Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 903: Đây là “lựa chọn” của chúng ta (3)

Thật không có đúng và sai là mãi mãi, ban đầu cô chỉ cảm thấy mình đúng, Giản Thần Hi là sai, nhưng cô lại quên mất, thật ra thì mọi người cũng chỉ là vì lòng tham của bản thân mà thôi.

Chuyện cho tới bây giờ, trong đầu cô thường thường hiện lên cảnh tượng lúc nhỏ Giản Thần Hi và cô chơi đùa với nhau, cảnh tượng lần đầu tiên cô nhìn thấy Lục Niệm Ca và tim đập thình thịch, chỉ là không biết, bọn họ ở một thế giới khác, trôi qua có hạnh phúc không?

******************

Music Festival kết thúc thì đến bữa tiệc.

Lăng Mạt Mạt mang thai, không được thoải mái, liền ngồi ở trong góc, rốt cuộc cô đã được như nguyện được ngồi vào chỗ của Nhất Tỷ, dĩ nhiên Trần Uyển Như tiến lên phía trước nói chúc mừng.

Lăng Mạt Mạt cũng như trước đây, nhìn thấy Trần Uyển Như vẫn rất nhiệt tình và thân thiết, Trần Uyển Như liền ngồi ở trong góc với Lăng Mạt Mạt nói mấy câu đơn giản.

Bữa tiệc tiến hành được một nửa thì Tô Thần mới xuất hiện.

Trần Uyển Như ngồi ở trong góc, cách xa như vậy, tuy nhiên lẫn lộn trong nhiều khuôn mặt, cô thấy rõ ràng khuôn mặt của anh.

Bên cạnh anh dẫn một người cô gái tuổi còn trẻ xinh đẹp, mặc lễ phục màu trắng, có vẻ văn nhã và hoạt bát, vóc người lung linh hấp dẫn, cánh tay cô quấn vòng quanh Tô Thần, chỉ duy trì tư thái nhẹ nhàng, chiếc cằm hơn giương đi lên trước chào hỏi mọi người, mặt mỉm cười, cao quý giống như là hoa Bách Hợp.


Trần Uyển Như không chút để ý quay đầu, nhìn Lăng Mạt Mạt, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra thuận miệng mà hỏi: “Cô bé bên cạnh Tô thiếu gia nhìn có chút quen mặt.”

Thật sự quen mặt.

Nhưng lại không nhớ là giống ai.

“Cô nói Y Y sao?” Lăng Mạt Mạt rất quen thuộc, nói với Trần Uyển Như: “Cô ấy là Gấm đại tiểu thư, vị hôn thê Tô Thần.”

Trong nháy mắt ngón tay cầm ly rượu của Trần Uyển Như cứng ngắc, trên mặt vẫn nở nụ cười bâng quơ như cũ, nhưng không mở miệng nói chuyện nữa.

Thì ra là vị hôn thê của anh.

Gấm đại tiểu thư.

Gấm Y Y.

Cô sớm nên nghĩ tới.


Xuất thân danh môn, cháu ngoại ruột của tập đoàn Bạc Đế, thân phận cao quý, nghe nói Tô Thần thu nuôi lâu rồi, nhà họ Gấm có ân với anh, ân tình như núi, cho nên cô bé kia, là trách nhiệm mà cả đời anh không thể đẩy đi!

Khó trách lúc anh và cô đánh cuộc, anh đã thề không bao giờ yêu cô!

Thật ra thì đáy lòng của anh đã có người yêu rồi.

Nhưng mà chỉ trong thời gian ngắn, bóng dáng của người đàn ông kia lại khắc sâu ở đáy lòng của cô như vậy.

Trần Uyển Như cứ như vậy ngồi xa ở chỗ đó, âm thầm nhìn Tô Thần và Gấm Y Y.

Cô cảm thấy bọn họ trai tài gái sắc, còn cô thì giống như ở thế giới khác.

Lúc Tô Thần và Gấm Y Y đi tới trước mặt Trần Uyển Như, Trần Uyển Như còn đang mất thần, Gấm Y Y xuất thân danh môn, thần thái tự nhiên, mặc dù được nuông chiều nhưng cũng không làm người khác ghét, thẹn thùng cũng rất hoạt bát: “Chị Mạt Mạt, em rất nhớ chị!”

Nói xong, liền ôm lấy Lăng Mạt Mạt, áp tai dính vào trên bụng của cô nghe, sau đó quệt mồm, nói: “Chị Mạt Mạt, là con trai hay con gái, hình như em nghe được bên trong có âm thanh rồi.”

Lăng Mạt Mạt cười nói: “Không biết, không có kiểm tra nam nữ, cứ thuận theo tự nhiên thôit.”

Gấm Y Y gật đầu một cái, cười tủm tỉm mà nói: “Mặc kệ là con trai hay con gái, khẳng định anh Tình Thâm đều rất đau! Vì anh Tình Thâm chỉ yêu một mình chị Mạt Mạt!”

“Miệng thật ngọt!” Tô Thần đứng ở bên người Gấm Y Y, giơ tay lên, bóp cái mặt của cô một cái, cực kỳ cưng chiều.