Từng con sóng kiên nhẫn đập vào bờ kè đá rồi bật ra xa trắng xóa, con đường vòng chúng chạy quanh từ Núi nhỏ sáng Núi lớn của thành phố Vũng Tàu nhìn thật đẹp mắt. Đường uốn cong như một dải lụa, trên là núi, dưới là biển, đã thế dọc hai bên đường còn có những lùm cây cảnh và những mái nhà uốn nếp cong cong thật mát mắt. Cuối con đường lớn là tượng Đức mẹ Núi Dâu nhìn ra biển với ánh mắt vời vợi, đầu bên này Chúa dang tay đón gió biển và từng đoàn khách như những con kiến nối đuôi nhau chui vào trong bụng tượng Chúa. Chưa kể là vô số chùa chiền đủ kiểu với Phật ngồi, Bồ Tát đứng khắp nơi. Thật sự lạ và thật hay.
Vũ Tàu của thế kỷ 21 làm du lịch đã biết sửa chữa tôn tạo để thu hút khách khác hẳn Vũng Tàu nhem nhuốc hai mươi năm trước khi ông trùm đã đến đây. Lúc ấy đây là một thành phố bẩn thỉu, tanh tưởi và chen chúc tàu thuyền đánh cá nổi lênh khênh nhưng những chiếc lá trên sóng. Đấy là lần ông trùm và mấy người bạn rủ nhau đi vượt biên nên đã xuống Vũng Tàu thám thính trước. Tiếng quát nạt khám xét giấy tờ căng thẳng ở trạm cầu Cỏ May là ấn tượng không bao giờ quên. Đêm nằm trong nhà một người quen, không ngủ được, mới ba giờ sáng ông trùm đã thức giấc bỏ ra ngoài ngồi hóng gió biển. Tiếng máy, tàu vang khắp mặt biển và từng con thuyền ra khơi, ánh đèn rọi khắp mặt biển và sáng lấp lánh như muôn ngàn ánh sao sáng. Nhìn biển và nhìn từng đoàn thuyền đánh cá, ông trùm ngẫm nghĩ, không lẽ cuộc sống cứ đói nghèo mãi hay sao mà phải trốn chạy. Lão tin một điều rằng nhất định cuộc sống sẽ thay đổi, đi lên và đây sẽ lại là cơ hội cho lão làm ăn. Tội gì phải trốn chui nhủi bỏ đất nước ra đi, chắc gì sống mà đến được xứ người, với lại là kẻ cả đời đâm thuê chứm mướn như lão thì lấy gì để sống nơi xứ người… Suy nghĩ mãi và sáng hôm sau ông trùm đã có quyết định khôn ngoan. Chuyến vượt biển đó đã thoát được bộ đội biên phòng Việt Nam, ra đến Vịnh Thái Lan thì gặp cướp biển. Đàn ông bị giết sạch, còn đà bà bị hãm hiếp và đem đi đâu mất, đến giờ cũng chẳng rõ số phận sống chết ra sao. Sau này nghe kể lại mà ông trùm rùng mình kinh hãi.
Tiếng nhạc êm dịu, quán vắng, máy lạnh rì rầm và chai rượu XO cạn quá nửa. Bên ngoài biển rất nóng.
Xoay xoay chiếc ly pha lê nhỏ trong tay, khách cất giọng nói nặng nề khê đặc mùi rượu của một cuộc vui quá chén đêm qua đến nay vẫn chưa giã rượu.
- Sao anh Năm, vụ này anh không dính đến chứ?
Ông trùm nhướng mặt nhìn khách vẻ ngạc nhiên cố ý và trả lời bằng một giọng nói tinh quái có phần giễu cợt.
- Chú muốn hỏi anh Năm dính đến là dính đến cái gì và đến như thế nào? Dường như không hiểu sao có cảm giác mọi người vẫn cho là những cái gì liên quan đến chém giết xã hội đen ở thành phố này ắt phải có bàn tay của Năm này nhúng vào?
Câu hỏi khó chăng, không, là câu hỏi hiểu chuyện giữa hai người bạn thân thiết.
Gõ gõ điếu thuốc lên chiếc gạt sứ Minh Long, khách cười khẩy.
- Tôi biết, khi xảy ra vụ giết người này thì anh đang ở xa khỏi thành phố. Tôi biết trong thời gian này anh em của anh Năm hoạt động rất cầm chừng, không gây vấn đề gì và đêm xảy ra vụ án thì hầu như người của anh Năm không thấy xuất hiện tại hiện trường. Có vẻ như là vụ này anh không liên quan gì, nhưng tôi cũng biết anh Năm với nạn nhân không thích nhau nếu như không muốn nói là kình địch nhau.
