẽ, lại để Choi Ae Young cảm thấy chi tiết đơn giản.

“Ừ.”

“Thật cảm tạ bảy ngày này cậu chiếu cố. Có thể trở thành bạn gái Nick Khun bảy ngày, thật vinh hạnh.” Ba phần thật tình, bảy phần khách sáo, Choi Ae Young ngồi cảm ơn Nick Khun. Tiết mục cuối cùng cũng kết thúc, nghĩ đến phim truyền hình cũng sắp xong, Choi Ae Young mím môi cười cười.

“Không có, tôi làm còn chưa đủ tốt.”

Quan hệ hơi tốt của hai người, tới gần kết thúc dường như về trước kia.

Nửa giờ cuối cùng, hai người tách ra. Trên tay cầm di động đôi của tổ tiết mục, bọn họ có nửa giờ lo lắng có trao đổi số điện thoại thật hay không.

Nhìn màn ảnh, Nick Khun nửa thật nửa giả nói: “Choi Ae Young tiền bối thật là một người ở chung tốt. Tính cách cũng thật đáng yêu, không biết kế tiếp tôi nên làm cái gì bây giờ.” Nói xong còn trưng cầu ý kiến người đại diện: “Hyung, anh nói hiện tại em có thể yêu đương không?”


Bởi vì thu tiết mục, quản lý lạnh nhạt nói: “Cậu tự xem.”

“Hyung muốn yêu đương sao?”

“Là đàn ông đều muốn yêu đương.”

Nick Khun tỏ vẻ ra do dự, dáng vẻ bất đắc dĩ, cuối cùng tỏ vẻ chính mình vẫn là lựa chọn không tiếp tục yêu đương, nhưng là có thể kết bạn. Rõ ràng là trước khi tiết mục bắt đầu đã an bày tốt, nhưng giờ phút này Nick Khun không biết mình biểu hiện đến cùng có vài phần thực, mấy vài phần giả.

Kỳ thật cho dù không có tổ tiết mục an bày, anh cũng sẽ lựa chọn chỉ làm bạn? Sau tiết mục cũng như thế. Bất luận động tâm hay không, hay là cảm giác nhất thời mà thôi. Nhóm nhạc vừa mới bắt đầu đi, anh lại là người nước ngoài. Thật sự không có tinh lực suy nghĩ việc khác. Không thể không nói, Nick Khun thật cẩn thận và lảng tránh cảm tình.

“Đây là số của tôi, bởi vì thật sự bận quá, không thể làm bạn trai. Nhưng chúng ta có thể làm bạn, có thể chứ?”

Nhận được tin nhắn của Nick Khun, Choi Ae Young cầm lấy di động quơ quơ trước màn ảnh cười nói: “Nick Khun có cùng ý tưởng với tôi. Gần đây thật sự bận quá, tôi nghĩ tôi cũng không phải là bạn gái đủ tư cách.”

Nghĩ đến Kwon Ji Yong, Choi Ae Young tươi cười có chút cứng ngắc. Cúi đầu che giấu biểu cảm, Choi Ae Young gửi tin nhắn.

“^ ^ suy nghĩ của cậu giống tôi, đây là số của tôi. Về sau rảnh rỗi mọi người có thể hẹn ra liên hoan ~ thường liên hệ ~”

*

Kết thúc, tổ tiết mục đưa Choi Ae Young về ký túc xá.

Nửa đêm trở lại ký túc xá, đầu tiên Choi Ae Young chạy đi toilet tắm rửa. Tuy rằng vừa rồi mưa cũng không lớn, quần áo cũng rất nhanh khô, nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái. Thể xác và tinh thần sảng khoái đi ra phòng tắm Choi Ae Young rơi vào trong giường.

“Một tuần” rốt cục kết thúc, “sáng lạn” cũng kết thúc trong vài ngày nữa. Tìm một cơ hội đi Nhật Bản đi...... Dịch thân, Choi Ae Young xem tin nhắn. Tuy rằng rất muốn gọi điện thoại cho anh, nhưng mà trễ thế này chắc là anh ngủ rồi. Nếu có thể đi Nhật Bản, vẫn là không cần nói cho anh, cho anh một kinh hỉ.

*

Trải qua cắt nối biên tập, sửa chữa, “một tuần làm người yêu” chính thức phát sóng. Mỗi kỳ phân làm hai lần, lần đầu tiên thu rating ổn, nhưng lần thứ hai thu rating tăng vài điểm. Nhìn nghệ sĩ mang đến hiệu ứng, chế tác liền gia tăng kỳ thứ hai.

Ngày kết thúc “sáng lạn”, Choi Ae Young gọi điện thoại báo tin vui cho Kwon Ji Yong.

“Phim truyền hình rốt cục cũng xong.” Choi Ae Young ngồi trên sofa, nhẹ nhàng thở ra cười nói. Xem điện ảnh một bên học tập động tác của nhân vật trong đó, thần thái, một bên cùng Kwon Ji Yong trò chuyện.

“Ừ, chúc mừng cậu.” Kwon Ji Yong hút điếu thuốc, trong sương khói mông lung định thần hỏi: “Lúc quay phim truyền hình, em tham gia tống nghệ sao?” Xem xong kỳ thứ nhất “một tuần”, Kwon Ji Yong tắt trang web.


“Ừ? Lúc trước có nhắc qua với anh.” Nhưng mà thật sự giản lược, chính là nhắc trong tin nhắn cô đang ở làm tiết mục mà thôi.

Choi Ae Young xem như chuyện không có gì quan trọng, trong lòng Kwon Ji Yong lại chôn xuống hoài nghi, mầm móng sợ hãi. Tự tin sáng tác, nắm giữ sân khấu Kwon Ji Yong rất mẫn cảm mà yếu ớt trong tình cảm.

Anh may mắn chính mình lựa chọn tin tưởng cô, sự thật cũng chứng minh rồi ảnh chụp kia chính là kết quả tiết mục mà thôi. Chính là, tâm dường như không về lúc ban đầu...... Từng đã đơn thuần thích tâm tình của cô, hiện thời lại thấy sợ hãi. Choi Ae Young đang từ từ đi tới đường dốc, cô sẽ gặp càng nhiều người, càng nhiều sự tình. Cách xa nhau, theo thời gian, tâm anh cũng càng ngày càng phức tạp. Trong vòng luẩn quẩn phân phân hợp hợp, anh sợ hãi ngày nào đó bọn họ cũng sẽ như thế.

“Rất nhanh có thời gian rảnh.” Choi Ae Young hí mắt cười nói.

Thật chờ mong ngày đó nhìn thấy anh, trong thời gian xa nhau, em luôn nhớ anh.