Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Quyển 3 - Chương 50: Hiện trường buổi phát biểu

FIR nhìn người đàn ông chậm rãi đi về phía mình, tay nắm chặt thành quyền,ngoài mặt vẫn lạnh nhạt như vậy, khóe miệng treo lên nụ cười lạnh lùng , châm chọc.

Chỉ liếc mắt một cái, dường như đã cách mấy đời!

Chỉ là trong nháy mắt, Hạ Nam đã đi đến trên khán đài, đối diện với chỗ ngồi của FIR, đôi mắt đen như mực sâu xa nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn, tinh xảo của cô ấy, trên gương mặt góc cạnh rõ ràng mang theo vẻ lạnh lùng cũng từ từ trở nên nhu hòa, ngay cả hơi thở quanh thân cũng thay đổi không còn lạnh lẽo như vậy, ngược lại nhuộm dần một tầng ánh sáng ấm áp, dịu dàng!

FIR khẽ cúi đầu, sau đó dưới ánh mắt đang nhìn của mọi người, chậm rãi đứng lên, đôi mắt trong suốt không hề dao động chống lại ánh mắt đen như mực, lạnh lùng sâu xa của anh ta,trong mắt cũng là gió thoảng mây trôi, xa cách lạnh lùng, không quan tâm lắm, nhìn anh ta như đang nhìn một người xa lạ! Dần dần, khóe miệng cô nâng lên một nụ cười trào phúng lạnh lẽo, giống như đang giễu cợt mình, lại giống như đang giễu cợt người đàn ông đang đứng trước mặt!

Hạ Nam thấy rõ nụ cười trào phúng, lạnh nhạt trên môi cô, theo bản năng híp híp mắt! Vốn dĩ gặp được cô thì trong lòng rất kích động và vui sướng nhưng dần dần tiêu tan, thay vào đó là một chút tức giận giấu sâu trong tận đáy lòng!

Hơn nữa, anh ta nghe được cô mới vừa nói câu nói kia, đáy lòng anh ta càng tức giận hơn, hai tay đang buông xuống bên người cũng nắm thật chặt, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, đầu ngón tay trắng bệch, cho thấy anh ta đang kiềm chế sự tức giận của mình! Cô nói : giữa họ chỉ là quen biết mà thôi, không có giao tình quá sâu! Thật sao? Bọn họ không có nhiều giao tình sao? Nếu là anh nhớ không lầm thì năm năm trước, bọn họ rất thân mật, quan hệ nên có đều đã có, chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra!

Nếu như ban đầu không xảy ra sự kiện đó, cô bỏ anh ta đi nhiều năm như vậy thì cô sớm đã bị dán nhãn dành riêng của anh ta, thế nào để mặc cho cô lạnh lùng xa cách như vậy mà nhìn anh! Nhưng mà anh ta biết chuyện năm đó đã làm tổn thương cô, cho nên hiện tại anh muốn đoạt cô về nhất định phải bình tĩnh, không gấp được!

Nhưng mà bây giờ nhìn cô cứ gấp gáp phủi sạch quan hệ của hai người, thật sự làm cho anh ta rất khó chịu, thậm chí là có chút tức giận, anh ta tức giận muốn ở trước mặt mọi người ôm thật chặt cô vào trong ngực, yêu thương vô hạn, tuyên bố với mọi người cô là vật sở hữu của anh ta…

Trước mặt mọi người, ở mọi phương diện, hình tượng của Hạ Nam đều hiện ra là một người đàn ông tham muốn giữ lấy vô cùng mạnh mẽ, đối với cô gái trước mặt, anh ta cũng không ngoại lệ!

Hai người cứ bình tĩnh như vậy đứng nhìn đối phương, hai ánh mắt va chạm kịch liệt trong không khí, ngay cả bầu không khí chung quanh cũng trở nên kỳ dị !

