[Harry Potter] Harry Potter Chi Chuộc Tội

Quyển 2 - Chương 86: Cái giá trao đổi

Dumbledore giữ lời, vài ngày sau đã có ba người đưa Stoker đến gia tộc Malfoy.

Sau khi thương lượng với Snape, Lucius cảm thấy vẫn để Stoker ở biệt thự Malfoy trước, rồi nhìn ý tứ Voldemort sau, còn việc xếp ba người vào, hiện tại Lucius cần phải là người bên Voldemort. Hơn nữa dựa vào quan hệ “không tốt” của y và Sev, thì Snape cũng sẽ không biết chuyện y là thế lực bên Voldemort.

Vì thế, ngày hôm sau khi mấy người kia tới biệt thự Malfoy, Voldemort nhận được tin Snape báo cáo: Lucius dẫn mấy người xa lạ đi vào, trong đó có cô Stoker Gryffindor.

Voldemort nhìn tấm da dê trên tay, trên mặt cười lạnh lùng, “Để ta xem lòng trung thành của mi, Lucius.”

Ngày hôm sau, con ưng vàng gia tộc Malfoy công khai bay vào biệt thự Voldemort, Lucius trực tiếp gửi thư.

Con ưng vàng của gia tộc Malfoy cực kỳ nổi danh ở giới phù thủy, nhất là vào thời điểm thế cục mẫn cảm như vậy, lãnh tụ thế lực thứ ba công khai gửi thư nổi bật sự kính trọng ngài Voldemort, không thể không khiến mọi người suy đoán, trong đó hiển nhiên không bao gồm Dumbledore.

Tuy Dumbledore cũng muốn Lucius xếp ba người vào nhưng trên thực tế cụ cũng đang thăm dò tâm tư của Lucius.

Thông qua sự sắp xếp của Lucius với mấy người này, Dumbledore cuối cùng sẽ nhận ra mức độ hiểu biết của Lucius về thế lực Tử thần Thực tử, sự nắm giữ của Lucius thậm chí còn có thể quan sát được Lucius và Voldemort có bí mật nhỏ nào đó mà cụ không rõ hay không. Dumbledore nhớ rất rõ, ngay từ đầu lập trường của Lucius chính là bên Voldemort, tuy tìm được bạn đời linh hồn rồi thức tỉnh huyết thống nhưng một bạn đời Veela viễn cổ không yêu mình thì căn bản không đáng để y phải bảo vệ.


Một khi thực lực bản thân Lucius không đủ mạnh thì cái gọi là thế lực thứ ba chỉ là trò đùa! Không thể không nói, ở một mức độ nào đó Dumbledore cũng biết được thế cục. Chỉ là, Lucius còn gian xảo hơn cụ nhiều, nếu như ban đầu Lucius chỉ muốn Voldemort thả lỏng cảnh giác hơn về việc y và Sev nhà mình là bạn đời linh hồn thì có thể lừa gạt cả phù thủy trắng chính là một bất ngờ.

Khiến Dumbledore vừa vui vừa buồn, Lucius lại thật sự công khai gửi thư, vậy thì lấy Stoker làm lợi thế sắp xếp vài người cũng do Voldemort. Khiến Dumbledore vui là Lucius có vẻ không đi theo Voldemort, thất vọng là mình không còn nắm chắc với thế lực thứ ba, trừ khi… cụ có thể khống chế Snape.

Lucius gửi thư qua con đường công khai, Voldemort cũng chỉ dẫn Orion đồng thời làm dáng, dù hắn có hoài nghi hay không thì chuyện bên ngoài hay là “cấp dưới” này chỉ có hắn và Orion biết.

“Lord.” Sau khi tiến vào phòng làm việc, Lucius liền quỳ xuống dưới chân Voldemort, hôn vạt áo chùng hắn, “Bầy tôi trung thành của ngài báo cáo, Dumbledore bên kia có động tác.”

“A, Lucius, cụ ta làm gì?” Voldemort nhướn mày, nhìn gương mặt cung kính của Lucius, không thể không nói thì tốt hơn nhiều so với nhìn cái bản mặt cứng ngắc của Snape. Voldemort lại tiếc nuối lần thứ một vạn vì sao không thể ấn dấu hiệu cho Lucius, có dấu hiệu hắn sẽ thả lỏng hơn nhiều.

“Lord?” Lucius cảnh giác nhìn Orion, trong mắt đều là không tin tưởng.

“Orion là người ta tin tưởng nhất.” Voldemort gật đầu, rồi nhận được sự cảm kích từ Orion.

