Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 161: Thăm dò, sự cố hai năm trước

Edit: An Triệu
Cũng chỉ là trong nháy mắt, Giản Mạt liền thu hồi tầm mắt… Cô không muốn Sở Tử Tiêu hiểu lầm, cũng không hy vọng bởi vì cái này mà chọc tức Cố Bắc Thần.
“Ừm.” Viền môi Cố Bắc Thần câu lên nhàn nhạt cười đáp, lập tức mang theo Giản Mạt cất bước đi về phía trước.


Giản Mạt cảm thấy giữa hai người có chút quỷ dị, đưa mắt nhìn sườn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Cố Bắc Thần, lại nhìn về phía Sở Tử Tiêu… Vừa lúc bắt gặp ánh mắt thâm thúy của hắn đang nhìn cô.


Giản Mạt trong lòng cả kinh, vội vàng thu lại ánh mắt, giả bộ dường như không có việc gì xảy ra cùng Cố Bắc Thần vào phòng.
Tiệc sinh nhật hôm nay cũng chỉ có người của hai nhà, mọi người đến vì mục đích gì đều hiểu rõ ở trong lòng mà không cần nói ra…


Cố Từ để Cố Bắc Thần mang Giản Mạt tới nhà, dĩ nhiên sẽ không lại mời người khác… Các cô đều rõ ràng,vợ của Cố Bắc Thần là Giản Mạt, nhưng chuyện này Cố Bắc Thần không muốn công khai!
Giản Mạt yên lặng dùng đồ ăn, giống như ngày thường.


Giản Mạt liền không nghĩ ra, Cố Từ cùng Sở Thiên Tần biết rất rõ ràng sẽ không chiếm được nơi này của Cố Bắc Thần, vì sao còn một lần lại một lần ảo tưởng Cố Bắc Thần sẽ buông tay?


Bất quá, điều này cũng không quan hệ gì tới cô, cô chỉ cần hảo hảo ăn cơm, sau đó ở giữa Sở Tử Tiêu cùng Cố Bắc Thần tìm điểm thăng bằng vậy là tốt rồi.


Sau khi ăn xong, Cố Từ kéo tay Giản Mạt nói: “Hai ngày trước qua Pháp, nhìn thấy một loại nước hoa đặc biệt thích hợp với em, liền mua về… Chị dẫn em đi lấy.”
Giản Mạt tự nhiên hào phóng gật đầu, rồi mới nhìn về phía Cố Bắc Thần nói: “ Em cùng chị hai đi lên lấy nước hoa trước nha.”


Cố Bắc Thần gật đầu, ngược lại ánh mắt Sở Tử Tiêu tối sầm lại…
Xưng hô như vậy lại một lần làm tâm Sở Tử Tiêu đau đớn, rõ ràng ái nhân đang ở trước mắt, nhưng ở giữa lại  có một khoảng cách không thể vượt qua được khiến cảm xúc của hắn bị chi phối.


“Với tư cách là một người luật sư...” thanh âm lạnh nhạt của Cố Bắc Thần truyền đến, “Tự chủ là điều cơ bản nhất.”


Sở Tử Tiêu thu hồi tầm mắt ở trên người Giản Mạt, mắt nhìn Cố Bắc Thần sau đó đứng dậy, “Cậu cùng ba có chuyện cần bàn, cháu đi ra ngoài trước …” Dứt lời, người nào đó đã đạm nhiên xoay người.


Sở Thiên Tần không phát hiện ra sự bất thường ở Sở Tử Tiêu, đợi hắn đi ra ngoài sau đó mới đối Cố Bắc Thần nói: “Cố Từ lần này đem cổ phần Đế Hoàng chuyển cho Tử Tiêu, đó cũng là nguyện vọng của ba… Bắc Thần,em cũng đừng giận chị hai của em.”


Môi mỏng Cố Bắc Thần nhẹ cong như có như không, không nói gì.
Bởi vì Cố Bắc Thần là do Cố Mặc Nguyên đã già mới có, Sở Thiên Tần ước chừng lúc đó so với hắn cũng đã hai mươi tuổi.


