Hành trình của sói

Chương 16-2

Đàn ông mà không có đàn bà thì đấy chỉ là thằng hoạn quan và không đáng gọi là đàn ông. Ông trùm từng hùng hồn tuyên bố như vậy với bọn đệ tử đàn em và triệt để thực thi điều ấy trong mấy chục năm nay. Trong gia đình, ông trùm vẫn hay kể lại một câu chuyện, hồi lão mới sinh, khi ông cậu lóng ngóng ôm thằng cháu trai đỏ hỏn trong tay và bế ra ngoài trời ngắm nghía, chợt cậu của lão búng tay cái chóc, cười khanh khách. Chị Hai nhìn này, cái mẩu của thằng cháu tôi có nốt rùi son đỏ vậy sau này đàn bà chết với nó cả tá là ít. Má của lão đang nằm rên hừ hừ trong buồn cũng phải phì cười, quở thằng em trai tinh nghịch. Mày chỉ làm hư cháu, nó chưa nứt mắt mà mày đã nói tầm bậy rồi. Cậu của lão cười ha hả. Chẳng biết lời đoán năm nào của cậu lão có linh thiêng không nhưng quả thật đàn bà qua tay lão hơi bị nhiều. Từ năm 15 lão đã kịp làm cho một bà chị kết nghĩa buôn trái cây ngoài chợ mang bầu, đẻ cho lão một đứa con trai trong khi cha của nó còn mặc tà lỏn đá banh trong hẻm. Dĩ nhiên gia đình bên kia làm sao mà chấp nhận chuyện này, bà chị ruột của lão sau đó phải đứng ra nhận cháu ruột về nuôi thay, và… từ đó, đàn bà qua ta lão quả thật không dưới một chục. Đấy là con số chính thức, còn thứ qua đường với xấp tiền trên tay thì quả thật lão nhớ không hết. Đối với lão, đến nay đàn bà vừa là để giải quyết nhu cầu tình dục không hơn kém và đôi lúc có những người đàn bà trở thành trợ thủ đắc lực cho công việc của lão.

Với đàn bà, ông trùm luôn đưa quan niệm rằng cần phải nhất cử lưỡng tiện, có nghĩa vừa được tình dục, vừa được tiền và vừa cho công việc. Như vậy không phải là lưỡng tiện mà với ông trùm là nhiều tiện.

Còn nhớ khi đàn anh Đại Cathay bị bắt nhốt trong trại Cửu Sừng ở đảo Phú Quốc và chết một cách bí mật thì ngay từ ngày ấy lão đã ra sức lấy lòng người vợ không chính thức của Đại Cathay tìm con đường tắt nhằm nâng vị thế của mình trong giới giang hồ. Sau này một đại ca khác bị đi tù vì tội cướp sau năm 1975 và bị chết trong tù. Lấy danh nghĩa bạn bè, lão đã đến thăm viếng với bộ mặt đau thương tử tế nhưng sau đó nhanh chóng tấn công vợ của đại ca này. Mụ quả phụ chồng chết gào khóc cũng nhiều và ngả vào vòng tay của lão cũng nhanh đến bất ngờ. Đây là điều tối kỵ trong giới giang hồ, đó là lấy vợ bạn nhưng ông trùm bất chấp tất cả và nhờ số tiền của ăn cướp bao nhiêu năm của đại ca này để lại cho vợ, lão ẵm trọn, phất lên từ đây. Không những vậy, có một ả đàn bà mà ông trùm cặp một thời gian sau đó sử dụng thị luôn vào việc giữ tay hòm chìa khóa sòng bạc của lão cho chắc ăn. Đến khi ăn ở thấy chán người tình này thì lão vung tiền đớp luôn đứa con gái chưa đầy 16 tuổi của người tình làm thị ta cay đắng nhưng đành nín thinh. Ngoài ra, những người tình bí mật và kẻ qua đường với ông trùm thì kể không hết. Tuy nhiên, trong đám con cái rơi vãi ấy, chính thức vẫn là đàn con của mụ vợ lớn ở chung một nhà với ông trùm, số còn lại đa số ở với mẹ. Cũng như vua ngày xưa vậy, nếu người tình nào được ưu ái thì đám con cũng được nhờ, nếu không thì sống vất vưỡng như kẻ không cha và lão không thèm quan tâm đến dù cũng mang danh nghĩa con của ông trùm. Tuy vô số vợ và người tình nhiều như vậy nhưng lão vẫn kiếm đàn bà mỗi khi có dịp, kể cả đám gái mát-xa, bia ôm… ông trùm cũng không từ. Đến nỗi sau này sức khỏe của ông trùm ngày càng xuống trầm trọng, thậm chí có lần lão bị đau cột sống tưởng liệt, nằm rũ mấy tháng trời, nhưng sau khi khỏe thì lão lập tức lao đi kiếm đàn bà ngay. Hình như đấy là nhu cầu không thể thiếu được của lão. Những dịp xuất ngoại ra nước ngoài, ưu tiên cho công việc xong thì một yêu cầu quan trọng của ông trùm với đối tác là phải kiếm cho lão dăm em gái bản xứ thử cho biết mùi. Gái Tây, Tàu, Á Phi, Mễ, đỏ đen gì… lão đều thử ráo và tự hào tuyên bố với đám đàn em rằng, đời hưởng thụ vậy là đủ rồi, có chết cũng mãn nguyện. Đàn bà là nỗi khát khao của ông trùm và cũng là niềm tự hào kín đáo giống đực của lão, như lão đã từng tuyên bố. Ông trùm chinh phục đàn bà, làm tình với đàn bà cũng như lão đang tranh giành lãnh địa trên chốn giang hồ vậy.