Lucius như là không tình nguyện, “Dumbledore lén lút tìm bầy tôi, xin bầy tôi đưa ba người vào Tử thần Thực tử nằm vùng, tha thứ cho bầy tôi, Lord, bầy tôi tự tiện đưa ra điều kiện đưa Stoker trở về, hiện tại họ đều ở gia tộc Malfoy.”

“Tốt lắm,” Voldemort nheo mắt lại, đến giờ hắn vẫn hài lòng, dù sao mỗi bên đều được, “Vì mi tự tiện hành động, Crucio.” Một tia sáng màu tím bắn ra khỏi đũa phép Voldemort, trực tiếp đánh trúng Lucius.


“Ưm.” Lucius kêu lên, nỗi đau đớn chưa từng có đang ập vào linh hồn y, y chỉ cảm thấy mỗi tấc da thịt của mình đều như bị cắt vụn, càng làm y đau đớn hơn là đột nhiên y nghĩ tới y và Sev nhà mình là bạn đời linh hồn, bởi vậy bạn đời y cũng sẽ cảm nhận được nỗi đau này.

Là một Veela viễn cổ, vì bị mình liên lụy mà khiến bạn đời chịu khổ là vô cùng nhục nhã. Lucius cắn chặt môi mình, bây giờ còn chưa được, dựa theo kế hoạch của y và Sev, hiện tại họ phải nhẫn nại.

Ước chừng năm phút đồng hồ, Voldemort mới kết thúc trừng phạt với Lucius, trong mắt Orion ngập tràn vui sướng khi người gặp họa.

“Tha thứ bầy tôi, my lord.” Lucius giãy dụa tới gần chân Voldemort, đây là vì ích lợi vĩ đại hơn, Lucius liều mạng ép mình nhẫn nại.

“Ta nghĩ mi đã nhận được bài học, cho tới giờ Chúa tể Hắc ám đều khoan hồng độ lượng.” Voldemort khẽ nói, “Hiện tại nói cho ta biết Dumbledore còn nói gì nữa?”

“Yes, my lord.” Lucius cung kính nói, tỉ mỉ kể lại cuộc nói chuyện giữa mình và Dumbledore cho Voldemort, chỉ che giấu chuyện Aberforth và Dumbledore uy hiếp y.

Nhưng hiển nhiên, Voldemort còn có con đường của mình, “Lucius, còn gì nữa?” giọng điệu của hắn càng nhẹ.

Trong lúc sét đánh, Lucius hiểu được chắc chắn chuyện mình gặp Dumbledore ngày đó đã bị tiết lộ, bởi vậy y ra vẻ xấu hổ, “Dumbledore nói, con Máu Bùn kia sắp kết hôn, Sev… Sev…” Mặt Lucius lộ ra đau lòng, bị phản bội, đau đớn, khuất nhục…

“Được rồi, chỉ là một con Máu Bùn thôi.” Trong lòng Voldemort cũng không thoải mái, nhưng hiện tại hắn vẫn có đầu óc, với Snape thì Lucius còn không bằng một Máu Bùn, dù sao bây giờ nó cũng là bạn đời của Lucius, giới phù thủy không thể ly hôn.

“Lord, làm trao đổi…” Dường như Lucius khó mở miệng, “Xin ngài tạm hoãn tiết tấu hai tháng tấn công, vì… Máu Bùn kia sắp kết hôn!” Lucius nghiến răng nghiến lợi.


“Lucius, làm sao cậu dám?!” Orion nhảy ra, bắt đầu từ lúc chiến tranh bùng nổ, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, họ gần như chiếm được nửa giới phù thủy, nếu tiếp tục thì đến trước lễ Giáng sinh năm nay thì họ chắc chắn có thể chiếm lĩnh toàn bộ giới phù thủy.

“Đây là lời xin của mi? Hay là Prince?” Voldemort biết rõ, hắn muốn Lucius nhớ kỹ lần nhục nhã này, chỉ Snape không thì không đủ, hắn muốn cố gắng phá hủy cố chấp của Lucius với Snape.

Quả nhiên, sắc mặt Lucius càng khó coi, “Lord, bầy tôi muốn cho bạn đời bầy tôi một “bất ngờ”!” Đúng vậy, một bất ngờ lớn, như là cho vợ mình một cơ hội chủ động cắm sừng mình vậy.

“Chúa tể Hắc ám đồng ý lời xin của mi, trở về nói cho Dumbledore, hai tháng sau, cụ ta phải nhận được quà của cụ ta.”

“Bầy tôi luôn trung thành với ngài.” Lucius cung kính cúi đầu, “Còn Stoker?”