Hiện giờ người đã đến độ trung niên, ở trên thương trường cũng chìm nổi nửa đời người nhưng thời điểm mỗi lần Sở Thiên Tần đối mặt với Cố Bắc Thần, lại cảm thấy khí thế thua một đoạn.


“Bất kể nói như thế nào, Sở thị lúc trước cũng coi như là đã giúp Đế Hoàng, hiện giờ…” Sở Thiên Tần muốn nói lại thôi.
Ý cười ở khóe miệng Cố Bắc Thần sâu hơn một chút, chỉ là, nụ cười như vậy trước sau vẫn cứng ngắc.


“Ngày bàn luận chuyện cổ phần, chị hai cũng đang nói chuyện này.” Cố Bắc Thần cười lạnh ánh mắt sâu thẳm, “Hiện tại… Anh rể lại thay đổi phương thức nói chuyện.”
Sở Thiên Tần bị ánh mắt đạm mạc của Cố Bắc Thần nhìn đến phát hoảng ở trong lòng…


“Thế nào?” Cố Bắc Thần nhẹ ồ một tiếng, “Anh rể cảm thấy chuyện kia thật sự có thể ảnh hưởng tới Đế Hoàng? Hay là tôi?”
“…” Sở Thiên Tần vừa nghe, vội vàng nói, “Anh không phải có ý tứ này! Bắc Thần, anh…”


“Chuyện lần này của Sở thị tôi sẽ không giúp, vẫn là câu nói đó, có năng lực… Đế Hoàng sẽ hoan nghênh!” một câu của Cố Bắc Thần đem Sở Thiên Tần bức trở về, ngay sau đó đứng dậy, “Sở thị mắc nợ, không thể luôn là Đế Hoàng tới trả tiền!” Hắn nghiêng mắt nhìn Sở Thiên Tần, ngay sau đó một tay đút vào túi đi ra ngoài.


Sắc mặt Sở Thiên Tần ngưng trọng, miệng đóng mở vài lần, cũng không có mở miệng nữa.
Cố Bắc Thần muốn nuốt trọn Sở thị trong lòng mọi người đều rõ ràng, đã ẩn nhẫn hai năm… Hắn không phải không nắm được.
Chỉ là…


Ánh mắt Sở Thiên Tần tối sầm, đến cùng Sở thị là tâm huyết của hắn, nếu bất đắc dĩ… Hắn không ngại nói chuyện bên Ngự Cảnh Hồ!
Trong phòng ngủ, Giản Mạt cầm lọ nước hoa ngửi mùi, thích cực kì… Chí ít, ngoài mặt là rất thích.


“Tiểu Giản…” Cố Từ mở miệng, “Gần đây cùng Bắc Thần như thế nào?”
“Khá tốt.” Giản Mạt nói, đáy mắt tràn ra cảm xúc ngọt ngào.
Trước kia là giả vờ, lần này lại xuất phát từ nội tâm…


Cố Từ thấy, trong lòng đánh vòng một cái nói: “Nghe nói… Em muốn tham gia hội sở thiết kế Đế Hoàng, Bắc Thần vì em mà phá lệ sao?”
Nhắc tới chuyện này, Giản Mạt có chút cay chát, muốn phản bác… nhưng lại là sự thật.


Thấy Giản Mạt cam chịu, Cố Từ cười đến bên người cô ngồi xuống, “Tiểu Giản, bất kể nói như thế nào… Sở thị cùng Đế Hoàng cũng là thân thích, tuy rằng lần này hạng mục có liên lụy nhiều, nhưng giao cho người một nhà vẫn là yên tâm đúng không?”


Giản Mạt nghe ra ý tứ của Cố Từ, cũng không nói toạc ra, chỉ là giật khóe miệng gật gật đầu.
“Bắc Thần đối với em rất đặc biệt, lát nữa nói giúp anh rể em… Được không?”


Giản Mạt “Ha hả” đáp, “Chị hai, tính tình A Thần ra sao chị không phải không biết… Nguyên tắc rất nghiêm, chị nói không nghe,chứ đừng nói đến em.”
“Em cũng đừng tự coi nhẹ mình…” Cố Từ kéo tay Giản Mạt qua, “Đều là người một nhà, nhà mình không giúp thì giúp ai?”