 Trong cuộc đời của ông trùm đàn bà có rất nhiều, trẻ có già có nhưng chỉ có hai người gắn bó với lão nhất và được lão thừa nhận chính thức. Còn một vài người đàn bà khác thì có thưong yêu nhưng chỉ là đàn bà đúng nghĩa, làm trạm dừng chân nghỉ ngơi của ông trùm chứ không phải là người chia sẻ với ông trùm, nhất là trong chuyện làm ăn. Dân giang hồ vẫn thường xưng tung nịnh khéo với hai người đàn bà này, đó là “mẫu hậu” và “ái phi”. Mẫu hậu là mụ vợ già lấy nhau chính thức và gắn bó sống chết keo sơn với nhau mấy chục năm nay vẫn đang chễm chệ trong căn nhà trên đường Tôn Đản. Nay mụ là tay hòm chìa khóa cai quản khối tài sản khổng lồ do chồng và con rể đem về. Ngoài mụ ra còn có một người khác, thị cũng là kẻ gắn bó keo sơn với ông trùm và có thể nó là người hiểu lão nhất, sát cánh trong làm ăn với lão cũng bao nhiêu năm nay. Phải nói sự nghiệp của ông trùm có như ngày hôm nay có một phần đóng góp công lao rất lớn của thị, chẳng thế vì ghen tuông cỡ nào thì mụ vợ già của lão cũng phải thừa nhận rằng thị có phần góp công trong công việc của ông trùm. Vốn xuất thân là con gái của một “bậc trưởng bối” có tiếng tăm ở đất Tân Cảng, cũng quen với lão từ thuở hàn vi. Hồi ấy khi mới cặp với thị, nhìn cặp mắt ướt rượt long lanh thì lão đã nhủ thầm, con đàn bà này dâm phải biết. Quả vậy, đúng là anh tài gặp nhau thỏa chí tang bồng. Những cuộc mây mưa trên giường, thị đã làm ông trùm ngất ngây và nhìn thân hình nóng bỏng của thị dường như chẳng lúc nào thỏa mãn cả, đến nỗi sau này lão cũng phát hoảng. Máu dâm của thị lúc nào cũng tràn trề ứa nhựa thế nên khi ông trùm có người khác thì thị cũng lén lút kiếm mấy thằng bồ nhí để thỏa mãn. Ban đầu ông trùm cũng bực, cũng ghen nhưng rồi nghĩ đi nghĩ lại thấy mình chẳng thể nào bao nổi thị về cái khoản ấy, thôi thì mặc ả và sau này lão còn thấy rằng, tại sao không sử dụng cái khoản ấy của thị vào công việc làm ăn. Thị cũng đỏng đảnh dãy nhẹ nhẹ ra vẻ chính chuyên bị xúc phạm khi nghe ông trùm tỏ ý nhưng rồi cười tít mắt khi lão ấn vào tay cọc tiền và hứa sẽ thưởng nữa nếu mỗi con mồi khi lão giới thiệu đến thị hạ gục được. Ngày xưa có Đắc Kỷ thì nay có cưng, mỗi khi vui ông trùm thường cười hề hề chọc người tình của mình như vậy. Quả là ngón đòn ăn chơi trên giường của thị thuộc loại lão luyện, chẳng thế bất kỳ anh tài nào qua