- Kìa… - Ông trùm cười mỉm – Cứ theo cái kiểu suy luận của chú chắc anh Năm có liên quan quá, thậm chí không chừng còn tổ chức giết người thì cũng nên.
- Chưa chắc… chưa chắc – Khách lắc đầu – Theo thông tin tôi nắm được thì thời gian gần đây y thị có một số hoạt động gây hấn với anh, nhưng xem ra mối hiềm khích ấy chưa nặng bằng những hiềm khích khác mà thị gây ra cho một số người khác. Nên nếu xét về động cơ giết người thì về phía anh hơi yếu.
- Vậy… à… - Ông trùm kéo dài giọng không rõ là giễu cợt hay thích thú khi nghe điều này. Và gợi ý – Sao chú không thử tìm hiểu những mối quan hệ xung quanh con ô môi này, nhất là với đám đồng hương đồng khói, anh Năm nghe nói bọn chúng cũng tranh giành làm ăn ghê lắm.
Ông trùm đã nghĩ khá lâu về việc có nên bật mí cho công an biết chuyện thằng giang hồ Hải Phòng giết con ô môi này không. Lão lưỡng lự suy tính vì cho rằng sau vụ giết người này, nó hết đường sống và từ nay sẽ ngả lòng vào tay mình để chịu nghe sai khiến. Thế nhưng mấy thằng đàn em thân tín bàn lùi, nhất là thằng “Mắt ma” dẫn chứng một số việc làm của thằng này mà theo nó là không đáng tin cậy. Dĩ nhiên ông trùm đi guốc trong bụng thằng giang hồ Hải Phòng này, tính nết phản trắc của nó thì ông trùm còn lạ gì nữa. Sử dụng một thằng tâm địa luôn lật lọng thì quả là nguy hiểm, nhưng ông trùm vẫn còn “tiếc” nó nên chưa muốn thí bài khi chưa cần. Thế rồi sau khi báo chí làm rùm beng về cái chết của con ô môi và bọn giang hồ Hải Phòng đã tổ chức một đám ma rầm rộ cho y thị, coi chính quyền thành phố này chẳng ra gì thì dư luận bức xúc lắm. Ông trùm không ra, chỉ cử người đại diện mang đồ phúng điếu ra đám ma của thị. Theo lời mấy thằng đàn em thuật lại thì không khí đám ma của thị hôm đó giống như vở tuồng đầy chất bi hài ngộ nghĩnh, một bầu không khí kêu gào trả thù trong đám giang hồ đất cảng thì sôi sùng sục. Chúng thề sẽ truy cùng giết tận kẻ nào đã đụng đến nữ tặc này, dĩ nhiên ông trùm thừa hiều lời nhăm nhe đó hướng về mình. Bọn chúng tung đệ tử đàn em dò la khắp nơi để xác minh thủ phạm là ai. Một nguồn tin bên trong cho ông trùm biết, đang có những lời kích động trong những băng nhóm giang hồ đất Bắc nhắm vào ông trùm với mục đích mở một trận sống mái thư hùng giữa hai bên. Bọn giang hồ Hải Phòng lợi dụng cái chết của con nữ tặc này nhằm mở cuộc chiến với ông trùm. Từ lâu chúng đã khao khát trả thù rồi nhưng tìm cớ chưa có và nay là dịp hiếm có để chúng ra tay. Dạo này đi đâu ông trùm cũng mang theo mấy thằng vệ sĩ đai đen để bảo vệ, thôi cứ phòng xa chắc ăn hơn. Ngoài ra ông trùm cấp tốc cho tập hợp lực lượng lại, chuẩn bị sẵn sàng cho trận sống mái sắp tới và nghe ngóng phân tích tình hình kỹ lưỡng. Ông trùm chấp nhận sống chết, trong giang hồ chuyện này sớm muộn cũng xảy ra thôi. May mà dưới chế độ này chính quyền luật pháp chắc tay, trấn áp mạnh, chuyện thanh toán giữa các băng nhóm ít xảy ra, chứ như chế độ trước như cơm bữa. Đời giang hồ là vậy, sống chết cũng có số cả, ông trùm an ủi khi nghe bà trùm rên rỉ lo lắng. Nói thế nhưng ông trùm cũng không khỏi lo lắng bởi thực lực của lão trong trận chiến sống mãi này vẫn yếu hơn bọn giang hồ trà Bắc, nếu chúng quy tụ tất cả lại. Ngay trong lòng thành phố này đâu phải tất cả các băng nhóm giang hồ đã quy thuận