Editor: May
Thịnh Vị Ương lại nhìn đồ ăn tinh xảo trên bàn cơm,
“Thế nào, Jay, ăn ngon không? Nơi này là Tiểu Tố giới thiệu cho tớ, nói là một nhà hàng Ý chính tông nhất thành phố E.”
Jay cười gật đầu,
“Ừ, cũng không tệ lắm, chỉ là ăn không ngon bằng bò bít tết em làm.”
Kết quả, Thịnh Vị Ương lại kiêu ngạo đến nhếch cái đuôi con báo nhỏ lên, vỗ vỗ bộ ngực, nhe răng trợn mắt cười nói,
“Đó là đương nhiên, bổn tiểu thư tớ chính là một đóa hoa trong giới Trù Thần đó nha"
“Hơn nữa còn là một đóa xinh đẹp nhất.”
“Đương nhiên!” Thịnh Vị Ương cười cong khóe mắt, mắt đào hoa trong veo liên tục chớp chớp, cực kỳ xinh đẹp, “Jay, tớ chính là thích cậu thật thành như vậy đó, ha ha ha……”
……
Bên cạnh đường cái trước quảng trường, Thịnh Vị Ương đón một chiếc taxi, Jay mở ra cửa xe cho cô,
“Ương Ương, anh tiễn em.”
“Không cần, tớ đi một lát liền tới rồi.”
Thịnh Vị Ương tiến lên, đôi tay rộng mở ôm một cái thặt chặt với Jay, vừa rồi lúc ở sân bay có chút xấu hổ, trong giọng nói chuông bạc mang theo xin lỗi,
“Thực xin lỗi Jay, hôm nay cậu vừa đến thành phố E, vốn dĩ nên dẫn cậu chơi thật tốt, chính là lát nữa tớ còn có chuyện.”
“Không sao, em bận chuyện của em đi, anh cũng về khách sạn nghỉ ngơi,” Ý cười trong mắt sâu hoa lệ của người đàn ông càng sâu, “Chỉ là, Ương Ương, em lại nói xin lỗi với anh thì anh sẽ thật sự tức giận.”
Thịnh Vị Ương đặc biệt khí phách cho bả vai Jay một quyền,
“Quả nhiên là nam siêu cấp ấm!”
“Nghe nói nam ấm áp đều là lốp xe dự phòng.” Jay bình tĩnh bổ sung một câu, còn cố ý đặc biệt ai oán nhìn Thịnh Vị Ương.