Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1156: Mất đâu rồi?

Editor: Thùy Trang Nguyễn

Trần Mạn Hồng dẫn các phục vụ rượu của bô rượu vụ phái qua đây nhanh chóng đi trên đường chuyên dụng cho xe chạy của khách sạn Á Châu, nhìn thấy bên cạnh một chiếc xe vận tải màu trắng có giá trị trăm vạn đã dừng lại, bên cạnh có vài nhân viên bảo hiểm. Nhân viên phòng thu mua cùng nhà kho nhao nhao dỡ hàng ra, một trường năm thước tuyết trắng trường hình trên đài, những hộp gỗ màu vàng được mở ra, những chiếc ly điêu khắc cùng tên xuất xứ hiện ra!!

“Toàn bộ tháo dỡ xong chưa?” Trần Mạn Hồng nhanh chóng dẫn người đi qua, biểu tình nghiêm túc hỏi.

“Toàn bộ tháo dỡ xong!” Nhân viên công tác nhìn về phía Trần Mạn Hồng tôn kính nói, mà nhân viên công ty bảo hiểm tay cầm văn kiện, chuẩn bị thẩm tra đối chiếu số lượng!

“Mở ra!! Kiểm kê!!” Trần Mạn Hồng đứng trước những chiếc hộp gỗ, biểu tình nghiêm túc mà chuyên nghiệp xem lướt qua, một bên xem lướt qua một bên tiếp nhận văn kiện nói: “Tốc độ nhanh lên! Chúng ta bên này kiểm kê xong, còn phải đưa đến cho hiệp hội rượu đỏ kiểm kê lại, mới có thể nhập vào!”

“Vâng!” Mười người mặc đồng phục công tác váy màu đen, các cô nhao nhao đứng trước hộp gỗ màu vàng, người đầu tiên nâng hộp gỗ lên mở ra thình lình nhìn thấy bên trong là loại ly whisky thấp, nói: “Ly rượu loại Amadeo!! Đúng ba mươi!! Dung lượng 320 ml! Cao 96 milimét!!”

Trần Mạn Hồng cúi đầu, hai tròng mắt lưu chuyển!!

Rượu nho khác nhau cần sử dụng những loại ly khác nhau, tư vị của trái cây, vị chú, độ cồn quyết định đặc tính của rượu nho, mà một chiếc ly phù hợp sẽ mang đặc tính của rượu nho phát huy một cách tốt nhất! Nếu như chọn sai ly đựng rượu, như vậy rượu nho rất có thể sẽ mất đi hương vị của nó!! Hằng ngày các vị khách sẽ không chú ý đến thế nhưng đối với những chuyên gia phục vụ rượu, những chi tiết này rất tinh ý, đối mặt với nhưng việc lựa chọn ly đựng rượu hoàn toàn có thể nghiệm bọn họ có chuyên nghiệp hay không!!

“Ly thủy tinh cung đình đặc biệt dùng cho rượu vang trắng được làm bằng máy! Đúng 30!!” Nhân viên công tác tiếp tục mở mỗi hộp ra đọc số: “Dung lượng 670 ml, cao 227 milimet!”

Lúc này mấy phục vụ rượu vẻ mặt nghiêm túc tiến lên, mang găng tay cầm lên chiếc ly thủy tinh chân dài dùng cho rượu Chardonnay, cao và nhỏ gọn hơn so với ly thủy tinh thông thường, thân ly phình ra! Chardonnay được xưng là loại rượu nho trắng hoàng hậu, mà xích hà châu được xưng là rượu nho vua!! Hai loại rượu một đen một trắng là truyền kỳ của rượu nho, vẫn luôn được những người trong giới rượu nho yêu thích! Chardonnay lúc mới đưa vào trong miệng, tự nhiên có một chút như mùi sữa thơm, mọi người sẽ bị sự nhu hòa của nó mê hoặc, thế nhưng tác dụng của nó chậm rãi từ từ mạnh đến nổi giống như một người phụ nữ đang ôn nhu tức khắc trở nên mị lực mười phần, thậm chí thay đổi dần hóa thành nữ vương mạnh mẽ, làm người ta tức khắc không chịu nổi. Đang lúc rượu hoàn toàn bốc hơi, con người đã mất đi tâm trí, tự nhiên trở nên cao ngưỡng cùng xúc động!! Có lẽ chính là bởi vì điều tuyệt vời này mà nó trở nên mê hoặc người và mới được xưng là rượu hoàng hậu!

