Editor: May
Thầm nghĩ, không phải đâu! Tiểu thịt tươi này bị ba tuổi hạ gục trong nháy mắt, thân trần chạy một vòng, còn chưa có chết tâm ư!
Hoàng Phủ Bạc Ái chợt hung tàn.
Tay nhỏ của Thịnh Vị Ương nhanh chóng bắt lấy, càng thêm ôm chặt eo Hoàng Phủ Bạc Ái, tên này thật sự sẽ động thủ!
Thịnh Vị Ương cũng hơi ngưng mi,
“Còn có việc sao?”
Tiểu học đệ bi thống nghẹn một hồi lâu, nhìn đến hai vợ chồng kiêu ngạo nhìn nhau nghi hoặc, tên nhóc này bị kích thích choáng váng rồi sao?
Giọng nói Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh lệ,
“Cút.”
Tiểu học đệ rốt cuộc mở miệng hỏi,
“Nữ thần, các người thật sự đã kết hôn rồi ư?”
……
Thịnh Vị Ương bỗng chốc khẽ giật mình, sau đó mắt doanh doanh cười cong.
Giơ mười ngón tay nắm chặt của hai người lên, trên ngón áp út tay trái của anh trên ngón áp út tay phải của cô, đeo nhẫn kết hôn cùng loại, ở dưới ánh mặt trời minh diễm cực kỳ lấp lánh.
Thịnh Vị Ương ngẩng đầu, đón nhận đôi mắt sâu thâm thúy lạnh như đêm tối kia, chỉ ảnh ngược lúm đồng tiền kinh diễm của cô,
“Đúng vậy! Chúng tôi là vợ chồng, rất yêu nhau.”
Vị tiểu học đệ bi thống nào đó chỉ nghe thấy một đạo âm thanh vỡ nát “tách tách” trong lòng, sau đó ánh mắt ảm đạm đi.
Nhìn hai vợ chồng khoác tay rời đi, soái học đệ đột nhiên hô to một tiếng,
“Nữ thần, chị phải hạnh phúc!”
Trong lòng Thịnh Vị Ương ấm áp, quay đầu lại vẫy vẫy tay,
“Ừ!”
Hạnh phúc sao! Cô đã rất hạnh phúc!
……