Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ý và Iris nằm ở phía dưới dù mặt trời, phơi tắm nắng tựa như ở bãi biển Hawaii vậy, vẻ mặt thích ý.
Hoàng Phủ Bạc Ý uống một ngụm nước dưa hấu ướp lạnh, giương mắt nhìn về phía Sở Nam Xuyên,
“Tiểu Xuyên Xuyên ca ca, anh gọi điện thoại cho anh Kỳ Nhị đi, hỏi anh ấy đón được Tiểu Tố chưa, sao vẫn chưa tới đây, di động của em ở phòng khách rồi.”
Sở Nam Xuyên trở về một nụ cười tà ác,
“ok~”
Sau đó ánh mắt nhanh chóng chuyển hướng Lôi Nặc bên cạnh, hạ giọng,
“Tiểu Lôi Lôi, sao Tiểu Ý không kêu cậu gọi điện thoại Kỳ nhị vậy? Sao lại gọi tôi?”
Lôi Nặc nhìn cô gái xinh đẹp dưới dù mặt trời, vừa lúc đón nhận ánh mắt của Tiểu Ý, Hoàng Phủ Bạc Ý lạnh lùng hừ một tiếng, ngay sau đó dời tầm mắt đi.
Ngũ quan tuấn mỹ của Lôi Nặc hung hăng kéo một cái, chợt rít gào quát,
“Cô ấy nói cậu gọi thì cậu liền gọi đi!”
Sở Nam Xuyên run rẩy một trận, hơi thở mong manh đỡ trán, vừa gọi điện thoại cho Kỳ nhị, vừa lã chã run tay,
“Vì sao, tổn thương luôn là tôi……”
Một đám người, “……”
Ánh mắt tập thể khinh bỉ một cái thật sâu.
……
Ven đường dành riêng cho người đi bộ, Nam Tiểu Tố đột nhiên lại nhảy lên từ trên xe máy, nghẹn đủ vui vẻ, hô về phía đám người,
“Kỳ Mộ Phi, tôi muốn ăn rất đáng yêu nha!” (rất đáng yêu này là tên một hãng kem ốc quế, nhưng mình để nguyên văn cho khớp với truyện)