Hệ Thống, Chạy Mau~!!!

Chương 17: Võng du

_ Đây là Cổ đại??? Nhưng mà mình nhớ là mình hình như là chọn mục Võng du thì phải~???

Trác Phàm nghi hoặc nhìn khung cảnh xung quanh, nhà tranh vách đất, mái ngói cong cong, vườn trúc thanh nhã,……ko chỗ nào là ko chứng tỏ nơi này là một chốn cổ xưa. Ngay cả bản thân hắn cũng mặc một thân áo bào làm bằng vải lụa cao cấp màu đen, trên cổ áo điểm xuyết mấy nhành sen trắng, kiểu cách gọn gàng, tóc dài buộc cao, bên hông giắt một cái dao găm hoa văn tinh xảo, cách thức ăn mặc rất giống mấy đại hiệp trong phim chưởng nha~!!! Chẳng lẽ Hệ thống truyền tống sai lầm rồi???

Đang lúc Trác Phàm rối rắm ko thôi thì cảm giác quen thuộc lại ập đến, một đống tin tức như sóng biển ùa về, ập vào trong trí óc hắn……hóa ra là ko có nhầm a~!!! này đúng là Thế giới võng du ko sai—!!!

[ Tựa đề câu chuyện: Chiến sĩ huyền thoại—!!! Nhiệm vụ: Phá hư kịch tình, đoạt nam chính duyên phận, sách nam chính nữ nhân…tìm mọi cách khiến Mạc Quân cuối cùng chỉ kết hôn với một người. Hoàn thành thưởng Exp: 15 000; Mỗi hạng mục +10; Một vật phẩm tùy chọn.

Nhân vật chính: Mạc Quân [ Nhất tiếu hồng trần ] – ở ngoài đời chỉ là một sinh viên Đại học khoa Công nghệ thông tin thông thường, suốt ngày ru rú trong nhà, luôn ăn mặc lôi thôi lếch thếch, đam mê võng du đến điên cuồng………nhưng ko ai biết, trước khi Mạc Quân trùng sinh, hắn đã từng là một cái Huyền thoại trong giới võng du 10 năm sau, nhưng do bị huynh đệ trong bang phái phản bội, hãm hại đến mức mất trắng, phải xóa nick, bạn gái cũng bỏ hắn mà đi, chán nản bị xe đụng chết.

Tỉnh lại hắn liền trùng sinh trở lại 10 năm trước, lúc lần đầu tiên tiếp xúc với Võng du. Từ đây Mạc Quân bắt đầu bước trên con đường biến cường, những nhiệm vụ ẩn hay cực khó đều bị hắn đụng phải……..mĩ nữ, tiểu đệ thu đến mỏi tay. Đến khi trò chơi mở ra Hệ thống đổi tiền trong Thế giới thực, Mạc Quân liền biến thân trở thành một tiểu phú ông, thành lập thế lực trong và ngoài Võng du. Đem những người đã từng hãm hại hắn và bạn gái cũ đánh cho răng rơi đầy đất, ko nơi để về, thê thảm ko chịu nổi…….một lần nữa sáng lập Huyền thoại.

Sau khi mọi việc xong xuôi, Mạc Quân liền thỏa mãn “thoái ẩn Giang hồ”, trở về cùng các mĩ nữ lão bà của mình ngọt ngào chung sống—!!! ]

[ Nhân vật thế vai: Tiêu Dật – con trai trưởng của Hắc đạo thế gia. Từ nhỏ được huấn luyện nghiêm khắc khiến tính cách nhân vật trở nên trầm mặc, ít lời, ham mê võ thuật. Có em gái Tiêu Diễm Chi là một trong số các lão bà của Mạc Quân – một trợ thủ đắc lực của Mạc Quân sau này…!!! ] – kèm theo là những hình ảnh ký ức trong hai mươi hai năm của Tiểu Dật……

[ Hắc….mỗi ngày đều y chang nhau: ăn, ngủ, luyện võ, luyện súng, chơi trò chơi……còn có thể nguyên cả ngày đều ko nói một câu. Nhân vật này cũng thật là đủ “trầm mặc, ít lời” a~!!!] – Trác Phàm lắc đầu ngao ngán…!!! Hắc đạo thế gia sao??? toàn một đám lão Hồ ly, chỉ mong đừng có dễ dàng bị phát hiện mới tốt.

Nghĩ rồi Trác Phàm liền buồn chán gọi ra khuôn thông tin nhân vật:

*ID: Địa ngục Tula

*Thể lực: 90

*Tinh thần: 80

*Công kích: 125

*Phòng thủ: 55

*Linh mẫn: 190

*May mắn: 100

*Chức nghiệp: Sát thủ

*Chủng tộc: Ám tinh linh

*Bang phái:?