tay thị thì đều chết lên chết xuống. Điều làm ông trùm khoái nhất đó là thị đã giúp lão câu dính một cán bộ công an điều tra có cỡ của thành phố, biến gã này thành tay sai bí mật cho ông trùm mà gã ấy không hề hay biết. Qua thị đã tác động đến gã làm lệch hướng điều tra nhiều vụ việc có lợi cho ông trùm. Theo ông trùm đây là điều giá trị nhất từ ngày thị và lão chung lưng làm ăn đến giờ. Thưởng công cho người tình và cũng là cánh tay đắc lực khoản giường chiếu, sau này ông trùm quyết định bỏ tiền đầu tư mở một bar cà phê nằm ngay trên con đường lớn nhất của thành phố, giao cho thị làm chủ. Dưới sự đồng ý ngấm ngầm của ông trùm, thị còn tổ chức một đường dây gái gọi cao cấp để phục vụ cho nhu cầu các đại gia và một vài bạn bè chiến hữu thân thuộc của lão. Sau này còn là đường đây buôn ma túy, thuốc lắc, sòng bạc… thị và em gái, rể đứng ra tổ chức với sự đồng ý của ông trùm. Mụ vợ già lại lồng lên ghen tức vì thấy sự ưu ái của ông trùm dành cho thị nhiều quá, mấy đứa con và đàn em nhiều lúc cũng tỵ nạnh về chuyện ấy nhưng lão chỉ cười. Chúng nó biết một làm sao biết mười. Chuyện mở thêm sòng bạc và buôn bán thuốc lắc của người tình, ông trùm biết cả nhưng cho qua, thôi thì cũng tạo thêm điều kiện cho thị có thu nhập và nó chẳng thấm vào đâu so với những nguồn thu khổng lồ của lão. Điều quan trọng là trong tay thị nắm được con bài tẩy tiền, rượu ngon gái đẹp giúp ông trùm đốn ngã một loạt quan chức công an lần ngành này cấp kia. Biến những kẻ ấy thành nô lệ vô hình cho ông trùm và quay cuồng trong bàn tay lão, điều ấy quan trọng hơn nhiều, thế nên sá chi một chút danh lợi cỏn con mà ghen tỵ.

Và thị, ái phi của ông trùm cũng biết điều đó nên hết sức trung thành và tận tụy phục vụ ông trùm mỗi khi cần. Đây đúng là hồng nhan tri kỷ đâu dễ tìm nên ông trùm cũng biết cưng thị, nhiều lúc cũng bỏ qua một vài phiền phức do thị hay đám em út của thị đem lại, nhất là thằng em rể ngông nghênh. Nó đã mấy lần ỷ thế của bà chị vợ mà tỏ ra mất dạy, không biết điều. Cũng mấy lần thị năn nỉ ỉ ôi mà ông trùm nén giận không xử nó, tuy nhiên với ông trùm, làm ăn là làm ăn, tình cảm là tình cảm, lý trí và tình cảm là hai lĩnh vực khác nhau không thể chồng lấn được và quyết định sẽ xử thằng em rể của ái phi mình khi thuận tiện. Tiếc rằng kế hoạch chưa thành thì đứt đoạn, ý trời chăng?