“Phục vụ rượu cầm lên chiếc ly thủy tinh chân dài Sommelier Chablis, loại 4400, dung lượng 350 ml, cao 215 milimet!! Cộng lại đúng ba mươi!!” Nhân viên công tác tiếp tục nâng hộp lên, đọc số lượng cùng các số liệu. Phục vụ rượu cấp cao lại đi theo nhân viên công tác, cầm lên những ly rượu giơ lên chỗ ánh đèn, liếc mắt nhìn chiều cao và độ chính xác của nó, lại vươn tay chỉ ở phía trên nhẹ nhàng búng lên!

Động tác nho nhỏ này ở tập đoàn Hoàn Á có một giai thoại nho nhỏ, nghe nói lúc tổng giám đốc Trang nhận chức tổng giám đốc ở châu Âu, phàm là anh tuần tra khách sạn, anh cơ hồ đều không cần quan sát chất lượng ly rượu mà chỉ dung ngón tay búng nhẹ liền biết ly rượu này có đạt chất lượng hay không, rốt cuộc có lau chùi sạch sẽ, thậm chí nhiệt độ có thể chứ đựng... Từ đó về sau, mỗi khi nhân viên công tác cùng phục vụ rượu ở phòng ăn đều lén anh, suy tính cùng kiểm tra xem tự thân đo lường có chính xác, chuyên nghiệp hay không!!

Trần Mạn Hồng cầm quyển sách trong tay thẩm tra đối chiếu số lượng ly thủy tinh, đại khái ước tầm ba mươi phút, cùng hai mươi nhân viên công tác toàn bộ kiểm kê hoàn tất. Nhân viên nhà kho cùng nhân viên bảo hiểm ký tên xong, phân phó nhân viên công tác vận chuyển về hướng sảnh lớn. Trần Mạn Hồng cũng đóng sách lại đi theo mọi người đi về phía trước, vừa đi vừa nhìn xuống phía dưới phụ giúp đẩy xe, vượt qua bãi cỏ có một chút xóc nảy, cô liền nhanh chóng nghiêm mặt nhắc nhở: “Tôi cảnh cáo mấy người!! Nếu như những ly rượu này mà hỏng, mấy người đợi đó mà nhận hình phạt!! Đây chính là ly dùng để thi đấu!! Hiểu chưa?”

“Vâng!!” Mọi người lên tiếng trả lời, tiếp tục đẩy xe đi về phía trước.

Trần Mạn Hồng nói thẳng một hơi, vừa muốn tiếp tục cất bước đi về phía trước, lại nghe tới phía sau có một số xe cảnh sát kêu lên từ trong đường bộ truyền đến, cô hơi nghi ngờ xoay người, thực sự nhìn thấy một số lượng xe cảnh sát đã nhanh chóng vây quanh dừng phía sau khách sạn. Vẻ mặt cục trưởng khẩn trương đi xuống, theo sau còn có hơn mười cảnh sát, mỗi người đều mang vẻ mặt nghiêm túc cùng Hoắc Minh đi đến một chiếc thang máy của nhân viên. Mi tâm cô chợt căng thẳng, tay cầm văn kiện rũ xuống, nhìn biểu tình của Hoắc Minh dẫn cục trưởng cục cảnh sát đi về phía trước, hai tròng mắt cô lưu chuyển, vô cùng nghi ngờ nói; “Đã xảy ra chuyện gì? Lúc nào rồi? Còn đánh động đến cục trưởng cục cảnh sát?”

Cô lập tức xoay người, dùng ánh mắt nhìn về phía bên người cục trưởng!!

Văn Chi tay cầm văn kiện, vội vã lắc đầu nói: “Cả ngày hôm nay mọi người đều bận nên không có chú ý!!”

Trần Mạn Hồng liếc mắt nhìn cô một cái, lại xoay người nhìn về phía Hoắc Minh đã dẫn cục trưởng cục cảnh sát đi về hướng tòa nhà chính của khách sạn, cô hơi giật mình.

**

Phòng khách yến hội tầng mười ba.