*Tình trạng: Độc thân

*Level: 65

Trên màn hình cũng hiện ra hình ảnh 3D một người…….ko phải gọi là một tinh linh, một Ám tinh linh. Mắt đen, tóc đen, cũng ko khác người bình thường là mấy, chỉ đặc biệt ở chỗ có đôi tai nhọn mà thôi —!!!

[ Chậc…..may mắn cao có gì dùng chứ??? có may mắn đến đâu cũng ko bằng Nhân vật chính có bàn tay vàng đâu…..người ta nhưng là tùy tiện đi nhà xí cũng nhảy ra được một cái nhiệm vụ ẩn nha~!!! ] – Trác Phàm bĩu môi, có nhiều người chơi trò chơi muốn mình xinh đẹp hơn nhưng cũng có nhiều người thuộc loại kỳ ba, ko những ko muốn đẹp mà còn làm xấu đi nữa kia…..

Tỷ như bạn Tiêu Dật đây, gương mặt vốn là tuấn mỹ, cuồng dã đến rối tinh rối mù lại đi hạ độ Dung nhan xuống -100 sinh sôi đem khuôn mặt đẳng cấp siêu sao biến thành gương mặt của người qua đường chỉ để đổi lấy thêm điểm phân phối cho các hạng mục……thật là, cũng may là khí chất lạnh lùng, gương mặt luôn luôn ko có một chút biểu cảm kéo kéo lên được một chút chứ nếu ko đảm bảo người khác vừa gặp liền quên….!!! Điều này khiến cho hai thế đều là đại mĩ nam người nào đó tình làm sao kham a~!!!

Đang lúc Trác Phàm ngồi tự kỷ một mình thì cách đó ko xa vang đến tiếng đánh nhau kịch liệt, xen lẫn với tiếng chửi bậy của ai đó……

[ Đinh—-!!! kịch tình ” Soát Boss che dấu” đã bắt đầu cách đây 30m về phía Tây, mời người chơi nhanh chóng phá vỡ, đoạt đi vật phẩm: ” Tuyết thiên tàm y”. Thất bại: Bắt buộc XXOO với mười cái xấu nam cho đến khi tinh tẫn nhân vong, gạt bỏ ]

Trác Phàm lựa chọn ko nhìn hình phạt “dã man” của Hệ thống, nhanh nhẹn chạy như bay đến địa điểm được chỉ điểm, chỉ sợ chậm một chút kịch tình kết thúc là toi……hắn cũng ko muốn bị một đám xấu nam ép khô a~! Uy, hình phạt nham hiểm đó thật sự là do một cái máy móc có thể nghĩ ra sao??? Hệ thống là trí năng đi??? đúng vậy đi???

Tiêu Dật nhảy vài cái liền loáng thoáng nhìn thấy nhân vật chính của Thế giới này: Mạc Quân. Ko thể ko công nhận, là con ruột của tác giả thật sướng……..nhìn xem liền biết.

Sở hữu một mái tóc màu bạch kim, dưới ánh nắng chiều tà chàng trai đó hiện lên đẹp đến ma mị, nhìn sơ có chút giống Hạ Di Tình nhưng về khí chất thì khác xa. Nếu nói Hạ thiếu là một đóa tuyết liên, thanh nhã, sạch sẽ nở rộ giữa hồ nước trong veo, yên bình thì Mạc Quân lại như đóa hoa mạn đà la diễm lệ nhưng lại mọc ở chốn sâu thẳm nơi địa ngục tula.

Khuôn mặt thon dài hoàn hảo đến từng đường nét, hàng lông mi dày và cao vút như những cánh quạt, đôi lông mày rậm thẳng đẹp như được tỉa vẽ tỉ mỉ. Đôi môi mỏng manh và đỏ au như cánh hoa anh đào, làn da trắng không tì vết, chiếc mũi dọc dừa thanh tú………..thảo nào hàng này ở bên ngoài phải che kín mít như vậy đâu—!!! Nếu ko che hẳn là đã sớm bị mấy Công tử ăn chơi trác táng trong trường bắt đi XXOO rồi…!!!

Bên này Mạc Quân đang một mình cực khổ chiến đấu với Boss liền thấy một người chơi khác chạy đến mà ko khỏi giật mình……chỗ này là bản đồ toàn quái cấp khá cao, kinh nghiệm lại ít cho nên cho dù là người chơi mới hay người chơi cũ đều sẽ rất ít đến nơi này, thậm chí là ko ai thèm đến cho nên cậu mới có thể may mắn gặp Boss che dấu mà ko bị ai cướp đoạt. Thế nhưng bây giờ lại đến một cái, Mạc Quân ko khỏi âm thầm cảnh giác đứng lên…..!!!

