Editor: May
“Hóa ra hai người các người mới là chân ái, chỉ là, hai người các người ai là công đế vương, ai là thụ kiêu ngạo?”
Lôi Nặc, “……”
Sở Nam Xuyên, “……”
Đồng thời đầu điên cuồng chảy mồ hôi, sao càng nói càng không ra gì!
Lôi Nặc đá một chân qua,
“Tiểu Xuyên Xuyên, cậu t/m/d nói rõ ràng cho tôi, lão tử làʍ ȶìиɦ với cậu khi nào! Cậu trả trong sạch cho tôi!”
Sở Nam Xuyên cũng đã sớm phản ứng kịp, hối hận đến đau lòng nứt phổi.
Yên lặng lau mồ hôi một phen, sau đó lại đơn giản thuật lại một lần đề tài đối thoại của mọi người lúc chơi mạt chược vừa rồi.
……
Sở Nam Xuyên nhếch khóe miệng một chút,
“Lôi Nặc, năm đó hai chúng ta liền đi uống rượu, không chơi làʍ ȶìиɦ loạn, đúng không!”
Khóe mắt Lôi Nặc kéo kéo, vừa rồi ở trên đỉnh núi Tiểu Ý đã thảo luận vấn đề này với anh, gật đầu thật mạnh một cái,
“Đúng! Không có!”
Hoàng Phủ Bạc Ý lạnh sưu sưu liếc mắt một cái, khoác ở trên vai Lôi Nặc,
“Ngoan, hai ngươi là anh em yêu thương, tẩy trắng cho nhau đi!”
Quý Diệc Thừa bổ đao,
“Vừa rồi Sở thiếu chính là nói như vậy, gọi Lôi Lôi trở về rửa sạch oan khuất cho cậu ta.”
Sở thiếu, “……”
Lôi Nặc, “……”
Là sự thật, sự thật mà!
……