Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 830: Đêm động phòng hoa chúc của đại thần (10)

Phù dâu, phù rể nhí ở tại Lý gia. Một trong số đó là Tiểu Hải Dương ( Con của Bạc Tình), và Dịch Sênh ( Con của Dịch Thiển). Tất cả có sáu nhóc, mỗi nhóc xách theo một giỏ hoa, đứng sau lưng Lăng Mạt Mạt

Sau khi khách mời tới đông đủ, ngồi vào đúng vị trí, bản nhạc kết hôn vang lên.

Lăng Mạt Mạt từ từ đi về phía Lý Tình Thâm.

Hai phù dâu nhí đi trước Lăng Mạt Mạt rải hoa, bốn nhóc đi đằng sau túm tà váy cho Lăng Mạt Mạt.

Trên bầu trời máy bay trực thăng đang lượn vòng, duy trì những cơn mưa cánh hoa đẹp đến nao lòng đang lan tràn một góc thành phố.

Lăng Mạt Mạt bước chân chầm chậm, mắt cô luôn nhìn Lý Tình Thâm. Khi đến trước mặt Lý Tình Thâm,Lý Tình Thâm liền chậm rãi đứng bên cạnh cô, tay cô khoác lên cánh tay Lý Tình Thâm.

Tất cả mọi người đều chú ý đến hai nhân vật chính của hôn lễ hôm nay.


Hai người đi tới chỗ cha xứ đang đứng.

Tới trước mặt cha xứ, cha xứ không vội đọc lời tuyên thệ, để cho Lý Tình Thâm đưa Lăng Mạt Mạt đến trước hàng ghế thứ nhất bên trái, vị trí ở giữa là bà ngoại Lý Tình Thâm. Lập tức có người bê lên hai chén hồng trà, cô dâu, chú rể mỗi người nhận một chén, sau đó cùng nhau quỳ xuống.

“Bà ngoại, cháu mời bà uống trà.”

Lý Tình Thâm nói trước.

Bà ngoại chú rể vui mừng ra mặt nhận lấy ly trà, nhấp một ngụm, sau đó bà lấy từ trong túi ra một bao lì xì đã chuẩn bị từ trước, đưa cho cháu yêu.

“Bà cố, cháu mời bà uống trà.”


Trước khi kết hôn, mọi người trong nhà đã bàn bạc, mặc dù kém đồng lứa, nhưng nghĩ đến việc Lăng Mạt Mạt đã quen gọi là bà cố, cho nên vẫn duy trì cách gọi như vậy, phong tục mời trà là để xin may mắn, không có nhiều quy định và những chú ý, phép tắc.

Bà ngoại nhận lấy ly trà từ Lăng Mạt Mạt, cũng nhấp một ngụm, sau đó cũng đưa bao lì xì.

Tiếp đó, là Lý Niệm cùng Ôn Giai Nhân. Cô dâu chú rể cũng kính trà giống như với bà ngoại. Lý Niệm cùng Ôn Giai Nhân cũng đưa bao lì xì. Tới Bạc Tình và Cẩm Úc, Dịch Thiển và Thiều Hoa, Cẩm Thu và Tô Mạc, Du Viễn và Tần Thích, mọi người ai cũng mừng vui hớn hở đưa bao lì xì.

Sau khi làm xong lễ mời trà cho các bề trên của tập đoàn Bạc đế, cô dâu chú rể cùng nhau uống canh hạt sen long nhãn. Lý Tình Thâm đút cho Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt đút cho Lý Tình Thâm, không biết có phải vì quá phấn khích hay không mà khi đại thần đút cho Lăng Mạt Mạt ăn long nhãn và hạt sen, long nhãn rơi xuống lăn trên sân cỏ. Đây cũng chỉ là hình thức, huống chi hiện tại chỉ có Lăng Mạt Mạt biết mình đang mang thai. Cho nên, chỉ là chú rể có chút vụng về thôi, không tính là điềm xấu. Chỉ có điều, lúc hai người cùng nhau ăn một quả táo, thì có một chuyện hơi buồn cười. Nhưng cũng chỉ tại người đứng cầm quả táo ấy, cố tình làm khó cô dâu chú rể. Anh ta đứng yên đến nửa ngày dơ quả táo lên, đến khi hai bạn trẻ đến cắn, thì liền nhấc quả táo lên, tất nhiên theo cái đà đó môi hai người dính vào nhau, khiến cho cả hội trường được một trận cười.

Hôn lễ đến đó là đã xong tất cả phong tục của Trung Quốc, tiếp đây là phong tục của phương tây.

Lăng Mạt Mạt cùng Lý Tình Thâm đứng song song nhau, trước mặt cha xứ. Cha xứ cầm sách, đọc những lời chúc phúc, tiếp đó hỏi liên tiếp ba lần” Xin hỏi tất cả mọi người có mặt ở đây, có ai phản đối hai người này về chung một nhà với nhau không?”

Hội trường không có ai lên tiếng.

Cha xứ nhìn Lý Tình Thâm hỏi: “ Xin hỏi Lý Tình Thâm, con có nguyện ý cưới tiểu thư Lăng Mạt Mạt làm vợ, suốt đời yêu thương, không bao giờ rời xa không?”