Editor: May
“Không phải……” Hoàng Phủ Bạc Ý nghĩ muốn giải thích, Lôi Nặc lại hoàn toàn không cho cô cơ hội nói chen vào →_→~~~
“Sau đó anh liền nhìn thấy người đàn ông kia đi tới, các người rất thân thiết, anh ta ôm vai của em, em khoác eo anh ta, thoạt nhìn thực xứng đôi.”
Đi ông nội anh!
Xứng đôi cái rắm!
Có xứng đôi bằng anh không? Chỉ là một gối thêu hoa dáng dấp xinh đẹp, một quyền đầu của anh liền đánh bay tên kia nha! Hơn nữa, có xinh đẹp nhiều hơn thì cũng có xinh đẹp bằng anh không?
Lôi Nặc lại bảnh bao vung đầu,
“Sau đó anh sai người bắt tên đàn ông đó tới, bạo đánh một trận, anh liền rời đi.”
……
Hoàng Phủ Bạc Ý thực không còn gì để nói nhìn Lôi Nặc.
Khó trách ngày lễ tốt nghiệp đó, Jerry không thể giải thích được bị người đánh đến đưa đi bệnh viện, xương mũi đều đánh lệch! Lại có thể là Lôi Nặc làm……
Jerry, tớ thực xin lỗi cậu.
……
“Có phải anh còn mua một bó hoa hồng không?” Hoàng Phủ Bạc Ý hỏi.
“Bị lão tử ném!” Lôi Nặc đằng đằng sát khí gào thét, “Sao em lại biết!”
Hoàng Phủ Bạc Ý quyết đoán nện một quyền thật mạnh ở trên ngực Lôi Nặc,
“Bị em nhặt được!”
Bó hoa hồng kia đã bị ném ở dưới cây bạch quả cách nơi bọn họ chụp ảnh không xa.
“Nhặt được liền nhặt được! Em đánh anh làm gì!”
“Bởi vì người đàn ông bị anh đánh kia là khuê mật của em, là gay! Không phải bạn trai gì đó mà anh nói!”