rong cơn bối rối đầu tiên, July không biết nàng phải làm gì. Chuyện vừa xảy ra quá đột ngột. Trong chớp mắt, kim của các đồng hồ đo trên bảng điều khiển đã nhảy vọt loạn xạ. Có luồng ánh sáng khác lạ và những tín hiệu âm thanh cũng khác lạ. Cùng lúc này, Peter biến mất trên màn hình. Rồi tất cả trở lại yên tĩnh.
July và Peter là cặp vợ chồng mới cưới. Để thưởng thức tuần trang mật, họ làm một chuyến bay vũ trụ. Theo cách tính thời gian của Trái Đất thì ngày 30 tháng 1 năm 3069 con tàu vũ trụ nhỏ 2 chỗ ngồi mang tên Nhân Loại đã xuất phát. Gần đây, đối với thanh niên nam nữ trên Trái Đất, thì đó là “mốt” của những cặp vợ chồng mới cưới. Đi du lịc với tên lửa có tốc độ gần bằng tốc độ ánh sáng. Ai đã qua cuộc hành trình như vậy là có được một bằng chứng thử thách về nhiều mặt: Dũng cảm, Kiên nghị à Tin cậy lẫn nhau tuyệt đối trong mọi tình huống. Những cặp nào khi trở về Trái Đất vãn cảm thấy yêu nhau khăn khít là đã vượt qua mọi thử thách.
Đầu tiên con tàu vũ trụ Nhân Loại vọt theo quỹ đạo như kẻ chỉ với July và Peter, cặp thanh niên nam nữ hạnh phúc, yêu nhau thắm thiết. Trên con tàu, họ cảm nhận được sức mạnh và uy lực của con người, ý nghĩa lớn lao của cuộc sống và đồng thời sự bé nhỏ của mình giữa khoảng không vũ trụ. Hai điểm vô cùng nhỏ trong giải Ngân Hà vô tận, đang say sưa vì hạnh phúc tột độ và sự phiêu lưu của cuộc hành trình. Thỉnh thoảng họ lại bay qua một trạm không gian. Những vệ tinh nhân tạo này từ Trái Đất bắn lên để cung cấp thông tin và giúp đỡ những người du hành vũ trụ trong trường hợp khẩn cấp như hư hỏng máy đo, thiết bị hoặc thiếu thức ăn. Nếu cần, những con tàu vũ trụ có thể đõ lại một hòn đảo mến khác trong khoảng không vô tận. Nhưng July và Peter không thích điều đó. Họ cứ tiếp tục bay, bay mãi.
Họ đang ở trong khu vực của trạm không gian Fortuna 710. Họ có liên hệ vô tuyến đều đặn và định kỳ báo cáo với trạm.
- Tất cả hoạt động đều chứ? – Trạm không gian hỏi.
- Cám ơn, tất cả đều bình thường.
Gần quỹ đạo của con tàu vũ trụ Nhân Loại hiện ra một ngôi sao sáng như mặt trời. Xung quanh có nhiều ngôi sao nhỏ. Trong đó có một ngôi sao phát ra màu Tím – Đỏ rất lạ kỳ. Họ muốn đến gần hành tinh đó và bay vòng để xem. Họ đã khởi động một tên lửa phụ để làm việc đó.
- Tránh xa đi! Giữ nguyên khoảng cách. Nguy hiểm chết người đó! Lập tức tiến hành hiệu chỉnh quỹ đạo! Nhân Loại! Nhân Loại! Hãy tránh xa hành tinh màu Tím – Đỏ.
July bỡ ngỡ nhìn Peter hỏi:
- Họ nói gì thế anh?
- Cứ quan trọng hóa vấn đề – Peter mỉm cười nói – Trạm không gian nào cũng thế! Mấy cậu ấy không được nhúc nhích khỏi chỗ và họ ganh tị với chúng mình đấy.
Tuy vậy, anh vẫn bấm chương trình hiệu chỉnh đường bay.
Con tàu vũ trụ Nhân Loại không lại gần hành tinh màu Tím – Đỏ hơn nhưng cũng không đi xa hơn. Nó bay tròn xung quanh hành tinh chưa quen biết. Trạm không gian Fortuna 710 vừa tiếp tục chỉ dẫn cách phát động tên lửa chính thì một tai nạn xảy ra:
Một tảng thiên thạch đập trúng vỏ con tàu.