lại, thiếu gì thằng trùm ngoài miệng vâng dạ nhưng trong lòng toan tính khác, thiếu gì thằng hậm hực mà quy phục, ông trùm biết chắc điều đó. Nếu bọn trà Bắc bắt tay với bọn này làm phản thì nguy hại cho ông trùm. Huống hồ giang hồ trà Bắc lại có tiếng về liều lĩnh và chuyện dùng hàng nóng. Ông trùm thận trọng tính rất kỹ nhiều phương án để bảo toàn lực lượng cho lâu dài. Hiện nay bọn giang hồ trà Bắc và Hải Phòng đang quy tập lực lượng để mở trận chiến, cũng may bạn hữu giang hồ của ông trùm khắp cả nước khá nhiều. Nói gì thì ông trùm cũng là người có thanh thế trong chốn giang hồ, đâu phải dân tay mơ cò con muốn xử thế nào thì xử. Nhiều băng nhóm và những tên trùm khác cũng rất phân vân trong việc đối đầu với ông trùm. Biết điều đó nên bọn giang hồ Hải Phòng cố tuy tìm cho ra thủ phạm và nếu đấy quả là ông trùm thì chúng có lý do để kéo lực lượng. Mặc dù hò hét kích động nhưng đám chiến hữu giang hồ của ông trùm vẫn chưa lôi kéo được các băng nhóm giang hồ nhiều như mong muốn. Đấy cũng là điều may mắn để ông trùm triệt để khai thác và lôi kéo thêm bằng hữu giang hồ đất Bắc khác đứng về phía mình trong trận chiến này. Giữa lúc đó thì có tin thằng Hải Phòng có dấu hiệu chập chờn. Sau khi cho đàn em thanh toán giết bà chị trùm ô môi của nó xong, nó cho thằng đệ tử kia lặn kỹ. Tai mắt trong giang hồ thì băng nào cũng có và đã có thông tin là bọn Hải Phòng bắt đầu để mắt nghi ngờ thằng này. Xuất thân từ chốn dao búa nên thằng này chẳng lạ gì những chiến hữu đất cảng của mình. Nó hoảng co vòi lại, lẩn trốn quanh và làm bọn Hải Phòng nghi ngờ thêm. Ông trùm suy tính, với bản tính tráo trở của thằng này và trước sự truy đuổi của bọn Hải Phòng, trước sau gì nó cũng phun ra tin là ai đã chủ mưu giết trùm ô môi kia để lập công chuộc tội với đồng bọn. Hiện ông trùm đã tung tin phân hóa được nhiều băng nhóm giang hồ phía Bắc và định nhân dịp này tấn công luôn bọn Hải Phòng. Nếu bể thông tin về vụ giết ả ô môi do ông trùm chủ trương và sai nó làm thì những lý lẽ thuyết phục của ông trùm với những chiến hữu thân thuộc ngoài Bắc sẽ không được như ý muốn. Thật lòng mà nói, ông trùm không sợ bất kỳ trận chiến nào, chỉ có điều lúc này ông trùm đang muốn vươn tầm ra nước ngoài, liên kết để trở thành một ông trùm thật sự, đúng nghĩa, có tầm vóc quốc tế. Nếu dính vào ba chuyện chém giết nhau không đáng này để chính quyền chú ý mà bài học ông trùm đã có rồi, nên nay lão không muốn lập lại kịch bản ấy. Kể ra tung sát thủ thanh toán thằng Hải Phòng bịt miệng nó luôn đối với ông trùm dễ như trở lòng bàn tay. Chỉ có điều con trùm ô môi Hải Phòng mới vừa bị giết nay lại thêm thằng này nữa, quả là không nên chút nào. Bất lợi cho ông trùm cả về thế với chính quyền lẫn với giang hồ và càng khích động bọn Hải Phòng hơn.
Suy tính kỹ, ông trùm quyết định “nhờ” đến bạn bè công an của mình. Vừa hợp, người em kết nghĩa thân thiết là cảnh sát hình sự đã điện thoại hẹn gặp. Nhân ngày cuối tuần ông trùm rủ luôn người em kết nghĩa cùng mình đi Vũng Tàu chơi. Trơi ơi, tôi đang bận tối mặt tối mũi đây, sức đâu mà chơi bời nữa mà anh rủ. Ông trùm cười khẽ trong máy điện thoại. Đi về chừng mấy tiếng chứ mấy, gọi là thư giãn khi chú đang căng thẳng, mới lại… giọng của lão ỡm ờ sau mấy phút ngập ngừng, khách đồng ý.