Ngồi ở bên cạnh FIR, An Ny nhìn người đàn ông lạnh lùng, tuấn mỹ trước mặt, trong nháy mắt cũng kinh ngạc sững sờ! Xảy ra chuyện gì đây? Người đàn ông này nhìn thế nào lại thấy quen như vậy___ cố gắng suy nghĩ, cô xác định là chưa từng gặp qua anh ta, tiếp theo sau đó chớp mắt một cái, hai mắt cô trợn to! Tiểu Tô Niệm? Tại sao anh ta cùng với Tiểu Tô Niệm dáng dấp giống nhau như vậy? Chẳng lẽ anh ta là ____

Cô khẽ quay đầu nhìn lão đại đứng bên cạnh, chỉ thấy dáng vẻ thản nhiên của cô ấy, hình như không có gì khác thường, ngay cả vẻ mặt cũng không có bất kỳ thay đổi nào! Nhưng mà tại sao cô lại cảm thấy, lúc này trên người lão đại lại tản ra chính là khí tức nguy hiểm vậy?

Mà đông đảo ký giả ở dưới khán đài cũng phát hiện không khí quái dị ở bên trên, đưa mắt nhìn người đàn ông tuấn tú cùng người phụ nữ xinh đẹp, đồng thời không quên bấm máy chụp hình trong tay mình!

Phải biết nhà thiết kế FIR chính là đệ tử của siêu sao thời trang quốc tế Kiệt Lặc Thụy, sau khi về nước lần đầu tiên tổ chức buổi phát biểu thời trang riêng của mình, vị này rất nổi danh trong và ngoài nước, năm năm qua chưa từng xuất hiện trước mặt công chúng, cho nên dễ hiểu, một tấm hình của cô tuyệt đối có thể làm tin tức trang đầu các tờ báo ngày mai, huống chi hiện tại ở đây còn xuất hiện thêm một người đàn ông lạnh lùng tuấn mỹ, khí chất bất phàm không rõ lai lịch, tấm hình này hai người đứng trái ngược nhau,trong nhất thời, tuyệt đối có thể gây nên sóng to gió lớn!

Có lẽ bọn họ không biết, chính là nếu người đàn ông trên khán đài không cho phép, thì dù bọn họ có chụp nhiều hình hơn nữa cũng không có cách nào mang ra khỏi hội trường này, coi như may mắn lộ ra ngoài, chỉ cần không có sự đồng ý của anh ta, những tấm hình này vẫn không có cách nào xuất hiện trên các phương tiện truyền thông, càng không cần nói là ở trang đầu của tờ báo!

. . . . . .


Dù FIR mang giày cao gót, chiều cao cũng đến một mét bảy, nhưng mà ở trước mặt Hạ Nam cao lớn, bản lĩnh, chiều cao một mét chín thì cũng có vẻ mảnh mai!

Cô khẽ ngẩng đầu, nhìn người đàn ông trước mặt, đôi mắt vốn đang lành lạnh trong lúc lơ đãng lại thoáng qua một chút quyến luyến! Mặc dù chút quyến luyến nhanh chóng xóa sạch, nhưng mà lúc này Hạ Nam đang chú ý quan sát vẻ mặt của cô nên nhìn thấy rất rõ ràng!

Chỉ thấy khóe miệng anh ta hơi nâng lên, sự phát hiện này làm cho nội tâm vô cùng kích động! Như vậy, suy nghĩ của cô cũng không phải như những gì cô nói, cô đối với anh ta tuyệt đối không phải giống như ngoài mặt xa cách, lạnh lùng như vậy!

Chỉ cách một cái bàn nhỏ hẹp được trải khảm màu đỏ, Hạ Nam dễ dàng ôm cô vào trong ngực, nhẹ nhàng hôn lên trán cô !