Nhưng khi nhìn kỹ người đến mặc một thân trang phục màu đen, tay cầm dao găm thì lại thả tâm xuống……….xì, một cái sát thủ mà thôi, ngay cả một cái trên người mặc đầy thần khí, 45 cấp Long tộc Cuồng chiến sĩ như cậu mà còn đánh ko lại thì một cái Sát thủ có thể làm ăn được gì???

Nhưng Trác Phàm………à ko, Tiểu Dật có thật là sẽ như Mạc Quân nghĩ ko??? Tất nhiên………..là ko rồi—!!! Chưa nói đến Tiêu Dật đã đến cấp 65 – đứng đầu Bảng đại thần, vũ khí của hắn cũng là trong top 10 Bảng thần khí, chỉ nói đến Công kích của hắn nhưng là ko thua gì một cái Long Chiến sĩ thì cũng đã đủ cho con Boss 40 cấp này ăn cho hết rồi…..biết sao được, ai bảo cố chủ nhưng là một tên tôn thờ chủ nghĩa bạo lực đâu, ko cần biết là Sát thủ chủ yếu cần Linh mẫn hay là Chiến sĩ mới cần Công kích gì hết, cứ bay lên “dập” thắng là được.

Cho nên, khi Mạc Quân nhìn thấy một cái sát thủ ko thèm ẩn núp, bay thẳng đến trước mặt Boss giáng cho một cú khiến Boss rớt gần 1/3 lượng máu thì ko thể ko trợn to mắt, kinh ngạc nhìn Tiêu Dật….!!!

[ Demama…..Sát thủ mà đều biến thái như tên này thì Chiến sĩ chỉ có nước đi làm Vú em* quá—!!!]

(*) Chỉ chức vụ Mục sư: chuyên thêm máu, thêm trạng thái và hồi sinh cho cả đội nên được gọi vui là Vú em.

Lúc Mạc Quân còn đang ngạc nhiên trước sự “biến thái” ( theo nghĩa tích cực) của ai đó thì Tiêu Dật đã mặt ko đổi sắc đánh cho con Boss “hoa rơi nước chảy”, sắp sửa quy thiên rồi……liếc nhìn vẫn đang trừng mắt nhìn hắn chằm chằm Mạc Quân, ko khỏi buồn cười, “lạnh lùng” nói.

[ Địa ngục Tula ]: Chiến sĩ……vào chiến—!!! Boss cuồng bạo…!!!

[[email protected]#$%^&&…….cố chủ đây gọi là nói chuyện sao??? chẳng lẽ gia tộc ko cho ngươi đi học mẫu giáo học cách ghép từ đơn thành một câu sao??? Tiết kiệm lời cũng ko phải như vậy tiết kiệm nha~!!! Này đã đến mức keo kiệt rồi có được ko??? ] – vừa nói xong, Tiêu Dật cũng nhịn ko được thầm phun tào.

Trong nguyên tác vốn là Mạc Quân tự mình đánh chết con Boss này, nhờ có một cái vòng cổ thần khí nâng độ May mắn lên thành 500 mà khiến con Boss đánh nhẽ chỉ nên tuôn ra một đồ vật cùng mấy đồng tiền này tuôn ra một đống đồ xịn, cho nên ai biết đổi thành Tiêu Dật giết Boss thì nó có tuôn bộ ” Tuyết thiên tàm y ” gì gì đó ra hay ko…..vẫn là để nhân vật chính đến cho chắc ăn.

[ Nhất tiếu hồng trần ]: Hm??? Ok —-!!!

Mạc Quân cứ tưởng rằng Tiêu Dật định đoạt luôn Boss rồi cho nên đang mưu tính xem lát nữa nên làm thế nào thừa dịp Tiêu Dật vừa giết xong Boss liền chạy đến cuỗm hết đồ văng ra rồi chuồn mất đâu, dù sao cũng là cậu trước phát hiện Boss mà……ai dè bỗng nhiên lại bị gọi vào cùng chiến, khiến cho cậu ko hiểu ra sao—!!!

Đúng vậy, nhân vật chính của Thế giới này đều ko giống như Thẩm Vĩ Hàn như vậy táo bạo, ngây ngô…..mà là một cái thích “giả trư ăn lão hổ” hàng thật giá thật phúc hắc cộng vô sỉ và một thút tham tài….!!! Nhưng như ông bà ta thường nói: “Núi cao còn có núi cao hơn”. Lần này linh hồn 30 tuổi Tiểu Hồ ly Mạc Quân lại gặp phải đã sống đến hai thế, tuổi xấp xỉ nhưng kinh nghiệm lăn lộn cao siêu hơn hẳn Đại Hồ ly Trác Phàm. Ai ăn ai còn ko biết được nha~!!!

_________________