Vừa đến chỗ hẹn ông trùm vừa ngẫm nghĩ, phải chăng trời giúp mình.
Khách im lặng không nói gì. Liếc nhìn khách, ông trùm nói tiếp.
- Anh nghe đâu dạo này giữa nó và vài thằng đệ tử đàn em cùng dân Hải Phòng với nhau đang bất hòa thì phải.
- Tôi biết chuyện này.
- Và nhất là thời gian gầy đây còn này cũng có xích mích dữ dội với mấy thằng bảo kê cái vũ trường mới khai trương bên bờ sông và thằng đội trưởng bảo vệ đấy vốn là đàn em dưới trướng con này trước kia. Chú thấy thế nào?
Khách cười ruồi không trả lời.
- Anh biết thằng này hiện đang lẩn quẩn trong thành phố. Sau khi con ô môi kia chết nó bắn tin lung tung là chẳng có liên quan gì cả và đấy là người chị mà nó kính trọng.
- Anh có nghe tin gì về cái đám ma của con chị nó không.
- Trò hề - Ông trùm cười khành khạch – Hoa trắng, khăn trắng, nữ đồng trinh… hặc hặc… Lão cười to – Không hiểu con này đồng trinh chỗ nào và đồng trinh cái gì, phải chăng vì không bén hơi được thằng đàn ông nào nên nó mới đồng trình chăng?
Khách phì cười, lão nói tiếp:
- Anh không ra dự, có cử người ra phúng điếu nó tử tế. Nghe kể đám ma này có nhiều trò ngộ lắm. Tuy nhiên – Ông trùm hạ giọng – Bọn giang hồ Hải Phòng đang lồng lộn lên truy tìm kẻ nào giết con ô môi này. Cái chết của thị là cái tát vào mặt uy tín của giang hồ Hải Phòng mà…
Giọng nói của ông trùm mơ hồ ẩn hiện không rõ ý, khách liếc xéo nhìn lão và không tỏ ý gì.
- Thôi được, tôi sẽ tìm ra thủ phạm. Báo chí đang làm rùm beng lên và lãnh đạo hỏi liên tục… có lẽ… - Khách ngập ngừng – Anh cũng phải phụ giúp tôi một tray trong chuyện này. Chí ít nó cũng chứng minh sự trong sạch không liên quan của anh trong vụ này.
- Chú yên tâm, chỉ cần chú nói một tiếng thì dù cho có nhảy vô lửa anh Năm cũng sẵn sàng. Sự nghiệp và uy tín của chú là của anh Năm này mà.
Lời khẳng định chắc nịch của ông trùm mang nhiều ý nghĩa và khách im lặng. Tiễn khách ra cửa, lão nói khẽ.
- Chiều nay chú sẽ có địa chỉ của thằng ấy, rồi tùy chú tính. Yên tâm đi, vụ này chú sẽ tìm ra thủ phạm nhanh chóng thôi.
Tên giang hồ Hải Phòng ấy bị bắt một cách khá đơn giản qua một vụ gây lộn xô xát nhau và sau đó bị công an bắt tại một quán karaoke tại quận 5, khi nó đang rống lên mấy bản tình cả rẻ tiền bên cạnh một em cave áo quần trễ nải bởi được đàn anh chiếu cố vừa mây mưa.
Sau đó bỗng có tin lan truyền trong giới giang hồ về chuyện thằng này và bà chị ô môi của nó đang có những mâu thuẫn lớn. Lớn đến mực độ nào và liệu nó có dám khử bà chị của nó hay không thì những nghi vấn trong giới với nhau, kẻ nói có thằng nói không… và có trời mới biết được. Với tính phản phúc tráo trở của thằng này thì khó ai biết được liệu nó có dám làm hay không. Chưa kể sau khi trùm ô môi bị bắn chết thì nó đi thanh minh thanh nga khắp nơi và lẩn một thời gian, đáng nghi lắm. Thông tin thực hư nhiều quá và bọn giang hồ Hải Phòng quyết tìm hỏi thằng này cho ra chuyện. Bọn chúng tin rằng với uy lực của giang hồ đất cảng mà thằng này vốn từng là một thằng chuyên trụ cột thì nó sẽ phun ra sự thật thôi. Tiếc là công an lại tóm nó mất rồi, làm nhiều tên trùm tiếc đứt ruột tự trách mình. Nay nó nằm trong khám, có trời mới tiếp cận được để làm rõ mọi chuyện. Thế là chiến dịch rầm rộ của một số tên trùm giang hồ Hải Phòng muốn nhân chuyện này làm lớn với ông trùm bỗng xẹp lép.
