Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 601: Anh ở đây chờ em (1)

Edit: Ngọc Hân

Giọng Lý Tình Thầm mềm mỏng an ủi: “Không sao.”

Nói xong liền cõng cô đi hết mấy bậc cầu thang.

Y tá kiểm tra phòng đi tới đi lui trước cửa phòng bệnh, vừa nhìn thấy Lý Tình Thâm cõng Lăng Mạt Mạt xuất hiện lập tức thở phào nhẹ nhõm, đi lên phía trước nói, “Làm tôi sợ muốn chết, anh Lý đi ra ngoài sao không nói với chúng tôi một tiếng.”

Trong lời nói mang theo vài phần oán trách.

Lăng Mạt Mạt mở miệng nói xin lỗi, “Xin lỗi, là tôi muốn dẫn thầy đi ra ngoài một chút, quên không nói với các cô!”

Lý Tình Thâm nhíu mày một cái vẻ mặt có chút không vui, giọng nói càng lạnh nhạt hơn: “Cô đi gọi bác sĩ tới đây.”


Nói xong liền cõng Lăng Mạt Mạt đi vào phòng bệnh.

Lý Tình Thâm đi vào bên trong hai bước Lăng Mạt Mạt liền bảo dừng lại, sau đó cô từ trên người Lý Tình Thâm nhảy xuống, đặt mông ngồi lên ghế sofa.

Lúc này Lý Tình Thâm mới vuốt chân cô, châm rãi ngồi xổm trước mặt cô sờ soạng chân cô hỏi: “Là chân này sao?”

Lăng Mạt Mạt chợt bừng tỉnh con mắt trong veo nhìn anh, hồi lâu sau mới lên tiếng: “Không phải, chân khác.”

Lý Tình Thâm không nói gì thả chân kia của cô ra, sờ soạng nửa ngày mới mò tới chân còn lại của cô, cảm giác cổ chân cô sưng lợi hại nhíu mày môt cái, lúc này mới cẩn thận ngắt hai cái, Lăng Mạt Mạt đau trán đổ mồ hôi lạnh. Lý Tình Thâm thả lỏng sức lực, giọng điệu mang theo vài phần buông lỏng: “Cũng may không trật xương, chỉ sưng to thôi.”

Lăng Mạt Mạt không nói gì chỉ nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, nhìn đến cuối cùng tinh thần có chút vui vẻ thoải mái.


Lý Tình Thâm ngồi chồm hổm trong chốc lát, vừa muốn đứng lên cửa phòng bệnh đã bị đẩy ra, y tá vừa rồi dẫn theo bác sĩ khoa chỉnh hình đi tới. Lý Tình Thâm dịch ra nhường chỗ, bác sĩ khoa chỉnh hình ngồi xổm xuống kiểm tra sơ qua cổ chân Lăng Mạt Mạt, dặn y tá đi lấy dầu hoa hồng bôi tiêu sưng là được rồi không có gì đáng ngại.

Dầu hoa hồng đưa tới, Lăng Mạt Mạt vốn tự mình xoa, cô không giữ được lực đạo thỉnh thoảng làm đau mình. Lý Tình Thâm nghe thấy tiếng hít không khí không ngừng của cô, cuối cùng không nhịn được mở miệng nói: “Để anh.”

Anh vừa nói vừa đi tới trên giường đơn mà Lăng Mạt Mạt vẫn ngủ, ngồi bên mép giường cầm hai cổ chân cô đặt lên trên hai chân mình, sau đó đưa tay ra ý bảo Lăng Mạt Mạt đổ chút dầu hoa hồng cho mình, sau đó hai tay chà xát vào nhau nóng lên mới nắm cổ chân cô nhẹ nhàng xoa nắn.

Lúc mới bắt đầu cổ chân Lăng Mạt Mạt đau phát run nhưng càng về sau càng trở nên dễ chịu hơn.

Lăng Mạt Mạt ngồi chỗ đó vẫn mãi nhìn Lý Tình Thâm, đáy lòng cô mềm mại, tình cảm rung động.

Lòng bàn tay anh vì xoa cổ chân cô nên càng lúc càng nóng bỏng, truyền khắp người cô dung nhập vào tất cả trong huyết mạch của cô.

Mặt cô không tự chủ được giống như gặp lửa, trở nên nóng bừng, cảm giác lòng bàn tay anh như có luồng điện, đến cuối cùng cảm giác tê dại lan tràn ra khiến cô không nhịn được cơ thể run khe khẽ.

Lý Tình Thâm xoa bóp rất lâu, rất thoải mái, nhưng lại khiến Lăng Mạt Mạt bất tri bất giác nằm trên giường ngủ quên.