Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 135: Đại thần rất biến thái (5)

Ngày mới bắt đầu, khi
trong phòng dần dần có ánh sáng, Lý Tình Thâm lặng yên không một tiếng
động rời giường, mặc quần áo, rời đi.

Rời khỏi “Hoàng cung”, lên
xe, Lý Tình Thâm đột nhiên nhớ tới tối qua, Lăng Mạt Mạt vùi ở trong
ngực anh, từ từ kể ra những lời này.

Cô nói, anh được một tấc lại muốn tiến một thước, lại còn nói cái gì muốn cô về nhà với anh, sau đó để cho ES nâng cô lên!

Ánh mắt Lý Tình Thâm trầm trầm, liền cầm điện thoại di động lên, gọi một cú điện thoại cho Tô Thần.

Tô Thần dường như còn đang ngủ, nhận nghe điện thoại, giọng nói rất thối: “Làm sao vậy?”

“Cho cậu thời gian ba ngày, tôi muốn ở trên báo chí nhìn thấy tin tức tập đoàn Phong Hoa đóng cửa!”

Giọng Lý Tình Thâm thản nhiên nói.

Tô Thần lập tức giật mình tỉnh ngủ: “Cậu điên rồi, ngày hôm qua trước mặt
nhiều người như vậy, đã đánh Trương Lộ Nam, đạp bảo bối người ta, nghe
nói bây giờ còn đang trong bệnh viện, về sau chẳng biết chức năng còn
khỏe mạnh không, những thứ này còn chưa đủ, lại còn muốn đóng cửa tập
đoàn Phong Hoa?”


“Ba ngày, cảm thấy quá lâu sao?” Lý Tình Thâm
không nhanh không chậm hỏi lại, ngón tay gõ tay lái một cái, giọng nói
càng lúc càng lạnh: “Vậy cho cậu ba giờ sau”

Lý Tình Thâm giơ cổ
tay lên, nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói: “Bây giờ là năm giờ, tôi
muốn ở lúc tám giờ, nhìn thấy tin tức trên các tờ báo công bố tập đoàn
Phong Hoa tuyên bố đóng cửa!”

Tô Thần ngậm miệng, ở đầu bên kia
điện thoại nghiến răng nghiến lợi, chỉ cảm thấy được Lý Tình Thâm gọi
cuộc điện thoại này, quả thực không phải là người.

“Rất khó
khăn?” Lý Tình Thâm thấy Tô Thần một lúc lâu sau không lên tiếng, thì
lại nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng hỏi, sau đó hơi nghiêng đầu, cau mày,
trầm tư một lát, lại mở miệng nói: “Cách làm đơn giản nhất, là bây giờ
thu mua 60% cổ phiếu của tập đoàn Phong Hoa, sau đó một hơi bán tháo, để cho cổ phiếu rớt giá, nếu tôi không đoán sai, đại khái không đến một
giờ, tập đoàn Phong Hoa nhất định phải tuyên bố thối lui.”



Thần ở đầu bên kia điện thoại, thiếu chút nữa phun ra một búng máu,
không thể không thừa nhận đây là biện pháp trực tiếp nhất, nhưng, “Tình
Thâm, cậu có lầm hay không? Tôi thừa nhận, đây là một biện pháp rất tốt, có thể sau ba giờ làm cho tập đoàn Phong Hoa đóng cửa, nhưng cậu phải
biết rằng, đây cũng một biện pháp lãng phí tiền bạc, chúng ta cần phải
tìm số tiền lớn đi mua cổ phiếu!”

Mua cổ phiếu, cách cố ý bán tháo kéo giá thấp xuống như vậy, tính gộp cả hai phía phải đền bao nhiêu tiền?

“Cậu thiếu tiền sao?” Lý Tình Thâm nhàn rỗi mở miệng.

Tô Thần bị ba chữ của Lý Tình Thâm nói làm cho nghẹn một chữ cũng không
trả lời được, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: “Coi như cậu lợi
hại! Vừa ra tay liền vứt mấy chục triệu thay người ta báo thù, ở trong
trí nhớ của tôi, Lý Tình Thâm không phải là người không có lý trí như
vậy! Bây giờ sao đột nhiên hào phóng như vậy hả?”

“Lý do sao? Không phải không có” Lý Tình Thâm nghiêng đầu, suy nghĩ: “Chỉ là tôi không muốn nhìn thấy cô ấy khóc nữa.”

Tô Thần càng lúc càng mở to hai mắt nhìn: “Rõ ràng là vì cậu, Lăng Mạt Mạt mới khóc!”

“Nhưng nếu không có Trương Lộ Nam, tôi cũng sẽ không để cho cô ấy khóc này
chẳng phải gần giống với Trương Lộ Nam làm cho cô ấy khóc sao?” Lý Tình
Thâm khẽ nhẹ nhàng hỏi ngược lại.

“Cậu” Tô Thần dừng một lát, cuối cùng nghiến răng nói: “Biến thái!”

Lý Tình Thâm lại đột nhiên nhếch môi lên nở nụ cười, nghĩ đến tối qua cô
gái nhỏ kia làm tổ ở trong ngực hào hứng mắng bừng bừng, liền tao nhã
cười yếu ớt: “Ừ tôi biến thái!”