“Malfoy!”
Harry nắm chặt cánh tay Malfoy, không chú ý tới làn da dưới ngón tay mình đã bắt đầu hồng.
Malfoy cũng không có biểu hiện gì, nhìn thấy Harry, chỉ có đồng tử nháy mắt co rút lại một chút. Tầm mắt của anh nhìn đôi mắt xanh rực rỡ kia bắt đầu thoáng hiện ánh sáng, tay kia bắt lấy tay Harry, hung hăng kéo tay của Harry ra. Đúng vậy, kéo. Không chút do dự.
Lực tay lớn làm Harry không có điểm chống đỡ, chật vật lảo đảo. Anh lảo đảo một chút rồi mới đứng vững.
Ánh mắt Malfoy lạnh như băng nhìn Harry, không lưu luyến xoay người tính đi.
“Anh muốn đi đâu!” Harry lại duỗi tay nắm chắc cổ tay của Malfoy.
Draco rút tay ra Harry, ném một câu ôn hoà nói: “Đi nhà em.”
Malfoy tức giận! Malfoy sẽ không đông cứng coi ngôi nhà kia là nhà Harry Potter, giọng nói như mình là người đến chơi nhà một chút làm Harry không thói quen, anh có chút kích động.
Nếu là bình thường, Malfoy nhất định sẽ đứng ở bên cạnh anh, vô cùng tự nhiên nói—— chúng ta về nhà đi.
Nhìn Malfoy vững vàng đi tới, nhìn khoảng cách từ từ kéo xa, nhìn Draco chậm rãi nhỏ lại, Harry cảm thấy mình gần như tuyệt vọng sợ hãi.
Đầu óc vô cùng bối rối không có trải qua rất nhiều tự hỏi, tiềm thức cướp lấy quyền khống chế thân thể. Anh chạy tới, cũng không để ý đây là đường lớn quát to: “Hôm nay là Hermione bảo tôi đi ra, trước đó tôi cũng không biết gì! Tôi và cô gái kia không có quan hệ gì!”
Bóng dáng kia đột nhiên gian ngừng lại. Harry cũng dừng bước.
Những người đi đường nghi hoặc nhìn người đàn ông tuấn tú kêu to, các cô gái che miệng cười trộm chạy qua hai người, còn trộm lấy điện thoại ra chụp. (Hủ ở khắp nơi =))))
Nhưng Harry không có thời gian để ý, đầu hỗn loạn, thậm chí vừa rồi mình thốt ra cái gì đó cũng không có ấn tượng, tuy rằng giọng nói của mình làm lỗ tai anh phát đau.
Malfoy xoay người, cười giả tạo mà Harry đã muốn thật lâu chưa nhìn thấy, châm chọc. Anh ta hỏi: “Potter, như vậy là có ý gì?”
Có ý gì? Bị hỏi như vậy, Harry nhíu mày. Cái gì có ý gì?
“Những gì em nói có ý gì.” Malfoy lãnh đạm, độ cung giả dối trên khóe miệng thủy chung không rút đi.
Những lời này làm Harry lạc vào giữa những khối băng. Những gì mình nói, là có ý gì?
“Tôi chỉ là… Không muốn anh giận…” Harry cố hết sức trả lời.
Malfoy cười nhạo một tiếng. Động tác có vẻ không có lễ giáo mà Malfoy làm càng là cao ngạo mười phần. Malfoy ngẩng cao đầu, hai tay cắm ở trong túi quần, chẳng sợ mặc là quần áo Muggle, Malfoy vẫn cứ là quý tộc cao ngạo.
“Potter, em lấy lập trường gì nói với tôi như vậy?”
Harry yên lặng nhìn người kia, tốc độ trái tim trong ***g ngực như đạt tới một đỉnh cao mới. Có cái gì đó giãy dụa, phá kén muốn bay ra.
“Ha, thánh nhân Potter! Đối với em tôi chỉ là một khách trọ em đồng tình mà thôi! Thì ra với một khách trọ em cũng sẽ cẩn thận giải thích kết quả em đi hẹn hò?”
“Tôi không hẹn hò! … Tôi không hy vọng anh hiểu lầm.” Ngôn ngữ đáp trả dưới nụ cười nhạo của Malfoy càng vô lực.
Malfoy nhún nhún vai: “Ngài Potter không cần nói với tôi như vậy, tôi chỉ là một khách trọ mà thôi.”
Nói xong, anh xoay người muốn đi.
“Malfoy, anh không thể…”
“Cho nên em có ý gì!” Draco cũng bị chọc giận xoay người, giọng nói cũng cao lên.
Nhìn khuôn mặt anh tuấn không áp chế được lửa giận, đồ vật giãy dụa trong ***g ngực rốt cục đến điểm cao nhất, nghi hoặc cùng không xác định trong đầu biến mất không còn một mảnh. Anh chạy nhanh vươn tay ôm cần cổ ngẩng cao, hung hăng kéo.
Cánh môi và cánh môi dán vào nhau, lực ập tới quá lớn làm hai người đập vào răng, cánh môi yếu ớt không chịu được tàn phá, rách ra chảy máu. Máu dính vào trên môi.
Khác với bộ ngực mềm mại của phụ nữ, ***g ngực rắn chắc của đàn ông hung hăng va chạm vào nhau. Không có ngực nở giảm xóc, xương sườn và xương sườn trực diện va chạm, đau, nhưng hai người ai cũng không lui lại.
Giống như phân cao thấp.
Những người đi đường trợn mắt há hốc mồm nhìn đôi này công nhiên ôm hôn trên đường, lắc đầu thiện giải nhân ý không đi quấy rầy. Các cô gái che miệng lại để tránh mình thét chói tai, di động sáng lên nhanh chóng.