Trung tâm điện báo tiếp nhận được ngay báo cáo và cho rằng nhất thiết cần phải sửa chữa chỗ hư hỏng trước khi phát động tên lửa chính. Peter chuẩn bị làm nhiệm vụ này. Anh ôm nhẹ July vỗ về:
- Anh hy vọng là em hãy bình tĩnh. Trong năm phút anh sẽ sửa xong. Sau đó chúng ta sẽ rời khỏi cái khỏng không gian ít mến khách này. Còn em thì làm gì? Trong khi chờ đợi, em pha cho anh một ly nước mát.
Peter mặc bộ đồ du hành vũ trụ theo đúng quy tắc và bước qua lớp cửa dẫn ra phía ngoài con tàu. Đây chỉ là một thao tác sửa chữa thông thường như họ đã học và thực tập không biết bao nhiêu lần lúc còn ở trường học lái tên lửa. July cũng biết điều đó nên không có gì lo lắng.
Lúc này Peter đã bước ra khoảng không vũ trụ, July vừa pha nước vừa theo dõi anh trên màn hình và thấy rõ anh đang di chuyển nhẹ nhàng. Đột nhiên, có một chớp sáng lóe … kim các máy đo vọt lên … hình Peter bỗng biến mất trên màn kiểm tra. Bên con tàu vũ trụ chỉ còn lơ lửng sợi dây bảo hiểm đã bị đứt và một vài dụng cụ. Có vẻ như có cái gì đó đã giật Peter khỏi chỗ đứng của mình. Hay lại một tảng thiên thạch khác cắt đứt dây an toàn? Hay là họ đã gặp một hiện tượng lạ của vũ trụ mà xưa nay chưa ai biết? Khi thực tập du hành vũ trụ, họ đã được luyện tập với tình huống dây giữ bị tuột, nhưng lúc nào cũng còn một dây thứ hai bảo hiểm. Và chuyện cũng đã xảy ra rồi: Trong một cuộc tập luyên, một người tính thích đùa, giỡn được cử ra ngoài đã bỏ lại một sợi dây lưng lòng thòng và một vài dụng cụ cho lởn vởn xung quanh con tàu vũ trụ để dọa người khác. Nhưng không, Peter không thể làm điều này … Và nhất là lúc này họ đang muốn rời xa cái thiên thể có màu Tím – Đỏ bao bọc thì chắc chắn làm gì có sự đùa giỡn.
Tuy vậy July vẫn còn hy vọng. Cô mong chờ Peter bước trở lại vào phòng lái. Mắt cô như dính chặt vào chiếc then cài bên trong tấm cửa. Nhưng then không động đậy. Cô ra tận nơ, mở tấm cửa ra nhìn. Bên ngoài là khoảng không vắng lặng. Peter không còn đó nữa. Phải rồi! Cùng với tia chớp, có một chuyện gì đó ghê gớm đã xảy ra.
Khi còn ở dưới Trái Đất, mọi người thường nói chuyện với nhau về hiện tượng Phản vật chất. Người ta kể về những nhà du hành vũ trụ chỉ trong chớp mắt bị những tia nào đó tiêu hủy. Nhưng những chuyện đó chỉ xảy ra đối với những người dám mạo hiểm vượt qua khu vực bên kia Đường Ngân Hà … Và nếu đúng thế thì cả con tàu vũ trụ cũng tiêu rồi chứ còn đâu! Hay là các đồng hồ đo hoặc màn hình bị trục trặc? Nhưng còn tia chớp lóe mắt kia là cái gì? Và thời gian cứ trôi qua, đáng lẽ Peter đã làm xong công việc, trở về rồi mới phải.
Chiếc đồng hồ trên con tàu vũ trụ đã nhích lên được bốn phút theo giờ vũ trụ mà vẫn không thấy vân mong Peter đâu.
Lúc này, trạm không gian lại lên tiếng:
- Đây Fortuna 710 … vỏ tàu đã sửa xong chưa?
- Peter vừa mất tích … - Giọng Jly kêu lên đầy thất vọng – Peter vừa mất tích. Tôi phải làm gì đây?