Cửa thang máy chợt mở ra, Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi vẻ mặt nghiêm túc đi ra, hướng về phía phòng khách yến hội. Bên trong hẳn là vô cùng náo nhiệt, lúc này lại truyền đến một âm thanh quỷ dị, bọn họ liếc mắt nhìn lập tức cùng nhau cất bước đi qua, Đông Anh cùng Tiêu Đồng nhanh chóng đuổi kịp. Ở một bên từ thang máy nhân viên, Hoắc Minh đã dẫn cục trưởng cục cảnh sát nhanh chóng đi ra khỏi thang máy, ngẩng đầu nhìn thấy mấy người Tưởng Thiên Lỗi, tức khắc dừng lại tôn kính gọi: “Tổng giám đốc!!”

“Umk!” Tưởng Thiên Lỗi hơi lên tiếng trả lời, liền cùng Trang Hạo Nhiên còn có mấy người của cục cảnh sát cùng nhau tiến vào hội trường. Phòng yến hội hài hước, hoa lệ mộng ảo, nhất là đài T lúc này đầy màu sắc, thế nhưng đông đảo nhân viên công tác đang bị nhân viên bộ phận bảo an giữ lại hiện trường. Tất cả mọi người đều rất khẩn trương nhìn nhau, vẻ mặt đều bộc lộ sự sợ hãi.

Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt hơi quái dị nhìn một màn này, hai tròng mắt lại lóe lên ánh mắt nghi hoặc, liếc mắt nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái!!

Tưởng Thiên Lỗi cũng đứng trong đám người, hơi ngưng mặt, mới trầm mặc nói: “Đi vào trước đã!”

Trang Hạo Nhiên gật đầu, hai người liền từ nơi vắng vẻ trong đám người, cùng trưởng cục cảnh sát cùng nhau cất bước đi vào phía sau hậu trường, qua con đường cong rốt cuộc nhìn thấy mấy vị khách quý trong đại sảnh, lúc này toàn bộ nhân viên đã được phong tỏa. Ngay chính giữa là phòng khách quý chuyên dụng của Trang Ngải Lâm, mở cửa phòng ra, bên trong có mấy nhân viên công tác đang rất khẩn trương, đương nhiên còn có một mỹ nữ mặc váy dài đuôi cá màu hồng, để lộ dáng người man diệu, nghiễm nhiên như nữ vương Trang Ngải Lâm!!

Vẻ mặt cô vô cùng không vui, hai tay ôm vai ngồi trước bàn trang điểm, mái tóc xoăn dài đến eo, hai tròng mắt lợi hại từng chút từng chút nhìn một lượt nhân viên công tác trong phòng, bầu không khí càng ngày càng khẩn trương!

“Chị!! Có chuyện gì vậy?” Trang Hạo Nhiên nhanh chóng cất bước đi vào, nhìn thấy chị mình mặc chiếc váy dài cúp ngực đang ngồi trước bàn trang điểm, vẻ mặt không vui liền lập tức khẩn trương cầm lấy chiếc áo da cẩn thận từng li từng tí khoác lên người cô, quan tâm hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Tưởng Thiên Lỗi vẻ mặt hơi lấy lòng tươi cười, đi về hướng Trang Ngải Lâm, nói; “Đúng vậy, chị, đã xảy ra chuyện gì?”

Trang Ngải Lâm nghiêm mặt, ôm vai, một lần nữa nhìn một lượt mỗi người nhân viên trước mặt, rốt cuộc chậm rãi mở miệng: “Trang Ngải Lâm tôi bình thường làm việc có cường ngạnh một chút, nhưng các ngươi theo tôi làm việc chưa từng có bạc đãi quá các ngươi nửa phần!! Sở dĩ đạt được tiền tài và lợi ích, vĩnh viễn đều là tốt nhất! Thế nhưng lòng tham không đáy! Nhìn lúc tôi làm việc tùy ý để trang sức bừa bãi liền đã cho là tôi đối với mấy thứ này không thèm để ý chút nào sao! Xác thực! Tôi quả thật có chút đông tây, không để vào mắt!! Thế nhưng...”

Trang Ngải Lâm nói xong, lại vô cùng khí thế ngay trước mặt em trai cùng Tưởng Thiên Lỗi, thả tay ra cầm một hộp gỗ đàn hương mở ra, bên trong rỗng tuếch, đối mặt với mấy nhân viên công tác, hai tròng mắt chợt lóe, rốt cuộc có vẻ mấy phần khẩn trương cùng kiềm chế nói: “Ngọc lục bảo phỉ thúy trong hộp gỗ này đã biến đâu mất rồi!!! Đâu mất rồi hả?”