Giản Mạt nhìn ánh mắt chờ mong của Cố Từ, cũng không có lại cự tuyệt… Chỉ là đáp một tiếng.
Rõ ràng sự việc không thành, Cố Từ cùng Sở Thiên Tần phía sau vẫn cứ như vậy giằng co…


Một cái công trình mà thôi, Giản Mạt thật sự không hiểu, dường như công trình này có liên quan đến sinh tử của Sở thị? Hơn nữa, không biết vì cái gì, Giản Mạt tổng cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.


Sở Tử Tiêu ở trong hoa viên điều hiêu, đứng trước một hàng hoa cúc nhiều màu đang nở rộ, “Nói xong rồi?” Hắn thấy sắc mặt Cố Bắc Thần ngưng trọng, cười nhạt nhẹ kêu, “Ba dùng sự tình hai năm trước để nói chuyện lần này?”


Cố Bắc Thần lập tức nhíu mày kiếm, “Cháu như thế nào lại biết?”


“Cháu vì cái gì lại không biết?” Sở Tử Tiêu cười cười, vẻ mặt lãnh đạm, không có thừa biểu tình nói, “Chẳng qua cảm thấy… Đế Hoàng lớn như vậy, sự tình ngự Cảnh Hồ thế nhưng còn cần người tới gánh tội thay.”
Chỗ sâu trong ánh mắt hắn lướt qua cảm xúc thăm dò…


Đường Dục tham dự vào đoàn luật sư của Sở thị, lần trước cho hắn tư liệu không khớp… Hai năm trước, sự cố ngự Cảnh Hồ, là Sở thị gánh tội hay là do một tay Đế Hoàng dàn dựng?
Nếu như không nhớ lầm… Thời điểm xảy ra sự cố, Bắc Thần đã là tổng tài tập đoàn Đế Hoàng!


Cố Bắc Thần thu ấn đường: “Cảm thấy chính mình lại có thêm lợi thế tới cùng ta nói chuyện?”


“Bắc Thần…” Sở Tử Tiêu quát lên, ánh mắt sâu xa dừng ở phía trước, “Sở thị, cháu không quan tâm! 5% cổ phần ở Đế Hoàng kia cháu cũng không quan tâm… Thậm chí, những sự việc đó của cậu cháu đều không quan tâm, cháu chỉ cần Giản Mạt!”


Dứt lời đồng thời, Sở Tử Tiêu nghiêng đầu nhìn về phía Cố Bắc Thần…
Hắn không biết cậu nhỏ có biết quan hệ giữa Giản Mạt cùng Giản Triển Phong hay không, hắn nghĩ… Nếu như biết, người được chọn làm vợ nhất định không phải là Giản Mạt?


Môi mỏng Cố Bắc Thần nhẹ cong, “Ta cũng nói qua, mặc kệ ta cùng Giản Mạt có ly hôn hay không, cổ phần không phải là điều kiện trao đổi.”


“Phải không?” Sở Tử Tiêu xoay người, tầm mắt lơ đãng lướt qua Cố Bắc Thần nhìn về phía Giản Mạt đang đi tới: “Nói như vậy…Giản Mạt so với cổ phần quan trọng hơn?”
Cố Bắc Thần mắt ưng hơi lạnh lẽo, không trả lời!
Hai việc không cùng phương hướng, lấy đâu ra ai có quan trọng hay không?


Sở Tử Tiêu làm bộ không có nhìn đến Giản Mạt hỏi: “Không nói chuyện cái này…” Hắn hơi ngừng lại, mịt mờ hỏi, “Nếu nói tới sự tình ở ngự Cảnh Hồ hai năm trước thì sao?”
Bước chân Giản Mạt bỗng nhiên cứng lại, hai năm trước ngự Cảnh Hồ?


Đầu cô kịp thời ngẩng lên, trong mắt bức thiết nhìn về phía Cố Bắc Thần, ngay cả hô hấp cũng bởi vì khẩn trương mà ngưng lại…