“Nếu Stoker không thoải mái vậy đưa tới St Mungo là được.” Voldemort cắt ngang, “Stoker có gì kỳ lạ không?”

“Thật sự không có,” Lucius trả lời rất cẩn thận, y đã sớm chuẩn bị lý do tốt, “Toàn thân cô Stoker không có gì ngoài áo choàng phù thủy, không có đồ trang sức nào, cũng không có cả đũa phép.”

Voldemort khi nghe tới “không có đồ trang sức nào” thì trong mắt nhanh chóng hiện lên gì đó, bị Lucius luôn chú ý nhìn thấy.

Ngay sau đó, Voldemort nheo mắt lại, như đang suy nghĩ, Lucius không dám thở mạnh, mồ hôi trên tay chậm rãi rơi xuống gậy rắn, “Orion, cùng Lucius tới biệt thự Malfoy, ta muốn để tất cả mọi người biết Tử thần Thực tử “tự mình” đưa Stoker tới St Mungo.”

“Yes, my lord.” Orion và Lucius cúi đầu.


“Cậu Prince sẽ tham gia hôn lễ hai tháng sau chứ?” Khi Lucius chuẩn bị rời đi Voldemort hỏi, trên đời không có bạn đời nào không tách ra được, kể cả được Merlin chúc phúc cũng thế.

— Tôi là đường ranh giới Lucius bị Crucio —

Cho đến khi Orion ngập tràn kiêu ngạo rời khỏi biệt thự Malfoy, Lucius mới hoàn toàn thả lỏng, ngồi trên ghế salon trong phòng khách, mệt mỏi do Crucio mang tới rốt cuộc cũng hiển lộ ra ngoài.

“Luci, anh khỏe chứ?” Một đôi tay ấm áp nâng Lucius dậy, rồi, vị dược quen thuộc vọt vào khoang miệng Lucius.

“Khụ khụ… Sev, chừng nào thì em có thể điều chỉnh được mùi vị độc dược vậy, Merlin ơi, thật là…” Lucius nhăn cả mặt, hiệu quả độc dược do Sev nhà mình điều chế thì không thể chê, nhưng mùi vị này… không nói thì hơn.

“Đầu óc gia chủ Malfoy chỉ sợ đã bị chất thải công nghiệp màu vàng ăn mòn rồi, chẳng lẽ giáo sư độc dược của anh ta không nói với anh ta là, nếu thêm bất cứ dược liệu không liên quan nào vào trong độc dược thì sẽ thay đổi chất sao?” Nói xong, độc tác cho uống dược của Snape chậm hơn.

“Sev, em cảm nhận được đúng không? Người kia đã điên rồi, hắn lại sử dụng Crucio với một máu trong!” Dược dịu đi bắt đầu phát huy tác dụng, Lucius cầm chặt tay bạn đời nhà mình, trong ngôn ngữ ngập tràn hận ý vì bị nhục nhã.

“Luci, kết quả thế nào?” Snape nắm lại tay bạn đời, vừa nãy anh cũng cảm nhận được mùi vị bị Crucio từ trong linh hồn, nhưng dù sao anh cũng là bên bị liên lụy nên phản ứng tốt hơn Lucius.

“Hắn không phát hiện.” Lucius mở đầu gậy, nơi vốn đặt đũa phép hiện tại chỉ có một túi da rồng nhỏ, Lucius mở cái túi ra, bên trong chính là vương miện Ravenclaw bị biến thành một cái nhẫn! “Khi nói tới trên người Stoker không có đồ trang sức nào thì hắn có chút phản ứng.”

“Vậy thì, Chúa tể Hắc ám biết Trường Sinh Linh Giá của hắn ở trên người Stoker nhưng hắn không cảm ứng được nó, cũng không biết nó có tác dụng thế nào với cơ thể phù thủy.” Snape đưa ra một kết luận gần sự thật nhất.


“Đúng vậy, Sev, xem ra chúng ta có thể yên tâm.” Lucius nói tới chuyện nghiên cứu quyển nhật ký, a, có lẽ còn cả vương miện tương lai nữa. “Mà… Sev à…” Giọng Lucius chuyển sang ai oán, “Chỉ sợ em không thể không tham dự hôn lễ của cô Evans, trừ khi… bà chị này không gửi thiệp mời cho em.”

Lucius còn chưa nói rõ thì gia tinh đã “bụp” xuất hiện, “Thư của cậu chủ nhỏ, Valar đã nhận, thiệp mời từ gia tộc Potter.” Trên mặt viết chữ “Marriage”.