Editor: May
Thịnh Vị Ương dẩu cái miệng nhỏ đề nghị nói,
“Ba tuổi, tìm thời gian hẹn ông ấy ra ngoài, uống cà phê, chơi đàn dương cầm, hai cha con các người tán gẫu một chút, thành thật với nhau đi.”
……
Hoàng Phủ Bạc Ái vô cùng khinh thường liếc xéo một cái,
“Sao em không nói tiếp hai chân bắt chéo, cắn hạt dưa đi?”
Thịnh Vị Ương chớp chớp lông mi,
“Ách, sao anh biết thật ra em vốn là muốn nói như vậy! Chỉ là, nháy mắt em não bổ một chút, hình ảnh kia quá rớt cấp bậc rồi……”
Hoàng Phủ Bạc Ái, “……”
Nhịn không được cầm tay ở cô trong lòng bàn tay véo một chút, thật là…… tức chết người đi được!
Thịnh Vị Ương lại dẩu miệng nhỏ nói,
“Không phải đều nói trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường sao? Em là vợ của anh, em nói anh còn không tin sao?”
……
Nhìn vẻ mặt thuần lương chờ mong của Thịnh Vị Ương, trong lòng Hoàng Phủ Bạc Ái mềm nhũn,
“Tin.”
Anh dám nói không tin sao? Nếu nói, phỏng chừng con báo nhỏ này sẽ trực tiếp vẻ mặt liền suy sụp, hiện tại em liền khóc cho anh xem!
Thịnh Vị Ương gật gật đầu, sờ sờ đầu Hoàng Phủ Bạc Ái, Hoàng Phủ Bạc Ái nháy mắt có loại cảm giác quen thuộc bà xã của anh đang sờ con trai,
“Thật ngoan nha!
Ba tuổi, lần sau khi gặp mặt với Emp lần nữa, thái độ anh tốt một chút, đừng lại giống hoả tinh đâm địa cầu, hận không thể bùng nổ đại chiến thế giới lần thứ ba nha.”