Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 670: Người đàn ông không nỡ quên (10)

Edit: Lam Anh

Thế nên đến thời điểm cuối năm, Tô Thần đột nhiên đáng thương tội nghiệp nói với Lăng Mạt Mạt, anh cần một cô gái đóng vai bạn gái của mình, tới an ủi mẫu thân đại nhân thân thể không tốt của anh một chút.d;đ/[email protected]đ

Nếu là bạn tốt, Lăng Mạt Mạt tự nhiên không hề từ chối, vì thế lập tức đồng ý.

Chớp mắt đã đến Tết âm lịch.

Một trận tuyết lớn, bao phủ thành phố X.

Tất cả thành phố lớn phồn hoa chìm vào một mảnh trắng xóa.

Đêm giao thừa, tại nhà hàng lớn Khải Duyệt, có nhân vật nổi tiếng gặp gỡ.

Buổi sáng cùng ngày Tô Thần chạy đến nhà Lăng Mạt Mạt, bắt cô đứng dậy, mang cô đi thẩm mỹ viện, làm spa, làm đẹp.

Lăng Mạt Mạt cũng không giúp Tô Thần tham gia các tiệc rượu này.

Nhưng mà bây giờ, Tô Thần cũng hung bạo muốn túm cô đi tham gia.


Thậm chí cả người đều đã mang theo sắc thái hưng phấn và kích động thoáng qua.

Đợi đến lúc Lăng Mạt Mạt thu xếp ổn thỏa toàn bộ, vừa lúc đã là tám giờ tối, mang theo Lăng Mạt Mạt đến thẳng nhà hàng lớn Khải Duyệt.

Trên đường có hơi kẹt xe.

Khi bọn họ đến, trong tiệc rượu đã có rất nhiều người đến.

Lăng Mạt Mạt kéo cổ tay Tô Thần bước vào, rất nhiều người tới tấp khom người chào hỏi Tô Thần, nhao nhao gọi: “Tô thiếu gia.”

Tô Thần trái lại tự nhiên, thờ ơ gật đầu với những người đó, chỉ mang theo Lăng Mạt Mạt nhìn trái phải xung quanh trong đám người một chút, sau đó dừng lại tại một hướng, mang theo Lăng Mạt Mạt giậm chân đi tới.

Lăng Mạt Mạt thoát khỏi nơi xa hoa phú quý này đã thật lâu, lần này đột nhiên tham gia, lại khiến cô có hơi không thoải mái.

Mặc dù cô đã từng trà trộn trong vòng luẩn quẩn này một thời gian, hiện giờ một năm trôi qua, lam.anh/DĐLQĐ lại không có trải qua màn hào quang, sớm đã bị phần lớn người quên mất rồi.

Thực ra như vậy cũng tốt, tiết kiệm những cái giả mù sa mưa hỏi han ân cần này.


“Anh mang em đi gặp bạn tốt của anh.” Tô Thần nói nhỏ bên tai Lăng Mạt Mạt một câu, sau đó giơ tay lên, chỉ chỉ một hướng.

Lăng Mạt Mạt theo ngón tay anh nhìn qua, liếc thấy bóng dáng cao ngạo thẳng tắp chỗ kia.

Cô theo đường đi bóng dáng kia di chuyển, rốt cuộc thấy được anh ta quay mặt, lóa mắt mà lại chướng mắt, là người Lăng Mạt Mạt khắc sâu dưới đáy lòng.

Thầy của cô.

Lý Tình Thâm.

Đứng bên cạnh anh là một người phụ nữ thướt tha làm cho người ta kinh diễm, một bộ váy dài, nổi bật lên vẻ đẹp sống động rõ ràng.

Vẻ mặt Lăng Mạt Mạt cứng nhắc trong nháy mắt, khi cả người cô còn không hoàn toàn phản ứng kịp đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Tô Thần đã mang theo cô đi tới, lúc còn cách những người đó một khoảng, anh liền chu môi huýt sáo một tiếng, có thể là do năm mới, Tô Thần mặt tươi như hoa, vô cùng có sức sống: “Giới thiệu một chút, đây là bạn gái của tôi Lăng Mạt Mạt.”

Vẻ mặt mọi người ở đây đều hơi dừng lại.

Bọn họ đều biết, Lăng Mạt Mạt là cô gái Lý Tình Thâm yêu mười năm.

Tô Thần cũng không ngoại lệ, nhưng mà hiện tại, vì sao Lăng Mạt Mạt trở thành bạn gái của Tô Thần?

Chỉ riêng Dịch Thiển là chỉ nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Lý Tình Thâm sắc mặt lạnh nhạt bên cạnh, lại nhìn nhìn Tô Thần, hơi nhíu mày, bày ra bộ dáng xem kịch vui.

Tô Thần dẫn đến cực kỳ tự nhiên, trực tiếp giơ tay lên, giữ bả vai Lăng Mạt Mạt, cố ý làm như không thấy ánh mắt bén nhọn của Lý Tình Thâm, trực tiếp giới thiệu với những người khác: “Mạt Mạt, anh tới giới thiệu với em, người này chính là Dịch Thiển, đại công tử nhà họ Dịch, cô gái bên người cậu ấy kia, là tiểu công chúa của tập đoàn Bạc Đế, Bạc Cẩm, bọn anh đều gọi cô ấy là Sủng Nhi, ngoài ra một cái tên khác là Dịch Hỉ Hoan, con gái của nhà họ Dịch.”