Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 57: Tôi bảo đảm tôi không có bệnh (7)

Edit : Huyền Tô (Tô Huyền Ann)

Beta: Mèo Hoang

Lăng Mạt Mạt có chút không chịu nổi, đã bất tỉnh. Mà người đàn ông lại ôm cô, ôm thật chặt, mãi cho đến mình cũng đi theo mới hoàn toàn yên tĩnh lại

Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Mạt Mạt bị điện thoại đánh thức, người gọi tới là đạo diễn Vương Nhất.

"Xin chào Lăng tiểu thư, tôi là Vương Nhất."

Lăng Mạt Mạt không chút bối rối, loáng thoáng dự cảm được cái gì, giọng nói trong trẻo: "Đạo diễn Vương Nhất, ngài khỏe chứ!"

"Hết thứ ba tôi có thời gian, hơn nữa tôi đã liên lạc với Phó tổng ES, ông ta nói ngày kia ông ta sẽ sắp xếp để cô thử giọng. Không biết thứ ba này Lăng tiểu thư có thời gian không?"

"Có!" Lăng Mạt Mạt kích động trả lời.

"Vậy thì chúng ta quyết định là thứ ba."

"Cám ơn đạo diễn Vương Nhất."


Lăng Mạt Mạt cúp điện thoại, nằm trên giường, gương mặt không nhịn được nở ra một nụ cười.

Thời gian thử giọng đã định.

Lần này nhất định cô sẽ nắm thật chặt cơ hội.

Lăng Mạt Mạt lăn qua lộn lại ở trên giường, nghĩ rằng chỉ một mình cô muốn nắm chặt cơ hội, một chút tác dụng cũng không có. Phải nghĩ biện pháp cho mình khi gặp tình thế bắt buộc.

Biện pháp duy nhất cho mình khi gặp tình thế bắt buộc chỉ có một, đó chính là Lý Tình Thâm ghé qua vào ngày mình thử giọng!

Nếu như Thần Thoại xuất hiện!

Mà cô lại là học trò của Thần Thoại!

Chắc chắn mọi người sẽ cho Thần Thoại mặt mũi, tất nhiên cũng nghĩ là Thần Thoại rất quan tâm học trò của mình. Kể từ đó, tỷ lệ thế lực của mình sẽ lớn hơn rất nhiều!

Ngày hôm qua mình chọc đại thần mất hứng, bỏ rơi mình trở về biệt thự. Xem ra, hôm nay mình vẫn phải tới biệt thự, không biết anh có để ý tới mình hay không, vẫn là phải đi thử một lần.

Lăng Mạt Mạt lập tức rời giường, đi hai bước, lúc này mới phát hiện ra thân thể rất mệt mỏi.


Cô nghĩ đến một màn đêm qua Enson bất chợt điên cuồng lên, nhíu mày, vừa vặn thấy đồ bảo hộ bị người đàn ông vứt ở trên đất!

Lăng Mạt Mạt đi ra từ "Hoàng cung", đi đến tiệm thuốc, mua một vỉ thuốc tránh thai, lại đến siêu thị bên cạnh mua một bình nước.

Enson không mang đồ bảo hộ, cô không thể ép buộc. Mặc dù thuốc tránh thai tổn thương rất lớn đối với thân thể, cô cũng không muốn dùng, nhưng không thể để mình mang thai được!

Lăng Mạt Mạt bắt một chiếc taxi, ngồi ghế sau uống thuốc.

Bây giờ là sáng sớm thứ năm, phần lớn mọi người vào thành phố, cho nên trên quãng đường dài không thấy nổi một chiếc xe, rất nhanh đã tới biệt thự của Lý Tình Thâm.

Cũng chẳng qua mới mười giờ.

Hàng năm Lý Tình Thâm sinh sống ở nước ngoài, mới trở lại thành phố X, vẫn còn lệch múi giờ. Nên bình thường vào lúc này Lý Tình Thâm đều đang ngủ.

Lúc Lăng Mạt Mạt đến, biệt thự đang khóa. Cô không dám tùy tiện gõ cửa, sợ quấy rầy người kia ngủ, lại chọc giận đến anh.

Vì vậy, Lăng Mạt Mạt liền đứng đợi ở cửa biệt thự.

Lăng Mạt Mạt chưa ăn sáng, lại mới uống thuốc tránh thai.

Thuốc kia kích thích rất mạnh đối với dạ dày.

Lúc đầu không có cảm giác gì quá lớn. Nhưng đứng đợi ở cửa biệt thự một lúc, Lăng Mạt Mạt cảm thấy dạ dày cực kỳ không thoải mái, trong bụng phản kháng từng hồi. Đến cuối cùng, cô cũng không nhịn được nữa mà chạy đến thùng rác.

Khi Lý Tình Thâm lái xe từ dưới chân núi đi lên, từ xa đã nhìn thấy Lăng Mạt Mạt khom người nôn mửa, cau mày, tăng tốc độ xe, dừng ở bên người Lăng Mạt Mạt.