Không biết qua bao lâu.
Harry lui một bước, thở dốc lau máu tươi ở khóe miệng, giọng nói không xong nhưng kiên định: “Chính là ý này!”
Sư tử vẫn là sư tử.
Dùng ngón cái lau vết máu trên môi, Draco cong môi, khi ngón cái buông xuống lại nhanh chóng biến mất.
Anh vươn tay, kéo Harry còn thở dốc đi vào trong ngõ nhỏ. Lồng ngực cũng ấm lên. Anh cũng không muốn một đám người xa lạ vây xem.
“Độn thổ!” Đi vào một ngõ nhỏ không người, Draco khẩn cấp ôm Harry trực tiếp về phòng ngủ của bọn họ.
Không đợi Harry thoát khỏi cảm giác khó chịu khi độn thổ, anh đã bị đè trên giường.
Rầm! Harry ngã xuống giường, cảm giác hít thở không thông còn chưa dịu đi, cảm giác mê muội lại đánh úp tới.
“Malfoy anh…” Không đợi Harry nói xong, thân thể ấm áp kia đã dính lên. Thân thể nặng nề làm Harry không thở được, cảm giác áp bách làm anh không cử động được.
Harry thở dốc dùng cánh tay chặn Malfoy, muốn lưu lại không gian thở dốc.
Malfoy nhấc người, nắm tay Harry, kéo lên trên đầu. Malfoy lúc này có chút thô bạo, anh kéo áo sơmi trên người Harry, nút thắt tan rơi lả tả, áo sơmi cũng không thể che được thân thể mê người kia.
“Malfoy!” Harry không biết làm sao, giãy dụa muốn thoát khỏi gông cùm xiềng xiếc của Malfoy.
Draco cúi xuống điên cuồng hôn ngực Harry, thậm chí còn chậm rãi gặm cắn xương quai xanh Harry.
Thân thể kịch liệt ma xát khiêu khích dục vọng, giãy dụa, áp chế, đấu tranh, cường bách… Huyết mạch sôi sục!
Draco nhìn thẳng Harry.
“Anh muốn em!”
Malfoy hung hăng cúi người, cắn môi Harry. Không giống trước dây dưa trên môi, Malfoy hiển nhiên là tay già đời. Anh chui vào khoang miệng Harry, tay lại không chuyên tâm đưa tới bụng Harry. Ngón tay tùy ý di động trên bụng, xúc cảm xa lạ từ đầu dây thần kinh truyền lên não, bị phóng đại vô số lần. Mỗi một lần đụng vào đều làm Harry cong lên, Harry rất mẫn cảm.
“Em có thể cho được không Harry Potter!” Malfoy nói, ngữ khí vẫn là châm chọc.
Sư tử là sinh vật không thể chọc giận, nhưng khích tướng có thể được đến kết quả không tưởng được.
Quả nhiên, Harry bắt lấy vạt áo Malfoy, kéo, chủ động hôn lên môi Malfoy. (Ố ồ dụ thụ a:v)
Răng lần thứ hai va chạm làm Harry đau kêu lên một tiếng đau đớn.(vuốt mặt |||)
“Potter, có người nói cho em biết em ngu xuẩn chưa?” Malfoy lui lại một chút, nhìn Harry đau, châm chọc. Nhưng khóe miệng anh cong lên, có thể nhìn ra chủ nhân nó sung sướng thế nào, “Em đã bán mình.” (Và Har bé bỏng ngây thơ đã bị đánh dấu chủ quyền)
Harry vuốt khóe miệng bị thương, hung hăng trừng Malfoy nằm ở trên người mình.
Draco cũng không ngồi dậy, ngược lại dán sát vào Harry, cảnh cáo: “Bán cho anh thì chính là của anh.”
Harry thở dốc, ngực kịch liệt phập phồng, còn chưa thở lại được bình thường, người nọ lại hôn lên đôi môi đỏ bừng.
Thông qua hôn trao đổi hương vị hai người, ngón tay đụng tới thân thể đối phương x, hai chân dây dưa, thân thể mẫn cảm cọ xát vào nhau, tiếng thở dốc lớn dần, dục vọng cũng dâng lên.
“Cha? Ba? Con đói bụng.” Giọng nói trẻ thơ cùng với tiếng cửa phòng ngủ mở truyền vào trong lỗ tai hai người. (Vâng, chỉ là chút chút thịt vụn….)
Harry đột nhiên đẩy Malfoy sửng sốt xuống, kích động kéo quần áo, mặt nóng lên đi xuống giường.
Scorpius đứng ở cạnh cửa, nhìn hai ba ba đột nhiên tách ra, không, xác thực mà nói là cha đẩy ca ra. Scor nghiêng đầu, nhìn cha hoang mang rối loạn lấy quần áo mặc, ánh mắt ba không tốt nhìn mình chằm chằm.
Scor mới sẽ không sợ ba mặt đen. Cậu bé chớp chớp mắt to nhìn ba mình.
“Đến đây bảo bối, chúng ta đi xuống nấu bữa tối.” Đổi xong quần áo, Harry kích động dắt Scor vội vàng rời khỏi hiện trường vụ án, khi đi chỉ chừa cho Malfoy một cái gáy.
Draco nhếch môi, ánh mắt âm trầm nhìn đũng quần mình.
—— Lần sau nhất định phải đưa Scorpius đến nhà Granger, nếu không bị như vậy, người đàn ông nào cũng sẽ héo.
Quý tộc không chút để ý lễ nghi hình tượng chửi thề một tiếng.
—— Quả nhiên, con là bóng đèn lớn nhất.