Đối với hành động này của anh ta, FIR có vẻ luống cuống tay chân một chút, cô không hiểu tại sao anh ta lại xuất hiện ở nơi này, cô cũng không hiểu tại sao anh ta phải làm như vậy, làm cho cô không thể lý giải được hành động của anh ta, chẳng lẻ, anh ta cảm thấy chuyện trong hôn lễ năm năm trước đối với cô còn chưa đủ nhục nhã sao___

FIR không tránh ra khỏi ngực anh ta, cũng không nói lời nào!Bởi vì vào giờ phút này cô biết giảy dụa đối với anh ta mà nói là vô nghĩa, không phải sức lực của nam, nữ luôn cách xa sao? Hơn nữa, cô cảm giác được sự khác thường quen thuộc trên người anh ta mà cô từng hiểu rõ, nghe nhịp tim anh ta đập mạnh, cô phát hiện dần dần bị trầm luân, theo bản năng không muốn đẩy anh ta ra! Cô tự nói với mình, sẽ để cho mình một lần nữa trầm luân trong giây lát____

Đúng lúc này, đột nhiên cô bị ôm lấy nhấc bổng lên, đối mặt với tình huống bất thình lình này, cô theo bản năng nhắm hai mắt lại, đôi tay gắt gao nắm thật chặt mái tóc mềm mại của mình, chính xác hơn phải nói là che gò má của mình!

Đối với hành động của cô, Hạ Nam chỉ xem là cô xấu hổ, cũng không suy nghĩ nhiều! Có lẽ Hạ Nam cũng không nghĩ tới, do lần thiếu suy nghĩ này mà con đường theo đuổi bà xã gặp nhiều trở ngại! Bởi vì trong tình yêu, con người đều tự ti, luôn suy nghĩ đơn phương là người kia quá hoàn mỹ, mình không xứng với người ta! Trên con đường tình yêu, thật ra thì tất cả mọi người đều mắc phải một bệnh chung, chính là lấy suy nghĩ của mình làm suy nghĩ của đối phương, sau đó giúp đối phương quyết định!

Anh ta thận trọng ôm cô từ trên khán đài đi xuống, hướng bên ngoài hội trường đi tới, coi cô như trân bảo!

Trong hội trường, toàn bộ ký giả nhìn một màn trước mắt đều mở to mắt, có chút không thể tin được, thậm chí quên mất cả việc chụp hình!

Chờ họ kịp phản ứng thì trước mặt xuất hiện một nhóm đàn ông cao lớn, tây trang thẳng thớm, nhanh chóng đoạt lấy máy ảnh trong tay họ, lấy cuộn phim ra, lại đem máy ảnh trả cho họ, sau đó nhanh chóng biến mất, động tác của nhóm người này rất liền mạch, giống như đã trãi qua huấn luyện chuyên nghiệp!

Đám đông ký giả liếc nhìn máy ảnh không có cuộn phim trong tay mình, lại đưa mắt nhìn phía cửa hội trường! Bọn họ gặp phải cướp sao, hay là chỉ muốn đoạt lấy cuộn phim trong máy ảnh của bọn họ? Xem ra hôm nay trở về không tránh khỏi bị cấp trên mắng một trận, tin tức trang đầu quan trọng như vậy cũng để bị mất!

. . . . . .

Lúc Tô Úy mở mắt, đối diện chính là cặp mắt đen như mực, sâu xa kia! Đôi mắt này, năm năm trước cô đã nhìn vô số lần, nhưng cũng bị chôn sâu trong đó vô số lần, hôm nay cho dù đối với cô vẫn có sự mê hoặc, cô cũng không thể để mặc cho mình chôn sâu trong đó!

Theo bản năng, cô nuốt một ngụm nước bọt, gom tất cả suy nghĩ vào sâu trong đáy mắt, ánh mắt lạnh nhạt khiến cho người đàn ông trước mặt có chút phát điên!


Trong hành lang dài yên tĩnh, anh ta đặt cô dựa trên tường, cánh tay lo lớn lực lưỡng siết thật chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, ngón tay thô kệch xuyên qua lớp quần áo thật mỏng, có chút tức giận ma sát lên da thịt bóng loáng trên lưng cô, làm thân thể cô nhẹ nhàng run rẩy!

Cô cũng không để ý che gò má của mình, đôi tay bắt đầu dùng hết sức giùng giằng,chỉ là đầu cũng cúi thấp xuống!

