Editor: May
Thái thượng hoàng, anh nha.... quả nhiên độc miệng lại cuồng huyên náo đó!
Tuy rằng tôi nghe đến rất sảng khoái!
Ha ha……
Thịnh Vị Ương nghẹn cười, lại nhịn không được run bả vai nhỏ trơn mịn lên, hai má phấn hồng càng xinh đẹp.
……
Mặt Dạ Anh đầy ủy khuất nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, vốn hy vọng Kiệt Hận Thiên có thể giúp chính mình nói chuyện.
Nhưng mà, lại không nghĩ rằng sắc mặt Kiệt Hận Thiên lãm đạm, mắt đen lãnh quyệt thậm chí liền nhìn cũng chưa nhìn một cái, hoàn toàn là không xem cô ta là một chuyện.
Sắc mặt giận dữ đỏ hồng của Dạ Anh càng thêm khó coi!
Ánh mắt ác độc hung hăng trừng, đâm thẳng bắn về phía Thịnh Vị Ương!
Thịnh Vị Ương nâng bờ môi, cười cong cong xinh đẹp, bộ dáng khuôn mặt nhỏ vô hại thiện lương, giống như đang nói,
“Dạ công chúa, người vừa rồi mắng cô là quỷ ấu trĩ này, không có nửa xu quan hệ với tôi a a ~~~”
Dạ Anh oán hận cắn răng, nửa xu tiền quan hệ cũng không có? Hoàng Phủ Bạc Ái rõ ràng là đang nói chuyện thay cô!
Thịnh Vị Ương hoa hoa lệ lệ làm lơ, mắt nghiêng nhìn về phía Kiệt Hận Thiên.
Thầm nghĩ không phải là bởi vì quá nhiều người, Jay không có tiện chào hỏi với cô sao? Bằng không lát nữa lại đơn độc tìm Jay hỏi rõ ràng xảy ra chuyện gì là được.
……
Trong đại sảnh, ánh mắt rét lạnh của hai người đàn ông thẳng tắp đối mặt.
Bỗng chốc --
Toàn bộ tiệc tối xa hoa cực hạn, không khí náo nhiệt hài hòa mặt ngoài chợt lạnh lẽo!
Sống lưng mọi người run lên, đồng thời ngậm chặt miệng, lại không dám phát ra một âm thanh, giống như toàn bộ không gian đều ngưng đọng dừng hình ảnh lại.
Hai người đàn ông gần như đồng thời mở miệng,
“Kiệt Hận Thiên.”
“Hoàng Phủ Bạc Ái.”
Một giọng lại càng rùng mình nhϊế͙p͙ phách hơn một giọng.