Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ: Nam Thần Hôn Sâu 101℃

Chương 227: Người đàn ông kia là ai?

Editor: May
Thịnh Vị Ương đi đến bên cạnh xe thể thao Bugatti, Bạc Tam sớm đã mở cửa xe cho cô.
Nhìn xe thể thao biến mất ở dòng xe cộ, Nam Tiểu Tố ở trong lòng nói tiếng “Ương Ương, cố lên”, sau đó hít một hơi thật sâu, đội mũ bảo hiểm lên, cô cũng phải chiến đấu thôi.


Nam Tiểu Tố không có nhìn đến, bên cạnh quảng trường dừng lại một chiếc Lamborghini màu xanh ngọc.
Trên ghế điều khiển, Kỳ Mộ Phi đang nhìn chằm chằm cô, ánh mắt lãnh tuấn khẽ nhíu lại, lại người phụ nữ đánh anh vào ngày đó!


Mà đường cái đối diện, trong ghế xe của một chiếc xe hơi màu đen, Lục Bắc Huân trơ mắt nhìn Thịnh Vị Ương sau khi được một người đàn ông cung kính mở cửa xe, leo lên chiếc xe thể thao kia.
“Ương Ương……”


Lục Bắc Huân hoảng loạn lên tiếng kêu, sau khi đính hôn lễ anh liền vẫn luôn đang tìm Thịnh Vị Ương, nhưng một chút tin tức cũng không có.


Sao Ương Ương lại lên chiếc xe kia? Anh biết đó là Bugatti Veyron số lượng có hạn toàn cầu, thành phố E, ngoại trừ mấy thiếu gia tập đoàn tài chính kia, không có người sẽ lái được……
Lại nói người đàn ông kia là ai?


Đột nhiên, tâm Lục Bắc Huân loạn như ma, thật giống như một đoàn bông tẩm ướt gắt gao chặn ở yết hầu, hoảng loạn đến không biết  hô hấp như thế nào.
Lục Bắc Huân dùng một chân hung hắng nhấn ga, gắt gao đuổi theo.
……


Thịnh Vị Ương ngồi ở trong buồng sau xe, cầm di động đang lật xem các loại ảnh tự chụp cô và Tiểu Tố vừa chụp ở trung tâm thương mại, cười đến khóe miệng đều kéo tới mang tai.
Thịnh Vị Ương, không có gì là không qua được, ít nhất mày không phải chiến đấu một mình.


Nhẹ nhàng thở hắt ra, Thịnh Vị Ương ngẩng đầu lên, tùy ý nhìn ngoài cửa sổ xe, lúc này mới phát hiện không phải đường lúc trước tới đây, liền tò mò hỏi một câu.
Ánh mắt lạnh lẽo của Bạc Tam ném qua.


Xuyên thấu qua kính chiếu hậu ngoài xe, nhìn xe hơi màu đen đã sớm bị bỏ rơi ở xa xa, sau đó mặt không đổi sắc tim không nhảy trả lời nói,
“Thiếu phu nhân, hiện tại đường trung tâm đang bị kẹt, tuy rằng con đường này xa một chút, nhưng không kẹt.”