Một tay Hạ Nam bắt được hai tay của cô áp chế lên phía trên đầu, khiến cho cô muốn giãy giụa cũng vô lực, dần dần cô yên tĩnh lại, cũng không dám động đậy thân thể một chút nào, thân thể cứng ngắc mặc cho anh ta ôm vào trong ngực! Bởi vì cô nhận thấy rõ ràng vật cứng đang dán chặt nơi bụng mình đang rục rịch ngóc đầu dậy, không phải cô không biết là chuyện gì, cô không phải là một cô gái mới lớn, cô là mẹ của một đứa bé, nên dĩ nhiên biết vật cứng kia là cái gì! Nghĩ tới cảm thấy nóng rang cả gương mặt, vẻ mắc cở hiện ra ửng đỏ!

Đối với việc này, Hạ Nam cũng có chút lúng túng, nhưng cũng không biểu lộ ra trên mặt!

Anh ta nhẹ nhàng liếm vành tai bên trái của cô, đem hơi thở nóng rực phun ở bên tai cô, làm cô không tự chủ được mà run rẩy đứng lên!

“ Em vẫn mê người như lúc ban đầu vậy!” Giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên ở trong không khí, anh nhắm cặp mắt mê luyến lại, kéo dài nụ xuống xuống phía cần cổ!

Cho đến khi nụ hôn của anh ta đến cằm phải của cô___

FIR đột nhiên kêu lên sợ hãi, dùng hết sức đẩy thân thể anh ta ra!

Không có bất kỳ phòng bị nào, bất thình lình bị một lực lớn đẩy ra, Hạ Nam ngã nhào xuống đất, khi anh còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, lúc này người con gái nhỏ vừa rồi còn ở trong ngực cũng đã biến mất trước mặt anh ta!

Anh ta từ dưới đất đứng lên, vỗ nhẹ nhàng trên người bởi vì ngã xuống đất bị bụi bậm dính vào, dù là lúc này trên người anh ta vẫn lộ ra đầy vẻ ưu nhã và khí chất cao quý!

Anh ta nhìn cuối hành lang yên tĩnh, lại không phát hiện bóng hình xinh đẹp, bất đắc dĩ lắc đầu, có lẽ là anh ta ép quá chặt, nên mới có thể làm cô hoảng sợ!

Vừa rồi lại có thể quên mất chuyện quan trọng, thôi, chờ một chút đi tìm cô giải thích thật rõ ràng mọi chuyện năm đó là được !

. . . . . .

Ở khúc quanh cuối hành lang, FIR đứng đó len lén nhìn bóng lưng anh ta dần dần biến mất, trong mắt dâng lên một tầng sương mù ẩm ướt, dần dần mơ hồ cả tầm mắt!Tay phải nâng lên, nhẹ nhàng đặt lên vết sẹo rất nhỏ đến mức không thể nhìn thấy ở trên má phải!

Mặc dù không nghĩ sẽ thừa nhận sự thật này, nhưng cũng không có cách nào phủ nhận nó, sự thật là cô còn để ý đến anh ta! Năm năm qua, cô vẫn không có cách nào đuổi anh ta ra khỏi nội tâm sâu thẳm của cô, dù là quên, cũng chỉ là gỉa bộ quên thôi! Trong giờ phút anh ta chân chính đứng ở trước mặt cô, đoạn tình cảm bị cô che giấu ở sâu trong nội tâm bỗng hiện ra rõ ràng, dần dần làm mê hoặc lý trí của cô, khiến cô chỉ muốn trầm luân trong sự dịu dàng của anh ta___

Nhưng mà bây giờ họ___ có thể ở cùng một chỗ sao?

Năm năm trước, chính anh không có bất kỳ lời giải thích nào mà bỏ lại cô ở lại hiện trường buổi hôn lễ, để cho cô một mình đau khổ, để cho cô một mình chịu đựng một màn hôn lễ bối rối kia, để cho cô cảm giác mình chính mà một thằng hề,… khi đó gần như toàn bộ thế giới của cô cũng sụp đổ!

Cho nên cô quyết định không để cho mình thảm hại một lần nữa,làm như vậy, cô không biết mình có chịu đựng được hay không!

Còn nữa, anh ta hoàn toàn tốt đẹp không chê được, mà cô lại là người phụ nữ có chỗ thiếu sót___

Cho nên họ tuyệt đối sẽ không thể ở cùng một chỗ !