Ông trùm cười nhạt, chiến tranh tạm lắng xuống theo chiều hướng lão tính toán. Tất nhiên qua vụ này lão cũng hiểu rõ thêm ai bạn ai thù, kẻ hèn thằng nhát đều rõ cả. Quan trọng nhất là kẻ thù đã lộ diện dần dần rõ mặt và nhất định trong một ngày gần đây lão phải tính toán rũ sổ với bọn này. Những thằng nào ra mặt hung hăng nhất thì phải chiếu cố đến nó trước tiên.
Ngay trong buổi hỏi cung đầu tiên, khi nghe cách hỏi lòng vòng của điều tra viên thì hắn hiểu ngay rằng, im lặng thì còn sống. Hắn cảm nhận được không khí thần chết đang lởn vởn xung quanh. Đã thế một lần trong khi đang hỏi cung thì bất ngờ cấp trên của điều tra viên này có mặt. Anh ta khoanh tay đứng nhìn hắn một lúc rồi đi vòng quanh gật gù, vẻ mặt khó đăm đăm và buông vài câu hỏi lửng. Hắn biết rất rõ con người này, chí ít vài ba lần hắn thấy anh ta và ông trùm nhậu nhẹt chung, khoát vay nhau chén thù chén tạc rất thân tình. Khi còn ở ngoài đời hắn cũng đã từng nghe anh em giang hồ kể về một vài mối quan hệ cực kỳ thân thiết giữa ông trùm với một số chức sắc của công an thành phố, trong số đó có anh ta, một cái mộc che chắn rất hiệu nghiệm ngay ở cửa cơ quan điều tra cực kỳ quan trọng. Hôm ấy anh ta bất ngờ xuất hiện, hắn biết chẳng phải là vô cớ. Nếu nói về công việc, anh ta có quyền xuất hiện bất cứ nơi đâu trong cơ quan của mình thì cũng đúng mà anh ta ngẫu nhiên ghé qua phòng hỏi cung của điều tra viên cũng chẳng sai. Có điều ánh mắt của con người này khi nhìn thẳng vào mắt hắn thì hắn biết chắc chẳng có sự vô tình ngẫu nhiên nào cả mà anh ta cố tình ghé qua nơi này. Để làm gì, để cho hắn hiểu khai thế nào cũng được, nói gì cũng được, đổ lỗi cho ai cũng xong nhưng quan trọng là không được nhắc đến tên ông trùm dù chỉ nửa lời cũng cấm hé răng, nếu muốn sống. Ngay trong cách hỏi cung của điều tra viên thụ lý vụ án của hắn cũng vậy. Đã từng ngồi tù đến ba lần, giáp mặt không biết bao nhiêu điều tra viên khác nhau và có khá nhiều kinh nghiệm hiểu chiến thuật hỏi cung của họ nên chẳng lạ gì. Cách hỏi cung của điều tra viên này là vậy, hỏi loanh quanh chẳng đâu vào đâu, hỏi những chuyện cũ rích mà hắn biết trong hồ sơ tiền án của mình đã thể hiện rõ, hỏi sâu vào vài ba vụ đánh nhau giữa băng nhóm này kia, tuyệt nhiên không hỏi một câu nào có liên quan đến ông trùm lẫn băng nhóm của ông trùm. Thậm chí có lần khai, hắn lỡ trớn nói về một băng nhóm dưới trướng của ông trùm thì điều tra viên này cũng lờ đi, tạt qua hỏi chuyện khác và không ghi vào biên bản hỏi cung. Hắn nhận ra một điều là dường như ông trùm đang ẩn hiện đâu đó trong căn phòng hỏi cung này nên không hé răng một thông tin nhỏ nào về ông trùm. Hắn tin, với lòng trung thành của mình sau một thời gian thử thách trong tù, nhất định trước sau gì ông trùm cũng ra tay lôi nó ra khỏi trại giam.
Hắn tính toán có nhiều điều đúng nhưng cũng có nhiều điều lầm. Ông trùm không hề muốn cứu hắn, ngược lại ông trùm đang tìm cách tác động để hăn biến mất vĩnh viễn khỏi mặt đất này.